Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1509 - Bức Bách


...

trướctiếp

Vào lúc này, bên ngoài phủ đệ Tề gia hoàn toàn yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều trầm mặc, song phương vẫn giằng co. Mà đám người Đông Hoàng và Tề Hoàng đều nhìn chằm chằm khuôn mặt của Vũ Hoàng, phảng phất như muốn xem thấu ý nghĩ của đối phương. Nhưng bọn họ chỉ thấy Vũ Hoàng có chút vui vẻ và nụ cười nhàn nhạt, không hề nhìn ra bất kỳ thần thái nào nữa. Mà khi những người đang quan sát ở phương xa cảm nhận được sự yên tĩnh giữa hai bên, bọn họ cảm thấy có một cổ cảm giác nặng nề đang đè ép. Bọn họ đều hiểu, sự yên lặng này chỉ là giờ phút yên tĩnh trước khi một cơn bão đáng sợ kéo tới. Một khi cơn bão xuất hiện, một trận đại chiến hủy thiên diệt địa sẽ lập tức diễn ra. Giờ phút này, không chỉ có bọn họ cảm thấy áp lực, mà Đông Hoàng và Tề Hoàng cũng cảm nhận được áp lực! Thời gian chậm rãi trôi qua, sau nửa nén hương, Mộc Trần có chút giật giật, cười nhạt nói:


- Đã đến giờ.


Xem ra Tề gia không có ý định ứng chiến, đã như vầy thì. Tất cả đệ tử Thiên Đài, nguyện chiến toàn bộ Tề gia!


- Đi thôi!


Khi Mộc Trần vừa dứt lời, đám người Lâm Phong lập tức hành động. Khi âm thanh từng kiện trường bào phiêu động phần phật trong gió lọt vào tai trận doanh Tề gia, có vẻ đặc biệt chói tai. Tề gia đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết. Nên khi đám Lâm Phong bước vào, cả Tề gia đột nhiên sáng rực lên. Đây chính là dấu hiện Phù Thiên Đại Trận đã được khởi động. Giờ phút này, bâu trời Tề gia có một không gian trận đồ khổng lồ phiêu động, nó dường như có thể che đậy nhật nguyệt khóa chặc hư không. Từ khi nó xuất hiện, từng đạo cột sáng rơi từ trên trời xuống, khóa chặt thân hình Lâm Phong và đám người Thiên Đài. Khi Mộc Trần đứng nhìn thấy Phù Thiên Đại Trận trong hư không, đạm mạc nói:


- Ba người một tổ, nếu phát hiện có người bị nhốt, lập tức cứu viện.


Tất cả giải tán! Khi Mộc Trần dứt lời, mọi người đã tản ra. Ngoại trừ Mộc Trần, Thiên Đài có 11 người, nên phải có một tổ hai người. Vì Lâm Phong và Như Tà đã từng hợp tác, nên tổ của bọn họ có thiếu một người cũng không sao. Khi Lâm Phong và Như Tà đi phía trước, họ thấy một cái phong nhận bắn về phía mình. Sau đó có một người thanh niên xuất hiện.


- Để đệ đi giết hắn!


Vừa dứt lời, Lâm Phong bước chân lao về phía trước với tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Người thanh niên mới xuất hiện kia là thiên tài mới quật khởi của Tề gia, Tề Táng. Lâm Phong đã từng gặp hắn bên trong một quán rượu vào một năm trước. Khi thấy Lâm Phong lao tới, Tề Táng khá bất ngờ, hắn hiển nhiên không ngờ Lâm Phong sẽ đi thẳng đến chỗ hắn. Sau một lúc bất ngờ, bắt xuất Vũ Hồn ra bao bọc thân thể mình, sau đó liền điên cuồng lui về phía sau.


- Chú!


Tử vong áo nghĩa lập tức bao phủ Tề Táng, khiến cả người hắn run bần bật. Như Tề Táng vẫn dùng tốc độ cao nhất lui về phía sau ngàn mét. Nhưng tốc độ của Lâm Phong lại nhanh hơn hắn, mỗi một bước của Lâm Phong đều lưu lại những hoa văn kỳ lạ trong hư không. Khi đã đến gần Tề Táng, Lâm Phong trực tiếp đánh ra một chưởng. Tuy một chưởng tùy ý, nhưng nó lại ẩn chứa đại thế cùng tử vong áo nghĩa, đại địa áo nghĩa. Nên khi thấy một chưởng kia, Tề Táng có cảm giác hít thở không thông, lâm vào tử vong tuyệt cảnh.


- Tề Táng!


Khi thấy một chưởng kia, Tề Thiên Hành cũng hoảng sợ hô to một tiếng. Sau một chưởng đó, lại có thêm một vị thiên tài Tề gia vẫn lạc trong tay Lâm Phong. Từ khi thấy một chưởng kia, Tề Thiên Hành đã muốn ra tay cứu Tề Táng, nhưng khi hắn thấy ánh mắt lạnh lùng của Mộc Trần chăm chú nhìn mình, không gian áo nghĩa trên người hắn có chút trì trệ.


- Không.


. . Một đạo tiếng kêu thảm thiết và đau đớn liền vang lên, Tề Thiên đã không nhìn thấy Tề Táng nữa rồi. cả người Tề Táng đã bị một chưởng lay động thiên địa của Lâm Phong đánh thành mây khói. Mà khi nhìn thấy Lâm Phong đang đoạt chiến lợi phẩm, trong đôi mắt của Tề Thiên Hành tràn ngập sát ý. Lâm Phong tựa hồ cảm nhận được sát ý của Tề Thiên Hành, nên hắn cố ý nhìn qua đối phương. Đồng thời đánh ra một đạo kiếm quan về phía sau, trong chớp mắt, lại có một người người nữa bị hắn giết.


- Giết chết hắn!


Khi thấy cảnh đó, Tề Thiên Hành lạnh lùng hô to. Khi hắn vừa dứt lời, Phù Thiên Đại Trận phóng xuất ra những hào quang đáng sợ về phía Lâm Phong. Thấy thế, Lâm Phong lạnh lùng nói với Tề Thiên Hành.


- Không cần lãng phí thời gian.


Mặc dù Phù Thiên Đại Trận có thể khóa kín thân thể ta, nhưng Tề gia các ngươi có thể giết được ta sao? Giờ phút này, các đệ tử Thiên Đài đã bắt đầu giết chóc. Tề gia không có bao nhiêu người có thể ngăn trở công kích của họ cả. Đại đa số người đều không chịu nổi một kích, chỉ có mấy người có thực lực cường hãn, mới có thể chống cự được một lát. Nhưng trước mặt đội hình ba người một tổ cũng Thiên Đài, bọn họ chỉ như châu chấu đá xe. Khi nhìn thấy cảnh người Tề gia không ngừng vẫn lạc, mà cường giả của Thiên Đài không ngừng giết chóc, đôi mắt mắt của đám người Tề Hoàng trở nên lạnh như băng.


- Ông!


Khi những quang trụ từ trời rơi xuống đã giam cầm được Lâm Phong, trong phủ đệ Tề gia đột nhiên có từng đạo khí tức cường đại phóng lên trời. Sau đó có từng đạo hư không kiếm phá không đâm về hướng Lâm Phong.


- Công kích thật bén nhọn, đây hẳn là những tinh anh cường giả còn sót lại!


Khi nhìn thấy những đạo hư không kiếm, Lâm Phong lạnh lùng quát, trong tay cũng xuất hiện một chuôi cự phủ to lớn, trong cự phủ có ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại.


- PHÁ.

..! Lực lượng hủy diệt đáng sợ của cự phủ được chém ra.


- Xùy~~!


Lập tức có một người bị cử phủ bị chém thành hai đoạn, máu tươi chảy ra ào ạc. Nhưng những đạo hư không kiếm vẫn không ngừng hướng về phía Lâm Phong. Từng đạo hư không kiếm như đã dung hợp lại thành một, phá vỡ không gian, chém về phía hắn.


- Ầm ầm!


Lâm Phong lại chém ra một búa, sau đó bay lên không. Bàn tay của hắn khẽ run, giống như có một ngọn núi khổng lồ đang đè hắn. Khi Lâm Phong ngẩn đầu lên nhìn Phù Thiên Đại Trận, hắn nhìn thấy một thanh Đoạt Thiên Kiếm đang lao về phía hắn. Trên không trung cũng có vài vị tinh anh cường giả xuất hiện, toàn bộ bọn họ tập trung nơi đây để tru sát Lâm Phong. Thiên Cơ Kiếm ra khỏi vỏ, đồng thời trên người Lâm Phong nhảy ra một ma đầu xông thẳng lên trời, cả người Lâm Phong đều hóa thành một thanh kiếm thật lớn, chém về phía hư không. Hai tay hắn cũng hóa thành một đôi sát lục ma quyền đáng sợ, cuồn cuộn đánh lên trên.


- Giết, giết!


Đám cường giả trên không trung bị đánḥ đến mức huyết nhục mơ hồ, có hai người trực tiếp bị giết chết. Nhưng những người còn lại vẫn lao đến, họ muốn Lâm Phong phải chết. Thân thể Lâm Phong lúc này đang được bao trùm bởi từng tầng nham thạch và ma hỏa. Nhưng kiếm quang vẫn phá không bay đến, mặc dù những cường giả kia đều sẽ chết, nhưng họ cũng muốn mang Lâm Phong đi cùng. Khi Đoạt Thiên kiếm công kích Lâm Phong, hai tay hắn đã trở bên vô cùng cứng rắn, không gì phá vỡ.


- Ầm ầm!


Khi thanh Đoạt Thiên Kiếm đáng sợ kia sắp đâm vào người hắn, Thiên Si và Như Tà liên thủ trói buộc Đoạt Thiên Kiếm. Sau đó chỉnh hướng của nó về phía những cường giả trên không trung. Cùng lúc đó, Lâm Phong đã va chạm với những vị cường giả kia, Hư không không ngừng bạo liệt dưới từng đạo kiếm quang, dù những vị cường giả kia đã cố gắn hết sức, nhưng họ cũng chỉ có thể lưu lại một vết thương trên người Lâm Phong, còn họ lại trở thành những thi thể lạnh như băng. Vào lúc này, trên người Lâm Phong đang có từng sợi sinh mệnh lực lan tràn khôi phục vết thương. Sau đó hắn ngẩng lên nhìn mấy vị sư huynh Thiên Si cùng Nhược Tà đang quyết chiến cùng mấy vị cường giả trên hư không.


- Ông!


Lâm Phong đạp chân mạnh xuống đất, thân thể hắn giống như một mũi tên bắn vào trong Tề gia. …. Khi nhìn thấy tình cảnh Tề gia lúc này, sắc mặt Tề Hoàng và Tề Thiên Hành càng lúc càng khó coi. Mặc dù tinh anh cường giả của Tề gia cũng không phải dạng vừa, như bọn họ trước mặt đệ tử Thiên Đài vẫn rất yếu ớt, không ngăn cản được bước tiến của Thiên Đài. Mới chiến đầu không bao lâu, nhưng thi thể người Tề gia đã chất thành đống, máu Tề gia đã chảy thành sông.


- Phụ hoàng!


Vào lúc này, sắc mặt Tề Hoàng vô cùng âm trầm, nhìn qua Đông Hoàng. Mặc dù rất tức giận, nhưngĐông Hoàng vẫn bảo trì khuôn mặt bình tĩnh. Không ai biết, trong lòng của hắn đang suy nghĩ gì? Loại cục diện này không nằm trong dự liệu của hắn. Rốt cục Thiên Đài muốn gì? Sau đó, Đông Hoàng nhìn về phía hư không, tựa hồ đang tìm dấu vết của những người khác. Chẳng lẽ Thiên Đài đang dùng phương pháp đối phó Thiên Long Thần Bảo, để đối phó Tề gia!


- Vũ Hoàng, ngươi đừng có bức ta!


Đông Hoàng đột nhiên nhìn về phía Vũ Hoàng, lạnh lùng nói. Đôi mắt sắc bén của hắn như muốn đâm thủng thân thể của Vũ Hoàng. Đúng như lời Đông Hoàng nói. Vào lúc này, Vũ Hoàng đang chọc tức Đông Hoàng, ông ấy muốn bức Đông Hoàng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp