Thiên Long Thần Bảo nằm tại phần cuối cùng của Cổ Long thành, Thần Bảo mênh mông bao la vô tận, mỗi một toà kiến trúc trong đó đều có uy nghiêm vô cùng mạnh mẽ.

Lúc này trên không Thần Bảo có một thân ảnh xuất hiện, người nọ mặc lam y đứng nơi đó trông rất anh tuấn và phiêu dật. Người trong Thiên Long Thần Bảo ngẩng đầu lên nhìn bóng dáng ấy, đa số mọi người không biết người nọ là ai nhưng họ đều cảm nhận được sự phi phàm của hắn, đương nhên cũng có nhiều người chỉ trong nhát mắt đã nhận ra, lúc ấy nội tâm bọn họ đều run rẩy dữ dội, sự sợ hãi lộ rõ ra mặt.


- Vũ Hoàng!


Những âm thanh bật thốt lên khắp khu vực, Vũ Hoàng phất phất tay lập tức có ngọn núi lớn xuất hiện giữa hư không rơi xuống thành luỹ đã tồn tại ngàn năm của Thiên Long Thần Bảo gây nên tiếng vang long trời lở đất, thành luỹ kia đã bị phá huỷ hoàn toàn nhưng không một ai dám lên tiếng, đùa sao, hắn là Vũ Hoàng đấy, dám lên tiếng thì ngươi chết chắc! Tuy vô số thành luỹ sụp xuống nhưng đến hiện tại vẫn chưa có ai bị gì, Vũ Hoàng đã tuân thủ đúng quy tắc không dùng người vô tội để trả thù, chỉ được phá huỷ bảo vật chứ không được giết người.


- Vũ Hoàng!


Lúc này trong không gian truyền đến một âm thanh gào thét, một thân ảnh lập tức xuất hiện cõi giáp rồng dữ tợn lộ ra uy nghiêm cường đại và lạnh lùng, ngoại trừ Thiên Long Hoàng ra thì còn ai có thể vào đây giằng co với Vũ Hoang nữa chứ. Thần sắc Vũ Hoàng đạm mạc, phá cỡ hư không bước lên đối mặt với Thiên Long Hoàng. Không cần phải nói nhiều, Thiên Long Hoàng vừa đến đã bay nhanh tới, nếu như Vũ Hoàng đã đến rồi thì cả hai chắc chắn sẽ chiến đấu với nhau, và bọn họ đến nơi khác chiến đấu để tránh ảnh hướng đến người bên dưới, mà Vũ Hoàng lại chủ động gia nhâp chiến trường đương nhiên Thiên Long Hoàng không phản đối rồi. Xa xa, bên trong Cổ Long thành đã có nhiều người nhìn thấy Vũ Hoàng và Thiên Long Hoàng đang đấu nhau trên núi mà cả kinh.


- Hoàng chiến ư!


Mọi người khé run rẩy, Bát Hoang đang bị lung lay lại có thêm hoàng chiến , có vẻ như từ trăm năm trước đã có nhiều cuộc chiến xảy ra ở Bát Hoang, hơn một năm trước, Thiên Đài và Bắc Hoang cùng nhau biến mất vậy mà hôm nay Vũ Hoàng lại ghé Thiên Long Thần Bảo.


- Nơi đó là… Vào lúc này có người nhìn thấy bên dưới Thiên Long Thần Bảo có khá nhiều thân ảnh như gió lốc tiến đến, khói bụi mù mịt, bọn họ chạy nhanh rồi bước lên Thiên Long Thần Bảo.



- Phật quang đầy trời, kim thân phật quang, Thiên Si của Thiên Đài!



- Bạch y, cổ kiếm, người đó là Lâm Phong!



- Các đệ tử thân truyền của Thiên Đài đã đến, đã bước lên Thiên Long Thần Đảo rồi.


Ngay khi mọi người nhìn thấy những thân ảnh đó bước chân lên Thiên Long Thần Đảo thì đã đoán được sẽ phát sinh chuyện gì tiếp theo. Thiên Đài đến báo thù rồi! Lúc trước Tề gia, Tư Không gia và Thiên Long Thần Bảo đã khiến Thiên Đài phải mai danh ẩn tích, sau đó họ lại còn tìm các tru giết các đệ tử của Thiên Đài, cừu hận giữa hai nhà sớm đã dâng cao đến mức không đội trời chung, sau này lại có Lâm Phong và Nhược Tà tiến vào Tề gia đại náo một trận đã đời, còn lần này Thiên Đài tiến vào Thiên Long Thần Bảo với một đội hình cực kì đáng sợ, Vũ Hoàng tự mình đến để dụ dỗ Thiên Long Hoàng rời đi để cho đệ tử của mình bước đến san bằng thế lực ngàn năm này! Người Thiên Long Thần Bảo cũng đã thấy mười đệ tử thân truyền của Thiên Đài đến và cả trận chiến của Vũ Hoàng cới Thiên Long Hoàng, các đệ tử Thiên Long Thần Bảo cũng đã có mặt nhưng bọn họ lại không nhìn thấy Hoàng chiến mà chỉ thấy đệ tử Thiên Đài thôi. Mười thân ảnh xếp thành một hàng, phật quang cường thịnh, kiếm quang chói mắt.


- Chiến!


Âm thanh rồng ngâm vang lên cuồn cuộn, dù người Thiên Long Thần Bão không biết cục diện hiện tại nhưng họ biết chỉ cần ra tay sát phạt những kẻ xâm phạm. Kim thân cổ phật Cự Điêu xuất hiện sau lưng Thiên Si, khí thế của nó như muốn đè sập đất trời nơi đây, một âm thanh ầm ầm vang luôn cùng sự xuất hiện của thủ ấn trên bầu trời và nó đang hạ xuống với tốc độ chóng mặt. Bên cạnh hắn, sau lưng Bát Nhã cũng xuất hiện phật đà cực lớn, trong tay là Đại Nhật Như Lai Kiếm Ấn, kiếm quang chém mạnh xuống xé rách cả không gian. Hình Chiến gần lên giận dữ, Man Hoang thả ra chiến ý cuồn cuộn. Tâm niệm Khô Tàn vừa động đã khiến cho không gian xung quanh trở nên cô quạnh và lụi tàn. Ly Hận tấu lên một khúc biệt ly đứt ruột đứt gan, Mạc Kình Thiên mượn tinh tuý trong không gian chém ra một thanh kiếm tinh thần lợi hại. Ngô Dụng xuất ra đại chưởng ấn còn Nhược Tà xuất ra Tuế Nguyệt Kiếm. Bên trên vòm trời lúc này xuất hiện Mộ Bi cực lớn bay thẳng xuống , dường như những thứ này đều vì người Thiên Long Thần Bảo mà chuẩn bị. Lâm Phong vừa động tâm niệm Thiên Cơ Kiến đã xuất khỏi vỏ như lôi điện trên trời đánh xuống phóng ra chiến ý ngập trời. Mười đệ tử thân truyền của Thiên Đài cùng phát ra công kích, uy lực này khiến người ta thật sợ hãi, đám người bên dưới điên cuồng chạy, không dám đối chiến nhưng vẫn có những người chạy không kịp mà bị oanh tạc đến nỗi máu cũng không còn, biến mất hoàn toàn trên đời này.


- Ngũ Long, giết chết bọn họ!


Thiên Long đại thái tử nhìn thấy một màn này, trong mắt lộ ra sự lạnh lẽo nhưng trong lòng cũng có kiêng kị, thời điểm chúng Hoàng ước hẹn, mười một vị đệ tử thân truyền đã tổ chức sát phạt trên đài, nay đã trôi qua 4

-5 năm rồi, họ đã sớm không còn như lúc đó mà đã phát triển đến mức đáng sợ.


Mười một yêu nghiệt đó trừ Hầu Thanh Lâm cũng đã khiến bọn họ khốn đốn, chín vị hoàng tử mà đã bị Lâm Phong giết cả bảy người, bây giờ chỉ còn lại hai người hắn và Nhị hoàng tử. Tiếng hô rung trời, các cường giả của Thiên Long Thần Bảo đều có giáp long lân và trở nên dữ tợn hơn nhưng trong lòng bọn họ hiểu rõ người có thể đối đầu với những vị này chỉ có một ít, không hề đủ chút nào, thực lực quá mức chênh lệch. Hào quang loé lên, Thiên Long quyền trượng đã xuất hiện trong tay hắn, Thiên Long đại thái tử nổi giận gầm lên một tiếng và đánh quyền trượng về phía Lâm Phong. Lâm Phong đạp mạnh chân, thân thể như một cơn gió nháy mắt đã biến mất, những nơi quyền trượng đi qua đều trở nên thê thảm, hư không bị phá huỷ xuất hiện các khe hở, tu vi Thiên Long đại thái tử là Tôn Vũ đỉnh phong, hơn nữa hắn còn có quyền trượng Hoàng khí nên thực lực đã cường đại đến mức khó mà tưởng tượng.


- Bất Nhã, Khô Tàn, Ly Hận, ba người các ngươi theo ta đi đối phó với Thiên Long đại thái tử.


Hình Chiến, Kình Thiên, Ngô Dụng, Mộ Bi các ngươi đi đối phó với Thiên Long nhị thái tử, còn Lâm Phong và Nhược Tà thì cứ giết chóc đi! Thiên Si bên kia truyền đến âm thanh, Thiên Long đại thái tử nắm giữ Thiên Long quyền trượng còn Thiên Long nhị thái tử lại có huyết tế Long Đài, bốn người bọn họ đối phó cới một người đã áp chế gắt gao bọn họ rồi, hai người này đối với thực lực của Lâm Phong và Nhược Tà chưa chắc đủ mà bàn về sát phạt thì Thiên Si hoàn toàn tin tưởng rằng trong mười người ở đây không ai có thể lợi hại hơn về tốc độ với Lâm Phong và lực lượng tuế nguyệt bí truyền của Nhược Tà. Lâm Phong và Nhược Tà dù gì cũng đã trải qua một lần ở Tề gia rồi!


- Tốt!


Lâm Phong đương nhiên sẽ không ý kiến, trải qua một khoảng thời gian hồng trần luyện tâm không đụng đến cái gì, thanh kiếm này của hắn đã hơi rỉ rồi, phong mang đã dần dung hoà hơn! Động tác của những người còn lại cũng rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã quây quanh Thiên Long đại thái tử và nhị thái tử. “Phốc phốc…” Có người muốn tiếp cận hai vòng chiến này với khí thế phá huỷ mạnh mẽ nhưng lại bị sát lục ma quyền với ma ý bá đạo vô cùng cắt đứt, thân thể Lâm Phong cũng xuất hiện trước mặt người kia.


- Đã lâu không gặp!


Bên trong ánh mắt Lâm Phong tràn đầy sự vui vẻ, thân thiện, đạm mạc nhìn thân ảnh quen thuộc trước mắt, Kinh Cổ, người từng săn giết hắn ở ngoài thành, ban đầu hắn cầm Thiên Long quyền trượng để đối phó với người Thiên Đài, đến khi Tề Hoàng xuất hiện đã lưu đày hắn, trong trận chiến đó hắn giữ vai trò gì, Lâm Phong vẫn còn nhớ rất rõ. Kinh Cổ thấy thanh niên trước mặt mình phóng đang và không bị gò bó mà thay đổi sắc mặt khó coi đến cực điểm, hắn không ngờ một tren yếu đuối khi trước bị mình khi dễ nay dám đứng trước mặt mà cười nhạo hắn. Hai tay Lâm Phong hơi nâng lên, ma quang hộ tụ bên trong song quyền, hắn sắc cuồn cuộn làm rung động lòng người tràn ra, cùng lúc đó 600 lần thiên địa đại thế đáng sợ chèn ép Kinh Cổ và một phần dung nhập vào trong ma quyền. “Đông!” Lâm Phong bước ra khiến trái tim Kinh Cổ không tự chủ mà đập liên hồi, đại thế đáng sợ ép cho hắn phải lùi về sau một bước, sắc mặt tái nhợt. Thiên địa gầm lên một tiếng, song thủ Lâm Phong giống như ma thần hạ phàm lộ ra khó tức cuồng bá. Toàn thân Kinh Cổ chấn động, thân thể dần hoá Yêu Long, nhìn tình huống này Lâm Phong cười lạnh, một lần nữa bước ra tạo nên tiếng vang ầm ầm , song quyền dung nhập vào đại thế bắn về phía trước làm rung chuyển cả một phương.


- Rống… Kinh Cổ điên cuồng gào thét, song quyền đã đến trước mặt, hắn vội đánh ra một chưởng nhưng không hề gì, tiếng nổ lớn vang lên, thân thể Kinh Cổ xuất hiện hai của động lớn, hai cánh tay của hắn đã biến mất và sắc mặt tên đó bây giờ không còn một chút máu.



- Yếu!


Lâm Phong quay người đi thẳng, phía sau truyền đến âm thanh bạo liệt, thân thể của Kinh Cổ đã bị ma ý hoá thành bụi, nơi đó vẫn còn những sợi đại thế chi lực quanh quẩn. Sát lục ma quyền tung hoành thiên địa, đánh đâu thắng đó, không ai có thể tiếp nhận một quyền này của hắn, mọi người chỉ kịp nhìn thấy vô số cường giả bỏ mình rơi xuống bên dưới. Đám người nơi xa nhìn thấy một màn này cảm thấy có chút co quắp, Thiên Long Thần Bảo lần này xong rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play