Lâm Phong cùng bạch y nam tử chầm chậm đi về phía đối phương, trong khoảnh khắc một cỗ đại thế sôi sục bùng nổ từ hai người họ va chạm vào nhau.
Loại sức mạnh này có thể khiến cho cả một ngọn núi cũng bị đổ sụp nhưng nó lại không ảnh hửing gì đến vị lão giả phía sau, trên người cả hai lúc này đã lộ ra khí thế hung mãnh đánh về phía đối phương, trông không gian ẩn hiện lên những sợi nhỏ chuyển động không ngừng nghỉ tạo thành cơn lốc xoáy, theo thời gian họ tới gần nhau hơn. “Oanh!” Một tiếng nổ lớn vang lên, hai người dường như ra quyền cùng lúc, hai bên đụng nhau nhưng không hề có công kích thần thông gì cả mà chỉ là lực lượng thuần tuý chạm nhau thôi, một quyền này đánh cho không gian xung quanh không ngừng dao động nhưng tay bọn họ như dính với nhau, hồi lâu sau vẫn chưa tách ra mà mắt họ ngày càng sáng.
- Ta còn tưởng rằng có thể vượt qua ngươi!
Bạch y nam tử cười nói, trên gương mặt thanh tú hiện lên sự sáng sủa, vui vẻ.
- Vậy hẳn ngươi cảm thấy thất vọng rồi!
Lâm Phong cũng cười đáp lại.
- Nhưng như vậy cũng tốt, thế ta mới có động lực.
Vị kia cười đùa, ngay sau đó hai cỗ khí thế đã biến mất như chưa từng xảy ra một màn vừa rồi, hai người tiến đến ôm nhau rồi phá lên cười. Chuyện xảy ra khiến cho những người xung quanh đều ngẩn người, nhất là vị được xưng đại sư tỷ của bạch y nam tử, tiểu sư đệ của nàng vậy mà lại có quen biết với tên vừa xông vào sơn trang không lâu! Bên trong đôi mắt lão giả loé lên tia khác thường, Phi Dương thế nhưng lại có quan hệ với thiên tài này, hơn nữa mối quan hệ này có vẻ không chỉ tốt tầm thường thôi đâu.
- Lâm Phong, đây là sư tôn của ta cũng chính là trang chủ nơi này, thật không nghĩ tới vậy mà lại gặp ngươi bên trong sơn trang.
- Ha ha, thiếu niên anh kiệt, Thiên Đài lại có thêm một kì tài, hai vị Vũ Hoàng nhất định rất vui mừng!
Lão nhân cười nói, tuy nói ông là ẩn sĩ nhưng không thể nào không biết gì về tình hình bên ngoài, ông đúng thật không hề để ý đến chúng nhưng có những chuyện cũng cần phải biết.
- Nguyên lai ngươi đã gia nhập vào Thiên Đài!
Vân Phi Dương đương nhiên cũng biết đến thế lực Vũ Hoàng, sau đó hắn lại chỉ vào vị nữ tử bên cạnh:
- Đây là đại sư tỷ của ta, Bắc Yên Vân!
- Đây là huynh đệ ta, Lâm Phong, hai người chúng ta đều luôn đi cùng nhau nhưng sau này lại chia ra đường ai nấy đi!
Vân Phi Dương lại quay sang giới thiệu Lâm Phong. Bắc Yên Vân nhìn Lâm Phong, khoé miệng hắn khẽ nở một nụ cười nhẹ, Bắc Yên Vân cười nói:
- Lâm Phong, xin lỗi ngươi, không nghĩ tới ngươi lại là huynh đệ của Phi Dương đệ, nhưng nói đi cũng phải nói lại không đánh nhau thì không quen biết, chỉ là ta lại có thái độ không coi ai ra gì, xem ra bên ngoài đã xuất hiện rất nhiều thiên tài, bọn họ nhất định không hề kém so với người Thiên Bích sơn trang chúng ta!
- Bắc cô nương thiên tư xuất chúng lại có vẻ đẹp trời ban, lần gặp gỡ hiếm có như này cho thấy Lâm Phong đây cảm thấy có chút may mắn!
Lâm Phong khách khí cười nói, Bắc Yên Vân cũng đã nói xin lỗi nên hắn cũng không nên để bụng những chuyện cỏn con thế này, dù gì Bắc Yên Vân cũng là đại sư tỷ của Vân Phi Dương.
- Xem ra ngươi cũng miệng lưỡi trơn tru không kém gì Phi Dương sư đệ, khó trách bên ngươi lại có hai cô nương như hoa như ngọc!
Bắc Yên Vân bật cười sinh ra một cỗ mị hoặc người, mỹ nhân như cậy chỉ cần nở nụ cười mỉm thôi đã khiến nam nhân phải nháo nhào rồi. Lâm Phong ngảnh lại nhìn hai chị em Phượng Huyên cùng Phượng Linh Nhi một cái, Phượng Huyên đang đỏ mặt xấu hổ còn lông mi của Phượng Linh Nhi không ngừng run rẩy, cười khanh khách nhìn Lâm Phong.
- Yên Vân tiểu thư hiểu lầm rồi, Phượng Huyên và Linh Nhi đều là bằng hữu của ta, sự thật không như ngươi nghĩ.
Lâm Phong cười nói.
- Phải không, hai cô nương vừa rồi cũng không có nói vậy!
Bắc Yên Vân cười nhẹ khiến cho Phượng Huyên càng xấu hổ.
- Không sai, vừa rồi hai vị mĩ nhân có nói chỉ cần thắng được ngươi thì các nàng liền trở thành nữ nhân của ta!
Chu Thiên Nhược vốn vẫn luôn đứng bên cạnh nay đã lên tiếng xen vào, ánh mắt đám Lâm Phong chuyển sang hắn, một nam tử đang đứng khoanh tay trước ngực, ánh mắt lộ ra sự kiên quyết nhìn Lâm Phong, chỉ cần hắn thắng được tên này là có thể mang hai vị hoa tỷ muội đi rồi, chuyện này hấp dẫn vô cùng a, có hai tỷ muội xinh đẹp cùng phục vụ, cái này chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy không chịu nổi.
- Vừa rồi hai vị cô nương này chỉ nói đùa chút thôi, hà tất gì phải để tâm!
Bắc Yên Vân nói với Chu Thiên Nhược.
- Nhưng ta cũng không hề nói đùa, hơn nữa mọi người ở đây ai cũng nghe câu ấy!
Ánh mắt Chu Thiên Nhược đảo sang hai người Phượng Huyên, sự kiến quyết trong đôi mắt càng mãnh liệt.
- Ha ha hai vị mỹ nhân đây đã đáp ứng Thiên Nhược huynh, chúng ta có thể nhìn xem Thiên Nhược huynh ôm được mỹ nhân về rồi!
Một người bên cạnh Chu Thiên Nhược phụ hoạ, vẻ mặt tràn đầy hăng hái. Lâm Phong chậm rãi nhìn sang hai chị em họ.
- Hắn ỷ thế chèn ép ta cùng tỷ tỷ, hơn nữa còn dùng lời nói khinh bạc chúng ta nên đương nhiên chúng ta phải nghĩ ra biện pháp, lúc đó cũng chỉ có thể lấy ngươi ra làm lá chắn thôi!
Phượng Linh Nhi thấy Lân Phong nhìn sang thì ngay lập tức giả trình sự việc. Lâm Phong nhìn thấy nha đầu kia cười nói vậy liền hiểu ngay mọi chuyện. Lâm Phong đưa mắt về phía người vừa nói bên cạnh Chu Thiên Nhược, cười nhạt, thấp giọng hỏi:
- Ai thấy hai vị đây đã đáp ứng hắn?
- Ha ha tất cả chúng ta đều nhìn thấy!
Một thanh niên nói với giọng đùa cợt.
- Chú!
Lâm Phong phun ra một chữ, trên bầu trời lập tức xuất hiện trớ chú lực lượng, khí tức tử vong xâm nhập vài thân thể hắn cướp đoạt tính mạng, gương mắt đang tươi cười nháy mắt đã trở nên xanh xao yếu ớt.
- Đừng nhúc nhích!
Lâm Phong nhìn lướt qua những người khác lạnh lùng mở miệng, gió lốc đang bốc lên cuồn cuộc cũng dừng lại mà không tiến lên, bọn họ nhìn Lâm Phong với ánh mắt lạnh lẽo.
- Ngươi.
.làm càn! Trên người Chu Thiên Nhược ẩn ẩn có hoàng kim chi khí, đây có thể xem như một lực lượng mạnh mẽ có khả năng phá tan mọi thứ. Nhưng Lâm Phong đến giờ cẫn chưa luếc mắt nhìn sang hắn lần nào mà chỉ chăm chăm vào tên phụ hoạ khi nãy.
- Hiện tại chỉ cần một ý niệm trong đầu ta thì có thể cướp đoạt tính mạng của ngươi!
Lâm Phong nhàn nhạt nhìn mặt đã chuyển màu xám tro của tên kia, tu vi của hắn thì tếu mà trớ chú lực lượng của Lâm Phong thì lại cường hãn, đây không chỉ đe doạ suông mà Lâm Phong hoàn toàn có khả năng khiến hắn chết!
- Nếu như ta thắng hắn, ngươi phải quỳ xuống khấu đầu với ta, thế nào?
Lâm Phong chỉ vào Chu Thiên Nhược nói với tên kia, sắc mặt hắn cứng đờ, cùng lúc đó trớ chú lực lượng càng mạnh mẽ, khí tức tử vong trên người hắn càng đậm hơn, đã sắp chết rồi hắn còn nghĩ được gì nữa chứ?
- Tốt!
Người đó gật đầu với sắc mặt khó coi, bị người khác áp bức mà đồng ý yêu cầu vô lí như vậy thì làm sao thoải mái được!
- Còn ai thấy được nữa?
Bên trong đôi mắt Lâm Phong ánh lên ý cười, đảo qua đám người bên cạnh Chu Thiên Nhược một cách sắc bén, nhìn thấy đôi mắt tử vong thì bọn họ lại câm như hến.
- Người này dung hợp trớ chú lực lượng cùng với tử vong bí truyền để phát huy đến mức cực đại của chúng đến mức chỉ trong khoảnh khắc có thể cướp đi tính mạng của người khác, chuyện này kinh sợ đến mức nào đây!
Trong lòng mọi người đều run, họ không muốn giống tên phụ hoạ vừa rồi.
- Hừ, vừa rồi tại sao hai người họ lại đáp ứng yêu cầu vô lí của ngươi hẳn là không cần ta phải nói ra a!
Lâm Phong nhìn về phía Chu Thiên Nhược cười lạnh, đám người đương nhiên hiểu ý hắn, giống như thanh niên vừa rồi bị khí tức tử vong bao trùn làm sao lại không đáp ứng cái yêu cầu vô lí kia được chứ, lúc ấy khi Chu Thiên Nhược trêu chọc hai chị em Phượng Huyên cũng phóng ra những sợi khí tức nhỏ, nếu như Phượng Huyên đáp trả chỉ sợ đã có một cục diện khác.
- Hoàn toàn chính xác, ngươi chiến đấu với ta thì cứ đến!
Chu Thiên Nhược lạnh lùng nói, giờ phút này nói gì cũng vô dụng mà chủ còn cách dùng thực lực nói chuyện thôi. Hắn bay lên không trung, hoàng kim chi khí cuồn cuộn dâng lên, trên người Chu Thiên Nhược đã xuất hiện một tầng giáp màu vàng, cả người hắn giờ giống như kim chú, có lẽ là để phòng khí tức tử vong của Lâm Phong ăn mòn, nếu không hắn cũng không cần sử dụng đến mức này!
- Đi lên đây!
Chu Thiên Nhược nhìn về phía Lâm Phong bên dưới gầm lên, khí tức hoàng kim lập tức trở thành những thanh kiếm bén nhọn bay về phía Lâm Phong một cách mạnh mẽ, hoàng kim chi khí cường đại lao đến nhanh như một cơn gió. Nội tâm Phượng Huyên và Phượng Linh Nhi run rẩy, những người này đều đến từ Thánh thành Trung Châu, hai nhóm lần lượt do Chu Thiên Nhược và Cổ Lực đứng đầu, hẳn họ là người của thế lực mạnh mẽ nên mới cường đại như vậy, đám người còn lại đều không dám lên tiếng nói lại Lâm Phong, điều đó chứng minh không phải bất kì ai của Thánh thành Trung Châu cũng đều lợi hại!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT