Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1534 - Miếng Đồng


...

trướctiếp


- Làm sao vậy?


Lâm Phong quay ra hỏi Mục Doãn.


- Thiết kỵ này là người của Tề Thiên Bảo, ngày bình thường bọn họ sẽ không xuất hiện bên ngoài chủ thành đâu, chỉ khi nào cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo tranh đoạt quyền khống chế tiểu thế giới mới có thể xuất động, đi đến các đại bộ lạc tuyên bố hịch văn, đồng thời triệu hồi nữ tế ti tại các đại bộ lạc.


Mục Doãn thấp giọng nói, trong nháy mắt, thiết kỵ cuồn cuộn xẹt qua đám người Lâm Phong khiến thân thể bọn họ hơi chấn động. Mục Doãn nhíu mày lại, nàng tựa hồ rất không hi vọng ngày này sẽ đến. Lâm Phong đương nhiên hiểu rõ ý của Mục Doãn, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo muốn bắt đầu tranh đoạt quyền khống chế tiểu thế giới trong vạn năm, cái này đồng nghĩa với việc thời khắc vận mệnh quyết định sinh trưởng bên trong tiểu thế giới trong vạn năm đã đến. Rất nhanh, người đạp trên yêu thú thiết kỵ như gió đi xa, bắt đầu rong ruổi trong sa mạc.


- Nếu đến sớm như vậy, chỉ có một khả năng đó là có một cỗ thế lực quyết định trận đấu tranh đoạt diễn ra sớm hơn?


Mục Doãn nói nhỏ.


- Có võ tu Thanh Đế Sơn đến.


Nghĩ vậy thần sắc Mục Doãn nhăn chặt lại, nếu thật sự như vậy, chỉ sợ lần này quy mô sẽ rất lớn, nàng có trốn cũng không thoát. Đám người Lâm Phong đã đi tới cửa thành, quả nhiên gần đây thủ vệ canh gác vô nghiêm ngặt, thủ vệ cửa thành nghiêm khắc tiến hành kiểm tra.


- Đại nhân, ta mang người bộ lạc đến Tề Thiên Bảo một chút.


Mục Doãn đi lên trước, khẽ gật đầu với một thủ vệ cấp bậc đội trưởng, người kia hiển nhiên nhận ra Mục Doãn cười nói:


- Mục Doãn tiểu thư cứ tự nhiên.


Có lời nói của đội trưởng thủ vệ kia, thủ vệ trực tiếp để đám người Mục Doãn đi qua. Mặc dù nữ tế ti trong bộ lạc, nhưng thật ra các nàng là người Tiên Cung Thiên Bảo, Mục Doãn nàng thuộc về Tề Thiên Bảo, cho nên nàng mới dám nói mang Lâm Phong và Vũ Hoàng đi vào trong chủ thành này, còn những thành trì khác nàng không có khả năng dẫn Lâm Phong vào được. Xuyên qua tường thành cao ngàn thước sẽ tiến vào tòa chủ thành thứ nhất của đại thế giới, tòa thành với khí thế bao la rộng lớn, mãnh liệt đánh vào thị giác của mọi người, rất nhiều kiến trúc đồ sộ không giống phong cách của tiểu thế giới, xa xa, còn có một tòa phủ đệ hư vô mờ mịt, mơ hồ có thể thấy được nó đứng sừng sững độc lập trên bầu trời.


- Chỗ đó chính là Tề Thiên Bảo, tuy rằng thoạt nhìn rất gần, nhưng lại cách nơi này một đoạn nữa.


Mục Doãn thấp giọng nói, ánh mắt Lâm Phong lập tức nhìn tòa Cổ Bảo xa xa đứng sừng sững trong bầu trời kia, bên trong tròng mắt của hắn không nhìn tới, chỉ có lạnh lùng, nếu như tòa thành trên bầu trời kia sụp xuống, nhất định cũng rất đồ sộ đi.


- Cửu đại Tiên Cung Cổ Bảo tạo thành thế chân vạc, giữa bọn họ có một Hoãn Trùng khu, cái Hoãn Trùng khu kia kết nối chín tòa thành trì, bây giờ chúng ta sẽ đi tới Hoãn Trùng khu, đó là nơi giao dịch phồn hoa nhất, ở đó có thể đạt được các đồ vật mà mình muốn.


Mục Doãn giới thiệu với Lâm Phong, Lâm Phong nhẹ gật đầu, vị trí của chín tòa chủ thành này vô cùng kỳ lạ, lại dính liền với nhau.


- Nghe nói rất nhiều năm về trước, cửu đại Tiên Cung Cổ Bảo kỳ thật chỉ là một tòa chủ thành mà thôi, về sau thời gian dần trôi qua xuất hiện một ít cường giả bắt đầu phân chia địa vực mới tạo thành cục diện hôm nay, đương nhiên chuyện rất nhiều năm trước kia đã không cách nào khảo chứng được.


Chỉ cần ngươi đi qua Hoãn Trùng khu của Đại Chu Tiên Cung sẽ có thể rời khỏi thế lực của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, đi đến chủ thành khác trong khu vực Thanh Đế Sơn. Hôm nay, Mục Doãn tựa hồ tương đối nói nhiều, nhưng kì thực đang cố ý giới thiệu cho Lâm Phong nghe, nàng đang nói cho Lâm Phong biết nên rời đi như thế nào?


- Doãn nhi, chúng ta cần gì phải đi nơi xa như vậy, chỉ cần đi vào nơi giao dịch của Tề Thiên Bảo là được rồi.


Nhung Thanh sau lưng thấy Mục Doãn phía trước nói chuyện với Lâm Phong, trong nội tâm vô cùng không thoải mái, hơn nữa, Tề Thiên Thành vô cùng rộng lớn, cho nên phải vượt qua cả tòa chủ thành mới có thể đến khu vực Hoãn Trùng cần gì phải đi nơi xa như vậy, huống hồ, khu vực Hoãn Trùng là khu vực tự do, kiểu người gì cũng có và nó cũng là khu vực mà cửu đại thế lực đều không quản.


- Ta chưa từng đi qua, cho nên muốn đi xem một chút!


Mục Doãn ngoảnh lại nói, lập tức Nhung Thanh không nói gì, nhưng ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong càng thêm bất thiện, Doãn nhi làm sao lại đối tốt người này như vậy? Chẳng lẽ hai người bọn họ cùng ở một chỗ trong hai tháng đã sinh ra cảm tình? Cũng may những người ngoại lai này muốn rời đi, không thể nào tranh giành Mục Doãn với hắn được. Vũ Hoàng lại có vẻ hết sức bình tĩnh, Lâm Phong xử sự cẩn thận thành thục, cũng không cần hắn đi lo lắng cái gì.


- Ngươi vậy mà chưa từng đi khu vực Hoãn Trùng?


Lâm Phong có chút kinh ngạc.


- Lạ lắm sao?


Phạm vi hoạt động của người trong bộ lạc đều tương đối nhỏ, không chỉ có chúng ta, những người khác cũng giống như vậy, coi như rất nhiều người Tề Thiên Thành chỉ sợ cả đời đều không nhất định đi ra khu vực cửu đại Tiên Cung Cổ Bảo. Còn những người có thiên phú càng cường đại, khi bọn họ trở nên mạnh mẽ mới đi đến nhiều địa vực khác nữa, nhưng người bình thường vĩnh viễn nhiều hơn một chút. Lâm Phong nhẹ gật đầu, hoàn toàn chính xác, người có thiên phú cường đại vĩnh viễn sẽ ít hơn người bình thường rất nhiều, mà những người đi từ tiểu thế giới ra giống như bọn hắn, coi như đặt ở đại thế giới cũng thuộc về dạng có thiên phú rất tốt rồi.


- Cho ta hỏi một chút, mảnh khu vực này có luyện đan sư lợi hại hoặc cường giả nắm giữ năng lực trị liệu cường đại hay không?


Lâm Phong quay ra hỏi Mục Doãn, bây giờ việc chữa thương cho Vũ Hoàng mới là vấn đề hắn quan tâm nhất.


- Ta đang chuẩn bị nói cho ngươi biết, trong cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo có một cổ thế lực tương đối đặc thù, Dược Vương Tiên Cung am hiểu luyện dược, bên trong có một ít cường giả trị liệu thương thế vô cùng lợi hại, nhưng mà bọn hắn sẽ không dễ dàng chữa thương cho người khác đâu.


Mục Doãn nhanh chóng trả lời, trong đại thế giới, luyện đan sư cùng luyện dược sư là một loại chức nghiệp tương đối hay gặp, không giống như trong tiểu thế giới thưa thớt như vậy; còn có một ít Phù Sư cùng với Trận Pháp đại sư lợi hại am hiểu lực lượng kỳ lạ.


- Đại Chu Tiên Cung, Dược Vương Tiên Cung!


Lâm Phong nhớ kỹ hai cổ thế lực này, cũng may có Mục Doãn bên cạnh, hắn mới có thể có lấy được những tin tức hữu dụng với hắn, nhưng bây giờ hắn không có khả năng trực tiếp mang Vũ Hoàng đi đến Dược Vương Tiên Cung, nếu không sẽ có khả năng gặp họa. Trên đường đi Mục Doãn nói cho hắn không ít chuyện ở đại thế giới, kể cả thế lực cụ thể cùng vị trí của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo. Hắn còn biết được chưởng khống giả trực hệ của Đại Chu Tiên Cung am hiểu công pháp Hoàng Kim Thánh Khí, điều này làm cho Lâm Phong rất dễ dàng nghĩ tới hai người Chu Thiên Nhược và Chu Thiên Khiếu! Mặc dù trong đại thế giới, Tề Thiên Thành chỉ là một tòa chủ thành biên giới, nhưng mức độ bao la rộng lớn lại làm cho Lâm Phong cảm thấy đáng sợ. Suốt thời gian một ngày, đám người Lâm Phong mới đi hết chủ thành này, để đi tới khu vực Hoãn Trùng, sau đó bọn họ lấy tốc độ nhanh nhất đi về phía trước, đi trên con đường gần nhất có thể thấy được cả tòa chủ thành lớn đến bao nhiêu. Lúc này Lâm Phong đang đi bộ trên đường khu vực Hoãn Trùng của cửu đại chủ thành, nơi đây quả nhiên còn nhiều người hơn Tề Thiên Thành, mặc dù Mục Doãn chưa từng tới, nhưng cũng nghe nói qua nơi này, nhất là giờ phút này, bọn hắn đang ở chỗ giao dịch vô cùng phồn hoa, rực rỡ muôn màu. Lâm Phong thấy Thánh khí trong tiểu thế giới vô cùng trân quý lại tùy ý bày ra trên các gian hàng để tiến hành giao dịch, thậm chí có cả thượng phẩm Thánh khí, khiến cho Lâm Phong im lặng một hồi.


- Lão gia gia, cái phá đồng này của ngươi là vật gì vậy?


Lúc này, thân thể Mục Doãn ngồi xổm trước một gian hàng, nhìn một miếng phá đồng được trưng bày trên mặt đất, thấp giọng hỏi.


- Phá đồng?


Cô gái, cái phá đồng này do ta đoạt được trong Vô Cực động phủ đấy. Ngươi biết Vô Cực động phủ đó không? Đó chính là động phủ của Vô Cực Thiên Đế, người đã dùng vô cực thiên địa chư thiên trận đạo sát phạt tất cả, trận đạo vừa ra thần Phật đều giết. Lão nhân kia nghe được Mục Doãn nói nó là phá đồng nhất thời tâm trạng tốt vô cùng, dựng râu trừng mắt nói, lộ ra thần thái sáng láng, hai con ngươi vẩn đục đều giống như trở nên có thần.


- Cái này giao dịch như thế nào?


Mục Doãn cắt đứt lời của đối phương, hỏi một tiếng.


- 100 mảnh vỡ bí truyền.


Lão nhân mở miệng nói.


- Doãn nhi, ông ta chỉ là một tên lừa gạt, chúng ta đi!


Nhung Thanh bên cạnh nghe được 100 mảnh vỡ bí truyền lập tức trợn trắng mắt, coi bọn họ là kẻ đần chắc, nó chỉ là một miếng phá đồng mà thôi.


- Tiểu tử không nên nói lung tung, ngươi biết Vô Cực Thiên Đế là ai không?


Đó là người khống chế 3000 đại trận đạo, 18000 tiểu trận đạo, bày bố chư thiên đại trận, không gì làm không được… Lão đầu thích thú nói khiến Nhung Thanh trợn trắng mắt, Vô Cực Thiên Đế có quan hệ với miếng phá miếng đồng này sao? Đây là đồ trong động phủ của Vô Cực Thiên Đế, lừa gạt ai đó, hơn nữa coi như đồ vật trong động phủ của Vô Cực Thiên Đế cũng có thể có vật bình thường mà. Mục Doãn lắc đầu đứng lên, 100 miếng mảnh vỡ bí truyền giá cả quá cao.


- Chúng ta đi thôi!


Mục Doãn nói với Lâm Phong nói:


- Vừa rồi ta cảm giác miếng đồng này có chút không bình thường, nhưng khi để trên tay lại không phát hiện ra đặc thù gì?


Lâm Phong nhún vai, lão gia hỏa này đúng là dám chặt đẹp.


- Này này, đợi đã nào…!


Lão nhân kia vậy mà lôi kéo ống quần Lâm Phong khi hắn chuẩn bị xoay người, la hét nói:


- Bạn gái của ngươi thích nó như vậy, chẳng lẽ ngươi không định mua cho nàng ấy ư?


Chỉ cần mười mảnh vỡ bí truyền là được, ta cam đoan đây tuyệt đối là vật của Vô Cực Thiên Đế, đây ngươi nhìn phía trên này còn có khắc hai chữ Vô Cực nữa đó! Lâm Phong nhíu mày lại, có điều hắn nhìn thấy bên trên miếng đồng nhỏ thật có hai chữ Vô Cực.


- Hả?


Trong đôi mắt của Lâm Phong có chút chấn động, lập tức tiếp nhận miếng đồng cẩn thận quan sát, lúc này Vũ Hồn trong cơ thể phóng thích, đôi tròng mắt kia của hắn càng trở nên đen kịt, nhìn chằm chằm miếng đồng. Mà động tác của Lâm Phong khiến đám người Mục Doãn dừng bước, nhưng Nhung Thanh rất khó chịu nhìn lão đầu và Lâm Phong một cái, lão nhân kia vậy mà nói Doãn nhi là bạn gái của Lâm Phong.


- Năm mảnh vỡ bí truyền, được hay không?


Con ngươi đen nhánh của Lâm Phong thu liễm lại, mở miệng nói với lão nhân. Lập tức, trong mắt lão đầu hiện lên một vòng giảo hoạt:


- Tám miếng, không thể ít hơn nữa rồi!



- Vậy coi như không được rồi!


Lâm Phong ném miếng đồng về cho lão đầu, khiến cho lão đầu vội vàng mở miệng:


- Được, năm miếng thành giao!


Lâm Phong một lần nữa tiếp nhận miếng đồng, rồi đưa năm mảnh vỡ bí truyền cho lão đầu, đồng thời thu miếng đồng vào!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp