Vị cường giả kia lẩm bẩm một mình, bộ dáng hắn hản là đã bị dọa sợ, hơn nữa chuyện này cũng chỉ có những nhân tài đến được vòng thứ bảy trở lên mới biết được. Nghĩ rồi hắn liền quét mắt nhìn Lâm Phong một lượt, thanh niên này từ Băng Tuyết Thần Điện bước rồi nhưng lại chuyển sang nhập ma bên trong thần điện, vậy hắn chẳng phải am hiểu hàn băng rồi sao?
- Theo ta được biết thì dòng dõi của Băng Hoàng hình như không có người nào tên Mộc Phong, ta cũng chưa từng nghe nói ở Băng Tuyết đế quốc lại có, hơn nữa Băng Hoàng sao lại có thể cho phép người của Bát Hoang Cảnh bước vào thần điện được chứ.
Vị cường giả kia mở miệng ní ra nghi vấn trong lòng, hắn đối với thân phận của Lâm Phong vẫn còn nghi hoặc không thôi.
- Tiền bối, ta các thực là đến từ Bát Hoang, con gái Tuyết chủ chính là bạn gái của ta nên ta cùng nàng bước vào Băng Tuyết Thần Điện thôi!
Lâm Phong muốn mượn đường nối của chiến trường ở Bát Hoang nên ăn ngay nói thật.
- Thì ra là vậy, vậy ngươi đi cùng Tiêu Vũ đi, hắn cũng đang phải đến Bát Hoang Cảnh.
Tên Vũ Hoàng chỉ về sau lưng Lâm Phong có một thanh niên tu ma nói.
- Cùng đi Bát Hoang?
Ánh mắt Lâm Phong hơi kinh ngạc, nhìn thanh niên này mà không nói gì khác, lần hẹn ước của chúng Hoàng này cũng có inh ước giữa các nước đế quốc nên nhiều người cũng muốn đến Bát Hoang Cảnh.
- Tại hạ Tiêu Vũ của Thiên Ma điện, chúng ta cùng đi đi!
Tên kia nở nụ cười nói với Lâm Phong khiến cho hắn khẽ ngẩn người, Tiêu Vũ của Thiên Ma điện sao. Cường giả của Thiên Ma điện rất thần bí, thế lực Huyết Hoang Thiên Ma điện là một trong các thế lực Vũ Hoàng ở Bát Hoang Cảnh, tên thanh niên này cũng giống như hắn đến từ Bát Hoang, bọn họ đều là thiên tài của Thiên Ma điện.
- Xem ra ta đã quá xem thường thực lực Bát Hoang rồi!
Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, mười hai quốc gia của Cửu U cùng với Bát Hoang tựa hồ như có mối quan hệ không ngờ nhưng nhập được vào Thần Ma điện còn có Tư Không Hiểu, Tề Thiên, bọn họ đều xuất hiện bên trong thần điện chỉ có hắn nhìn thấy thôi, người từ tầng thứ bảy trở xuống của các thần điện khác hắn đều chưa từng để tâm đến, có thể sẽ có nhiều người quen thuộc lắm đây, nếu Tư Không Hiểu và Tề Thiên đến đây thì coi như người Tề gia và Tư Không gia cũng có thể đặt chân vào thần điện, chỉ là không đi đến được tầng thứ bảy mà thôi.
- Được, đa tạ rồi!
Lâm Phong khẽ gật đầu với Tiêu Vũ, có người giúp hắn tiến vào bên trong đường nối không gian thì đương nhiên là tình nguyện rồi. Tiêu Vũ quay sang khẽ gật đầu với vị cường gải kia, sau đó thân hình lấp lóe, hắn đã dẫn Lâm Phong rời đi.
- Ma đạo của Mộc huynh cường đại như vậy mà tại sao trước đây ta chưa từng gặp, không biết huynh là hậu duệ của cường giả nào?
Thời điểm không gian xung quang không ngừng thay đổi thì tên đó quay sang hỏi Lâm Phong, một nhân vật xuất chúng như vậy mà cư nhiên lại không nổi tiếng ư, cũng không biết là hậu duệ của vị ẩn sĩ nào đây.
- Ta vẫn luôn khổ tu bên trong rừng núi, trước đây không lâu ta mới vào Bát Hoang!
Lâm Phong bình tĩnh nói, Tiêu Vũ cười cười, hắn biết Lâm Phong không muốn nói nên đương nhiên là hắn sẽ không hỏi nhiều nữa.
- Mộc Phong huynh đến được tầng thứ tám của Ma Thần điện, nếu như tiện thì không biết có thể nói một chút để thỏa mãn lòng hiếu kì của Tiêu Vũ không?
Lâm Phong là tên duy nhất đi ngược lại gió bạo ở tầng thứ bảy và đã bước lên tầng tám, cũng chỉ có Lâm Phong biết được tầng tám có cái gì mà thôi, Tiêu Vũ hiếu kì cũng là điều tự nhiên.
- Không có gì không tiện cả, tầng tám cũng khá giống với tầng bảy, tầng bảy có mười tám Ma Tướng, sau khi lĩnh ngộ nó sẽ chạy vào cơ thể và từ đó đạt được chỗ tốt, còn tầng tám chính là bốn cuộn tranh Tứ Phúc Ma, một một cuộn đều vẽ một hình bóng mờ nhạt của một vị Ma Đế, sau khi lĩnh ngộ được thì nó cũng nhập vào thân thể!
Lâm Phong kể.
- Cuộn tranh Ma Đế!
Trong ánh mắt Tiêu Vũ lóe lên đạo phong mang, cười nói:
- Mộc Phong huynh có đạt được một trong số đó không?
- Hừm, ta đạt được một cuộn nhưng cũng không biết nó có công dụng kì diệu gì nữa.
- Ha ha, thiên tư của Mộc Phong huynh Tiêu Vũ đây tự cảm thấy không bằng!
Tên đó cười vang nói lớn, bây giờ hai người đã đi đến trong chỗ ma quật, quả nhiên nơi này cũng có thủ vệ mạnh mẽ nhưng khi hai người bước vào lại ngoảnh mặt làm ngơ, để bọn họ tùy ý đi vào trong. Bước vào bên trong rồi Lâm Phong liền nhìn thấy một lối vào không gian, hai người lần lượt bước vào, nó cũng giống như lối vào của Băng Tuyết đế quốc, là một đường nối hẹp dài, thân hình hai người lóe lên, chỉ trong chốc lát cả hai đã đứng trên giao lộ cuả mười hai đế quốc hội tụ.
- Người không có nhiều như lần trước!
Lâm Phong nhìn lướt qua chiến trường, dòng người có vẻ như ít ỏi hơn nhiều nhưng điều này cũng có thể hiểu được, đến thời gian chúng Hoàng Bát Hoang ước hẹn và min ước của các đế quốc thì nhiều người đã ra ngoài tham gia rồi.
- Cách thời gian chúng Hoàng ước hẹn còn bao lâu?
Lâm Phong quay sang hỏi Tiêu Vũ một tiếng.
- Ngày mai là đến!
Tiêu Vũ cười với Lâm Phong, trong lòng đang bận suy nghĩ, xem ra là Mộc Phong cũng muốn tham gia vào đây rồi.
- Địa điểm ở đâu?
Lâm Phong lại hỏi. Tiêu Vũ nghe thế thì kinh ngạc mà nhìn hắn, Lâm Phong thậm chí còn không biết địa điểm chúng Hoàng ước hẹn là ở đâu sao, lẽ nào thật sự như hắn nói là chỉ vừa đến đây một khoảng thời gian ngắn?
- Lần này đến phiên Đông hoang, Tề gia làm chủ nhà, chúng Hoàng ước hẹn cử hành với đủ các nghi thức, để cho Tề Thiên Húc cử hành, tất sẽ là một phen thịnh thế rồi!
Tiêu Vũ đáp.
- Đông hoang, Tề gia!
Bên trong tròng mắt đen nhánh của Lâm Phong gợn lên một tia ma khí, Tề gia cư nhiên lại là chủ nhà, thật là khéo mà.
- Chúng ta tăng tốc chút đi!
Lâm Phong mở miệng nói liền sử dụng bộ pháp Tiêu Diêu.
- Hả?
Tiêu Vũ nhìn thấy Lâm Phong rời đi, hắn lập tức liếc nhìn dưới chân của Lâm Phong, trong ánh mắt lóe lên tia dị thường, dấu chân kia cực kì huyền diệu giống như một hoa văn nào đó.
- Tiêu Diêu bộ pháp sao, thú vị!
Trong mắt Tiêu Vũ lóe lên tia khác thường, Mộc Phong này lại tu luyện bộ pháp Tiêu Diêu, ngày càng cảm thấy hắn thần bí. Thân hình lóe lên Tiêu Vũ liền đuổi theo Lâm Phong, giờ phút này chiến trường sau khi họ đi có vẻ càng thêm hiu quạnh, hoang vu, không có bao nhiêu người cả.
- Tư Không Hiểu, Tề Thiên, Tề Thiên Húc cũng ở đây!
Nhưng lúc này Lâm Phong lại thấy một bóng người cách đó không xa, trong đó có mười mấy người đều là tu vi Tôn Vũ, người mạnh nhất thậm chí là cường giả Tôn Vũ tầng sáu, họ là người Tề gia và Tư Không gia cũng vừa từ mười hai quốc Cửu U trở về.
- Tề gia và Tư Không gia giao du mật thiết như vậy không biết là có duyên cớ gì.
Thế cuộc ở Bát Hoang Cảnh ngày càng khó lòng nhìn thấu, đương nhiên suy đoán này cũng là do hắn không hề hiểu rõ được gia tộc của những vị Vũ Hoàng. Đám người Tề gia và Tư Không gia đã nhìn thấy Tiêu Vũ cùng Lâm Phong, một tia khác lạ lóe lên trong ánh mắt Tư Không Hiểu, đôi mắt sắc bén của hắn trực tiếp hạ xuống người Lâm Phong, cười nói:
- Các hạ, chúng ta lại gặp mặt rồi!
Đôi mắt Lâm Phong đen kịt, từng sợi ma ý lượn lờ quanh người, ánh mắt nhìn chằm chằm Tư Khôn Hiểu, bây giờ tên này đã đến được Tôn Vũ tầng ba, khí chất cũng cường thịnh hơn trước, hẳn là hắn bước vào tầng bày của Hư Không thần điện đã đạt được không ít chỗ tốt rồi.
- Tề Thiên Húc tuy có tu vi là Tôn Vũ tầng năm và còn là một trong thập đại yêu nghiệt đời trước nhưng như thế cũng không thể bước vào tầng bảy, xem ra mỗi thần điện đều không giống nhau, họ không phải chỉ đơn thuần là lấy thực lực để quyết định, có thể là nhìn vào thiên phú, tâm tính và cả ngộ tính để làm điều kiện phán xét.
Tề Thiên Húc là một trong thập đại yêu nghiệt của Bát Hoang ngày trước, bây giờ đã có tu vi là Tôn Vũ tầng năm, sức chiến đấu có lẽ ngang được với cảnh giới Tôn Chủ mới đúng, nhưng lại không thể bước vào tầng bảy, còn Tư Khôn Hiểu và Tề Thiên cảnh giới Tôn Vũ tầng sáu lại có thể bước vào. Vậy thì chứng tở thực lực của Tề Thiên hẳn rất đáng sợ, Tôn Vũ tầng sáu bước vào tầng thứ bảy, hơn nữa cũng không biết hắn có lên tầng tám hay không, sức chiến đấu của hắn khẳng định là khủng bố.
- Tiêu huynh, vị huynh đệ này là cao đồ của Thiên Ma Thần điện sao?
Tư Không Hiểu thấy Lâm Phong không hề trả lời mình liền quay qua hỏi Tiêu Vũ, ma đạo của người này rất mạnh, chỉ vừa gặp hắn đã hoài nghi Lâm Phong liệu có phải cường giả của Thiên Ma Thần điện hay không.
- Ta cùng Mộc Phong huynh cũng vừa nhận thức không lâu, vậy sao người có thể biết được Mộc Phong huynh chứ!
Tiêu Vũ lãnh đạm nói.
- Ha ha, lần trước chúng ta có chiến đấu qua ở Tuyết Nguyệt một lần, lúc đó vị Mộc Phong huynh này chỉ là Thiên Vũ tầng chín mà đã làm cho ta bị thiệt lớn.
Tư Không Hiểu cười vang.
- Vậy à, hóa ra tu vi của Mộc Phong huynh cũng gần ngươi, ngày sau gặp lại!
Ánh mắt thâm thủy của Tiêu Vũ nhìn tên đó, nói một tiếng cáo từ rồi cùng Lâm Phong rời đi.
- Mộc Phong!
Tư Không Hiểu nhìn bóng lưng Mộc Phong một cái, cười nhẹ:
- Một Lâm Phong vừa chết lại xuất hiện một tên Mộc Phong sao, lần ước hẹn này quả nhiên là một chuyện lớn a, thiên tài xuất hiện lớp lớp!
- Bất luận là Lâm Phong hay Mộc Phong thì đều là địch của người Tề gia và Tư Không gia, cái kết của hắn chỉ có chết!
Ánh mắt Tề Thiên như xuyên thấu hư không nhìn về phương hướng Tiêu Vũ và Mộc Phong rời đi.
- Ha ha, đó là đương nhiên rồi!
Đoi mắt Tư Không Hiểu sắc bén, thười đại này vẫn sẽ thuộc về mấy đại gia tộc lớn thôi, Vấn gia cũng đã sắp bị trục xuất. Hơn một canh giờ sau Lâm Phong cùng Tiêu Vũ đã đến lối ra, nơi này có thật nhiều chỗ rẽ, hơn nữa có khi còn nhiều hơn ở Cửu U mười hai quốc, mỗi một lối ra hẳn đều đại diện cho một thế lực Vũ Hoàng.
- Hai con đường này phân ra là Tề gia ở Đông hoang cùng Bất Tử Thiên Cung chúng ta chỉ cần đi ra từ nơi này liền có thể kịp đến chúng Hoàng ước hẹn.
Ngón tay Tiêu Vũ chỉ về ngã ba, Bát Hoang Cảnh quá mức mênh mông, nếu như hắn đến Huyết Hoang Thiên Ma điện khẳng định lúc đó không có cách nào đến kịp ước hẹn của chúng Hoàng cả.
- Chỉ có thể đi từ Tề gia hay Bất Tử Thiên Cung ra ngoài thôi sao?
- Đúng, nhất định phải lựa chọn một con đường, Mộc Phong ngươi định đi nơi nào?
- Ta đi Bất Tử Thiên Cung!
Lâm Phong đáp một tiếng, Tiêu Vũ khẽ ngay người, sau đó lập tức khuyên nhủ:
- Lâm Phong, hiện tại lão hoàng của Bất Tử Thiên Cung đã gần tới đại nạn, nội bộ của họ cực kì không yên ổn, thần hồn nát thần tính, ta nghĩ vẫn nên đi Tề gia sẽ ổn hơn!
- Không được, ta đã quyết định sẽ đi Thần Thiên Cung.
Lâm Phong lắc đầu nói, đi Tề gia quá nguy hiểm, tuy hắn ngụy trang đã rất hoàng mĩ rồi nhưng Tề Hoàng đã thấy được Lâm Phong thì biết đâu vạn nhất lại nhận ra một chút manh mối thì cái kết của hắn không phải chỉ có một sao, Lâm Phong hắn sẽ không đi đối mặt với loại nguy hiểm này!
- Được rồi, chúng ta phân nhau ra thôi!
Tiêu Vũ cười nói rồi lập tức bước về đường đi Tề gia, Lâm Phong thì đến đường vào Thần Thiên Cung! Quân Mạc Tích của Bất Tử Thiên
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT