Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1456 - Nổi Giận


...

trướctiếp


------------------------ Đôi mắt đen kịt của Lâm Phong dừng lại ở chỗ đám khí lưu cuồn cuộn trong hư không, rồi thấp giọng nói: - Có bao nhiêu người?

Hắn chỉ có thể cảm nhận được một tia khí lưu chấn động, sát thủ của Thí Hoàng Đồng Minh có năng lực che giấu rất đáng sợ, chúng có thể tránh được ánh mắt của hắn, nếu như chúng không động, hắn không cách nào xác định được tới giết hắn có bao nhiêu người, trước kia chúng tiến hành mấy lần ám sát với hắn hoá ra chỉ là trò hề, lần này, mới đúng như ám sát đúng nghĩa, xuất động đội hình khủng bố. Thất sát có tổng cộng bảy người, đã chết ba người, vậy thất sát còn dư lại bốn người, vì giết một mình hắn mà xuất động hai vị đệ tam sát cùng đệ tứ sát, cùng với một đám sát thủ tinh anh phối hợp, người Thí Hoàng Đồng Minh muốn giết không chỉ có một mình Lâm Phong hắn, mà còn có rất nhiều người khác nữa, trong đó không thiếu cường giả phi thường kinh khủng, cần phải có người đi săn giết.

- Chín tên sát thủ, hơn nữa chỗ khác còn có mấy người, cũng có thể sẽ ra tay.

Thủ vọng giả dựa lưng vào Lâm Phong, giọng nói vẫn khàn khàn như cũ, vừa rồi Lâm Phong gặp nạn có một tiếng thét chói tai vang lên, hình như đó mới là thanh âm bản năng của hắn, mà đạo thanh âm kia có chút bén nhọn. . . Có điểm giống giọng nữ.

- Thương thế của ngươi không có vấn đề gì chứ?

Giọng nói vẫn khàn khàn như cũ, theo khí lưu hoạt động sát thủ trong hư không hình như đang chuẩn bị cho thời khắc tất sát.

- Không có vấn đề gì, ngươi có thể trong một lần mang tất cả mũi tên bắn về phía những sát thủ trong hư không?

Lâm Phong truyền âm hỏi thủ vọng giả. Đối phương giống như đã trầm mặc xuống, lập tức gật đầu, trả lời:

- Có thể!

- Tốt, vậy chuẩn bị ra tay!

Kiếm khí trong hai tay Lâm Phong, cuồn cuộn nộ khiếu, ngưng tụ thành hai thanh kiếm rực rỡ, từng sợi kiếm quang đáng sợ phun ra nuốt vào không ngừng nghỉ trong hư không, không ngừng kéo dài ra, kiếm quang dài đến hơn mười trượng, nếu như hắn bổ ra một kiếm thì ai có thể ngăn cản. Phía dưới không trung, ngày càng có nhiều người nhìn lên đại chiến trên vòm trời, họ có cảm giác kinh tâm động phách thật sự, những người này quá cường đại, hơn nữa đều là thanh niên cường giả, có thể nói đáng sợ, sát thủ của Thí Hoàng Đồng Minh và Lâm Phong bị mọi người nhận ra được, rất nhiều người không ngờ tới, Lâm Phong ở Kiếm Các từng có chút danh khí vậy mà đã lợi hại đến loại trình độ này, hôm nay thiếu chủ Kiếm Các xác thực đã vượt qua rất nhiều cường giả Kiếm Các thế hệ trước, chỉ sợ người trong Kiếm Các có thể chống lại kiếm thuật của hắn đã rất thưa thớt. Chiến trường bên kia, ma khí do Lâm Phong huyễn hoá ra Ma Vương cầm đại phủ trong tay, ẩn chứa lực lượng ngàn vạn cân, một búa có thể đơn giản chém đứt sơn mạc, không ngừng oanh kích đệ tam sát, vừa rồi đệ tam sát đã bị thương, nên hắn không cùng cuồng ma ngạnh kháng, con cuồng ma này quá nóng nảy, lực lượng làm cho người ta sợ hãi, hắn lấy tốc độ kiềm chế cuồng ma, để cho đệ tứ sát đi tập sát Lâm Phong, tuy rằng trong lòng hắn cảm thấy mất hứng khi đệ tứ sát xuất hiện, nhưng thực sự một mình hắn, hắn không cách nào hoàn thành nhiệm vụ, mà đối với bọn họ, nhiệm vụ quan trọng hơn tất cả, mục đích của chuyến này lấy việc giết chết Lâm Phong làm mục tiêu cuối cùng.

- Ta động thủ đây!

Đúng lúc này thủ vọng giả truyền âm cho Lâm Phong một tiếng, cùng lúc đó trong hư không huyễn hóa ra chín đạo thân ảnh thủ vọng giả, trong tay mỗi một đạo thân ảnh đều cầm một mũi tên, không có cung chỉ có tên, chín đạo thân ảnh này đồng thời mang tên trong tay ném về chín phương vị khác nhau, khi Lâm Phong thấy chín đạo ảo ảnh xuất hiện đôi mắt hắn cũng run lên, giống như có một đạo ánh sáng rực rỡ từ trong con ngươi bắn ra, thân thể của hắn lập tức chuyển động, hai tay cùng lúc huy sái mà ra, hai thanh kiếm quang phá toái hư không, hợp thành một quỹ tích hoàn mỹ, bao phủ chín mũi tên bắn về chín phương vị khác nhau lại.

- Xùy~~, Xùy~~.

. . Từng đạo máu tươi phiêu tán rơi ra, những thân ảnh đang ẩn nấp cũng lặng lẽ hiển hiện, nhưng chín người này đã bị kiếm quang Lâm Phong chém trúng, có bốn người thân thể bị chém vỡ ra mà chết, hai người bị chặt đứt cánh tay, một người bị chém một chân, một người bị chém nửa người, chỉ có một người bị thương nhẹ, cảnh tượng lúc này vô cùng thê thảm, bọn hắn không phải thất sát, cho dù đệ tam sát thì mặt đối mặt với Lâm Phong hắn vẫn thất bại mà, nếu như thật sự chính diện đối kháng với kiếm của Lâm Phong, thất sát vẫn không cách nào chống lại, huống chi những sát thủ bình thường, bọn hắn lợi hại nhất vẫn là thuật che giấu, ám sát cùng việc chọn thời cơ, đối với những sát thủ này mà, một kiếm tất sát mới đáng sợ nhất. Nhưng đệ tứ sát trong thời điểm Lâm Phong hóa thành ảo ảnh chém ra song kiếm cũng đã động, hắn không có xông về phía Lâm Phong, mà chọn thủ vọng giả, hắn cũng nắm giữ lực lượng tốc độ bí truyền, nên tốc độ của hắn rất nhanh, giống như một đạo lưu quang vậy, muốn trở thành sát thủ mạnh nhất, tốc độ là thứ nhất định phải có, nếu nắm giữ tốc độ cực hạn, giết chóc càng thêm thuận buồm xuôi gió. Chín đạo ảo ảnh Thủ vọng giả đồng thời hướng về phía đệ tứ sát vung ra mũi tên, một đạo chưởng lực kinh khủng giống như núi chèn ép về phía đối phương, nhưng mũi tên lại bị đệ tứ sát bằng vào tốc độ khủng khiếp tránh đi, còn chưởng lực như núi cao cũng bị hắn trực tiếp bổ ra, khi hắn tới gần thủ vọng giả, kiếm quang rực rỡ từ trên vòm trời bổ xuống, nó gần như mang thiên địa chém ra một đạo dấu vết, muốn mang thủ vọng giả chém thành hai đoạn.

- Kiếm thật nhanh!

Khi Lâm Phong nhìn thấy tên kia xuất thủ thì thân thể của hắn cũng biến tại chỗ, trong chớp mắt xuất hiện trước người thủ vọng giả, bổ ra một đạo kiếm quang mang kiếm của đối phương đánh tan.

- Phía sau!

Thần sắc Lâm Phong cứng đờ, sau lưng lại truyền tới nguy cơ mãnh liệt, thủ hạ đệ tam sát mang tới lại ra tay, những sát thủ này không lợi hại lắm, nhưng mỗi lần công kích đều chọn thời cơ ra tay rất tốt, nắm bắt tinh chuẩn cơ hội thoáng qua, đây cũng là chuyện khó chịu nhất khi đối mặt với sát thủ.

- Ông!

Lâm Phong vung ra một khoả trái tim, một tiếng động ầm ầm truyền ra, trái tim kia hóa thành một tòa cung điện đồ sộ, đập những sát thủ kia bay ra ngoài, những người này công kích không nhanh như đệ tứ sát, vừa rồi đệ tứ sát đâm ra một kiếm khiến hắn ngay cả thời gian thuấn di rời đi cũng không có, lại càng không cần phải nói có thời gian vung ra Ngọc Hoàng tâm. Ngọc Hoàng cung to lớn nằm ngang trong hư không, Lâm Phong mở ra lối vào, nói với thủ vọng giả:

- Ngươi đi vào bên trong một lát!

Hắn nhìn ra được, thực lực thủ vọng giả của hắn tương đối yếu, không có thực lực cường đại như thủ vọng giả của Vấn Thiên Ca, tuy hắn nhìn không thấu tu vi đối phương, nhưng chỉ cần nhìn hắn bắn ra mũi tên uy hiếp địch nhân đã có thể cảm thụ được.

- Tốt, ngươi nên cẩn thận một chút!

Thủ vọng giả nhẹ gật đầu, lập tức đi vào trong Ngọc Hoàng cung, không làm vướng víu Lâm Phong nữa, hắn biết thực lực của mình như thế nào, bên trong thủ vọng giả, hắn là người yếu nhất, mà giờ khắc này địch nhân hắn phải đối mặt, là đệ tam sát cùng đệ tứ sát. Đợi đến lúc thủ vọng giả biến mất, Lâm Phong mới biến ảo Ngọc Hoàng cung một lần nữa thành Ngọc Hoàng tâm, sau đó thu Ngọc Hoàng tâm vào, tròng mắt lạnh như băng ngưng nhìn đệ tứ sát, một cỗ sát ý ngập trời tràn ra, đại thế cuồn cuộn trong hư không hội tụ thành vô tận kiếm khí, lượn lờ xung quanh thân hắn, trong tay của hắn đồng thời xuất hiện một thanh quyền trượng, Nguyền rủa quyền trượng. Những sát thủ này, chọc giận hắn rồi! Ánh mắt chuyển qua, Lâm Phong nhìn về phía mấy tên sát thủ bình thường kia, bên trong đồng tử hắc ám lộ ra khí tức tử vong đáng sợ. Trong thiên địa có lực lượng nguyền rủa vô hình xuyên qua thân thể mấy tên sát thủ, mặt những sát thủ kia trong nháy mắt xám như tro tàn, bọn chúng định trốn vào trong hư không, nhưng lại phát hiện ra tử khí đã đi theo bọn hắn.

- Đều chết đi!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, lực lượng tử vong nguyền rủa điên cuồng xâm nhập vào thân thể bọn hắn, đồng thời Lâm Phong chém ra một kiếm, mấy người kia bị một kiếm chặt đứt, toàn bộ chết sạch, không còn sót lại một mống. Lúc Lâm Phong quay đầu lại, thân ảnh đệ tứ sát đã biến mất không thấy gì nữa, lại một lần nữa trốn vào hư không, trên người hắn không có bị ma khí của Lâm Phong ăn mòn, bởi vậy hắn vẫn dễ dàng tránh né, Lâm Phong không cách nào khóa chặt được hắn.

- Thần Niệm Cung Khuyết!

Tâm niệm Lâm Phong vừa động, một toà cung điện mênh mông sáng chói rực rỡ lơ lửng trong hư không, phóng thích ra ngàn vạn tia thần niệm, mang thiên không thắp sáng lên.

- Cút ra đây cho ta!

Lâm Phong quát ra một câu lạnh như băng, Thần Niệm Cung Khuyết hóa thành ngàn vạn tia sáng thâm nhập tiến vào mỗi một phiến hư không, bất kỳ một cái góc độ nào cũng không thể tránh né lực lượng thần niệm sáng chói rực rỡ kia được, rất nhanh có một nơi lực lượng thần niệm như gặp phải vật gì cản trở, bên trong con ngươi của Lâm Phong hiện lên một đạo ánh sáng tử vong, bước chân của hắn đạp ra ngoài nhanh như thiểm điện, người vừa bước đi kiếm đã chém ra ngoài, chém giết về vị trí kia.

- Xùy~~, Xùy~~!

Kiếm của đối phương cũng hiện thân, biết rõ không cách nào tiếp tục che giấu, nên hắn cũng đồng dạng đâm ra một kiếm, cùng Sát Na Hoang Vu va chạm. Hư không chấn động, thân thể Lâm Phong biến mất không thấy gì nữa, quyền trượng nguyền rủa trực tiếp đập ra ngoài, hắn quát lạnh một tiếng:

- Chú!

- Oanh!

Nguyền rủa qquyền trượng đánh vào kiếm đối phương, lực lượng tử vong nguyền rủa trong nháy mắt xâm nhập thân thể của người đó, đối phương muốn trốn tránh thối lui, lại thấy trong thiên địa xuất hiện một mảnh đen nhánh, lực lượng lĩnh vực ma đạo cấp hai được phóng thích, kiếm Lâm Phong cùng lúc đó trảm sát mà ra, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, thực lực đệ tứ sát hiển nhiên kém hơn với đệ tam sát không ít, mà sự chênh lệch này đủ để Lâm Phong có áp chế tuyệt đối, khiến hắn không có cách nào thành công ám sát Lâm Phong, người chết sẽ là hắn. Một tiếng hét thảm truyền ra, Tử Vong Kiếm chém gãy kiếm hắn, bất diệt kiếm ý tiếp tục ăn mòn hắn, đâm rách cánh tay hắn, chém nứt đầu vai hắn, các loại lực lượng nguyền rủa điên cuồng ăn mòn vào thân thể hắn, Lâm Phong bước ra một bước, chế trụ cổ họng đối phương. Khi lĩnh vực ma đạo biến mất, Lâm Phong đã mang thân thể đẫm máu của đệ tứ sát nắm trong tay, trong mắt lộ ra sát ý vô cùng mãnh liệt.

- Thí Hoàng Đồng Minh, ta rất chờ mong đệ nhất sát và đệ nhị sát đến rèn luyện ta một lần!

Lâm Phong vô pháp vô thiên cười lạnh nói ra, kiếm khí tung hoành thiên địa, sau đó hắn gầm lên một tiếng:

- Giết!

Tiếng nói vừa ra, kiếm khí trên người đối phương tàn sát bừa bãi, cả người đệ tứ sát hóa thành hư vô, bị ngàn vạn kiếm khí phân thây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp