Chu Thiên Nhược giãy dụa đứng lên chùi vết máu nơi khoé miệng, ánh vàng của áo giáp Hoàng kim cùng với màu đỏ của máu ở chung một chỗ trông chói mắt vô cùng.


- Khi ở Thiên Bích sơn trang, Chu Thiên Nhược đấu ngang tay với Lâm Phong sao?


Trong lòng mọi người đều nghĩ đến khi Chu Thiên Nhược đề cập đến Thiên Bích sơn trang nhưng lại không hề nói đến Lâm Phong mà chỉ nói về Bắc Yên Vân, chỉ khi thanh niên thanh tú kia đề cập đến chuyện này thì Chu Thiên Nhược mới thừa nhận có chiến với Lâm Phong một trận ngang tay, sau đó bị Kiều Xích Phong đả kích thì lại nói nếu dùng toàn lực coa thể giết chết Lâm Phong. Lúc Chu Thiên Nhược nói mọi người đã hoài nghi, cho rằng hắn đang phóng đại, với chiến tích của Lâm Phong thì mọi người không hề tin tưởng Chu Thiên Nhược có thể làm thế, cùng lắm chỉ một trận hoà, nhưng hiển nhiên bọn họ đã đánh giá thấp Lâm Phong rồi, nhìn tình hình hiện tại đã biết được thật giả, người đang bò từ dưới đất lên nói mình có thể giết chết Lâm Phong? Bây giờ ngẫm nghĩ lại lời nói của Chu Thiên Nhược khi nãy thấy rất buồn cười. Vậy thì hiện tại Chu Thiên Nhược thế thảm như vậy là tại hắn vẫn chưa xuất toàn lực sao? Đương nhiên không có khả năng.


- Thực lực của Lâm Phong lại cường hãn hơn rồi nhưng vẫn bá đạo như cũ!


Mọi người nhìn thấy khi Lâm Phong công kích làm cho cả đất trời động theo, công kích này không biết đã mạnh gấp bao nhiêu so với lúc ở chúng Hoàng ước hẹn, Chu Thiên Nhược có thể tiêu diệt một gia tộc thì thực lực của hắn rất mạnh nhưng bây giờ lại bị đánh cho thê thảm như vậy thì trông hắn yếu ớt vô cùng.


- Không phải ngươi có thể giết ta à?


Lâm Phong cúi đầu nhìn Chu thiên Nhược bên dưới, thanh âm không lớn nhưng khi rơi vào tai Chu Thiên Nhược lại đặc biệt khuất nhục, giờ khắc này hình như tất cả ánh mắt đều tập trung vào hắn, nhìn hắn bị vũ nhục, lại nhớ đến lời nói trước đây của mình càng cảm thấy nhục nhã hơn. Hoàng kim Thánh khí quay cuồng, trong đôi mắt Chu Thiên Nhược toát lên sự không khuất phục. “Oanh tạch…” Đột nhiên lúc đó lại có lực lượng đại thế mạnh mẽ đánh xuống, khiến hắn vừa nhỏm dậy đã bị đánh ngã, Lâm Phong bước ta ngoài phóng xuống bên dưới..bất khuất? Vậy ta dùng lực lượng tuyệt đối đánh cho ngươi đổ nhào, chèn ép ngươi đến khi ngươi khuất phục! Lực lượng đáng sợ đánh lên mặt đất, cùng đất trong phạm vi công kích bị nứt thành vô số khe hở, như sắp có động đất, Chu Thiên Nhược bị giẫm đạp trong các cái khe không nhịn nổi mà phun ra ngụm máu. “Oanh!” Hoàng kim quyền ý đánh bay khu đất, thân thể Chu Thiên Nhược phá vỡ sự chèn ép vùi vào trong đất. Bên trong mắt Lâm Phong xuất hiện tia cười lạnh, bước chân ra đạp xuóng đất, bàn tay khổng lồ ấn vào đại địa khiến cho đất rung động dữ dội, Lâm Phong thong qua thổ bí truyền có thể cảm nhận từng sự động đậy trong đất.


- Hừ!


Lâm Phong cười lạnh rồi bước mạnh chân ra, mỗi một bước đều mang theo sức nặng ngàn cân, mỗi một dấu chân đều có một khe hở trên mặt đất, mặt đất rất nhanh đã bị biến thành một đống hỗn độn giống như vừa trải qua một trận thiên tai vậy, lúc này vang lên một tiếng hét, áo giáp Chu Thiên Nhược giúp hắn phá đất chui lên. Thời khắc hắn phá vỡ mặt đất có một cơn lốc tiến đến với tốc độ sét đánh làm cho Chu Thiên Nhược hoảng hốt, quay đầu lại chỉ nhìn thấy một thanh kiếm đang bổ đến đây với khí thế đáng sợ. Chu Thiên Nhược tu luyện Hoàng kim Thánh khí bí truyền có lực công kích đáng sợ, dù tốc độ hắn nhanh nhưng vẫn không bằng Lâm Phong, vì vậy khi hai người bọn họ đấu với nhau thì hắn cũng không có lực công kích mạnh bằng Lâm Phong, chỉ có thể chịu đựng thôi. Hoàng kim Thánh khí ẩn chưa công kích cường đại nhưng bây giờ dường như chỉ có thể dùng để đỡ đòn! Kiếm đánh lên người Chu Thiên Nhược làm hắn bay ra xa mấy ngàn mét, Hoàng kim Thánh khí đã rạn nứt, máu me đầm dìa, lục phủ ngủ tạng của hắn đang bị chấn động mạnh mẽ, toàn thân không tự chủ được mà run rẩy, trên người hắn dường như có cỗ khí tức đáng sợ đang lan tràn.


- Năng lực chống đỡ thật mạnh!


Lâm Phong thầm nghĩ, công kích của hắn cường đại như vậy nếu gặp người bình thường có tu vi Tôn Vũ tầng chín đã sớm chết rồi nhưng Chu Thiên Nhược nhờ Hoàng kim Thánh khí hộ thể nên không chết, hình như pháp tắc Hoàng khí sắp xuất hiện nhưng vẫn chưa chạm đến mức nguy hiểm đó, điều này đồng nghĩa với việc Chu Thiên Nhược vẫn chưa bị uy hiếp đến tính mạng nếu không thì cỗ pháp tắc lực lượng kia nhất định sẽ đi ra bảo vệ hắn ta. Mọi người đều đang vì sự phòng ngự mạnh mẽ của Chu Thiên Nhược mà rung động, bị Lâm Phong điên cuồng hành hạ như vậy mà vẫn còn đứng được, thật biến thái nhưng không may hắn đụng phải Lâm Phong nếu không thì đưa một người có sức công kích yếu hơn ra cũng không đả động gì đến hắn được! Lâm Phong bước đến trước mặt Chu Thiên Nhược chỉ trong nháy mắt, hắn ta nhìn chàm chằm Lâm Phong, lạnh lùng nói:


- Nếu ngươi không giết ta thì ta sẽ giết ngươi!


Lời vừa dứt Chu Thiên Nhược luền đánh về Lâm Phong. “Oanh” Kiếm của Lâm Phong đánh bay Chu Thiên Nhược ra ngoài, thân ảnh bay đến đạp một chân vào mặt Chu Thiên Nhược, đạp hắn xuống đất lại.


- Giết!


Chu Thiên Nhược dường như phát điên, Hoàng kim Thánh khí của hắn quay cuồng nhưng Lâm Phong lại đạp mạnh chân hơn và cúi đầu nhìn khuôn mặt vì giận dữ mà đã vặn vẹo của đối phương.


- Tự rước lấy nhục!


Lâm Phong thấy mặt mũi tên đó dữ rợn nhưng cũng chỉ nói nhẹ nhàng sau đó chậm rãi xoay người quay về nơi đứng của Thiên Đài đệ tử mà không hề nhìn lại tên kia dù chỉ một lần, Lâm Phong biết rõ Chu Thiên Nhược đang muốn khiêu khích hắn để giúp mình kích phát bảo vật nhưng Lâm Phong đương nhiên sẽ không cho hắn cơ hội này, mỗi một lần công kích đều dừng đúng lúc, mục đích chỉ để vũ nhục và đánh vào tâm lí hắn. Lâm Phong đương nhiên muốn giết Chu Thiên Nhược nhưng nhìn thấy phản ứng của đối phương thì hắn nghĩ chỉ cần chà đạp tên này thì đã trị được rồi. Những thanh niên còn lại nhìn thấy thảm cảnh của Chu Thiên Nhược mà bị chấn động. Tên gia hoả bá đạo này nhìn như công kích đơn giản thế mà lai ẩn giấu lực lượng cường đại, khoảng năm trăm lần đại thế, khi phong kiếm chém ra lại chứa nhiều loại lực lượng bí truyền như đại địa bí truyền, ma đạo bí truyền và tử vong bí truyền, rốt cuộc Lâm Phong hắn khống chế bao nhiêu lực lượng bí truyền và dung hợp chúng vào công kích để phát huy được lực lượng đáng sợ như vậy. Cảnh giới Lâm Phong rất thấp nhưng công kích của hắn lại không tương đồng, đây cũng do lĩnh ngộ của hắn đối với lực lượng bí truyền, thực lực của hắn sớm đã không dùng cảnh giới để đo rồi.


- Một tiểu thế giới như Bát Hoang Cảnh cũng có nhân vật như thế này!


Những thanh niên kia hơi khiếp sợ trong lòng, loại người này nếu như sinh trưởng trong không gian của bọn họ thì đã trở thành đại thiên tài rồi, điều khiến cho người ta thấy kinh hãi là rốt cuộc ai đã dạy hắn cách dung hợp hoàn mỹ đến vậy, còn nếu như do tự hắn tìm hiểu thì chuyện này còn đáng sợ hơn nữa. Lâm Phong lúc này đã trở lại vị trí cũ, ánh mắt lại lướt qua đám người Thánh thành Trung Châu kia rồi chỉ tay về phía Kiều Xích Long, nói:


- Khi trước ta có nghe các hạ nói rằng Lâm Phong và Không Minh nếu xuất hiện trước mặt ngươi sẽ có thể dễ dàng giết chết đúng không, giờ ta đang đứng trước mặt ngươi đây, mau bước ra chiến đi!


Đám thanh niên nghe thấy lời nói của Lâm Phong thì kinh ngạc. Sau khi chà đạp Chu Thiên Nhược, Lâm Phong lại muốn khiêu chiến Kiều Xích Phong, tên này cũng đã từng nói vậy nhưng sau khi thấy thực lực của Lâm Phong thì không biết tên đó có bị lung lay hay không. Người Thiên Đài đều không nói gì, mười hai vị đệ tử đều là nhân vật yêu nghiệt nhưng có vài người cảnh giới thấp, không biết khi thực chiến sẽ ra sao, Lâm Phong là một trong số những người có thể chiến đấu vượt cấp, dùng thực lực suy yếu của mình để đả kích thực lực đối phương. Lâm Phong hắn hôm nay cũng đang cần đối thủ mạnh mẽ vì quá yếu sẽ không thoả mãn hắn và không kích phát được tiềm lực của hắn, khi trước ở trước mặt Vũ Hoàng hắn đã lộ ra bộ dạng không chịu nổi một kích nên hôm nay hắn cần những người thiên tài cùng hắn chiến đấu để rèn luyện, hắn cũng đã dừng ở cảnh giới Tôn Vũ tầng sáu này quá lâu rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play