Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1484 - Mạnh mẽ xông vào


...

trướctiếp


- Các ngươi đến Thiên Bích sơn trang vì chuyện gì?

Nữ tử kia lạnh lùng nhìn sang đám Lâm Phong hỏi.


- Lân Phong ta mang theo hai vị bằng hữu đến đây muốn mượn xem Thiên Bích một chút!

Lâm Phong bước lên phía trước, trên người hắn toát ra luồng khí thế mạnh mẽ như lưu vân xoay chuyển không ngừng.


- Ngươi đến mượn Thiên Bích xem một chút hay gây chuyện?

! Nữ tử kia hừ lạnh bước về phía Lâm Phong, trong chớp mắt đã tung ra một quyền mang khí thế 200 lần thiên địa đại thế, uy lực lớn đến nỗi không gian xung quanh như muốn bạo phát, thậm chí còn xuất hiện vài tia sét, tất cả đều hội tụ một chỗ, sự mạnh mẽ này khiến người ta không thể không sợ hãi.


- Không hiểu cấp bậc lễ nghĩa!

Lâm Phong bước mạnh chân ra, sát lục ma quyền lập tức bùng phát ra cỗ khí thế khủng bố xuyên qua hư không va chạm với quyền ý của nữ tử làm nổ tung nơi đó, không khí dường như vẫn còn muốn xé rách mọi thứ, dư âm này cũng thật đáng sợ nhưng cũng vô cùng lợi hại.


- Phá.

.! Lâm Phong quát lạnh một tiếng, sát lục ma quyền lấy ma lực làm chủ, dung nhập vào bất diệt bí truyền khiến cho lực lượng không những không tiêu hao mà còn mạnh mẽ hơn, nó như muốn tiêu diệt hết mọi thứ. Khí thế xung quanh bạo phát ngay thời điểm hai quyền chạm vào nhau, thân ảnh của nàng kia hơi loạng choạng, vì ảnh hưởng của cuộc nổ mà bị bắn ra xa, trên miệng xuất hiện vết máu. Nữ tử đó ngạc nhiên nhìn Lâm Phong.


- Tu vi Tôn Vũ tầng bảy sao, Thiên Bích sơn trang này cũng không đến phiên ngươi làm chủ, xem ra, chắc do thực lực của ta không đủ nên mới để người như ngươi ra đây.

Lâm Phong nhìn lướt qua nữ tử kiêu ngạo kia, ma khí trên người dần tăng lên, bên trong thiên địa đại thế tràn ngập ma khí, hắn bước từng bước về phía trước, mỗi một bước đều để lại một dấu chân thật sâu, bộ pháp của hắn như đang hoà làm một với đất trời, cỗ khí thế cũng ngày càng mạnh hơn và hướng về phía của nhóm người trước mắt.


- Gia hoả kiêu ngạo!

Thần sắc đám người lạnh lùng, từng người một bước lên trước bao vây hắn, một thân Lâm Phong phải đối mặt với nhiều cường giả của Thiên Bích sơn trang như vậy, nơi này không biết đã tồn tại qua bao nhiêu năm, cường giả nhiều vô cùng, dù bình thường bọn họ không màng đến danh lợi quyền thế nhưng lực lượng chân chính của họ rất mạnh mẽ, không hề yếu kém so với bất kì thế lực nào trên đại lục này. Cho tới bây giờ vẫn chưa có kẻ nào dán diễu võ giương oai trước mặt Thiên Bích sơn trang, từ xưa cho đến một tháng trước, có một thanh niên đến đây đánh những người nơi này đến điên cuồng, sau này tên kia liền trở thành thượng khách. Hôm nay lại có người muốn động đến Thiên Bích sơn trang, nhưng người trước mắt này có tu vi kém hơn người kia nhiều. Một cỗ đại thế mênh mông đánh về phía Lâm Phong, cường giả Thiên Bích sơn trang đều mượn Thiên Bích để lĩnh ngộ thiên địa đại thế nên đương nhiên đại thế của bọn họ vô cùng lợi hại, lúc này Lâm Phong lại phải đối mặt với một nhóm người như vậy, ít nhất cũng 100 lần đại thế rồi, hư không như bị ai đó xé toạc ra ngay khi lực lượng này bùng nổ, một cảm giác bị chèn ép lan dần trong tâm mỗi người. “Xuỳ~!” Một kiếm chấn động cả đất trời, trên người Lâm Phong toả ra khí thế mạnh mẽ không lùi bước, hai tay hai kiếm bước đi, mỗi một kiếm chém ra có thể chặt đứt cỗ khí thế cường đại kia giống như nó có thể khai thiên lập địa vậy.


- Các ngươi đã không cho ta vào, vậy ta sẽ tự mình đi tìm.

Âm thanh Lâm Phong sắc bén, lực lượng bí truyền bao lấy hắn khiến cho người khác cảm nhận được cỗ lực lượng trầm trọng trên người Lâm Phong, dù cho người khác có mạnh mẽ cuồng nhiệt thế nào ta vẫn một mình bất động. Hai tên đối diện nhắm đến trái phải của hắn tấn công, tung đấm với khí thế đã được dung nhập thiên địa đại thế nhưng đám người Thiên Bích sơn trang này tuy sự lĩnh ngộ thiên địa đại thế so với nhóm Bát Hoang Cửu U Vũ Hoàng vượt trội hơn mà thủ đoạn lại không có thì cũng như không, đối phó bọn họ cũng không khó gì. Hàn quang loé lên, trong tay Lâm Phong xuất hiện một thanh đao, lực lượng đại địa bí truyền nhanh chóng dung nhập vào nó, sau đó Lâm Phong mạnh mẽ đánh ra gây nên một tiếng “oanh” bạo nổ, lực lượng kinh khủng đánh trúng hai người nọ khiến bọn họ bị văng ra khá xa đập vào cột đá rồi ngã xuống, tình hình này có vẻ như lục phủ ngũ tạng bên trong đã nát, mà sự va chạm của họ khiến cho các cột đá lung lay, hành lang có vẻ như sập đến nơi. Tay trái cầm đao, tay phải cầm kiếm, trên người Lâm Phong không ngừng phát ra ánh sáng chói mắt, cả người đột nhiên biến mất nhưng chỉ chốc lát sau lại xuất hiện phía trước đám người với đôi mắt đã nhuộm rõ sự điên cuồng. Một tên trong đám đó vô tình chạm vào đôi mắt ấy, hắn ngay lập tức cảm nhận được một luồng ma đạo mạnh kinh khủng đâm vào mắt, xuyên qua não, chặn lại và làm suy yếu ý chí chiến đấu của hắn.


- Cút!

Lâm Phong vừa hét lớn vừa bước chân, khí tức mạnh mẽ từ trên người hắn bùng phát dữ dội hướng về thân thể tên kia tấn công, tên đó cũng giống như bạn mình, đều bị đánh bay ra ngoài.


- Lại dùng chiêu cũ!

Vẻ mặt đám người kia đơ ra, bọn họ không nghĩ tên Lâm Phong này không ngờ lại điên cuồng đến vậy. Vị nữ tử kia nói một câu lạnh buốt, thoát ra luồng áp lực chèn ép Lâm Phong gắt gao, nàng bước từng bước một về phía Lâm Phong, khí tức ngày càng tăng khiến thân thể hắn dần không nhịn được mà ngã xuống.


- Các ngươi thật sự không biết sống chết, nếu như vừa rồi là sinh tử chiến thì các ngươi đã sớm chết!

Đồng tử Lâm Phong đen kịt cùng với giọng nói lạnh buốt truyền vào đầu đối phương, đôi mắt ấy đảo qua bọn họ mang đến sự rùng mình, Lâm Phong cũng không nói sai chút nào, nếu đây thật sự là một cuộc chiến sinh tử thì hắn đã đọc tử vong trớ chú rồi, đến lúc ấy mấy ngừi này chỉ sợ đã chết thảm.


- Chú!

Lâm Phong cường thế bước ra một bước, trớ chú lập tức xuất hiện tác động lên mọi người, nhất là vị nữ tử băng lãnh đang đến gần Lâm Phong, khi ánh mắt nàng chạm vào đối mắt hắn, nàng có cảm giác như bản thân mình đang chìm đắm trong ảo giác, dù thực lực thiên địa đại thế mạnh mẽ nhưng tu vi không cao, chỉ dừng lại ở Tôn Vũ tầng bảy, ngày xưa nàng có Kim Sí Đại Bằng, Bằng Ma nắm giữ Hoàng khí, so về tốc độ, công kích hay phòng ngự đều không ai dám tranh phong, vậy mà hiện tại lại bị Lâm Phong chèn ép đến mức chật vật như thế này, các loại lực lượng của nàng rất mạnh nhưng vẫn không thể chịu nổi được trớ chú lực lượng này.


- Chết!

Lâm Phong thốt ra một chữ đã khiến nàng kia cảm thấy như sắp chết, lực lượng bí truyền mang khí tức tử vong đáng sợ bao phủ lấy nàng còn trớ chú thì đang rút cạn sinh mệnh, cơ thể nàng lại run lên khi nhìn thấy đôi mắt đen kịt kia, nó mang đến cho người ta sự sợ hãi không thể kiềm chế, Lâm Phong giờ phút này đã trở thành một ý niệm ăn sâu bén rễ trong đầu nàng. “Ông!” Lâm Phong vươn tay chế trụ cổ nàng, sau đó vung mạnh rồi hét lên:


- Cút!

“Oanh…” Thân thể vị nữ tử kia bắn vào cột đá làm nó xuất hiện nhiều vết nứt, nàng trượt dọc theo cột mà ngã xuống, miệng phun ra một dòng máu đỏ thẫm, trên mặt nàng lúc này đã không còn thấy được vẻ lãnh ngạo mà đã bị thay thế bằng sự yếu ớt. Phượng Huyên và Phượngh Linh Nhi đứng phía sau thấy một màn này liền kinh hãi, tên gia hoả này thật bá đạo.


- Tỷ tỷ, thực lực của Lâm Phong hiện nay có vẻ như đã đến tầng ba Tôn Chủ rồi.

Đôi mắt Phượng Linh Nhi loé lên tia khác thường nhìn chằn chằm vào bóng lưng của Lâm Phong. “Oanh…” Ma quyền của Lâm Phong lại rơi xuống người một tên khác trong nhóm đó, lục phũ người kia ngay lập tức bị đánh vỡ, thân thể không ngừng lùi lại không thể chịu nổi sự công kích này, còn uy thế chèn ép trên người Lâm Phong thì ngày càng yếu đi, bọn họ không thể ngăn cản hắn nổi nữa.


- Cút ngay!

Lâm Phong như đang đánh đổ mọi thứ, trên mặt đất cũng đã xuất hiện vô số khe hở lớn, khí tức tử vong tràn lên khoá chặt cả những người còn lại, sắc mặt bọn họ đã không còn chút huyết sắc, đây chính là lực lượng tử vong bí truyền, hôm nay bọn họ đừng mong chạy thoát được.


- Linh nhi, cảnh giới cao, nắm giữ lực lượng bí truyền và cả thiên địa đại thế cũng cường hãn như vậy, bọn chúng hỗ trợ cho nhau mới có thể có được uy lực mạnh nhất, nếu như chỉ tập trung vào thiên địa đại thế mà bỏ qua nhứng thứ khác thì khi gặp được cường giả chân chính sẽ không thể chịu nổi một kích đâu, giống như bọn họ đang phải đối mặt với Lâm Phong kia kìa.

Phượng Huyên nói, những người đối diện này có sự lĩnh ngộ đối với thiên địa đại thế rất mạnh nên khiến cho Phượng Huyên nàng vừa rồi sinh ra ảo giác, những tưởng phương pháp tu luyện của họ rát chính xác, dù có phải đối mặt với cường giả mạnh hơn vẫn có thể chiến thắng. Vậy mà lúc này khi nhìn thấy những việc làm của Lâm Phong Phượng Huyên nàng đã biết mình sai lầm, chỉ có thiên địa đại thế mà gặp phải Lâm Phong thì sẽ có kết cục vô cùng đáng tiếc, thậm chí sẽ chết, trớ chú lực lượng bây giờ có vẻ như đang ở mức độ thấp, Phượng Huyên tin rằng nếu như Lâm Phong thật sự muốn hạ sát thủ thì bọn họ đã chết rồi. Không lâu sau đám người kia toàn bộ đều bị đánh gục, sắc mặt bọn họ chỉ còn lại sự yếu ớt nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Lâm Phong.


- Thật có lỗi, nếu các ngươi không đồng ý thì ta chỉ có thể tự mình tiến vào thôi!

Ánh mắt Lâm Phong lạnh lùng lướt qua bọn họ rồi sau đó quay đầu lại nói với hai người Phượng Huyên:


- Chúng ta đi!



- Lợi hại!

Tiêu Vũ đang đứng trên xà ngang cũng cười rồi lập tức đuổi theo Lâm Phong, hành lang này vô cùng dài không thấy lối ra, Lâm Phong phải dùng thần niệm để tìm đường. Dọc đường đi có không ít người muốn tiến lên ngăn cản hắn nhưng hắn chẳng bận tâm mà cứ cường hãn tiến về trước, rốt cuộc bọn họ cũng đã đến một nơi kì lạ, trong đó chỉ có một khu đất trống và có vài toà sơn phong lơ lửng trên không, tám mặt thiên bích cũng ở không xa, chỉ trong chốc lát Lâm Phong cảm nhận được cỗ thiên thế chân chính từ chúng toả đến toà sơn phong, đây chính là uy thế thiên địa vô cùng mạnh mẽ, đứng ở xa Lâm Phong vẫn cảm nhận được!


- Tám mặt Thiên Bích!

Lâm Phong nhìn nơi kì lạ kia, nó giống như nơi giao nhau giữa trời và đất, có vẻ như Thiên Bích này là một loại chí bảo. Nhưng hiện tại trên khu đất đó có đứng mấy thân ảnh, có cả nam lẫn nữ, tu vi đều cường đại, so với đám người bên ngoài mà Lâm Phong vừa đụng độ khi nãy còn mạnh hơn, trong đó Lâm Phong cũng đã thấy qua vài người quen mặt, những người này đã ngồi cùng bàn với sử giả đại nhân đây mà. Còn người đang nói chuyện cùng họ hẳn là người của nơi này, bọn họ đều mạnh mẽ, tu vi thấp nhất cũng là tầng bảy, mà mạnh nhất trong đó lại là một nữ nhân xinh đẹp, dáng người nàng thon thả, từ nàng toát ra khí chất cao quý vô cùng, tu vi thì ở Tôn Vũ tầng chín. Bọn họ cũng đã nhìn thấy Lâm Phong, ngay khí đám Lâm Phong đặt chân đến nơi này đã thu hút ánh mắt của họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp