------------------------ Sau khi mọi người lần lượt rời đi, không gian náo nhiệt thay đổi thành yên tĩnh hơn rất nhiều, bên trong cổ đình chỉ còn lại Lâm Phong, Hân Diệp và Liễu Phỉ.

Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn ánh trăng trong hư không, cười nói:

- Tên gia hoả Viêm Đế kia bày trận thật kỳ diệu, người từ bên ngoài nhìn vào bên trong tiểu thế giới thì bị trận pháp bao bọc, mà người bên trong nhìn ra phía ngoài, vẫn cảm thụ được mặt trời mọc mặt trời lặn như cũ!

- Thật đẹp!

Hân Diệp dựa vào trên người Lâm Phong hưởng thụ loại cảm giác ấm áp này.

- Trăng đẹp, người càng đẹp hơn!

Lâm Phong ôn nhu cười nói, Hân Diệp mỉm cười trợn mắt nhìn Lâm Phong nói: Miệng lưỡi càng ngày càng trơn tru rồi, Liễu Phỉ tỷ tỷ càng đẹp hơn ta a!

- Nàng đang chỉ cái ở bên trong à!

Lâm Phong cười hì hì nhìn Hân Diệp, khiến sắc mặt Hân Diệp cùng Liễu Phỉ đều đỏ lên, mỗi người đập Lâm Phong một quyền.

- Ha ha, đều xinh đẹp, Hân Diệp là ưu nhã xinh đẹp, còn Phỉ Phỉ là khêu gợi xinh đẹp!

Lâm Phong ôm lấy hai nữ, cười nói ra.

- Biết ngươi sẽ nói lời đó mà!

Hân Diệp cười nói.

- Vậy thưởng ta như thế nào đây, hôm nay có muốn ngủ cùng giường không!

Lâm Phong trêu ghẹo nói.

- Ngươi nằm mơ đi, buổi tối ngươi ngủ cùng Phỉ Phỉ.

- Hôm nay hắn đã ở cùng ta rồi, đêm nay đến chỗ Hân Diệp đi.

Hai nữ trì hoãn đùn đẩy cho nhau, thấy vậy Lâm Phong cười nói:

- Cái này còn không phải đơn giản, ba người ở cùng một chỗ là được rồi!

- Ngươi đi luôn đi!

- Lâm Phong, ngươi là tên sắc ma!

Hai nữ nghe được lời Lâm Phong nói không khỏi mắc cỡ, bắt đầu chà đạp Lâm Phong.

- Coi như các ngươi tàn nhẫn, ta sẽ trả thù các ngươi!

Lâm Phong bị hai người véo đau đến mức méo mặt, hắn đành phải ôm ngang eo Hân Diệp bế lên, rồi cúi thấp đầu cười nói với Liễu Phỉ:

- Phỉ Phỉ, đêm mai ta ở cùng nàng nhé, đương nhiên nếu nàng nguyện ý thì đêm nay tới ở cùng ta cũng được!

- Khốn khiếp!

Liễu Phỉ tức giận mắng một tiếng, tức giận dậm chân đuổi đánh Lâm Phong, Lâm Phong thấy vậy ôm Hân Diệp chạy trong phòng. Đúng như Lâm Phong nói, Hân Diệp và Liễu Phỉ có vẻ đẹp không giống nhau, nó không chỉ biểu hiện bên ngoài mà bên trong cơ thể cũng có sự khác nhau, da thịt Hân Diệp cũng trắng như tuyết, nhưng có thêm cảm giác mềm mại như không có xương, mịn như tơ lụa, từng cái bộ vị trên cơ thể đều lộ ra sự ưu nhã cùng cao quý, khiến người ta mê luyến; mà Liễu Phỉ lại nóng bỏng đầy đặn, tràn đầy co dãn, làm cho người ta thiêu đốt lên hỏa diễm và cũng làm cho Lâm Phong say mê trong đó. Trong phòng nhỏ, nữ nhân ưu nhã xinh đẹp cởi quần áo của mình ra, an tĩnh nằm lên giường, Lâm Phong ôn nhu khẽ vuốt qua mỗi một thốn da thịt mềm mại, hôn lên đôi môi mềm mại của mỹ nhân, hôn chút một chút một, thỏa thích hưởng thụ lấy phần mỹ vị này, Hân Diệp cũng phi thường phối hợp, hoàn toàn tận tình trong đó. Đối với Lâm Phong và Hân Diệp mà nói đây là một đêm hoàn mỹ, nhưng Liễu Phỉ lại cũng không có thư thái như vậy, ý nghĩ kỳ quái trong đầu khiến nàng không cách nào ngủ được, thời khắc ở cùng Lâm Phong không ngừng hiện lên trong đầu nàng, thậm chí nàng còn tưởng tượng xem giờ phút này Lâm Phong và Hân Diệp sẽ làm những gì, mỗi khi nàng cảm giác được ý nghĩ của mình, thì nàng lại bị chính nó làm mắc cỡ đến đỏ cả mặt, trên khuôn mặt kiều diễm phả ra hơi nóng hừng hực. Bên trong tiểu thế giới, Lâm Phong trải qua mấy ngày y hệt cuộc sống thần tiên, mấy ngày nay hắn buông lỏng hết thảy, quên đi việc tu luyện, ba bốn năm mới trở về một lần, hắn muốn mình cùng thân nhân, người yêu thỏa thích hưởng thụ lấy phần thời gian khoái hoạt này, làm bạn cùng cha mẹ, nô đùa với Vô Thương, cùng mọi người ăn cơm tối, võ tu có thể không ăn không uống, nhưng ngẫu nhiên hưởng thụ một phen mỹ vị vẫn có thể, mấy ngày qua bọn hắn một ngày hai bữa, chỉ vì muốn người một nhà đoàn tụ lại cùng một chỗ hưởng thụ cảm giác tốt đẹp kia, Hàn Man cùng Phá Quân mỗi ngày sẽ đến chơi với mọi người một lát, cùng Lâm Phong đàm luận võ đạo, kỳ thật hai người chỉ nghe Lâm Phong dạy bảo một chút, rồi ngẫu nhiên nói chuyện về công việc của Vân Hải Tông, nên làm như thế nào để phát triển nó. Buổi tối là thời gian Lâm Phong say mê nhất, Hân Diệp cùng Liễu Phỉ chia sẻ Lâm Phong mỗi ngày, Lâm Phong cũng sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia, mỗi người một đêm, đạp lạc bên trong tình yêu cùng lục dục. Cái này là một phần mỹ hảo, mỗi một người đều đặc biệt quý trọng, bởi vì họ đều biết không bao lâu nữa Lâm Phong sẽ rời đi, lần sau trở về không biết là lúc nào nữa, cho dù Y Tuyết và Vân Hi cũng sẽ đánh bạo nói chuyện cùng Lâm Phong vài lời, nhưng người quấn Lâm Phong nhất vẫn là tiểu Nhã, khó trách Vô Thương lại sợ tiểu ma nữ này như vậy, ngày nào cũng ỷ vào việc có Lâm Phong trên lưng, nên mang theo Vô Thương bay tới bay lui, khiến Vô Thương sợ tới mức làm ra bộ dạng đáng thương nhìn Lâm Phong cầu cứu. Thấy tiểu Nhã dần dần lớn lên, càng ngày càng sáng sủa, Lâm Phong đương nhiên cũng rất cao hứng, thời gian dần trôi qua mang theo nàng bỏ lại nỗi bi thương khi gia gia chết, nàng đã xem nơi đây là nhà của mình, coi Lâm Phong và người nhà của hắn như thân nhân của nàng, nàng đã hoàn toàn sáp nhập vào trong gia đình này rồi. Một ngày này, Lâm Phong rốt cuộc cũng lên đường đi đến Càn Vực, lúc này Kiếm Lăng Không đã từ Hắc Vũ đế quốc trở về, xóa sổ cái Thiên Sát Tông âm độc kia khỏi thế gian. . . . Càn Vực, Vô Ưu sơn trang, Vô Ưu cốc, cái phiến hỏa diễm ngập trời kia thời gian dần trôi qua đã bị dập tắt, chỗ đó đã từng đản sinh ra hư hỏa, nhưng bị cường giả các tông môn cướp đi rồi, có một người tên Lâm Phong lợi dụng thuật ngụy trang cùng trận pháp, chôn giết một ít cường giả của các tông môn ở Càn Vực, cuối cùng tin tức bạo lộ, chúng tông môn hướng về phía Thiên Trì Tuyết Sơn, nhưng lúc đó Thiên Trì đã được trận pháp cường đại bảo hộ, liên minh vạn tông bị giết sạch sẽ, cũng theo lần đó Thiên Trì đã danh chấn Càn Vực. Sau trận chiến ấy Thiên Trì phục hưng, càng ngày càng lớn mạnh, chèn ép mấy thế lực thù địch khác khiến họ không cách nào thở được, Tiêu Dao Môn bị Lâm Phong đánh lén hỏa thiêu mất, môn chủ Tiêu Dao Môn không tiếc giá nào một đường truy sát Lâm Phong, nghe nói hai người chạy tới tận Bát Hoang xa xôi, nhưng cuối cùng hắn vẫn không thu được kết quả gì, sau khi môn chủ Tiêu Dao Môn trở về đã mang theo một ít nhân vật cường đại, trùng kiến Tiêu Dao Môn, khiến nó rất nhanh phát triển trở lại, hắn mang Tiêu Dao Môn phát triển càng lúc càng mạnh mẽ hơn, có khả năng vượt qua Tiêu Dao Môn trước kia, nghe nói ở Bát Hoang vực có Tiêu Dao Thần Tông, nên bọn họ đã cho Tiêu Dao Môn môn chủ lực lượng trợ giúp. Diệt Tình cung chủ Thần Cung, bởi vì phong chủ Thiên Tuyền phong của Thiên Trì tiến vào Thần Cung, trảm sát vô số người nên cũng phải trùng kiến Thần Cung, chỉ có điều họ không có thanh thế lớn như Tiêu Dao Môn. Còn Đông Hải Long Cung và Ngọc Thiên hoàng tộc, năm đó cũng không tổn hại căn cơ, nên hôm nay vẫn cường thịnh như cũ, họ chỉ bị Thiên Trì áp bức một chút mà thôi, thẳng đến mấy năm trước, hai vị nhân vật cự đầu của Thiên Trì rời đi mấy tông môn này mới lại bắt đầu sôi nổi lên, điên cuồng phát triển thế lực của mình, bởi vì trước kia Thiên Trì thỉnh thoảng tiến hành chèn ép đối với bọn họ nên họ không dám làm to, nhưng hôm nay Thiên Trì đã thu liễm một ít rồi. Cho đến hôm nay, Thiên Trì vậy mà đề nghị tổ chức đại hội để các thanh niên trẻ tuổi của các thế lực ở Càn Vực tỷ thí một phen, để nhìn một chút những năm qua các đại thế lực phát triển ra sao, hơn nữa Thiên Trì cũng mang địa điểm định tại một nơi vô cùng quen thuộc, Vô Ưu sơn trang, đây cũng là địa điểm ngày xưa tổ chức vạn tông đại hội, mặc dù hôm nay đã qua rất nhiều năm, nhưng vạn tông đại hội vẫn có thể nói là một bước ngoặt của Càn Vực, nó ảnh hưởng đến toàn bộ thế cục của Càn Vực. Giờ phút này sơn cốc của Vô Ưu sơn trang là một phiến sơn mạch khô khốc, bị hỏa diễm đốt cháy, ngoại vi sơn cốc có một cái sân rộng mênh mông, vây quanh một cái chiến đài to lớn, hình ảnh này cùng tràng cảnh ngày xưa có biết bao tương tự, giống như có người cố ý tái diễn lại vạn tông đại hội ngày trước. Xung quanh chiến đài có vô số người, chia làm rất nhiều trận doanh, trong đó có mấy cái trận doanh đặc biệt đáng chú ý như Thiên Trì, Tiêu Dao Môn, Ngọc Thiên hoàng tộc, Đông Hải Long Cung, Thần Cung, Cửu Tiêu Kiếm Môn, Phong Đô Ma Tông, những thế lực này vẫn là những thế lực cự phách của Càn Vực như trước, khống chế thế cục Càn Vực. Tiêu Dao môn chủ có một cái tay bị đứt nên người ta đặc biệt chú ý đến, cho tới bây giờ hắn vẫn không thể chữa trị được nó, có thể thấy được một kích lúc trước của Thánh văn trận pháp có tổn thương như thế nào đối với hắn.

- Chư vị môn chủ đều tự mình đến rồi.

Các nhân vật cự phách của các trận doanh đều đã tự mình tới rồi, Tiêu Dao môn chủ, Đoan Mộc hoàng tử Ngọc Thiên hoàng tộc, Diệt Tình cung chủ, Đông Hải Long Cung Long cung chủ vân...vân..., đều đã đến, phong chủ Thiên Tuyền phong mới bổ nhiệm của Thiên Trì cũng đã tự mình đi đến, hôm nay Thiên Tuyền phong đã đứng đầu thất phong của Thiên Trì, đây là quyết định của Thiên Cơ Tử cùng Tuyết lão trước khi rời đi, thất phong không có bất kỳ dị nghị nào, vì sao Thiên Trì quật trong lòng dạ mọi người đều biết rõ, ai bảo Thiên Tuyền phong xuất hiện một vị đệ tử yêu nghiệt, khiến quang huy chiếu rọi bảy đại chủ phong.

- Nghe nói phong chủ Thiên Cơ Tử Thiên Cơ phong Thiên trì đã mang theo tam đại tôn giả Thiên Tuyền phong rời khỏi Thiên Trì rồi, nhưng hôm nay bảy đại tuyết phong vẫn sục sôi khí tức như cũ, vô cùng cường thịnh, không biết vì sao Thiên Trì lại đột nhiên quật khởi nhanh và mãnh liệt đến như vậy, thế không thể chống đỡ!

Rất nhiều người thấy bảy vị phong chủ của Thiên Trì thì trong lòng thất kinh, bảy người này đều rất cường đại.

- Lần này Thiên Trì mời chúng ta đến đây không biết định làm gì, vì sao Thiên Trì lại mang tất cả các tông môn của Càn Vực đều mời đến chỗ này!

Lúc này, Tiêu Dao môn chủ cũng lạnh lùng mở miệng nói ra, lần này Thiên Trì vậy mà lại muốn mời chúng tông đến đây, thật sự là không biết sống chết, vô luận là Thiên Trì có âm mưu gì, thì lần này bọn hắn cũng phải làm cho Thiên Trì chết không có chỗ chôn. Nói xong, Tiêu Dao môn chủ cùng Long cung chủ trao đổi ánh mắt với nhau, lúc này Thiên Trì đúng là tự tìm đường chết mà.

- Tiền bối, không có vấn đề gì chứ!

Lúc này, Tiêu Dao môn chủ mới truyền âm hỏi một vị lão giả bên cạnh.

- Chỉ có một vị Tôn Vũ tầng bảy mà thôi, không đủ gây sợ, lần này Tiêu Dao Môn chúng ta nắm Càn Vực chắc rồi!

Lão giả kia thấp giọng nói ra, hắn là cường giả của Tiêu Dao Thần Tông, phần đông thế lực Bát Hoang rắc rối phức tạp, Tiêu Dao Thần Tông trong Bát Hoang so với rất nhiều thế lực khác không có ưu thế quá lớn, cho nên bọn họ muốn khuếch trương thế lực ra bên ngoài, Càn Vực là lựa chọn của bọn hắn để lập một cứ điểm, lúc này bọn hắn muốn giúp Tiêu Dao Môn đoạt lấy toàn bộ Càn Vực!

- Chờ một lát, cần gì sốt ruột!

Thiên Tuyền tử cất cao giọng nói, ánh mắt nhìn về phía Kiếm Lăng Tiêu bên cạnh.

- Tiêu Dao Môn có nhân vật cấp Tôn chủ, hơn nữa còn có ba tên, trong đó có một vị Tôn Vũ tầng tám, đến cùng thiếu chủ!

Kiếm Lăng Tiêu truyền âm nói ra, xem ra Tiêu Dao Thần Tông của Bát Hoang cũng tham dự vào, nếu không phải thế Tiêu Dao Môn không có khả năng xuất động loại lực lượng cấp bậc này, Càn Vực, không có nhân vật nắm chiến lực cấp Tôn chủ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play