Ban đêm, ánh đèn rực rỡ chiếu xuống, nhưng Lâm Phong đã chìm vào giấc ngủ, à không nên nói là đi vào giấc mộng.
Từ trước đến nay, Lâm Phong tu luyện không cần chậm rãi tiến vào trạng thái, chỉ trong nháy mắt đã có thể chìm vào trong đó, hôm nay tu luyện Đại Mộng Cổ Kinh, trong mộng tu luyện càng nhanh vô cùng, trong chớp mắt chìm vào trong mộng cảnh do chính mình tạo ra, thậm chí không người nào biết hắn đang tu luyện. Lúc nửa đêm, thân thể người mặc áo tím bay lên không, đi tới bên ngoài phòng Lâm Phong, sau đó thần niệm xâm nhập vào trong phòng Lâm Phong, hắn muốn nhìn một chút Lâm Phong tu luyện như thế nào, nhưng rất nhanh sắc mặt của hắn bắt đầu lạnh xuống, bởi vì hắn phát hiện Lâm Phong lại đang ngủ rất ngon, nằm trên giường hô hấp đều đều, người này không tham sắc đẹp, lại chỉ thích ngủ. Điều này làm cho người mặc áo tím phẫn nộ phất tay áo, thầm mắng Lâm Phong không nên thân, vào ban ngày còn khuyên hắn hãy tu luyện thật tốt, bước vào Vũ Hoàng , sau đó cũng không bị những thanh niên Tề gia coi thường nữa, cũng giống như hắn, hiện tại thanh niên Tề gia cũng phải khách khí đối với hắn, dù sao hắn là cường giả Vũ Hoàng , hơn nữa lại có Mê Thần Quân làm chỗ dựa. Ngày thứ hai, những người bị khống chế vốn nên đi dò xét, nhưng bởi vì Lâm Phong vẫn đang ngủ say trong đó, khiến cho người mặc áo tím không đi gọi Lâm Phong, hắn muốn nhìn hắn ta ngủ được bao lâu. Nhưng mà giấc ngủ của Lâm Phong hiển nhiên khiến người mặc áo tím vô cùng ‘ kinh hỉ ’, bởi vì giấc ngủ này không có ai gọi, vì thế Lâm Phong sẽ không tỉnh lại, một giấc ngủ mười ngày, bên ngoài cũng đã vô cùng náo nhiệt, cường giả khắp nơi hội tụ, nhưng giống như không có quan hệ với Lâm Phong vậy, hắn vẫn ngủ ngon! Ngày hôm nay, người mặc áo tím rốt cuộc không chịu được Lâm Phong nữa, trầm mặc đứng bên ngoài gian phòng của Lâm Phong, thậm chí có thêm vài phần tức giận, cái tên khốn khiếp này ngủ một giấc suốt mười ngày, hơn nữa còn không có dấu hiệu thức tỉnh nữa. Lâm Phong đang trong mộng khổ tu há có thể ngại thời gian nhiều, tự nhiên sẽ không thức tỉnh rồi.
- Đi gọi hắn ra đây!
Lúc này, Vũ Hoàng áo tím nói với một vị nữ tế ti bên cạnh, nữ tế ti kia khẽ gật đầu, ra vẻ rất sợ vị Vũ Hoàng áo tím này, ngoan ngoãn đi vào trong phòng của Lâm Phong.
- Đại nhân!
Nữ tế ti gọi Lâm Phong một tiếng, nhưng Lâm Phong vẫn không có động tĩnh, không khỏi tiến lên lay cánh tay của Lâm Phong, hô lần nữa:
- Đại nhân!
- Oanh!
Trong lúc đó, thân thể nữ tế ti bạo lui, hung hăng đụng vào vách tường, làm nứt gian phòng cứng rắn, lập tức lại hung hăng rơi trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng rỉ ra một ít máu tươi.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Vũ Hoàng áo tím thấy nữ tế ti bị đánh văng ra ngoài, sắc mặt khẽ biến, nữ tế ti kia run run nói:
- Đại nhân, ta.
. . Hóa ra vừa rồi nàng chạm đến cánh tay của Lâm Phong, một cỗ uy áp đại thế đáng sợ cứng rắn đánh vào trên người của nàng, vì vậy mới có cục diện này, nếu không phải bản thân nàng có thực lực cũng không tệ lắm, chỉ sợ hiện tại sẽ thảm hại hơn rất nhiều rồi.
- Xin lỗi đại nhân, ta ngủ hơi lâu một chút!
Lúc này, Lâm Phong từ trong phòng đi ra, mở miệng nói:
- Lúc ta ngủ không có thói quen để người khác đụng vào thân thể của ta!
- Xem ra sau này ở trong mộng tu luyện cũng không thể quá tùy ý được?
Trong nội tâm của Lâm Phong có chút cảnh giác, giấc ngủ này sợ đã làm cho Vũ Hoàng áo tím bất mãn rồi.
- Thì ra ngươi cũng biết mình ngủ rất lâu rồi.
Vũ Hoàng áo tím bất mãn nói một tiếng:
- Còn vài ngày sẽ đến ngày tranh đoạt tiểu thế giới rồi, cường giả khắp nơi đều đã đến, ngươi đi theo ta đến một nơi - Vâng, đại nhân!
Lâm Phong nhẹ gật đầu, lập tức đi theo Vũ Hoàng áo tím rời khỏi nơi này. Hai thân hình lóe lên đi ra khỏi phủ đệ của Kim Thần Quân, không lâu lắm, Lâm Phong phát hiện mình đi tới một quảng trường to lớn, quảng trường to lớn này giống như chuyên vì loại chiến đấu này mà tồn tại, chia làm chín mặt, chín mặt đều có bậc thang khán đài, mà trước khán đài có một cái hành lang thông suốt trung tâm chiến đài, mà bên ngoài quảng trường có đường đi, có kiến trúc vô cùng sa hoa. Ngoại trừ người trên khán đài, những người khác cũng chỉ có thể đứng ở chỗ đất trống bên trái phải hành lang chiến đài hoặc đứng xa ngắm nhìn. Giờ phút này, bên trong đã có rất nhiều người, âm thanh huyên náo, cái chiến đài này vạn năm mới được cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo dùng một lần, tự nhiên là một việc trọng đại của khu vực này rồi, cho nên có rất nhiều người đến đây vây xem.
- Dù đại thế giới hay tiểu thế giới, tất cả mọi chiến đấu đều sẽ dùng chiến đài, như vậy có thể biết được trận đấu quan trọng đến mức nào?
Lâm Phong nhìn lướt qua chiến đài to lớn, bố cục vô cùng tốt, võ đạo chiến đấu được chia làm hai loại, một, tỷ thí chiến đấu đều vận dụng chiến đài, giống như Tuyết Vực tỷ thí cùng ước hẹn của chúng Hoàng, một loại khác chính là chiến đấu bình thường, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, không cần người xem, lấy việc giết chết đối phương làm mục đích. Đây là trận chiến tranh đoạt tiểu thế giới, đương nhiên phải so về tính chất, sẽ do thanh niên đồng lứa ở cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo chiến đấu. Lâm Phong theo Vũ Hoàng áo tím đi tới chỗ của Tề Thiên Bảo, những người khác đã đến, thậm chí có mấy người Tề Thiên Bảo muốn tham gia chiến đấu cũng ở đây. Phía trên hành thanh thông suốt trung tâm khán đài của Tề Thiên Bảo có để một tôn cự đỉnh cao ngất chọc trời, hình dáng giống như Tề Thiên Bảo, mà cổ đỉnh này tượng trưng cho Tề Thiên Bảo gọi là Tề Thiên cổ đỉnh, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo đã tồn tại từ rất lâu, trận đấu tranh đoạt quyền khống chế tiểu thế giới cũng vạn năm một lần, một mực tiếp tục cho tới bây giờ, mà cổ đỉnh này dùng làm tế tổ, kỳ thật là một hình thức, nhưng vẫn dùng cho tới nay, tế điện tổ tông mở ra cơ nghiệp của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo.
- Bọn hắn đã thủ hộ chỗ này cũng khá lâu, còn ngươi thì tốt rồi, ta cho ngươi thời gian, tưởng ngươi sẽ tu luyện thật tốt, lại không nghĩ cả ngày ngươi trầm mê trong giấc ngủ, lãng phí thiên phú cùng với sự coi trọng Mê Thần Quân đại nhân đối với ngươi.
Vũ Hoàng khuyên nhủ Lâm Phong, Lâm Phong vừa đến đã được mặc thêm áo tím, hắn thật sự không muốn tiểu tử này lãng phí thiên phú của chính mình.
- Lâm Phong biết sai!
Lâm Phong bình tĩnh nói, trong nội tâm lại cảm thấy có chút thú vị, không nghĩ tới những người muốn khống chế chính mình, lại lo lắng cho việc mình tu luyện, nếu như mình thật sự cường đại lên thì ngày chết của bọn họ sẽ đến.
- Được rồi, mấy ngày nay chúng ta sẽ thủ hộ nơi này, đến lúc đó sẽ có nhân vật lớn một chút sẽ đến, nhớ kỹ không được nói lung tung, ngươi chỉ có thể hoạt động trong khu vực Tề Thiên Bảo chúng ta, cũng đừng để người khác đến địa bàn của mình gây sự, đương nhiên, nếu có người đến đây gây sự, nghe mệnh lệnh của ta.
Vũ Hoàng áo tím dặn dò một tiếng, nghe khẩu khí của hắn tựa hồ không yên tâm với Lâm Phong. Tên tiểu tử này cả ngày ngủ ngon như vậy, khiến hắn cảm thấy Lâm Phong không đáng tin cậy, nếu như hắn vẫn cứ như vậy là tự gây nghiệt rồi.
- Vâng, đại nhân!
Lâm Phong vẫn không nói nhiều, tùy ý lên tiếng, sau đó tìm được một góc khán đài, trực tiếp ngồi khoanh chân lại, tiến vào trạng thái nhập định, trong chớp mắt tiến vào trong mộng cảnh.
- Ách.
. . Một màn này khiến cho đôi mắt Vũ Hoàng áo tím ngưng lại chỗ đó, sửng sốt không chớp mắt nhìn Lâm Phong, hắn nhìn không hiểu được, Lâm Phong hắn rốt cuộc đang làm gì, tu luyện sao? Chẳng lẽ Lâm Phong thông suốt rồi hay sao? Nhưng giờ phút này, hô hấp của hắn đều đặn, trên người không có bất kỳ khí tức chấn động nào, rõ ràng giống như đang chìm vào giấc ngủ vậy.
- Mà thôi, mới ngắn ngủi mấy ngày, cũng không nhìn ra hắn như thế nào, qua một thời gian nữa đi kiểm tra tu vi của hắn thì biết thôi.
Vũ Hoàng âm thầm nói, lập tức không đi xen vào chuyện của Lâm Phong nữa. Mà Lâm Phong xác thực đi ngủ, ngoại giới rộn ràng, theo thời gian trôi qua dần dần trở nên ầm ĩ, nhưng Lâm Phong vẫn đang ngủ say. Lúc này, một nơi của Tề Thiên Bảo, Vũ Hoàng áo tím trở nên nghiêm nghị, ánh mắt nhìn vào hư phương phương xa, chỉ thấy chỗ đó có vài đạo thân ảnh đang đạp hư không mà đến, đều là công tử văn nhã, tiêu sái bất phàm.
- Lâm Phong, đứng lên!
Lúc này một đạo thanh âm chui vào trong tai Lâm Phong, lập tức Lâm Phong mở mắt ra thấy tất cả người của Tề Thiên Bảo đều nhìn về hư không phương xa, ở đó có mấy người đang đạp lên hư không vừa đi vừa nói chuyện, rất tiêu sái. Lâm Phong cũng nhìn những người kia, khí chất phi phàm, tùy ý đạp bộ lăng không, giống như cùng thiên địa giao hòa một chỗ, hồn nhiên thiên thành, những người này nhìn như chỉ chừng ba mươi tuổi, chỉ sợ đều là cường giả Vũ Hoàng . Đương nhiên, Lâm Phong biết rõ tuổi thật bọn hắn, hiển nhiên không có khả năng giống như vậy.
- Cung nghênh chư vị Thanh Đế Sơn tuấn kiệt!
Vũ Hoàng áo tím cùng với Kim Thần Quân đều phía trước, vô cùng khách khí khẽ khom người, lập tức Lâm Phong cũng theo mọi người cùng một chỗ, miễn cho quá mức không giống người thường.
- Võ tu Thanh Đế Sơn.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, không thể nghi ngờ, mấy vị thanh niên đang đi tới đều là võ tu Thanh Đế Sơn, khó trách Vũ Hoàng áo tím cùng Kim Thần Quân khách khí như thế, xem ra võ tu Thanh Đế Sơn trong khắp địa vực Thanh Đế Sơn này nắm giữ địa vị đặc thù, được người người tôn trọng. Ngay cả bọn hắn đều gằng ba chữ Thanh Đế Sơn đặc biệt nặng một ít. Quả nhiên, nghe thấy mấy từ võ tu Thanh Đế Sơn, có không ít người quăng ánh mắt đến bên này, lộ ra vẻ hâm mộ, bọn họ đến từ Thanh Đế Sơn!
- Vũ Thần hiền chất sao?
Lúc này, một vị thanh niên trong số đó nhìn về phía Tề Vũ Thần, cười nói.
- Vân Thịnh thúc phụ, là ta!
Tề Vũ Thần mỉm cười với Tề Vân Thịnh, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ. Tề Vũ Thịnh là tộc thúc của hắn, tiến vào Thanh Đế Sơn, trở thành một võ tu Thanh Đế Sơn, cho nên nắm giữ địa vị hết sức quan trọng trong Tề Thiên Bảo, thậm chí tương lai còn có thể trở thành chủ nhân của Tề Thiên Bảo.
- Đúng vậy, lần này Thanh Đế Sơn có một vị đại nhân vật giá lâm, hơn nữa sẽ có không ít võ tu Thanh Đế Sơn đến tiếp khách, ngươi hãy biểu hiện tốt một chút, tranh thủ lấy được lời mời trở thành võ tu Thanh Đế Sơn, sau đó cá chép hóa rồng!
Tề Vân Thịnh vỗ bả vai Tề Vũ Thần cười nói, sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía những người Tề gia khác nói:
- Các ngươi cũng phải cố gắng biểu hiện, tuy rằng rất nhiều người các ngươi không mang họ Tề, nhưng đã trong Tề Thiên Bảo rồi nên đối xử như nhau, hơn nữa, Thanh Đế Sơn cũng không hỏi họ, chỉ nhìn thực lực cùng thiên phú!
- Vâng, đại nhân!
Mọi người có chút khom người, bên trong con ngươi lóe sáng, có thể trở thành võ tu Thanh Đế Sơn, địa vị của bọn hắn sẽ hoàn toàn thay đổi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT