- Vũ Hoàng, Đông Hoàng thống hận nhất chính là Thiên Đài, nên hắn mới tìm ngươi trước, ngươi cho rằng hắn sẽ tìm vị Vũ Hoàng nào báo thù tiếp theo?


Đám Vấn Hoàng vẫn ở tại chỗ, không hề ly khai, bọn hắn đang đợi các vị Vũ Hoàng tề tụ đến đây. Chỉ có gom tất cả lực lượng lại một đống, mới có thể phòng bị Đông Hoàng phục kích. Đông Hoàng là Vũ Hoàng trung kỳ, lại có chí bảo, nên chỉ có hắn đi săn giết người khác. Mà người khác muốn đánh chết được hắn không thực tế.


- Có khả năng lớn nhất, chính là những vị Vũ Hoàng đã tham gia tiêu diệt Tề gia.


Vũ Hoàng không chút do dự mở miệng nói.


- Tề gia dù sao cũng là tâm huyết của Đông Hoàng, những người đó đều chảy xuôi huyết mạch của hắn.


Khi Tề gia bị diệt, Đông Hoàng tất nhiên sẽ bị kích thích, điên cuồng trả thù, mà mục tiêu trả thù của hắn, nhất định là những người đã diệt Tề gia. Khi Vũ Hoàng vừa dứt lời, tất cả mọi người đều gật đầu.


- Y Nhân gặp nguy hiểm!


Khi nghe Vũ Hoàng nói xong, Lâm Phong hô lên một tiếng. Hầu như tất cả những người tham gia tiêu diệt Tề gia, đều ở chỗ này, ngoại trừ Thủ Vọng Chi Phụ, Lục Dục Vũ Hoàng, Sát Thủ Chi Hoàng, thì không còn ai khác. Nếu như Đông Hoàng muốn báo thù, có thể hắn sẽ lựa chọn mục tiêu Lục Dục Vũ Hoàng. Khi nghĩ tới đó, Lâm Phong nhìn qua Viêm Đế, nhưng lại có một chút do dự. Nếu như hắn nhờ Viêm Đế đi, tất cả mọi người nơi này ngăn không được Đông Hoàng, vạn nhất Đông Hoàng trở lại lần nữa thì sao?


- Kiếm Các!


Lâm Phong đột nhiên nghĩ tới một nơi an toàn, sau đó lập tức nói:


- Viêm Đế, ngươi giúp ta đi Lục Dục Tiên Cung một chuyến, ta và sư tôn mọi người sẽ đi đến Kiếm Các.


Có một tiền bối ở Kiếm Các có một ít giao tình với ta, hắn có thể bảo hộ chúng ta an toàn.


- Cũng tốt, Viêm Đế ngươi tu vị cường đại, nhưng có thể uy hiếp đến Đông Hoàng, mà tốc độ của ngươi cũng nhanh hơn Đông Hoàng.


Vì không để cho Bát Hoang Vũ Hoàng hao tổn, ngươi cùng Vấn gia lão hoàng đồng thời xuất động đi! Khi Vũ Hoàng nghe được ý của Lâm Phong, biểu thị đồng ý.


- Tốt, bổn Đế thay ngươi đi một chuyến!


Viêm Đế nhìn Lâm Phong một cái, sau đó lập tức biến mất. Khi mọi người ngẩng đầu, chỉ thấy bên trong hư không để lại vài đạo văn lộ. Những vắn lộ đó có thể dẫn động thiên địa lực lượng, khiến cho tốc độ Viêm Đế nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, trong nháy mắt đã không thấy đâu.


- Tốc độ của hắn thật đáng sợ, còn mau hơn ta.


Khi Vấn Hoàng nhìn thấy Viêm Đế biến mất, âm thầm nói.


- Chúng ta lên đường đi đến Kiếm thành thôi!


Lâm Phong với mọi người một tiếng. Cũng lâu rồi, hắn chưa có trở về Kiếm Các. Nếu như Viêm Đế đã đáp ứng thì sẽ làm rất tốt. Gia hỏa kia là thứ thành tinh, rất thông minh, có hắn đi đối phó Đông Hoàng, chỉ sợ Đông Hoàng sẽ không thư thái như vậy.


- Ta cũng muốn đi Kiếm Các.


Vũ Hoàng cười nói. Sau đó, lập tức cuốn tất cả mọi người bay lên hư không, hướng về Kiếm thành ở Trung Hoang. ….. Khi Lâm Phong mang theo chư vị cường giả hàng lâm Kiếm Các, người Kiếm Các rất khách khí đón chào, Kiếm Mộ tự mình ta tiếp khách. Sau khi đến Kiếm Các, Mộc Trần rời đi, hắn muốn triệu hồi các đệ tử của Thiên Đài đến. Ai mà biết được, Đông Hoàng có đi săn giết đệ tử của Thiên Đài không? Lâm Phong không mạo muội dẫn người đi đến kiếm chủng, lão nhân ẩn giấu ở trong kiếm chủng không thích người lạ lắm. Nên hắn cũng không dẫn tất cả mọi người đến quấy rầy, chỉ có Lâm Phong đi tới. Khi kiếm chủng lão nhân thấy Lâm Phong, gương mặt già nua của lão liền nở một nụ cười thản nhiên, nói:


- Chuyện bên ngoài, ta cũng biết một ít.


Vì song phương thế lực đều không dựa theo quy củ, nên mới tạo thành cục diện như bây giờ!


- Quy củ?


Lâm Phong có chút kinh ngạc hỏi. Hắn không ngờ Thí Hoàng Đồng Minh và Thủ Vọng liên minh lại còn tồn tại một số quy củ bất thành văn.


- Tiền bối, sư tôn của ta muốn gặp tiền bối một lần!


Lâm Phong cung kính nói với lão nhân.


- Bảo hắn đến đây đi!


Lão nhân kia bình tĩnh nhẹ gật đầu. Lâm Phong đi ra, dẫn Vũ Hoàng cùng vào. Khi Vũ Hoàng đi vào vào kiếm chủng, đôi mắt vẩn đục của lão nhân kia liền quét Vũ Hoàng một cái, thở dài nói:


- Ngươi và lão đầu ta giống nhau, đáng tiếc!


Vũ Hoàng cũng nhìn lão nhân kia một lát, rồi lập tức có chút khom người, khách khí nói:


- Vãn bối sao có thể đánh đồng cùng tiền bối.



- Không cần chú ý cấp bậc lễ nghĩa làm gì, tùy tiện ngồi đi!


Lão nhân tùy ý ngồi xuống, khoát tay áo với Vũ Hoàng, lại cười nói với Lâm Phong:


- Lâm Phong, ngươi cũng ngồi xuống đi!



- Thân thể của ngươi đã trải qua cải tạo, rất phù hợp vơi tự nhiên.


Ngươi vốn nên đi ra tiểu thế giới này. Ở tại Thánh thành, ngươi có thể gặp được kỳ ngộ cùng thành tựu lớn hơn. Tuy lão nhân kia còng xuống, lộ ra vẻ suy yếu, nhưng mỗi một câu của lão đều khiến cho Vũ Hoàng có cảm giác kinh tâm. Vũ Hoàng khẽ lắc đầu, mở miệng nói:


- Ta đã từng muốn cùng bằng hữu cũ rời khỏi đấy, nhưng tạo hóa lại trêu người.


Một vị bằng hữu cũ của ta lại chết trong tay Thí Hoàng Đồng Minh. Cái này là vận mệnh của ta cùng một vị bằng hữu cũ!


- Bởi vậy nên các ngươi mới cấp tiến, khiến cho mâu thuẫn hoàn toàn kích phát, đánh vỡ cân đối!



- Những năm gần đây, dã tâm Thí Hoàng Đồng Minh ngày càng bành trướng, ý đồ khống chế toàn bộ Bát Hoang Cửu U.


Chúng ta chỉ có thể thừa lúc còn có sức đánh trả để ra tay, nếu không sẽ thảm hại hơn. Mà tiền bối cũng đã nhìn thấy kết cục hiện tại rồi đó! Vũ Hoàng liền nhìn lão nhân, nói, lão nhân liền trầm mặc một lát, cuối cùng nhẹ gật đầu:


- Đúng vậy, ngay cả Sứ Giả Đại Nhân thủ hộ thông đạo cũng đã quên chức trách của mình, các ngươi không sai, chỉ cần suy nghĩ một chút, đã có thể minh bạch, nên bọn hắn chiếm cứ lực lượng tuyệt đối, cũng không thể một mực bảo trì loại cân đối này với các ngươi.


Ở trong mắt của bọn hắn, toàn bộ cái tiểu thế giới đều chỉ là một cái bàn vờ trong tay bọn hắn mà thôi. Các ngươi đã làm rất khá rồi. Vũ Hoàng thấy lão nhân lý giải ý định của mình, có chút vui mừng. Lập tức chậm rãi đứng dậy, khom người đối với lão nhân chút, rất cung kính nói:


- Ta xin mời tiền bối ra tay một lần!



- Ta?


Lão nhân liền cười khổ lắc đầu:


- Ta giống như ngươi, cũng bị pháp tắc trọng thương, không cách nào khép lại.


Nên làm sao có thể có năng lực ra tay.


- Vãn bối không tin Thiên Kiếm Hoàng dùng kiếm phá thiên địa của năm ngàn năm trước lại không cách nào ra tay được!


Vũ Hoàng cố chấp nói, mà khi Lâm Phong nghe được đoạn đối thoại giữa hai người, trong con ngươi của hắn lại có tinh mang lóe ra. Tuy hai người kia rất bình tĩnh, nhưng lại làm cho Lâm Phong có cảm giác kinh tâm động phách. Lão nhân kia quả thật là Thiên Kiếm Hoàng phong vân một cõi của năm ngàn năm trước? Tại sao lại không ai trong Kiếm Các nhận ra hắn?


- Lâm Phong và các đệ tử khác của Thiên Đài cũng không tệ, bọn hắn mới là hy vọng chân chính của các ngươi Lão nhân vuốt vai Lâm Phong, nói khẽ.


Vũ Hoàng thản nhiên gật đầu:


- Đúng vậy tiền bối.


Vì bảo trụ bọn nó, ta không tiếc bỏ mình!


- Những lão gia hỏa như chúng ta có thể tử vong, nhưng bọn hắn không thể.


Vì thế, nên ta mới cầu tiền bối ra tay một lần! Vũ Hoàng lại khom người một lần nữa đối với Thiên Kiếm Hoàng. Giờ khắc này, hai bàn tay của Lâm Phong đều nắm thật chặt, móng tay cũng sắp đâm vào trong da thịt. Vì sư tôn muốn bảo vệ bọn hắn, nên khi Đông Hoàng xuất hiện, Vũ Hoàng không có trốn, cũng không có bảo toàn chính mình. Mà lại lấy pháp tắc đưa đám Thiên Si nấp trong lòng đất. Còn mình phá vỡ hư không, dẫn dắt Đông Hoàng rời đi.


- Cái gì cho ngươi tín niệm mãnh liệt như vậy?


Lão nhân thở dài một tiếng, nói. Các cường giả võ đạo đều cực kỳ quý trọng tánh mạng của mình. Võ tu có thể hi sinh chính mình để bảo toàn người khác rất ít, huống hồ còn là một vị Vũ Hoàng cường giả. Để trở thành Vũ Hoàng, bọn hắn phải vựa qua vô số khó khắn, nguy hiểm, ai lại can tâm chịu chết. Nhất là những Vũ Hoàng không dựa vào gia tộc, toàn bộ dựa vào chính mình đi đến Vũ Hoàng. Bọn họ phát triển rất khó khăn, nhưng tử vong lại quá dễ dàng. Bởi vì vậy, nên bọn họ chỉ có giẫm trên đầu của người khác, để không ngừng nhảy lên đi!


- Mấy trăm năm qua, ta chỉ có một người huynh đệ, tín niệm của hắn là tín niệm của ta!


Vũ Hoàng cười nhạt nói. Khi nhắt tới huynh đệ, đôi mắt của hắn liền sáng lên, phảng phất như đang nghĩ tới huynh đệ đó! Mà khi Lâm Phong thấy nụ cười của Vũ Hoàng, trong lòng hắn cũng vô cùng đau đớn. Bằng đoạn đối thoại giữa Thiên Kiếm Hoàng cùng Vũ Hoàng và với những lời Tuyết tôn giả đã từng nói đối với hắn, hắn gần như đã có thể suy đoán ra mọi chuyện rồi! Thiên Trì Càn Vực, có hai nam nhân muốn đi ra ngoài khám phá thế giới, trong đó một người nam nhân còn mang theo người yêu. Ba người bọn họ cùng nhau lưu lạc khắp nơi, càng lúc càng trở nên cường đại. Nhưng người yêu của một trong hai người nam nhân đó lại bị Thí Hoàng Đồng Minh giết chết. Nên có một người nam nhân quyết đinh báo thù, mà cũng có một người khác yên lặng đi theo bên người đó, cùng hắn ở một chỗ. Tín niệm của hắn là tín niệm của ta!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play