Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1299 - Chùm sáng đâm phá vòm trời


...

trướctiếp



- - Tiểu Phong, ngươi xác định, không có vấn đề gì chứ?


Lâm Hải cảm giác khó có thể tin được, Lâm Phong, có thể chiếm lấy hai đại tiểu thế giới?


- Phụ thân, yên tâm đi, đợi tới mấy ngày sau Tuyết Nguyệt yên tĩnh hơn, di chuyển Hoàng cung, Dương Châu thành, từ đây là lối ra của Hoàng cung.


Lâm Phong mỉm cười gật đầu, thời điểm tên Viêm Đế kia bố trí trận pháp, hắn chuẩn bị để Viêm Đế nâng lên toàn bộ hai đại tiểu thế giới cùng với xung quanh Vân Hải sơn mạch còn có Dương Châu thành, đồng thời đóng kín trận pháp, tuyên bố với bên ngoài hắn muốn dùng để tu luyện, mà kì thực, là để cho người của Hoàng thất Tuyết Nguyệt ở đó, Hoàng cung hiện tại, dùng làm lối ra , tránh khỏi để người ta biết Viêm Đế đưa tiểu thế giới cho Hoàng cung Tuyết Nguyệt, như vậy, người có ý sẽ biết ngay hắn cùng với Viêm Đế không thoát khỏi quan hệ. Đương nhiên, người có thể tu luyện ở bên trong tiểu thế giới, nhất định phải là nòng cốt tuyệt đối, để tránh khỏi việc để lộ bí mật, chí ít trong khoảng thời gian ngắn không thể để cho những người khác biết, người của Bát Hoang Cảnh, không thể rút đi toàn bộ nhanh như vậy được.


- Tiểu thế giới Hi Hoàng đi!


Lâm Hải biết Lâm Phong không thể nào đùa giỡn với hắn, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười, bọn họ từ đây, sắp sửa chuyển nhập vào bên trong tiểu thế giới của Vũ Hoàng để tu luyện, các loại nguyên khí linh khí khủng bố trong đó, đều có ích lợi rất lớn đối với việc tu luyện.


- Hừm, Vân Hải Tông bên kia, phụ thân, ngươi giúp ta chăm nom, ta hi vọng Vân Hải Tông có thể một lần nữa trở nên cường thịnh, không chỉ giới hạn ở mỗi Tuyết Nguyệt quốc!


Lâm Phong nhìn Lâm Hải tiếp tục nói, ân tình của Vân Hải Tông đối với hắn nhất định phải báo đáp, tuy bây giờ Vân Hải đã không phải Vân Hải ngày xưa, nhưng Lâm Phong hắn không thể để Vân Hải tuyệt tích.


- Bây giờ Vân Hải Tông đã sớm là thế lực mạnh mẽ nhất Tuyết Nguyệt quốc, ta sẽ khống chế thật tốt!


Lâm Hải cười nói, ý tứ của Lâm Phong hắn đương nhiên rõ ràng, hắn hy vọng có thể nhìn thấy Vân Hải Tông cường thịnh.


- Cảm tạ phụ thân!


Lâm Phong khẽ nở nụ cười, hắn cũng không có quá nhiều thời gian để ở đây, hắn biết rõ áp lực mà mình phải đối mặt lớn bao nhiêu, Tề gia, Thiên Long Thần Bảo, cũng làm cho hắn cần không ngừng trở nên mạnh mẽ. Ngày hôm đó, một thân khoác đạo bào đạo sĩ tay cầm phất trần, chân đạp Cửu U Ma Liên, không ngừng ngự không di chuyển xung quanh tiểu thế giới, từng sợi từng sợi hắc sắc hỏa diễm khủng bố từ trên trời giáng xuống, tựa như muốn bao vây toàn bộ tiểu thế giới ở bên trong, mà trong miệng đạo sĩ kia còn ồn ào rằng hai tiểu thế giới này từ đây chính là nơi tu luyện của hắn, khiến đám người nguyền rủa trong lòng tên khốn đạo sĩ này, một mình chiếm dụng hai tiểu thế giới làm chỗ tu luyện? Hắn coi mình là đại Đế à? Đại Đế cũng có nô bộc của riêng mình, tên khốn đạo sĩ này quá độc ác, bất quá mọi người cũng chỉ dám giận chứ không dám nói gì, cường giả Bát Hoang Cảnh đều bị đuổi ra ngoài, còn ai dám phí lời, một trận hắc hỏa có thể đốt ngươi đến ngay cả tro bụi cũng không còn, hơn nữa còn càng khiến cho người ta phiền muộn chính là, ngoại trừ hai tiểu thế ra, tên khốn này còn mở rộng ở phía bắc Đến Vân Hải sơn mạch, còn phía đông thì Đến Hoàng Thành Tuyết Nguyệt Dương Châu thành, toàn bộ đều nhét vào địa bàn tu luyện của hắn, một người, chiếm cứ quốc một phần năm địa bàn Tuyết Nguyệt, quá tham rồi.


- Xem ra, chúng ta nên về rồi!


Lúc này, Tôn chủ Vấn gia nhìn động tác của Viêm Đế, khóe miệng hơi co giật, muốn lại đoạt đi cái gì cũng không thể, toàn bộ tiểu thế giới đều bị tên khốn đạo sĩ kia chiếm làm của riêng.


- Về Bát Hoang!


Người của Yêu Hoàng điện mở miệng, rời khỏi Tuyết Nguyệt, lưu lại nữa, cũng không có ý nghĩa. Thời gian cực nhanh, ba ngày, chớp mắt liền qua, rất nhiều người đứng ở phạm vi bên ngoài tiểu thế giới, nhưng bọn họ đã không còn nhìn thấy tiểu thế giới đâu nữa, sương mù hắc sắc nhàn nhạt bao phủ toàn bộ đất trời, bao vây toàn bộ phạm vi bên ngoài tiểu thế giới, thậm chí, bầu trời của tiểu thế giới cũng lượn lờ một tầng sương mù, không nhìn thấy bên trong có cái gì, năng lực bố trí trận pháp của đạo sĩ kia thật khủng bố đến mức độ doạ người, dùng trận pháp bao vây toàn bộ tiểu thế giới bên trong, sau đó e rằng mặc dù có bảo vật gì xuất hiện, cũng không ai biết tới. Lúc này, Lâm Phong đứng bên trong tiểu thế giới, vị trí cung điện của Hi Hoàng , Đoàn Hân Diệp rúc vào trong lòng Lâm Phong, nhìn tất cả trước mắt, trên mặt lộ ra thần sắc khó mà tin nổi, chỗ ở của Hi Hoàng , vậy mà lại phong cách mà nàng phi thường yêu thích.


- Đều không cần cải tạo, sau đó, ngươi ở đây đi!


Lâm Phong mỉm cười nói, sau đó đầu hơi chuyển qua, đưa tay ra kéo Liễu Phỉ đang đứng phía sau Đến. Trong con ngươi xinh đẹp của Liễu Phỉ lộ ra từng tia từng tia ý cười, đi lên trước, giống như Hân Diệp, hơi dựa vào Lâm Phong.


- Lâm Phong, thật sự không dự định mang chúng ta đi ra ngoài ư!


Hân Diệp cũng không có quá mừng rỡ, hơi ngẩng lên đầu, đôi mắt đẹp mỉm cười nhìn Lâm Phong.


- Nha đầu ngốc, thế giới bên ngoài cũng chẳng phải thái bình, đợi Đến khi ta có tiểu thế giới của riêng mình, mang các ngươi đều tới bên người!


Lâm Phong cười cười xoa nhẹ mặt Hân Diệp, ôn nhu nói.


- Hừm, vậy ngươi phải nhanh lên một chút!


Hân Diệp nhẹ nở nụ cười, không nói thêm gì, cho dù Lâm Phong làm ra chuyện gì, nàng đều sẽ đồng ý, huống hồ Lâm Phong cũng vì các nàng mà suy nghĩ, nàng không muốn cho Lâm Phong mang theo làm gánh nặng.


- Sinh một đứa bé đi, vừa vặn nha đầu Hân Diệp có thể để ở nhà mang thai hài tử!


Lúc này, một thanh âm truyền Đến, chỉ thấy Viêm Đế không biết khi nào xuất hiện trên bầu trời, khiến sau đầu Lâm Phong đầy hắc tuyến, tên khốn gia hỏa này, lại bắt đầu xấu bụng rồi!


- Ta đều vẫn không có ngưng tụ huyết mạch của mình, chí ít, muốn bước vào Vũ Hoàng rồi lại nói!


Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn Viêm Đế nói, sau khi bước vào Tôn giả, ngưng tụ thành sức mạnh huyết mạch của mình, mới có thể di truyền huyết thống cho hậu nhân, hơn nữa, huyết mạch của hắn càng mạnh, Thiên phú di truyền cho hậu bối có thể có thể càng cường đại hơn.


- Phàm thế nào cũng phải có ngoài ý muốn, sau này nếu như ngươi đủ cường thịnh, cũng có thể thay hài tử của người cải tạo huyết thống!


Viêm Đế cười nói:


- Huống hồ, có cha nuôi là bản Đế ở đây, còn sợ Thiên phú theo không kịp sao?



- Ta có nói hài tử tương lai của ta sẽ nhận ngươi làm cha nuôi sao?


Lâm Phong mạnh mẽ trừng Viêm Đế một cái, theo gia hoả này lăn lộn, có thể hay không bị mang tiếng xấu a.


- Bản Đế chẳng lẽ còn sẽ bạc đãi hài tử của ngươi hay sao!


Viêm Đế đồng dạng mạnh mẽ trừng mắt nhìn Lâm Phong, hai người một trên một dưới, cứ như vậy nhìn chăm chú lẫn nhau.


- Được rồi, Viêm Đế dù sao cũng là cường giả đại Đế, tương lai cho làm cha nuôi của hài tử chúng ta, hài tử của chúng ta cũng không thiệt thòi!


Hân Diệp cười nói, bây giờ người một nhà của Lâm Phong, đã rất thân thiết với Viêm Đế.


- Vẫn là Hân Diệp hiểu chuyện!


Viêm Đế khinh bỉ nhìn Lâm Phong một cái, sau đó bay lên không rời đi. Lâm Phong không nói gì cười cười, sau đó bước chân nâng lên, lập tức đi tới phía trên một gò đá ngồi khoanh chân, hơi suy nghĩ, trong bàn tay hắn xuất hiện một tờ kim thư. Bàn tay Lâm Phong chạm Đến tờ kim thư này, ánh sáng rực rỡ, trong đó, lộ ra từng sợi từng sợi khí tức phong ấn.


- Vậy mà lại có tồn tại phong ấn!


Lâm Phong nói nhỏ một tiếng. Sau đó giơ bàn tay lên, ngón tay vạch ra, kiếm khí xuy xuy xé rách bên trên kim thư, nhưng mà không có tác dụng, không phá được phong ấn.


- Tiểu tử!


Lâm Phong tâm niệm khẽ nhúc nhích, ngay lập tức hào quang lấp loé, Thiên kiếm xuất hiện, trôi nổi trước mặt Lâm Phong, hơi rung động.


- Tiểu tử, giúp ta một chuyện, phá tan phong ấn này, thế nào?


Lâm Phong thương lượng với Thiên kiếm, chỉ thấy mũi kiếm của Thiên kiếm chỉ về kim thư, chuyển động xung quanh kim thư, lập tức, một tia ánh sáng lóa mắt tỏa ra, kiếm quang rơi vào bên trên kim thư, một tiếng răng rắc truyền tới, phong ấn vỡ vụn.


- Vù!


Một tia sáng phóng ra từ bên trên kim thư, nhằm về phía chân trời. Đột nhiên trong lúc đó, trận pháp bên trên vòm trời khởi động, xuất hiện ma hỏa hắc ám vô cùng đáng sợ, như muốn đốt cháy ánh sáng kia đi, nhưng mà, ánh sáng khủng bố thế nhưng không thèm nhìn đại trận Thánh văn ma hỏa, trực tiếp phá tan trận pháp, đâm thủng toàn bộ đại trận, phá tan một đại động, hướng về vòm trời cuồn cuộn bay đi.


- Hả?


Con ngươi Lâm Phong mãnh liệt run lên, thân thể trong nháy mắt chuyển động, từ hang lớn vừa bị phá tan xông ra ngoài, chớp mắt đi tới bên ngoài trận pháp, ngửa đầu nhìn về phía bầu trời. Tốc độ của tia sáng kia quá khủng bố, một đường vọt về phía vòm trời, tất cả mọi thứ đều không có cách nào ngăn cản nó, phá diệt tầng mây, không gian nứt ra, tia sang kia nhằm vào chín tầng mây trên bầu trời, lao ra khỏi vùng thế giới này.


- Xì.


. . Từ trong hư không, một đạo chùm sáng chói mắt từ phía chân trời phóng Đến, bầu trời tựa như bị ánh sáng kia chọc thủng, từ cái nơi bị chọc thủng kia, có một tia sáng từ ngoài bầu trời xa chiếu xuống, đâm vào ánh mắt hắn khiến hắn hơi nheo mắt lại. Chờ Đến thời điểm hắn mở mắt lần nữa, bên trên vòm trời vô cùng vô tận kia, giống như có một cơn lốc khủng bố đang lăn lộn, cơn lốc bão táp đáng sợ bắt đầu điên cuồng lăn lộn, tựa hồ muốn đâm phá Cửu Tiêu thành một cái hang động. Thời khắc này, mọi người đồng thời ngẩng đầu, nhìn một màn chấn động trong hư không, không có bất kỳ tiếng vang, bởi vì quá xa, thậm chí ánh mắt rất nhiều người đều không thể nào nhìn thấy khoảng cách xa như thế, chỉ mơ hồ có thể nhìn thấy bão táp khủng bố.


- Chọc thủng trời?


Cơ thể Lâm Phong hơi bắt đầu run rẩy, hắn đã rất lâu không có kinh hãi như vậy, vòm trời, cũng bị chọc thủng? Cái chùm sáng kia, rốt cuộc cái gì, vì sao, lại có thể chọc thủng cả bầu trời?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp