- Mộng Tình, làm sao nàng lại nhận ra ta được thế, hơn nữa còn tìm tới nơi này!
Lâm Phong ôm hai vị mỹ nhân, trong lòng ấm áp, đầu dán vào trán Mộng Tình, cười hỏi.
- Ngươi đã quên Linh Lung thánh tiên khí trong cơ thể mình rồi à!
Đôi mắt đẹp của Mộng Tình lấp loé, hơi cúi đầu, tựa hồ có mấy phần e lệ, Linh Lung thánh tiên khí do khi nàng và Lâm Phong làm chuyện nam nữ đã độ hóa cho hắn, khiến khoảng cách giữa hai người rút ngắn lại, dùng tâm cảm thụ đã có thể cảm nhận được, bởi vậy khi Lâm Phong hóa thành ma tu giết đám người Thiên Long Thần Bảo nàng cảm giác được hơi thở quen thuộc kia thì đã biết đó là Lâm Phong.
- Thì ra như vậy!
Lâm Phong không nghĩ tới nguyên nhân này, không khỏi lại cười nói:
- Hay nàng lại lần nữa độ hóa Linh Lung thánh tiên khí cho ta đi.
Tuy biết rằng Lâm Phong chỉ nói đùa nhưng Mộng Tình không nhịn được đỏ mặt, không giống tiên tư băng sương thường ngày chút nào mà lại như một thê tử ôn nhu.
- Các ngươi đang nói cái gì ạ?
! Thu Nguyệt Tâm rụt rè hỏi khiến Lâm Phong và Mộng Tình nhìn nhau một chút, lập tức Lâm Phong nở nụ cười, mà đầu Mộng Tình lại cúi thấp xuống, khóe miệng cũng mang theo ý cười.
- Chúng ta đang nói rằng, lúc nào đó sẽ độ một chút Linh Lung thánh tiên khí lên người nàng, như vậy chúng ta có thể cảm nhận được khí tức của đối phương, cho dù có biến thành như thế nào cũng đều có thể nhận ra nhau!
Lâm Phong cười nói.
- Cái kia phải độ như thế nào, bây giờ sao?
Thu Nguyệt Tâm nghe được lời của Lâm Phong có chút kích động, nếu như nàng có thể giống như Mộng Tình tỷ thì ngày hôm nay đã không phóng thích tình ý về phía Lâm Phong.
- A.
. . Bây giờ? Lâm Phong nhìn thấy dáng vẻ ngây thơ của Thu Nguyệt Tâm không khỏi trừng mắt nhìn, nơi này dường như không thuận tiện a!
- Nguyệt Tâm, đừng nghe hắn nói bậy.
Mộng Tình trắng Lâm Phong một chút, lập tức đi tới bên cạnh Thu Nguyệt Tâm nói nhỏ vào tai nàng, trong nháy mắt khiến khuôn mặt Thu Nguyệt Tâm cũng đỏ bừng lên, trừng mắt với Lâm Phong:
- Ngươi dám động vào ta thử xem!
- Thử thì thử!
Lâm Phong quyết tâm, nhớ lúc đầu hắn táy máy tay chân với Thu Nguyệt Tâm, kết quả lần nào cũng đều thua Thu Nguyệt Tâm, bây giờ không giống ngày xưa nữa rồi nha đầu này lại vẫn dám hung hăng với mình. Nghĩ tới đây Lâm Phong mạnh mẽ ôm lấy thân thể Thu Nguyệt Tâm khiến cả người nàng cứng đờ.
- Phong!
Lâm Phong quát lên một chữ, lực lượng gió tỏa ra, tương tự với cảnh tượng ngày xưa khiến Thu Nguyệt Tâm nhớ lại từng hồi ức ấm áp nhưng rất nhanh nàng đã bị gia hoả Lâm Phong này bá đạo cắt đứt, chỉ thấy Lâm Phong mạnh mẽ giữ lấy đầu của nàng, sau đó miệng chặn ngay trên đôi môi đỏ khiến nàng chỉ có thể phát ra tiếng ô ô, đôi mắt đẹp không ngừng lóe sáng. Rốt cục, Lâm Phong cũng rời khỏi miệng nàng, lúc này Thu Nguyệt Tâm mới có thể mạnh mẽ hít một hơi, con mắt u oán như mặt nước nhìn chằm chằm Lâm Phong, dậm chân thật mạnh lên chân Lâm Phong khiến Lâm Phong đau điếng hét cả lên, nữ nhân làm nũng cugnx tàn nhẫn như vậy a.
- Điều kiện không cho phép, bằng không ta đã giải quyết ngươi ngay tại chỗ này rồi.
Cặp mắt bá đạo của Lâm Phong không hề kiêng kỵ quét qua người Thu Nguyệt Tâm khiến nàng cũng không dám nhìn vào mắt hắn, e lệ không ngớt.
- Mộng Tình tỷ, chúng ta đi, không để ý tới gia hoả này nữa.
Thu Nguyệt Tâm lôi kéo Mộng Tình nói. Mộng Tình ôn hòa nở nụ cười, quay về phía Lâm Phong dặn một tiếng:
- Chúng ta nên rời khỏi đây rồi, tránh bị người khác phát hiện khi đó ngươi sẽ bại lộ thân phận, Tề gia và Thiên Long Thần Bảo sẽ không dễ dàng buông tha cho ngươi đâu, cẩn thận một chút!
- Yên tâm, các ngươi cũng cẩn thận chút, ta còn muốn có người sinh cho ta một đứa bé đây!
Lâm Phong cười nói một tiếng, hai vị tiên tử rốt cục cũng không chịu đựng được gia hoả lưu manh này, ảo não chạy đi. Nhìn bóng dáng hai người dần biến mất, Lâm Phong vẫn nở nụ cười như trước, thật ấm áp, loại cảm giác ấm áp này cũng chỉ có người yêu và người thân có thể mang tới cho mình. Đưa tay biến hóa, trong nháy mắt, Lâm Phong lại trở về khuôn mặt ma tu, thu lại nụ cười, con ngươi trở nên đen kịt lộ ra ma ý bá đạo kiệt ngạo, vô cùng lạnh lùng, cao ngạo khiến người ta có ảo giác không thể tới gần, đây là ma tu Mộc Phong, khí chất tuyệt nhiên không giống Lâm Phong, ngoài Mộng Tình ra tin rằng những người khác đều không nhận ra. Ngồi khoanh chân, Lâm Phong tiếp tục yên tĩnh tu luyện, ma ý không ngừng sôi trào trong động phủ, hạo đãng cuồn cuộn, tâm thần Lâm Phong chìm vào hư ảnh với hai bức Ma Tướng trên người và trong Cuồng Ma lĩnh ngộ, bất hủ và tử vong, còn có hình bóng Cuồng Ma, có thể trong thời gian ngắn tăng thực lực của mình lên cao một chút. Thời gian tu luyện mặc dù mấy tháng hay chỉ kéo dài một buổi tối, trong lúc vô tình lặng yên trôi qua, thời khắc này chung quanh ba mươi sáu ngọn núi chính đều có bóng người, mà trong hẻm núi hình tròn cũng có không ít người. Phía đông mặt trời vừa xuất hiện, không gian mênh mông lại có vẻ đặc biệt an bình an lành nhưng mọi người cũng biết đây là sự im lặng trước cơn sóng gió, mấy canh giờ nữa bọn họ sẽ nghênh đón Bát Hoang thịnh thế trăm năm mới có một lần, ước hẹn chúng Hoàng, rất nhiều người vào lần ước hẹn chúng Hoàng trước thậm chí còn chưa sinh ra.
- Chư Hoàng, sắp xuất hiện rồi!
Mọi người thầm nghĩ trong lòng, ước hẹn chúng Hoàng, Vũ Hoàng tụ hội, lần này, bọn họ sẽ được nhìn thấy tôn sư của Bát Hoang chúng Hoàng, Vũ Hoàng cao cao tại thượng, bọn họ bình thường khó gặp nhưng hôm nay tụ hội tại Bát Hoang, chỉ có ước hẹn chúng Hoàng mới có Hạo Đãng thịnh thế như vậy.
- Hống.
. . Lúc này, phương xa truyền đến một tiếng yêu thú hống mạnh mẽ, thiên địa rung động, lập tức từng con chiến thú khủng bố kéo long liễn lao đến, khí tức cuồn cuộn, yêu khí trùng thiên, hạo đãng bá đạo ngang dọc mấy dặm, trong hư không tầng mây cũng đều trở nên cường bạo hơn, lăn lộn không ngớt, tất cả đều là yêu khí đáng sợ và Long khí, đầy rẫy tâm ý bá đạo. Thế lực Vũ Hoàng đến trước sau đó là người của Thiên Long Thần Bảo.
- Thiên Long Hoàng!
Mọi người nhìn bóng dáng mơ hồ ngồi trên chiến thú Long liễn trong hư không, không thể nghi ngờ đó chính là một trong Thiên Long Hoàng của chúng Hoàng Bát Hoang, nhưng toàn bộ người của Thiên Long Thần Bảo đã bị người khác tàn sát sạch sẽ, không biết Thiên Long Hoàng sẽ có cảm tưởng thế nào. Mấy người Thiên Long Thần Bảo nhìn trên hư không nhưng bọn họ lại chưa phát hiện ra bóng dáng cường giả tiền trạm, yêu khí mạnh mẽ không khỏi bắt đầu lăn lộn. Oanh ca! Long liễn xé rách, chiến thú hí lên, một bóng người bá đạo xuất hiện trong hư không, trên người khoác bộ áo giáp huyết sắc long, vô cùng uy nghiêm.
- Nói!
Ánh mắt Thiên Long Hoàng nhìn xuống phía dưới, nhất thời một khuôn mặt bá đạo nhìn chằm chằm đám người khiến những người đó trong lòng run lên, nơm nớp lo sợ nói:
- Nghe nói cường giả Thiên Long Thần Bảo đã bị hai vị nữ tử Thiên Đài cùng với hai vị ma tu Thiên Ma điện tàn sát chết hết rồi ạ!
- Hống!
Thiên Long Hoàng hét lên một tiếng giận dữ, thân thể người nọ trực tiếp nổ tung, máu bay tán loạn như mưa, nhất thời khiến người ta kinh ngạc sợ hãi, thầm mắng tên Thiên Long Hoàng khốn nạn, quá bá đạo, coi trời bằng vung, muốn giết người liền giết, đây chính là Vũ Hoàng, tuy mọi người bất mãn nhưng không ai dám nói, người kia quá đáng thương nói thật cũng gặp tai ương.
- Đi!
Thiên Long Hoàng quát lạnh một tiếng, người Thiên Long Thần Bảo bị người giết, hắn thân là Vũ Hoàng cũng không thể đi tìm tiểu bối báo thù, nói như vậy thật mất mặt, tùy ý hống một tiếng giết một người là một chuyện quá nhỏ bé, không đáng nhắc tới. Mấy người Thiên Long Thần Bảo đi xuống một tòa núi chính trong ba mươi sáu toà, nhất thời mọi người đều dồn dập né tránh rời khỏi, nếu nơi này đã bị Thiên Long Thần Bảo chiếm lấy, bọn họ đương nhiên phải rời đi nơi khác.
- Lục điểu xanh, người Thiên Khung Tiên Khuyết đến rồi!
Mọi người ngóng về nơi xa xa chỉ thấy trên hư không, mơ hồ có một luồng tiên khí phả vào mặt, có vẻ đặc biệt kỳ ảo. Lập tức, Thiên Khung Tiên Khuyết cũng tới một tòa ngọn núi chính. Tiếp theo, phương nam một luồng liệt diễm ngập trời như muốn thiêu đốt bầu trời, cường giả Hỏa Diễm Sơn đến, viêm Hoàng giá lâm. Sau đó, Tê Phượng Sơn, Lạc Thiên Các, Man Hoang yêu vực Hoa Quả Sơn, Lôi Hoàng Đảo, Mãng Ngưu Sơn, thế lực tam đại yêu vực dắt tay nhau mà tới.
- Ê a!
Một tiếng hét giận dữ như muốn đâm thủng chư thiên, ánh sáng kim sắc xông thẳng lên trời, xa xa, một con cự điểu cả người óng ánh như được kim đúc với chiều cao mấy chục mét, cánh chim mở ra thậm chí lên tới trăm mét, che kín bầu trời, ngửa mặt lên trời mà khiếu, kiệt ngạo khí trùng mây xanh, mục không thiên hạ, Thiên Ma điện bằng Hoàng giá lâm. Tiếp theo, tiên hoang: Cửu Khúc Tiên Cảnh, Thiên Lôi Âm Tự, Lục Dục Tiên cung, Nhân Dục Thiên Đường cũng đặt chân tới, chủ nhân Cửu Khúc Tiên Cảnh là nữ hoàng, vô cùng cao quý, mỹ lệ yêu diễm nhưng một mực không cho phép kẻ khác khinh nhờn, chân thân là Cửu Vĩ yêu hồ, trừ người ra còn có chủ nhân của Lục Dục Tiên cung cũng có vẻ đẹp điên đảo chúng sinh, thân là chủ Lục Dục Tiên cung, cười yếu ớt trong lúc đó khiến nam nhi thiên hạ đều mơ tưởng mong ước. Thiên Lôi Âm Tự Vũ Hoàng chính là một vị Kim thân Phật đà, phảng phất như một vị phật chủ uy nghiêm, kim quang tỏa ra khắp cả bầu trời, Nhân Dục Thiên Đường Vũ Hoàng là một thanh niên có hình tượng cực kỳ yêu dị, tà ý cường thịnh. Tiếp đến là Huyết Hoang Luyện Ngục, Thiên Ma điện, dồn dập xuất hiện, luyện ngục chi chủ, sát thủ chi Hoàng, như hình với bóng khiến cho người ta có cảm giác hư huyễn không chân thực, Vũ Hoàng Thiên Ma điện đứng đó, gần giống như một vị Ma Đầu, liếc mắt nhìn khiến người ta cảm thấy ma khí muốn xuyên qua thân thể. Tiếp theo là Bắc Hoang Thiên Đài đến, chỉ có một mình Vũ Hoàng xuất hiện, Thạch Hoàng vẫn rất thần bí khó lường như xưa. Cuối cùng là thế lực Trung Hoang, Huyễn Thế Thiên Cung và Tiêu Dao tông đều lần lượt xuất hiện, sau đó là một mình Vấn gia đến, cuối cùng, Tư Không gia cuồn cuộn xuất hiện, chỉ còn chủ nhà Tề gia vẫn không có tung tích. Ròng rã hai mươi đại thế lực Vũ Hoàng, mỗi một thế lực có một vị lớn là Vũ Hoàng, hai mươi vị Vũ Hoàng đồng thời xuất hiện, toàn bộ hư không trở nên yên tĩnh, chỉ có chiêm ngưỡng những chúng Hoàng Bát Hoang đó. Chúng Hoàng tụ hội, Bát Hoang thịnh thế, ước hẹn chúng Hoàng!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT