------------------------ Vấn lão thái gia nghe được câu hỏi của Lâm Phong thì ánh mắt hơi chậm lại, con ngươi bên trong hình như có chút thâm ý, thấy loại thần sắc này trong lòng Lâm Phong khẽ nhúc nhích, xem ra Vấn lão thái gia đúng biết được.

- Ngươi nghĩ sao?

Vấn gia lão thái gia cười hỏi. Lâm Phong nhìn vẻ tươi cười thâm ý của Vấn lão thái gia thì thở dài, trong đầu hắn đã có đáp án.

- Thánh thành Trung Châu!

Lâm Phong nói ra mấy chữ, kỳ thật trong lòng của hắn vẫn có một chút sự tình chưa hiểu, vì sao cổ chiến trường lại là hình chiếu của Tuyết Nguyệt, vì sao Tuyết Nguyệt quốc lại xuất hiện trong mộ của Hi Hoàng cùng với Phong Ma Đại Đế, cố hương của Phong Ma Đại Đế là Tuyết Nguyệt sao, khi hắn bước vào bên trong Thần Điện ngoại trừ vài người đến từ Bát Hoang Cảnh và Cửu U Thập Nhị Quốc thì những người khác đến từ đâu, đủ loại vấn đề lượn lờ trong đầu Lâm Phong.

- Nếu như trong lòng đã có đáp án, cần gì hỏi nhiều.

Vấn gia lão thái gia vừa uống rượu vừa mỉm cười nói ra, không thể nghi ngờ, đã lão thừa nhận suy đoán của Lâm Phong. Hạ Thiên Phàm tới từ Thánh thành Trung Châu, hắn khiêu chiến phần đông thế lực, một cái cũng không buông tha, lại không có người ngăn cản hắn, chẳng lẽ sau lưng hắn cũng có cái bí mật gì hay sao?

- Người Thánh thành Trung Châu có thể đơn giản đặt chân vào Bát Hoang, mà người Bát Hoang lại phải lấy mệnh cách đổi lấy chìa khoá thông đi Thánh thành Trung Châu?

Lâm Phong lại hỏi một tiếng, nhưng hắn đã thấy Vấn lão thái gia cười lắc đầu:

- Không có đơn giản ngươi nghĩ đâu, Thánh thành Trung Châu sẽ chỉ có thời gian một năm thời gian này, có không ít người bước vào Bát Hoang vực!

- Một năm này tính từ khi chúng ta kết thúc hành trình đi vào chiến trường cổ trong Hoang Hải đến khi chúng ta vào Thánh Thành Trung Châu?

Thần sắc Lâm Phong hơi ngưng lại, kỳ thực hắn vẫn có chút khó hiểu khi nghe Vấn lão thái gia nói, tại sao lại có đoạn thời gian một năm này, tại sao không trực tiếp cầm mệnh cách đổi lấy tư cách đi đến Thánh thành Trung Châu không phải tốt hơn sao, khoảng thời gian một năm này đương nhiên không phải để cho bọn họ làm việc riêng!

- Đúng vậy.

Vấn lão thái gia mỉm cười gật đầu.

- Nói như vậy không chỉ có một mình Hạ Thiên Phàm đến Bát Hoang?

Trong đôi mắt Lâm Phong bắn ra từng đạo ánh sáng sắc nhọn, Vấn lão thái gia mới vừa nói với hắn, có không ít người tiến nhập Bát Hoang.

- Tự nhiên sẽ không thiếu, ngay tại đoạn thời gian các ngươi trong đó, đã có không ít người thanh danh lên cao, dương danh Bát Hoang vực!

Vấn lão thái gia cười nói. Lâm Phong có chút kinh ngạc, hắn mới đi có bảy tám ngày thời gian, mà đã có người thanh danh bắt đầu truyền ra ư, hiển nhiên họ cũng là nhân vật phi thường lợi hại, nếu không phải như vậy họ không đủ để hấp dẫn ánh mắt của mọi người ở Bát Hoang.

- Đương nhiên, một năm sau bọn hắn sẽ biến mất trong tầm mắt của chúng ta, bởi vậy bọn hắn đối với Bát Hoang thực ra chỉ là khách qua đường mà thôi!

Vấn lão thái gia cười nói một tiếng, Lâm Phong đã hiểu ý của đối phương, nếu như hôm nay hắn không đứng trên cao độ này, sợ rằng Vấn lão thái gia sẽ không nói cho hắn biết chuyện có quan hệ với Thánh thành Trung Châu, những nhân vật đỉnh phong của các thế lực giống như có chút kiêng kị đối với chuyện này nên rất ít khi đề cập.

- Lão thái gia đã đi qua Thánh thành Trung Châu chưa?

Lâm Phong cười hỏi một tiếng.

- Đã đi qua, nhưng lại trở về?

Lão thái gia tùy ý cười nói, vẻ tươi cười có ẩn chứa sự nghiền ngẫm.

- Vì sao?

Lâm Phong nghi ngờ hỏi.

- Lớn tuổi, chỗ kia không thích hợp với ta!

Vấn lão thái gia lười biếng nói ra, bên trong con ngươi dường như mang theo một tia tự giễu vui vẻ, loại vẻ mặt này khiến nội tâm Lâm Phong có chút nghi hoặc, Vấn lão thái gia không muốn nhiều lời, hắn cũng sẽ không đi truy vấn.

- Ta hi vọng ngươi và Thiên Ca và cả Ngạo Tuyết nữa đều có thể đi qua, có lẽ các ngươi sẽ gặp phải một ít lực cản, nhưng ta tin tưởng các ngươi đều sẽ vượt qua được.

Vấn lão thái gia giống như có mấy phần say, ngữ khí lộ ra vẻ càng ngày càng tùy ý, khiến người ta có cảm giác rất thân thiết, giống như mang Lâm Phong trở thành vãn bối của hắn, trong lúc vô hình kéo gần lại khoảng cách. Loại nhân vật này làm sao có thể say đơn giản như vậy, không thể không nói, cách xử sự của lão quái vật hơn bốn trăm tuổi như Vấn lão thái gia vô cùng khôn khéo, trong lúc lơ đãng đã thay đổi cùng với Lâm Phong thân thiết hơn rất nhiều, lôi kéo quan hệ với một thanh niên có tiềm lực vô hạn, hiển nhiên chỉ có lợi mà không có hại. Lão thiên gia lại cùng Lâm Phong nói một ít chuyện phiếm, hai người nói chuyện với nhau như mây trôi nước chảy không có vẻ gì nặng nề cả, khiến Lâm Phong cảm giác được thiện ý của đối phương, không nói nhiều nhưng lại nói vào trọng điểm, để Lâm Phong có cảm giác như ở nhà. Cảm thấy vừa đủ nên Lâm Phong muốn rời đi, Vấn lão thái gia cũng không có nhiều lời, chỉ nói Vấn Thiên Ca cùng Vấn Ngạo Tuyết tiễn Lâm Phong:

- Đều là người trẻ tuổi, nên đi lại nhiều một chút cho thân cận.

- Lão thái gia, Lâm Phong cáo từ.

Lâm Phong chắp tay với lão thái gia, rồi thân thể lập tức bay lên không, Vấn Thiên Ca cùng Vấn Ngạo Tuyết bay ở bên cạnh, hướng về phía bên ngoài Vấn gia lóe lên. Tuy phủ đệ Vấn gia rất bao la, nhưng không mất thời gian quá lâu, ba người Lâm Phong đã đi tới bên ngoài Vấn gia, Lâm Phong quay người lại mỉm cười với Vấn Ngạo Tuyết và Vấn Thiên Ca nói:

- Tiễn quân nghìn dặm, cuối cùng cũng phải từ biệt, mời hai vị trở về đi!

- Được, Lâm huynh bảo trọng!

Vấn Thiên Ca gật đầu với Lâm Phong, còn Vấn Ngạo Tuyết thì hơi mỉm cười. Lúc này, có một đạo âm thanh nộ khiếu bay vào trong tai đám người Lâm Phong, âm thanh giống như từ trong hư không bay đến, một cỗ khí thế hung ác kinh khủng đột nhiên bùng nổ ra, Lâm Phong chỉ cảm thấy mình thật giống như bị khí tức hung lệ đáng sợ kia khóa chặt, một khắc sau sát ý ngập trời giống như đại hồng thuỷ muốn mang thân thể ba người xé rách thành phấn vụn, cỗ sát ý này thật đáng sợ, nó như muốn tính mạng của ba người Lâm Phong vậy.

- Ông!

Trên không trung có một đạo ánh sáng loá mắt đột nhiên nở rộ ra, đó là kiếm quang, đạo kiếm quang hung lệ này bao phủ ba người bên trong, hư không hiện ra độ cong kỳ lạ, làm cho phiến không gian này giống như hóa thành vòng xoáy giết chóc đáng sợ, ba người Lâm Phong đều trong cái vòng xoáy này, chỉ cần dưới thân kiếm ba người sẽ phải chết, một kiếm này chém thẳng về phía ba người. Một kiếm này quá đột ngột, tốc độ cũng quá nhanh, khiến ba người Lâm Phong không kịp đề phòng, thân thể ba người giống như Hỏa Diễm Sơn vậy, trong khoảnh khắc phun trào hung mãnh, trên người Lâm Phong có kiếm khí phá thiên, ma vân cuồn cuộn, còn trên người Vấn Thiên Ca và Vấn Ngạo Tuyết lại có khí tức sát phạt xuyên thủng cửu tiêu.

- Cẩn thận phía sau!

Cùng lúc đó ánh mắt Lâm Phong vẫn quét nhìn về phía sau lưng Vấn Thiên Ca và Vấn Ngạo Tuyết, một đạo kiếm quang rực rỡ từ trong hư vô hiện ra, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, một kiếm này không chém về phía Vấn Ngạo Tuyết, mà đâm về phía Vấn Thiên Ca, mục tiêu rất rõ ràng, chỉ có một người Vấn Thiên Ca.

- Phía sau!

Gần như là cùng lúc đó, Vấn Ngạo Tuyết cũng hô một tiếng nhắc nhở Lâm Phong, kỳ thật không cần Vấn Ngạo Tuyết hô lên Lâm Phong cũng cảm thấy, phía sau hắn cũng có một cỗ sát khí đáng sợ, ba người tạo thành thế tuyệt sát hoàn mỹ, không thể nghi ngờ đây chính là sát thủ, sát thủ chân chính, che giấu đáng sợ như thế, lại phối hợp với nhau hoàn mỹ đến như vậy. Người đầu tiên tung ra một kiếm bao phủ ba người, nhưng kỳ thật một kiếm này không giết được người nào, sát thủ chân chính một kiếm chỉ giết được một người, nhưng một kiếm kia đã cho ba người uy hiếp quá cường đại, thế cho nên hai thanh kiếm sau lưng, càng lộ ra sự đáng sợ, càng thêm trí mạng. Trong nháy mắt sắc mặt Lâm Phong có chút hơi tái nhợt, trong đầu hắn hiện lên vô số ý niệm, hắn có thể trốn thoát một kiếm này, bởi vì hắn có không gian trường bào trong nháy mắt trốn vào hư không, nhưng Vấn Thiên Ca lại không làm như vậy được, một kiếm này có tốc độ quá là nhanh, hơn nữa thời cơ xuất kiếm cũng thật đáng sợ, Lâm Phong không phủ nhận Vấn Thiên Ca cường đại, nhưng mặc ngươi mạnh mẽ như nào, vẫn sẽ có một loại người có thể lấy mạng của ngươi, sát thủ chân chính ám sát người trong vô hình! Mà người trước mắt này, không thể nghi ngờ chính là loại sát thủ vô cùng lợi hại !

- Ông!

Tuy khoảng cách giữa Lâm Phong và Vấn Thiên Ca rất ngắn, nhưng giờ khắc này hắn không giúp được đối phương, tất cả chỉ có thể dựa vào Vấn Thiên Ca, tâm niệm vừa động, thân thể của hắn chìm vào hư không, giống như đột nhiên biến mất giữa thiên địa vậy, tại thời điểm hắn biến mất một kiếm kia cũng đâm vào thân thể của hắn, nhưng mà lại không có đâm trúng người hắn. Tại thời điểm Lâm Phong biến mất, ý chí sát phạt trên người Vấn Thiên Ca điên cuồng tàn sát bừa bãi, lực lượng hư không kinh khủng khiến thân thể của hắn bị vặn vẹo lên, không gian có loại cảm giác bị thác loạn.

- Xùy~~.

. . Một kiếm kia đâm vào không gian thác loạn, nên không cách nào tự kiềm chế, cũng trong nháy mắt đó kiếm trên người kia cũng rất quả quyết hướng về phía Vấn Thiên Ca đâm tới, Vấn Thiên Ca đã dùng toàn bộ lực lượng để tránh né đạo công kích vừa rồi.

- Ông!

Một đạo ánh sáng rực rỡ màu màng đột nhiên nở rộ, đó là ánh sáng của một mũi tên, mũi tên này trực tiếp đụng vào chuôi kiếm xuất hiện trên đỉnh đầu Vấn Thiên Ca, lực đạo kinh khủng làm cho thanh kiếm kia nghiêng đi, lệch khỏi đầu Vấn Thiên Ca đầu, sắc mặt sát thủ kia vẫn không thay đổi, giống như không có bất kỳ sự tình gì có thể khiến hắn không giết Vấn Thiên Ca, kiếm của hắn hơi chuyển hướng muốn chém về phía Vấn Thiên Ca lần nữa, nhưng sát phạt kiếm của Vấn Ngạo Tuyết cũng đã đâm ra, kiếm khí bạo phát tạo ra âm thanh vù vù, sát phạt kiếm cùng tuyệt sát kiếm của đối phương va chạm với nhau, mũi kiếm đâm vào mũi kiếm.

- PHÁ.
..! Vấn Ngạo Tuyết gầm lên một tiếng, lực lượng sát phạt bí truyền điên cuồng phóng thích ra, kiếm của đối phương bị gãy, một tiếng PHỐC truyền ra, thân thể của sát thủ kia bay ra ngoài, một mũi tên xuyên qua yết hầu của hắn, lấy tính mạng hắn.

- Giết!

Giờ phút này Lâm Phong cũng gào lên một tiếng, sát lục ma quyền trực tiếp mang bóng người bên cạnh đánh cho vỡ đầu, đối phương chính là sát thủ thuần túy, công kích bén nhọn nhất của hắn chính là một kích lúc hắn xuất thủ, một kích này chưa từng đắc thủ, đã bị Lâm Phong oanh sát trong nháy mắt. Vấn Thiên Ca cũng đồng thời giết về phía một gã sát thủ khác, mặc dù không có trong nháy mắt giải quyết hết, nhưng sát phạt kiếm khí đã bùng nổ ra khiến hư không biến thành một phiến Kiếm Vực, cuối cùng kiếm khí mang đối phương sống sờ sờ đóng đinh lại, sau khi giết chết đối phương Vấn Thiên Ca không có vui sướng chút nào, tuy hắn chiếm thế chủ động sớm muộn gì cũng có thể giết chết đối phương, nhưng đối phương cũng có thể giết chết hắn. Ám sát không có kết quả sẽ chết, loại sát thủ này thật đáng sợ. Ánh mắt Lâm Phong tức thì nhìn về người cầm mũi tên ở phía xa, trường bào màu đen bao phủ thân thể của hắn trong, mũ rộng vành cùng với cái khăn che mặt che kín khuôn mặt hắn, thủ vọng giả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play