Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1429 - Bị nhốt hai năm


...

trướctiếp


------------------------ Sau khi Lâm Phong bước vào bên trong cổ thụ, ánh mắt hắn liền cứng đờ tại chỗ, trong nội tâm lộ ra vẻ rung động.

Giờ phút này hắn đang đứng trong hư không, bên dưới vị trí của hắn là một toà thành trì bị mai táng trong lòng đất, nó giống như thành trì trong tiểu thế giới của một vị cường giả nào đó, giờ khắc này bên trong tòa thành có hoả diễm vô cùng vô tận thiêu đốt. Toàn bộ không gian một màu đỏ thẫm, một cỗ liệt diễm hư ảo mờ mịt xông lên trời, muốn mang tất cả mọi thứ đốt thành hư vô.

- Két, răng rắc… Từng đạo âm thanh thanh thúy vang lên, rất nhiều khối nham thạch to lớn giống như đang di chuyển đi đi lại lại bên trong toà thành, hình như bọn chúng đang ngửa đầu lên nhìn Lâm Phong trong hư không thì phải, bọn chúng giống như những sinh mệnh đang tồn tại.

Lâm Phong thấy bên trong toà thành này không những có ánh lửa trùng thiên, mà còn có ánh sáng hào quang màu thổ hoàng, không chỉ như vậy trong hư không giống như còn có một phiến không gian nào đó đang thật sự tồn tại, mà không phải không gian hư vô, trong đó ẩn chứa rất nhiều lực lượng hư không.

- Lực lượng pháp tắc, toàn bộ đều do pháp tắc thai nghén mà thành, trong mảnh không gian này thậm chí có ba loại lực lượng pháp tắc, ba khối mệnh cách!

Lâm Phong cảm thấy rung động trong lòng, bộ khô lâu thần bí kia, chỉ dẫn hắn đến nơi này, mang theo hắn đi tới một phiến không gian nắm giữ rất nhiều mệnh cách vì cái gì. Bộ khô lâu kia trong nội tâm Lâm Phong càng lộ ra vẻ thần bí, vì sao hắn đối với mảnh không gian này lại quen thuộc như vậy, cây cổ thụ này trong rừng rậm không có chút nào đặc biệt nào, nó so với cổ thụ chung quanh đều giống nhau, xác suất đụng trúng cây cổ thụ này thật sự quá nhỏ, cái này cũng có ý nghĩa, xác suất mảnh không gian này bị phát hiện nhỏ đến cỡ nào, nhưng bộ khô lâu kia vẫn biết đến nơi này, hơn nữa còn chỉ dẫn hắn tới.

- Ông!

Từng đạo ánh sáng lục quang hướng về phía Lâm Phong phóng tới, khiến ánh mắt Lâm Phong cứng đờ lại, nhìn những khối nham thạch ở phía dưới, những tảng nham thạch kia giống như được trao cho đôi mắt, phát ra u quang màu lục, đang nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.

- Không đúng, nơi này không chỉ có ba khối mệnh cách như thế, ngoại trừ hỏa diễm, hư không cùng với đại địa ra, nơi này còn có sinh mệnh tồn tại nữa, bởi vì như vậy những vật chết kia mới có được sinh mệnh.

Thần sắc Lâm Phong lại run lên, hai khoả mệnh cách hắn phát hiện đều tồn tại trong lòng đất, hắn phải làm như thế nào mới có thể bắt được nó đây.

- Đi!

Tâm niệm Lâm Phong vừa động, Thiên Cơ Kiếm lập tức ra khỏi vỏ, hướng về phía dưới vọt tới.

- Ông, ông… Đúng lúc này, nham thạch trên mặt đất giống như đều chuyển động lên, chúng hóa thành hỏa diễm cự nhân, đập về phía Thiên Cơ Kiếm.

- Oanh!

Thiên Cơ Kiếm phá vỡ một khối nham thạch, khiến Lâm Phong cảm thấy một cỗ lực lượng đáng sợ truyền đến, tuy nhiên Thiên Cơ Kiếm thế như chẻ tre tiến về lòng đất như trước. Một cỗ hỏa diễm ngập trời xông lên hướng về phía vòm trời, hỏa diễm cự nhân giống như thức tỉnh lại, vô số cự nhân bay lên chặn đường, tiếng vang ầm ầm truyền ra làm cho người ta sợ hãi, tất cả bọn chúng đều hướng về phía Thiên Cơ Kiếm oanh tới.

- Oanh, oanh, oanh!

Lực lượng cường đại đụng vào phía trên Thiên Cơ Kiếm, khiến Thiên Cơ Kiếm không cách nào bảo trì quỹ tích ban đầu, nó bắt đầu vũ động cuồng loạn lên.

- Trở về!

Lâm Phong cảm thấu lực lượng hỏa diễm di động khắp nơi bên trên Thiên Cơ Kiếm, bên trong thiên địa đều có hỏa diễm cự nhân, bọn chúng lơ lửng trong hư không, đập tới Thiên Cơ Kiếm.

- Oanh, ầm ầm!

Trong nháy mắt Thiên Cơ Kiếm bị chúng trực tiếp chôn sống, đám hỏa diễm cự nhân kia hợp thành một tòa hỏa diễm sơn mạch, mang Thiên Cơ Kiếm mai táng bên trong, hung hăng tọa lạc trên đại địa.

- Đi ra, đi ra… Lâm Phong điên cuồng gào thét, hắn có thể cảm nhận được Thiên Cơ Kiếm đang điên cuồng ngâm minh, nhưng nó không có đi ra được, đám nham thạch này phá không rách nên nó không cách nào đi ra, Lâm Phong có thể cảm giác được liên hệ của hắn và Thiên Cơ Kiếm vẫn vô cùng rõ ràng, Thiên Cơ Kiếm không cách nào đào thoát khỏi sự trói buộc này.

- Đại địa pháp tắc!

Sắc mặt Lâm Phong không được tốt nhìn đại địa, Thiên Cơ Kiếm đã bị phong ấn mất, khoảng cách tới vực sâu vẫn còn cách một đoạn, nếu như hắn đi xuống, kết cục của hắn cũng sẽ giống như Thiên Cơ Kiếm, chết vô cùng thảm. Ngay tại thời điểm Lâm Phong đang nghĩ ngợi nên làm như thế nào để khai phá cái phiến đại địa đang phong bế Thiên Cơ Kiếm kia, bên dưới tòa thành có một đôi mắt màu lục nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.

- Không tốt!

Ánh mắt Lâm Phong cứng đờ lại, những khối cự thạch kia cũng muốn đối phó hắn.

- Ông!

Một khối hỏa diễm cự thạch giống như là lưu tinh hướng về phía Lâm Phong bay đến, giống như hóa thành một đám lửa.

- PHÁ.
..! Lâm Phong gầm lên một tiếng, oanh ra một quyền, một tiếng nổ vang lập tức truyền ra, hư không cũng bị bạo liệt, Lâm Phong chỉ cảm thấy cánh tay mình run lên, lực lượng của cự thạch thật là đáng sợ, đạo địa pháp tắc ẩn chứa lực lượng đáng sợ lại còn được hỏa diễm bao phủ ở trên.

- Ông, ông, ông!

Đột nhiên có vô số hoả thạch bay về phía Lâm Phong, nhưng nó lại từ dưới mặt đất hướng lên trên trời, cảnh tượng này rất lộng lẫy và rực rỡ.

- Không tốt!

Thân thể Lâm Phong đột nhiên hướng phía trên phóng đi, toàn thân hắn được bao bọc bởi kiếm khí, từng cái bộ vị trên thân thể giống như đều tràn ngập kiếm quang sắc bén.

- Trảm, trảm, trảm!

Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, kiếm quang vô tận bộc phát ra, lưu tinh hỏa vũ trong hư không càng thêm lộng lẫy, nhưng vẫn có vô số cự thạch bắn về phía Lâm Phong, muốn tiêu diệt hắn. Đúng lúc này thân thể Lâm Phong đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, hắn mượn nhờ không gian trường bào trốn đi, xuất hiện một nơi khác.

- Oanh!

Ánh lửa huỷ diệt một đường xông lên vòm trời, va chạm vào vị trí Lâm Phong vừa đứng, lực chấn động làm cho người ta sợ hãi, sự vật nơi đây trực tiếp bị nổ thành bột phấn, lực lượng va chạm có thể nói rất đáng sợ.

- Cái này muốn bắt được mệnh cách, quá khó khăn.

Lâm Phong nhìn thấy cự thạch vẫn tiếp tục bay lên trời hướng về phía hắn oanh tới.

- Xùy~~, Xùy~~.
.. Trên không trung có lực lượng hư không xé rách hết thảy hàng lâm, khiến cho Lâm Phong khẽ ngẩng đầu, ánh mắt hắn lập tức cứng đờ lại, lúc này hắn mới phát hiện, mặt trên còn có một phiến không gian hư vô ẩn chứa lực lượng hủy diệt, do khoảng cách xa nên lúc trước hắn không có phát hiện ra.

- Khó trách nơi đây lại có chấn động hư không, hư không mệnh cách chắc chắn ở bên trên.

Mảnh không gian này thật sự có bốn khối mệnh cách, nhưng một khỏa hắn cũng không có lấy được. Sát lục ma quyền oanh sát mà ra, xuyên qua thiên địa, thanh âm bạo liệt không ngừng vang lên, thân thể Lâm Phong hạ xuống phía dưới, miễn cho việc không cẩn thận rơi vào trong hư không loạn lưu bị xé rách mất. Nham thạch ở dưới giống như nổi giận, chúng không ngừng xông về phía Lâm Phong. Lâm Phong dùng một quyền tiêu diệt một khối nham thạch xong, thân thể lại loé lên như gió, tránh thoát công kích của một khối nham thạch khác.

- Cút cho ta!

Lại là một quyền oanh ra, lại có một khối nham thạch bị nổ tung, nhưng như thế vẫn chưa đủ nhìn, vô số khối nham thạch đang dưới vực sâu bay lên, giống như muốn tiêu diệt tên ngoại lai kia vậy. Lâm Phong nhìn thoáng qua cửa ra, nơi đó không có cái gì cả, nhưng hiện tại hắn không cách nào ra ngoài cả, hơn nữa Thiên Cơ Kiếm vẫn còn bị khốn trụ bên trong, điều này làm cho sắc mặt Lâm Phong biến thành có chút khó coi, bọ khô lâu kia như thế nào lại giúp hắn chọn một chỗ như thế này vậy, viên mệnh cách thứ nhất còn tương đối dễ dàng bắt được, nhưng mấy viên mệnh cách này, có thể muốn mệnh của hắn.

- Oanh!

Thân thể Lâm Phong như gió tránh thoát công kích của hai khối nham thạch, toàn bộ thân hình hắn được bao bọc bởi cơn lốc không gian, hắn tùy thời chuẩn bị né tránh.

- Có nên tiến vào trong Ngọc Hoàng cung tu luyện hay không đây?

Lâm Phong âm thầm hỏi chính mình, nhưng hắn lập tức lẩm bẩm:

- Không được, bên ngoài cũng có thể rèn luyện bản thân, đợi đến lúc thật sự không được, ta lại tiến vào trong Ngọc Hoàng cung.

- PHÁ.
..! Song quyền Lâm Phong oanh ra, mang hai khối nham thạch đang oanh tới phía hắn đánh cho bạo liệt, nhưng phía dưới vẫn có vô số nham thạch cùng một chỗ bay lên không, tiến hành vòng vây quét tiếp theo, nương theo một đạo hỏa quang xông về hướng Lâm Phong, tất cả nham thạch cũng bắt đầu vọt về hướng đó.

- Phá, phá, PHÁ.
..! Lâm Phong oanh ra từng quyền, trong hư không xuất hiện vô số tàn ảnh, Lâm Phong không ngừng né tránh, không ngừng công kích, từng màn ánh sáng hiện lên trong hư không. Bảy ngày sau, đạo thân ảnh kia vẫn đang lóe lên như trước, nhưng ma khí trên người Lâm Phong giống như sắp khô cạn rồi, tuy nhiên hắn vẫn không ngừng oanh ra một quyền lại một quyền, toàn thân hắn giống như bị mồ hôi làm cho ướt sũng, nham thạch trong vực sâu vô tận dường như vĩnh viễn không đình chỉ công kích.

- PHÁ.
..! Lâm Phong lại lần nữa oanh phá một khối nham thạch đang công kích đến, thân thể hắn thay đổi một cái phương vị khác, tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh. Một tháng sau, trên mặt Lâm Phong lộ ra thần sắc mệt mỏi, ma tuyền tựa hồ như bị khô cạn hoàn toàn, ma lực không cách nào duy trì nữa, sát lục ma quyền lộ ra vẻ đặc biệt vô lực, nhưng hắn vẫn kiên trì đánh ra từng quyền như trước, mặc dù rơi vào tình trạng kiệt sức, nhưng cơn lốc không gian bọc lấy thân thể của hắn tựa hồ như mạnh hơn.

- Cực hạn, ta thật muốn xem cực hạn của ta có thể kiên trì bao lâu!

Bên trong con ngươi Lâm Phong lộ ra một vòng ý chí khinh cuồng. Ba tháng sau, khắp thiên địa đều có nham thạch, giống như muốn mang vòm trời này mai táng mất, bởi vì chúng không cách nào giết chết Lâm Phong nên những khối nham thạch kia đều trở lên phẫn nộ, Lâm Phong rơi vào tình trạng kiệt sức, nhưng ma ý bên trong con ngươi vẫn rất điên cuồng, xung quanh thân thể của hắn, giống như hội tụ một cơn gió nhè nhẹ, hội tụ ma ý cuốn vào trong cơ thể Lâm Phong. Lâm Phong vẫn oanh ra từng quyền như trước, ma lực đã khô khốc nhưng hắn vẫn không có dừng lại. Cơn gió nhè nhẹ kia càng ngày càng mạnh hơn, cuối cùng nó hóa thành một cơn lốc đáng sợ, lôi cuốn lấy lực lượng thiên địa, hóa thành ma khí, xuyên vào trong thân thể Lâm Phong.

- Oanh!

Ma khí xuyên qua thân thể, để Lâm Phong thấy vô cùng thoải mái, hắn chưa từng có cảm giác thư thái như vậy, thật giống như người lạc trong sa mạc gặp nguồn nước vậy, hắn điên cuồng cắn nuốt lấy cỗ ma lực này, cảm giác thư thái không cách nào diễn tả bằng ngôn từ.

- Rống!

Lâm Phong điên cuồng hét lên một tiếng, vô tận ma khí xuyên qua thân thể Lâm Phong, nhưng thân hình Lâm Phong vẫn đang di động như cũ, từng đạo ma quyền oanh sát mà ra, xuyên qua thiên địa hư không, ma quyền to lớn không kiêng nể gì cả, đánh cho nham thạch bay múa cuồng loạn. Nhưng Lâm Phong càng mạnh mẽ thì đám nham thạch kia cũng càng cuồng bá, cũng điên cuồng giống như hắn vậy. Ba tháng, sáu tháng, một năm... Thời gian trôi qua cực nhanh, bóng người kia vẫn y nguyên như trước, Lâm Phong cảm thấy rất bất đắc dĩ, kỳ thật hắn rất muốn đi ra ngoài, nhưng hắn vẫn không thể đi ra ngoài được, hắn bị nhốt bên trong, nên chỉ có thể không ngừng rèn luyện chính mình như vậy, không biết bộ khô lâu kia dẫn mình tiến vào đây là hảo ý hay là âm mưu nữa, hắn không cách nào suy đoán ra. Trong lúc không để ý, Lâm Phong đã ngây người trong mảnh không gian này suốt hai năm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp