Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1370 - Giết người, không cần cân nhắc


...

trướctiếp



- Đỉnh Tề Thiên cao vót trời, dường như cao ngang với trời mây, nên tên là đỉnh Tề Thiên, đỉnh núi lọt vào trong tầng mây, từ dưới nhìn lên như ngước nhìn trường thiên.


Trước đỉnh Tề Thiên, có ngọn núi ba mươi sáu toà, mỗi một toà núi đều bằng nhau, đều cao hơn mặt biển, mơ hồ quây quanh thành hình tròn bao vây một hẻm núi to lớn, cực kỳ đồ sộ, đặc biệt là đứng ở trên đỉnh Tề Thiên quan sát phía dưới càng cảm khái ba mươi sáu tòa núi thần kỳ, dường như không phải tự nhiên mà là do con người chế tạo mà thành. Lúc này, trước đỉnh Tề Thiên ba mươi sáu tòa núi cùng với hẻm núi to lớn phảng phất như có việc gì trọng đại, cực kỳ náo nhiệt, toàn bộ đều là bóng người, có lẽ có mấy trăm ngàn ngàn, quá nhiều người, khoảng cách ba mươi sáu tòa núi là rất lớn, trong đó bao vây hẻm núi là Bách Lý địa, mênh mông cỡ nào nhưng dường như mỗi một góc đều có người tụ tập. Không chỉ có như vậy, giờ khắc này bốn phương tám hướng không ngừng có bóng người từ đàng xa đi tới, hạ xuống vị trí mảnh địa vực này của đỉnh Tề Thiên. Lúc này, trong biển người mênh mông có một người mặc trường bào màu đen, ánh mắt thâm thúy mà đen kịt, hắn rời khỏi vị trí của Bất Tử Thiên cung, đi tới nơi Lâm Phong đứng trên đỉnh Tề Thiên.


- Chúng Hoàng ước hẹn, bây giờ sợ là đã chuyển động cùng với Bát Hoang rồi!


Ánh mắt Lâm Phong nhìn lướt qua biển người mênh mông, quá nhiều người, hơn nữa tình trạmg này còn đang tăng lên , khiến cho người ta trở nên điên cuồng.


- Nóng nhiệt, ồn áo quá!


Ở bên cạnh Lâm Phong, một nhóm người trong con ngươi mang theo tâm ý hưng phấn, từng người từng người khí tức dâng trào, thực lực mạnh mẽ, là một nhóm người thế lực Vũ Hoàng.


- Nơi đó đã bắt đầu đại chiến rồi, ước hẹn chúng Hoàng còn chưa chính thức bắt đầu đâu!


Lúc này, có người chỉ vào một tòa trong ba mươi sáu toà núi, ở nơi đó, đại chiến khủng bố, máu tươi bay tung tóe trải qua cuộc chiến sinh tử.


- Ha ha, bây giờ thế lực Bát Hoang đông đảo từ sớm đã như nước với lửa, Tề gia, Tư Không gia đối đầu Vấn gia, còn có Man Hoang yêu vực, tứ đại thế lực Yêu Hoàng, Yêu Hoàng điện đơn độc đối diện với ba thế lực lớn vây quét, mặt khác, còn có ân oán của Thiên Đài với Thiên Long Thần Bảo và Tề gia, đây là ngọn lửa chiến tranh điên cuồng nhất của một số thế lực, hầu như gặp mặt là sẽ xảy ra đại chiến sinh tử, ai cường thế hơn sẽ trực tiếp xoá bỏ kẻ yếu, căn bản sẽ không có một chút lưu tình và khách khí, chỉ là nhân vật cấp bậc Tôn Chủ trở lên sẽ có chút thu lại, nếu không thì đồng lứa sau cũng sẽ bị giết sạch hết.


Bên cạnh có người đáp lại một tiếng, có thể thấy được chiến loạn khốc liệt Bát Hoang bây giờ. Bây giờ, địa vực mênh mông của đỉnh Tề Thiên, tuy còn nửa ngày nữa ước hẹn chúng Hoàng mới bắt đầu nhưng ngọn lửa chiến tranh dường như đã bắt đầu bùng lên, lan rộng khắp nơi, bốn phía cũng đã bắt đầu đại chiến. Con ngươi Lâm Phong sắc bén, nhìn quét qua đám người mênh mông tựa hồ muốn kiếm tìm một vài bóng người quen thuộc trong đó nhưng quá nhiều người, hơn nữa mọi người khi đi ngang qua Bách Lý đều khó mà thu hết toa cảnh vào đáy mắt, trừ phi đứng trên hư không hướng về hạ không quan sát mới có thể khiến tầm nhìn càng bao la hơn.


- Một nhóm người thật uyển chuyển!


Lúc này, một tiếng than thở truyền đến, ánh mắt Lâm Phong hướng về phía bên cạnh, chỉ thấy một nhóm người bạch y phiêu phiêu như tiên, mỗi người đều có vóc người uyển chuyển , khiến cho người dư vị, bạo lộ ra bên ngoài da thịt trắng như tuyết, phảng phất nhu nhược cốt, khiến người ta muốn ôm thân thể mềm mại kia vào lòng, đặc biệt là trên mặt các nàng đều mang theo một tấm lụa mỏng càng làm cho người ta thấy được một vẻ đẹp mông lung.


- Là tiên tử của Lục Dục Tiên cung, đi, đi lên xem một chút có thể để cho tiên tử giật dây hay không, hưởng thụ lục dục cực lạc nhân gian.


Có người cười nhẹ nói, tiên tử Lục Dục Tiên cung tuy nói không phải tất cả đều tu luyện Lục Dục Yhiên công nhưng những tiên tử khác cũng đều có công pháp kỳ lạ của riêng mình, hơn nữa ai nấy cũng đều vô cùng xinh đẹp, ai mà không thèm nhỏ dãi. Rất nhiều người biết bọn họ đối với Y Nhân Lệ tiẻn tử không có hi vọng, chỉ có thể đưa mắt đặt trên người người khác, không biết Y Nhân Lệ sẽ sa đọa trên người ai, ai có thể trở thành nam nhân của nàng, vậy thì thật sự phải gọi là dục tiên dục tử, ngẫm lại cũng làm cho người ta tim đập thình thịch , nhưng đáng tiếc bọn họ chỉ có thể ở trong mơ tưởng tượng một phen loại nhân gian cực lạc như vậy, Y Nhân Lệ lựa chọn nam nhân thì chí ít cũng là nhân vật trong thập đại yêu nghiệt đi. Chúng tiên tử Lục Dục Tiên cung hạ xuống trên một tòa núi trong ba mươi sáu tòa, nhất thời có không ít người đi theo muốn chiêm ngưỡng kiều dung tiên tử một phen. Lâm Phong cũng tới ngọn núi của người Lục Dục Tiên cung, ánh mắt nhìn quét qua trên người mọi người tựa như muốn tìm thân ảnh Y Nhân Lệ.


- Không ở đây, lẽ nào Y Nhân vẫn chưa từ thần điện trở về, sẽ không xảy ra chuyện gì đi!


Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, ở trong thần điện Lâm Phong không lo lắng cho an nguy của Y Nhân Lệ thế nhưng bước ra Thần Điện Băng Tuyết, Băng Hoàng và Tuyết Chủ, không biết có làm khó Y Nhân Lệ hay không.


- Nếu Y Nhân dám vào, nói vậy là đã có sách lược vẹn toàn!


Lâm Phong nghĩ một hồi liền không để trong lòng, Y Nhân Lệ là nữ nhân thông minh, biết rõ mình đang làm cái gì.


- Xin chào chư vị tiên tử!


Lúc này, một bóng người bồng bềnh bay tới, hạ xuống trước mặt chúng nữ Lục Dục Tiên cung, phía sau hắn cũng có rất nhiều người lục tục hạ xuống, mang theo ánh mắt tà dị quét trên người chúng nữ tử Lục Dục Tiên cung, cực kỳ làm càn. Người của Nhân Dục Thiên Đường lấy con gái Liệp Diễm Lục Dục Tiên cung làm vinh.


- Tông Nhân Dục!


Trong con ngươi Lâm Phong lộ ra một tia dị sắc, vậy mà lại là tên Tông Nhân Dục kia, người này thực lực cũng vô cùng lợi hại, bước vào Tôn Vũ tầng thứ ba, tin tưởng sau khi kết thúc Mệnh Vận chi thành, những thiên tài này sẽ không lãng phí thời gian, đặc biệt là biết xuất hiện tại ước hẹn chúng Hoàng, nói như vậy là bọn họ đều trải qua rèn luyện điên cuồng đi. Chính hắn cũng không nhàn rỗi, lúc trước bước vào Mệnh Vận thần điện, tu vi của hắn mới Thiên Vũ tầng thứ năm, một chút cũng không đáng chú ý, thậm chí cũng là sau khi đại chiến với Tuyết Bích Dao một hồi mới có người quan tâm hắn, khi đó những nhân vật yêu nghiệt kia có ai mà không phải Thiên Vũ tầng thứ tám thứ chín, nhưng bây giờ, hắn cũng đến Tôn Vũ tầng thứ hai đỉnh cao, về mặt cảnh giới cũng sắp đuổi kịp bọn họ, còn về mặt chiến lực, Lâm Phong lại càng tự tin. Thiếu nữ Lục Dục Tiên cung quét mắt nhìn qua người Nhân Dục Thiên Đường, không để ý đến.


- Sao không thấy Y Nhân tiên tử, tông mỗ vô cùng hoài niệm, không biết Y Nhân tiên tử có tìm tới bầu bạn hay không!


Con mắt Tông Nhân Dục yêu dị, quay về chúng nữ cười nói.


- Y Nhân sư muội không có chút hứng thú gì với ngươi!


Một nữ tử cười nhạt nói.


- Điều đó còn chưa chắc.


Tông Nhân Dục cười khẩy nói:


- Đương nhiên, nếu như chư vị tiên tử có người nào có ý định với tông mỗ thì tông mỗ cũng đồng ý sa đọa.



- Cút ngay!


Sắt mặt cô gái kia đột nhiên phát lạnh, quát lạnh nói.


- Chư vị sư huynh đệ, nhiều tiên tử ở đây như vậy, có thể bắt tù binh phương tâm hay không còn phải xem các ngươi.


Tông Nhân Dục nhìn về phía sau, lập tức đoàn người làm càn nở nụ cười.


- Một đám người xấu xa!


Lúc này, một giọng nói lạnh lùng truyền đến, nhất thời khiến ánh mắt đám người Nhân Dục Thiên Đường hơi dừng lại, Tông Nhân Dục chuyển ánh mắt qua, nhìn về phía Lâm Phong đang đứng ở ngọn núi biên giới nơi cự li chạy dài tung bay, Lâm Phong vẫn đang quan sát thật kỹ phía trước, căn bản cũng không liếc nhìn hắn một cái.


- Các hạ đang nói ai!


Tông Nhân Dục lạnh nhạt nói một tiếng. Ánh mắt Lâm Phong chậm rãi chuyển qua, rơi vào trên người Tông Nhân Dục, lạnh nhạt nói:


- Nói ngươi, ngươi nghe không hiểu ư!


Trong con ngươi Tông Nhân Dục lộ ra ý cười khẩy, tà khí trên người cuồn cuộn, bước chân đi về phía Lâm Phong.


- Mộc Phong huynh sao lại có quan hệ với Tông huynh vậy!


Lúc này, trong hư không truyền tới một giọng nói, sau đó thấy Tiêu Vũ từ trên trời bay xuống đến trước mặt Mộc Phong.


- Tiêu vũ!


Tông Nhân Dục nhìn thấy Tiêu Vũ xuất hiện nhất thời tà mâu ngưng lại, nói:


- Tiêu vũ, miệng người này dường như không được sạch sẽ cho lắm!



- Ta giết người!


Lâm Phong liếc mắt về phía Tiêu Vũ, nhất thời khiến thần sắc Tiêu Vũ trở nên đặc sắc, gia hỏa Mộc Phong này cũng biết gây sự quá đi. Tông Nhân Dục cũng sửng sốt một chút, giết người? Khẩu khí thật là lớn.


- Hắn là người Nhân Dục Thiên Đường, thiên phú không yếu, giết sợ là sẽ có chút phiền phức!


Tiêu Vũ quay về phía Lâm Phong nói, nhưng bước chân Lâm Phong đã bước về phía trước khiến con ngươi thâm thúy của Tiêu Vũ lộ qua một tia dị sắc, không hổ là ma tu mạnh mẽ.


- Nhìn vào mắt ta!


Miệng Tông Nhân Dục lộ ra một nụ cười khẩy, ánh mắt yêu dị, Lâm Phong hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn thẳng hắn khiến con ngươi Tông Nhân Dục càng yêu dị, bí truyền nhiếp hồn tỏa ra từ trong con ngươi.


- Thực sự là muốn chết!


Lâm Phong cười gằn, vậy mà lại có người chủ động muốn nhìn vào mắt hắn, nếu muốn nhìn hắn làm sao sẽ từ chối. Hai đôi mắt chạm nhau, trong con ngươi Tông Nhân Dục lộ ra tâm ý nhiếp hồn nhưng trong con ngươi Lâm Phong lại là vực sâu vô tận. Ầm! Ý chí ma tâm khủng bố nhảy vào trong con ngươi Tông Nhân Dục, bs truyền nhiếp hồn trong nháy mắt tan vỡ, tâm thần Tông Nhân Dục run rẩy dữ dội, muốn tránh thoát khỏi sự kìm hãm này.


- Giết!


Một tiếng nói ma âm phun ra từ miệng Lâm Phong, phảng phất như để Tông Nhân Dục không thể tự kiềm chế, từng sợi từng sợi khí tức tử vong tập kích thân thể Tông Nhân Dục, sức sống dần dần bị tước đoạt, phun ra một chữ liền cướp đoạt sinh mệnh một người.


- Không được!


Thấy cảnh này người Nhân Dục Thiên Đường tâm thần kinh hãi, ma sửa tốt khủng bố, Tông Nhân Dục phảng phất trầm luân đi vào.


- Ngươi đã chết rồi!


Giọng nói của Lâm Phong lần thứ hai vang lên như một luồng ma âm, Tông Nhân Dục cảm giác được lực lượng sinh mệnh không ngừng bị cướp đoạt, khí tức tử vong bao phủ toàn thân và linh hồn, hắn sắp chết rồi!


- Tỉnh lại!


Một tiếng gầm lên đánh vào đầu Tông Nhân Dục, cường giả Nhân Dục Thiên Đường đi về phía Tông Nhân Dục.


- Không.

.. Tông Nhân Dục nổi giận gầm lên một tiếng, cả người đều là mồ hôi lạnh, nhưng trong nháy mắt này, một đôi tay ma đạo đen kịt lôi cổ hắn lại, nhất thời ánh mắt và bước chân của mọi người đều cứng ngắc tại chỗ, phảng phất như thời gian đều ngưng lại, Tông Nhân Dục ở Nhân Dục Thiên Đường cũng coi như là thiên tài, vậy mà trước mặt đối phương lại không đỡ nổi một đòn, như vậy không khỏi cũng quá yếu đuối đi.


- Các hạ, chúng ta có thù oán sao?


Trong lòng Tông Nhân Dục kinh hãi, làm sao lại đột nhiên xuất hiện một ma tu khủng bố như vậy, trong lòng hắn giờ khắc này cuộn lên từng đợt sóng thần, sợ hãi lan tràn.


- Các hạ, kính xin cân nhắc!


Người của Nhân Dục Thiên Đường cũng đều la lên, gần như là hống. Chúng nữ Lục Dục Tiên cung thì từng người từng người đều ngạc nhiên, ma tu Tôn Vũ tầng thứ hai này quá cường thế.


- Ta muốn giết người, chỉ cần một câu, không cần cân nhắc!


Lâm Phong lạnh lùng nói, ma khí nhấn chìm đầu Tông Nhân Dục, ma hỏa thiêu đốt khiến Tông Nhân Dục kêu lên thảm thiết.


- Chết!


Bàn tay Lâm Phong đột nhiên văng ra ngoài, Tông Nhân Dục của Nhân Dục Thiên Đường, đầu tách rời khỏi cơ thể, hài cốt bị Hỏa Diễm thiêu đốt!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp