------------------------ - Ngươi đã tự tin như vậy, Tề gia ta cũng không khách khí!

Tề Viêm lạnh lùng nói:

- Ngươi là khách trong tiệc cưới của ta, ta vốn không nên giết ngươi.

Nhưng ngươi tổn thương thê tử ta. Nếu ta không giết ngươi, Tề quốc sẽ còn mặt mũi nào mà tồn tại, nếu như ai quấy nhiễu, người đó là kẻ địch của Tề gia cùng Tề quốc.

- Thích thì chiến!

Lâm Phong lạnh lẽo nhìn Tề Viêm, nhưng Tề Viêm nhưng chỉ lạnh lùng mỉm cười. Sau đó phất tay, trong hư không xuất hiện bảy người mặc khải giáp bước chân về hướng Lâm Phong.

- Chẳng lẽ Tề quốc muốn dùng bảy người này để tru sát Lâm Phong?

Khi thấy bảy vị cường giả kia, mọi người lộ ra vẻ nghi hoặc. Thực lực Lâm Phong lúc trước rất đáng sợ, nên chiến lực hôm nay của hắn cũng đã đến trình độ khó dò. Mà hắn còn thể toàn thân lui ra sau khi tiến vào Tề gia mấy ngày trước, thực lực của hắn định phi thường kinh khủng, e rằng cường giả Tôn Vũ tầng chín đã không phải đối thủ của hắn. Vào lúc này bảy vị cường giả kia đã xuất hiện trước mặt Lâm Phong, mà bộ khải giáp màu trắng bạc của họ đặc biệt chói mắt. Khi Lâm Phong tùy ý nhìn vào ánh mắt của một người trong đó, Lâm Phong lập tức có chút chấn động. Đôi mắt của người đó vô cùng sắc bén, tự như một thanh đạo vậy, bảy người này cũng không đơn giản.

- Ta đến chém hắn!

Khi Lâm Phong còn đang đánh giá bọn họ, có một người trong bảy người đó mở miệng nói, sáu người khác lập tức nhao nhao lui về phía sau, chỉ chừa lại cái tên mở miệng nói.

- Một người!

Khi thấy chỉ có một người đánh với, thần sắc của mọi người ngưng tụ. Lúc đầu, bọn hắn còn tưởng rằng bảy người đó sẽ liên thủ tru sát Lâm Phong, thật không ngờ, đối phương chỉ phái ra một người. Hào quang lập tức lóe lên, mọi người lập tức thấy trong tay vị cường giả Tề gia kia xuất hiện một ngân thương. Mà ánh sáng từ trên cái khải giáp bạch ngân của hắn như có một tia sát khí đang chiếu vào mắt Lâm Phong, khiến Lâm Phong phải hơi nheo lại. Ngay trong nháy mắt đó, đối phương bước chân chạy tới, tốc độ của hắn nhanh đến mức không có gì sánh kịp lao về phía Lâm Phong. Hắn ta định lợi dụng khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi khi Lâm Phong nheo mắt, để cho Lâm Phong một đòn. Cây ngân thương của hắn vô cùng nhanh, có thể nói yên tĩnh như xử nữ, hành động như sét đánh. Khi cây ngân thương đó đâm về phía Lâm Phong, nó đã hóa thành một tia chớp bạch ngân, trực tiếp đâm vào cổ họng Lâm Phong, khiến Lâm Phong chỉ cảm thấy toàn thân hắm đều bị mũi thương bao phủ. Những người có thể ngồi ở đây đều là cường giả trong cường giả. Nên chỉ cần thấy tên binh sĩ mặc áo giáp bạch ngân xuất thủ, mọi người đã đoán được thực lực của đối phương. Đặc biệt khi thấy mũi thương bạch ngân sắp đâm vào Lâm Phong, rất nhiều người đều cảm thấy một cỗ hàn khí chạy dọc sống lưng. Chẳng lẽ bất kỳ một tên binh sĩ nào trong bảy tên mặc giáp bạc của Tề quốc đều đến mức đó, nội tình của Tề quốc không khỏi có chút đáng sợ đi. Tốc độ tên binh sĩ kia rất nhanh, như tốc độ Lâm Phong cũng không chậm. Vào lúc này phong áo nghĩa cùng không gian áo nghĩa của hắn cũng đã tiến nhập tầng bảy. Nên Tiêu Dao bộ pháp và Hư Không bộ của hắn có tốc độ cực kỳ khủng bố. Chỉ trong khoảnh khắc, hắn đã tránh được một thương kinh diễm kia. Mặc dù đã né được, nhưng một thương kia vẫn lướt qua sát Lâm Phong. Khi mũi thương kia dừng lại, mọi người chỉ thấy một ánh sáng lóe lên, phá tan không gian.

- Thật nhanh!

Sau khi đâm trật một thương, cây ngân thương kia hình như không có ý dừng lại. Nó vẫn trực tiếp quét ngang, khiến cho không khí nổ tung.

- Thương pháp rất tốt, nếu Tôn Vũ tầng tám bình thường đối mặt với một thương kia, sớm đã chết, dù Tôn Vũ tầng chín, cũng chịu không nỗi công kích mãnh liệt và cường hoành như vậy!

Vào lúc này, tất cả những người quan chiến đều rất bất ngờ. Thực lực của Lâm Phong vô cùng mạnh mẽ nên mọi người sớm đã có chuẩn bị, nhưng bọn hắn lại không ngờ cái tên binh sĩ kia cũng lợi hại như vậy.

- Giết!

Khi thấy liên hoàn kích của mình không có tác dụng, cường giả kia nổi giận gầm lên một tiếng. Ngân thương khủng bố cũng bắt đầu động, khiến cho không gian thoáng hiện hắc mang.

- Hư vô liệt phùng quang?

Khi mọi người nhìn thấy một thương kia, trái tim của họ không khỏi hung hăng đập một cái. Cái công kích kia không chỉ có tốc độ đáng sợ, mà lực lượng ẩn chứa trong nó cũng cường hoành vô cùng, nên mới có thể xé rách không gian.

- Chỉ Xích Thiên Nhai!

Khi thấy một thương kia, Lâm Phong hô to, cho hư không chấn động. Chỉ Xích Thiên Nhai lập tức xuất hiện. Nhưng chỉ được một lúc, hắn nghe thấy một tiếng “phù” nhẹ vang lên. Ngân thương của đối phương quá cường đại, nó đã trực tiếp xé tan Chỉ Xích Thiên Nhai. Lâm Phong điên cuồng lui lại, như ngân thương của đối phương không dừng hề lại. Bắt buộc Lâm Phong phải liên tục rút lui, ngay cả cơ hội đánh trả đều không có. Khi thấy đã liên tục đánh ra vài thương, mà vẫn không làm gì được Lâm Phong, tên kia hô một tiếng.

- Chậm!

Khi âm thanh tên kia vừa dứt, Lâm Phong đột nhiên chậm lại, chậm đến mức không thể nào chống cự được một thương kia.

- Oanh!

Lâm Phong biết rõ, hắn tránh không được, nên dừng lại. Cả người Lâm Phong tràn ngập ma khí, khiến cho hắn trở thành một vị ma quân vô pháp vô thiên.

- Giết.

Lâm Phong gào to một tiếng, sau đó chém ra một kiếm. Một kiếm kia dường như đã dung nhập thiên địa đại thế, gần như muốn trảm phá cả phiến hư không. Khi một kiếm kia va chạm với thương, kiếm kia bị xé rách nát. Nhưng Lâm Phong cũng đã kịp tránh thoát khỏi áo nghĩa của đối phương. Sau khi thân thể lui về sau một chút, Lâm Phong dừng lại, lạnh lùng nhìn tên người nọ. Tên cường giả kia không tu nhiều loại áo nghĩa, mà chỉ tu luyện phong áo nghĩa. Nhưng uy lực của một loại áo nghĩa đã tu luyện tới cực hạn, cũng đã là làm cho người ta sợ hãi. Áo nghĩa hắn đã tới tầng chín, lại cộng thêm bộ thương pháp đáng sợ, thực lực của hắn trở nên vô cùng đáng sợ.

- Bảy vị cường giả mặc bạch ngân khải giáp kia, rốt cục là người nào?

Bọn họ không phải binh sĩ bình thường của Tề quốc. Người đó có thể chiến đấu cùng Lâm Phong, tuyệt đối không thể người thường. Mặc dù hắn ta không tu sát phạt lực lượng, nhưng lực sát thương của hắn ta tuyệt đối đáng sợ. Nếu Tề Viêm đối mặt hắn, chỉ sợ sẽ bị giết trong chốt lát! Khi thấy tình cảnh của Lâm Phong, rất nhiều người đều cảm thấy rung động. Mà Vũ Hoàng càng nhíu chặc lông mày hơn, thầm nghĩ.

- Đông Hoàng, ngay cả cổ lực lượng kia, mà ngươi cũng vận dụng sao?

Rốt cục ngươi muốn làm gì trong hôn lễ Tề Viêm? Giờ khắc này, toàn thân Lâm Phong có vô tận kiếm quang cùng ma khí. Khiến cho khí thế hắn dường như muốn xông lên đến phía chân trời, kiếm muốn phá Cửu Tiêu, ma muốn đạp đại địa. Mà lúc này, ngân thương của vị cường giả mặc áo giáp bạch ngân kia cũng đang phát ra những âm thanh vù vù. Hào quang của ngân thương cũng không ngừng bắn ra, đâm vào mắt Lâm Phong. Nhưng ma nhãn đen kịt của Lâm Phong không hề bị ảnh hưởng, hắn vẫn nhìn chằm chằm đối phương.

- Ông!

Hư không rung động, tên cường giả kia lại một lần nữa tiến lên, mũi thương của hắn nhanh đến cực hạn, phảng phất như đã đâm rách hư không. Cùng lúc đó, cũng một cỗ áo nghĩa trói buộc Lâm Phong.

- Chết!

Tên cường giả kia hô to một, thương phá không, đâm vào cổ họng Lâm Phong. Khi đó, ma khí trên người Lâm Phong lấy số lượng chống cự cổ áo nghĩa đó, mà tay của hắn cũng chậm rãi giơ lên, giống như đang bị làm chậm, nhưng hết lần này tới lần khác, lại chém ra một cái Tử Vong Kiếm vào hư không. Nếu nhìn bên ngoài, một kiếm kia vô cùng chậm rãi, nhưng lại như một con nộ long thôn thiên, vô cùng nguy hiểm. Khi mọi người thấy Lâm Phong không hề có ý định né tránh một thương nhanh đến bất khả tư nghị đó mà lại chọn huy kiếm đón đở, họ hô lên một tiếng.

- Lâm Phong đúng là kẻ điên!

Khi hắn chém ra đi một kiếm nhanh như chớp kia, hắn đã không còn có cơ hội né tránh nếu một kiếm của hắn bị diệt, hắn chắc chắn sẽ bị một thương kia giết chết. Một kiếm kia là một kiếm đỉnh phong của Lâm Phong, nó mang theo tín niệm và sự chấp nhất đối với kiếm đạo của Lâm Phong. Nên nó có thể phá được thiên địa, huống hồ một thương kia. Khi Kiếm va chạm với thương, mọi người có thể nhìn thấy rõ, trong khoảng khắc va chạm cực kỳ ngắn ngủi kia. Uy lực của kiếm và thương ngang nhau, nhưng trong kiếm lại có một luồng áo nghĩa bất diệt, nên kiếm phá vỡ thương, khiến thương biến thành hai mảnh.

- Chậm!

Khi thấy ngân thương không thể ngắn cản một kiếm kia, vị cường giả đó gầm lên một tiếng. Dốc toàn lực ngắn chặn một kiếm kia, nhưng Tử Vong Kiếm vẫn điên cuồn lao tới, đâm xuyên qua đầu hắn.

- Không ngờ áo nghĩa công kích đỉnh phong của một vị Tôn chủ lại bị Lâm Phong phá mất.

Thứ có thể uy hiếp Lâm Phong bây giờ, chỉ có thể là áo nghĩa cực hạn và pháp tắc mà thôi. Nếu như người này không tu luyện phong áo nghĩa đến cảnh giơí đăng phong tạo cực, muốn bức bách Lâm Phong đến mức này rất khó, lá bài tẩy của hắn thật sự quá nhiều. Khi mọi người còn đang bàn luận, họ thấy sáu vị cường giả mặc bạch ngân khải giáp còn lại đang đánh về phía Lâm Phong. Những đạo hào quang tỏa ra từng bộ giáp của họ khiến cho rất nhiều người cảm thấy run sợ. Nếu như sáu người này đều là người có cùng cấp bậc như người hồi nảy, chuyện này đáng sợ!

- Hừ!

Khi thấy sáu người kia đồng thời đánh về hướng Lâm Phong, Hầu Thanh Lâm hừ lạnh một tiếng, hắn lập tức đứng lên.

- Tốc độ áo nghĩa tầng chín đỉnh phong, Thổ áo nghĩa tầng chín đỉnh phong, không gian áo nghĩa tầng chín đỉnh phong, lôi áo nghĩa tầng chín đỉnh phong.

. . Khi thấy sức mạnh của sáu người kia, mọi người có cảm giác hít thở không thông. Dù đã đoán trước, nhưng mọi người vẫn khó có thể tin là bảy vị cường giả kia đều có áo nghĩa tầng chín đỉnh phong. Mặc dù bọn chưa đến áo nghĩa cực hạn, nhưng công kích của sau loại áo nghĩa tầng chín đỉnh phong, tuyệt đối là rất đáng sợ!

- Xem ra Đông Hoàng đã sớm chuẩn bị tốt phần này đại lễ cho Lâm Phong rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play