Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1539 - Ngụy trang


...

trướctiếp

Bên trong một tòa Tiên Lâm, linh khí dồi dào, hơi thở ở đó làm cho người ta cảm giác toàn thân khoan khoái dễ chịu.

Mê Thần Quân khoanh chân ngồi bên trong Tiên Lâm, lúc này một đạo thân ảnh áo tím đi tới chỗ hắn, thân ảnh ấy bước đi rất nhỏ giống như sợ quấy nhiễu Mê Thần Quân vậy, trong ánh mắt hiện lên vẻ cung kính phát ra từ đáy lòng. Lúc đi tới trước người Mê Thần Quân, hắn không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đứng một bên, hết sức yên tĩnh giống như sát nhập vào trong mảnh không gian này vậy. Đã chờ đợi rất lâu, Mê Thần Quân mới thong thả mở đôi con ngươi yêu dị kia ra, biểu tình trên khuôn mặt được che giấu bên dưới mặt nạ không cách nào thấy rõ ràng.


- Người đã điều phối xong chưa?


Mê Thần Quân nhìn thân ảnh áo tím bên cạnh nói.


- Đã điều phối xong rồi, kính xin đại nhân đi vào xem qua.


Thân ảnh áo tím cúi đầu vẫn rất cung kính.


- Được.


Mê Thần Quân khẽ gật đầu, lập tức đôi mắt của hắn nhìn Lâm Phong nằm bên cạnh một cái, lúc này Lâm Phong mở mắt ra, mặc dù hắn đã sớm tỉnh lại, nhưng thẳng đến khi cảm nhận được ánh mắt của Mê Thần Quân dời đến, hắn mới mở to mắt, chỉ thấy ánh mắt Mê Thần Quân cứ như vậy nhìn hắn, giống như đang chờ đợi cái gì đó? Lâm Phong đứng dậy, lập tức khom người với Mê Thần Quân, giống như người mặc áo tím kia, cung kính hô:


- Đại nhân!


Mê Thần Quân vẫn nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong chốc lát, bên trong con ngươi yêu dị không có bất kỳ tình cảm gì, khống chế một người Tôn Vũ tầng bảy đối với hắn không có khó khăn gì, cho nên hắn không cần đi nhìn trộm một lần, không cần phải như thế...Đây chính là tự tin mãnh liệt của hắn, ngàn vạn năm qua, từ khi hắn tu thành Mê Thần thuật, chưa từng có thất bại, hôm nay, ngay cả hạ vị Hoàng hắn đều có thể khống chế trong tay, huống hồ là Lâm Phong. Khi một người trong ngàn vạn năm qua đều không thất bại lấy một lần, lòng tự tin khó tránh khỏi sẽ phồng lên.


- Ừ.


Mê Thần Quân rốt cuộc dời ánh mắt đi, nhàn nhạt nói, sau đó đứng lên, đi đến phía trước rồi nói với Lâm Phong:


- Ngươi đi theo ta.



- Vâng, đại nhân!


Lâm Phong vẫn giữ vẻ cung kính tuyệt đối, cường giả áo tím bên cạnh nhìn Lâm Phong một cái, lập tức bước đi để đuổi kịp Mê Thần Quân, mà Lâm Phong đi ở cuối cùng. Có điều cường giả áo tím tựa hồ cố ý đợi Lâm Phong đuổi kịp bước chân của hắn, cùng Lâm Phong sóng vai mà đi, thấp giọng nói với Lâm Phong:


- Nơi này là tiểu thế giới của đại nhân, ta biết trí nhớ trước kia của ngươi vẫn còn, nhưng mà hiện tại ngươi phải nhớ kỹ, tuyệt đối trung thành với đại nhân, trung thành với Tề Thiên Bảo.



- Ta đã hiểu.


Lâm Phong nhẹ gật đầu, lập tức liền trầm mặc không nói, loại tình huống này, nên ít nói chuyện, nhìn nhiều! Một lát sau, ba người đi ra bên ngoài Tiên Lâm, chỉ thấy phía trước có không ít thân ảnh xuất hiện ở kia, Lâm Phong bình tĩnh liếc mắt nhìn qua đám người, ngay lập tức đôi mắt của hắn cứng đờ. Bởi vì hắn thấy người quen, hơn nữa, có vài người. Bát Nhã, Ly Hận, Hình Chiến, ba vị sư huynh đệ Thiên Đài, bọn họ đều ở giữa đám người, hiển nhiên, lúc ấy bọn họ không phá tan được gông xiềng, hoặc về sau bị bắt lại. Ngoài ba người này, còn có Viên Phi cũng bị bắt lại, ngay cả Luyện Ngục Vô Thiên cũng trong đó. Bên trong cục diện hỗn loạn ấy, Mộc Trần huyễn hóa ra ngàn vạn phân thân hộ tống mọi người ra ngoài, nhưng mà bên ngoài còn có người chặn đường, muốn trốn thoát khỏi ma trảo của đối phương, ngoại trừ thực lực, còn phải dựa vào vận khí. Nhưng so với những người bị bắt mà nói, người chạy thoát hiển nhiên nhiều hơn, có lẽ Tề Thiên Bảo cũng rất không thoải mái đi, bọn họ làm ra động tác lớn như thế, xuất động nhiều cường giả như vậy vẫn để rất nhiều người trốn thoát. Tề Thiên Bảo xuất động đội hình cường đại, nhưng đội hình của Bát Hoang làm sao không đáng sợ, đám người Tề Thiên Bảo thật không ngờ Bát Hoang lại bởi vì Vô Thiên Kiếm Hoàng can thiệp mà có rất nhiều người trốn thoát được, cho nên đây chính là chỗ tính sai của bọn họ, mà người Bát Hoang không ngờ tới bên ngoài còn có đội hình khủng bố chờ bọn họ, đó cũng là chỗ sai lầm. Lúc trước Sứ Giả đại nhân kia không có ý định thả Vũ Hoàng đi, vì Vô Thiên Kiếm Hoàng can thiệp, mới khiến hắn không thể làm gì, vì thế Mộc Trần và Vũ Hoàng cho rằng đối phương xuất động lực lượng chỉ nhằm vào những đệ tử yêu nghiệt của Bát Hoang mà thôi, cho nên mới tập trung toàn bộ lực lượng xông lên, dù sao thời gian không chờ ai cả, vạn nhất ba mười ngày sau, Sứ Giả đại nhân thật sự đóng cửa thông đạo, từ nay về sau không hiện thân ở tiểu thế giới nữa, bọn họ phải xử lý như thế nào? Cho nên biết rõ bên ngoài có phục kích, vẫn phải bí quá hoá liều. Những người kia tự nhiên cũng nhìn thấy Lâm Phong, thần sắc không khỏi hơi chậm lại, nhất là Viên Phi cùng mấy đệ tử Thiên Đài, trong lòng có loại cảm xúc không rõ ràng, có điều hôm nay đối với bọn họ mà nói, Tề Thiên Bảo và Mê Thần Quân đã cao hơn tất cả, mặc dù Lâm Phong bị bắt, bọn họ cũng chỉ có cảm giác hơi khác thường mà thôi, sau đó khẽ gật đầu với Lâm Phong. Nhìn từng gương mặt hờ hững kia, trong nội tâm của Lâm Phong rất phức tạp, tức giận đến mức hận không thể lập tức đánh chết Mê Thần Quân, nhưng hôm nay hắn chỉ có thể nhịn, ở đây không có ai biết hắn không bị khống chế, điều này khiến hắn an toàn khi ở Tề Thiên Bảo, về sau hắn có rất nhiều cơ hội để chạy trốn.


- Ngươi đi ra!


Ánh mắt Mê Thần Quân rơi vào một người trong đó, người kia thực sự không phải người của Bát Hoang, nhưng có thể là người trước kia bị khống chế, xương gò má của hắn hơi cao, trong ánh mắt lộ ra bá ý, giống như một đầu mãnh thú vậy.


- Giết chết hắn!


Mê Thần Quân chỉ vào Lâm Phong mở miệng nói, lập tức thần sắc Lâm Phong ngưng lại, Mê Thần Quân đang muốn dò xét thực lực của hắn.


- Rống!


Bước chân đạp lên mặt đất, người kia phát ra một đạo âm thanh gào rú không giống người, lông dài bao trùm bàn tay màu đen lộ ra lực lượng đáng sợ, giống như tòa Thái Sơn ép xuống Lâm Phong. Lâm Phong cảm giác thân thể của mình giống như sắp bị đè sập vậy, lực lượng của đối phương rất khủng bố, nhất là bàn tay kia giống như có thể tay không xé rách ngọn núi, một cái tát có thể chụp chết Vũ tu đang sống sờ sờ. Nhưng mà Lâm Phong không lui lại, nếu như muốn ngụy trang, đương nhiên phải ngụy trang giống một chút mới được, không thể để đối phương sinh ra hoài nghi. Lúc này, bên trong bàn tay của Lâm Phong có quyền mang đáng sợ hiện ra, song quyền đấm xuống xé rách đại địa, bước chân hung hăng đạp mạnh trên mặt đất, song quyền phá không mà đi, ma khí xông lên trời, bá đạo không có gì sánh kịp tựa như muốn đánh thiên địa, chưởng lực bá đạo tràn đầy lực lượng cùng ma quyền đụng vào nhau, làm cho đại địa dưới chân Lâm Phong không ngừng xé mở, mà trong không gian có một cỗ ánh sáng màu đen bá đạo khuếch tán ra tám phương, kình phong sắc bén như đao phong.


- Rống.


. . Đối phương phun ra một đạo khí thô, ngửa mặt lên trời gầm thét, trong lúc đó, thân thể hắn mở rộng, khuôn mặt của hắn hóa thành khuôn mặt yêu thú, Yêu Viên! Âm thanh gào thét kinh khủng có thể khai bia liệt thạch, khiến đầu Lâm Phong chấn động run rẩy dữ dội, cái tên Yêu Viên này là đồng loại của Viên Phi, nhưng thực lực lại mạnh hơn Viên Phi, xem ra hắn đã đến Yêu Tôn đỉnh phong.


- PHÁ.

..! Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng đáng sợ điên cuồng bùng nổ, đại thế chi lực cuốn lấy quyền mang ngập trời, khiến cho thân hình Yêu Viên chấn động bay về phía bầu trời. Lại thêm một tiếng gào rú rung trời, trong hư không, thân ảnh Yêu Viên hóa thành bản thể, một tôn Yêu Viên vô cùng khổng lồ, một tiếng gào thét chấn động thiên địa, mà thần niệm của Lâm Phong giống như muốn bị vỡ nứt ra, đầu kịch liệt đau nhức, dù sao đối phương cũng là một tên yêu nghiệt trăm năm trước, mặc dù chưa tiến vào Vũ Hoàng, nhưng thực lực cũng đến trình độ làm cho người ta sợ hãi, chỉ là hắn ta vẫn bị mắc kẹt ở cấp độ Vũ Hoàng mà thôi.


- Nếu ban thưởng cho hắn một miếng mệnh cách, ngươi nói xem hắn có bao nhiêu cơ hội trở thành một tôn Yêu Hoàng?


Mê Thần Quân nói với người áo tím bên cạnh. Mệnh cách là một vật vô cùng trân quý, mỗi một miếng mệnh cách đều có cơ hội bồi dưỡng ra một vị Vũ Hoàng, bởi vậy cho dù Mê Thần Quân sử dụng cũng phải cẩn thận, nếu không vượt qua bảy phần cơ hội, thì hắn tình nguyện để những người đó vĩnh viễn mắc kẹt ở Tôn Vũ đỉnh phong, cũng không ban mệnh cách cho.


- Đại nhân, ít nhất phải chờ hắn lĩnh ngộ nghìn lần đại thế chi lực đã, nếu hắn không thể lĩnh ngộ, thì không ban cho.


Người mặc áo tím mở miệng nói, Mê Thần Quân không nói gì thêm, tiếp tục xem hai người chiến đấu, không bao lâu sau, thân thể hai người lại lần nữa tách ra, Yêu Viên bị Lâm Phong đánh cho rơi trên mặt đất, càng gào lên, kích thích hắn điên cuồng.


- Người này vừa mới đến đã có thể đánh bại Yêu Viên rồi, xem ra người lần này còn đáng sợ hơn rất nhiều so với một trăm năm trước, đáng tiếc, những phế vật kia chỉ bắt lại bằng này người?


Mê Thần Quân nói nhỏ:


- Đi hỏi một chút hắn tên gì, rồi xếp vào chiến đội áo tím, để hắn đi theo ngươi!



- Vâng, đại nhân!


Người mặc áo tím khẽ gật đầu, xem ra đại nhân rất xem trọng thanh niên này, chiến đội áo tím là có thể bằng người thành Hoàng rồi, Lâm Phong này mới lần đầu xuất hiện đã khiến đại nhân xếp hắn vào chiến đội áo tím, có thể thấy được đại nhân vô cùng xem trọng Lâm Phong.


- Được rồi!


Lúc này tên Yêu Viên kia muốn cuồng hóa, nhưng lại bị thanh âm nhàn nhạt của Mê Thần Quân ngăn cản, khiến hắn đang cuồng hóa liền yên tĩnh trở lại, có thể thấy được lực khống chế này có bao nhiêu mạnh mẽ.


- Những người này hẳn đủ rồi, ngươi phụ trách bọn hắn đi, mặt khác, mấy ngày nay phải tập trung bồi dưỡng hắn.


Mê Thần Quân dặn dò một tiếng, sau đó liền trực tiếp rời nơi này, giao những người kia cho người mặc áo tím.


- Ngươi tên là gì?


Người mặc áo tím hỏi Lâm Phong.


- Lâm Phong!


Lâm Phong bình tĩnh đáp. Đám người Viên Phi đang ở đây, hắn không có khả năng nói dối, thậm chí hắn muốn che giấu thực lực quá nhiều đều khó có khả năng, bây giờ đám người Viên Phi đã trung thành với Mê Thần Quân, nếu như hắn che giấu quá nhiều, bọn hắn rất có thể sẽ nhìn ra rồi vạch trần chính mình, cho nên vừa rồi lúc Lâm Phong chiến đấu đã vận dụng không ít lực lượng mới có thể được Mê Thần Quân coi trọng.


- Mặc thêm bộ y phục này vào.


Người mặc áo tím lấy ra một bộ áo bào tím đưa cho Lâm Phong, Lâm Phong không nói gì thêm, an tĩnh khoác lên người.


- Tất cả mọi người tản ra đi, còn ngươi đi theo ta!


Người mặc áo tím nói với đám người một tiếng, lập tức mọi người nhao nhao tản ra, mà người mặc áo tím tức thì mang Lâm Phong đi vào bên trong Tiên Linh. Lâm Phong vẫn rất an tĩnh đi theo, không nói một câu nào, chỉ cần hiện tại an toàn đã đủ rồi, hơn nữa tất cả mọi người đều cho rằng hắn bị khống chế. Một lát sau, người mặc áo tím mang Lâm Phong đi tới một nơi trong Tiên Lâm, nơi này có không ít người ngồi trên mặt đất, yên tĩnh nhắm mắt tu luyện, mà bọn hắn cũng giống như mình, đều khoác lên người bộ trường bào áo tím, hơn nữa, lúc những người này khoanh chân ngồi đó tu luyện, Lâm Phong không cảm giác được sự hiện hữu của bọn hắn, chắc hẳn người nơi này là võ tu vô cùng cường đại. Giờ phút này Lâm Phong đương nhiên cũng hiểu rõ, mặc thêm một bộ trường bào màu tím tựa hồ tượng trưng cho địa vị.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp