Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1227 - Ngươi là cái thá gì?


...

trướctiếp

Lâm Phong chỉ thấy đối phương dùng lòng bàn tay chống đỡ Thiên Cơ kiếm, gầm lên một tiếng. Sau đó, trong hư không lập tức có một đạo không gian nhận, chém thẳng vào hắn.

- Vù!

Lâm Phong né tránh, nhưng không gian nhận trảm khủng bố vẫn tiếp tục lao về phía trước, khiến mặt đất xuất hiện một vết nứt đáng sợ. Lực công kích Tôn Vũ tầng ba quả nhiên vô cùng mạnh mẽ, một đòn tùy ý đã có lực phá hoại khủng bố. Cùng lúc đo, Lâm Phong cảm nhận được một luồng khí tức kinh khủng đang lao đến. Hắn liền quay lại nói với Thu Nguyệt Tâm:

- Nguyệt Tâm, nàng hãy đông hắn lại, để ta chém hắn!

- Được!

Thu Nguyệt Tâm lạnh lùng đáp lại một tiếng, những tiếng ào ào ào vang lên. Sau đó liền một ánh trăng từ trong hư không chiếu xuống, mà trong cơ Thu Nguyệt Tâm cũng xuất hiện từng vầng từng vầng trăng bay về hướng hư không.

- Nát cho ta!

Ông lão kia liền hừ lạnh một tiếng, một bàn tay lớn trực tiếp xé rách không gian, đánh về phia vầng trăng. Nhưng đúng lúc này, lại có vài ánh trăng chiếu xạ trên người hắn, khiến cơ thể hắn đông cứng trong nháy mắt.

- Đông lại!

Thu Nguyệt Tâm lạnh lẽo hét to.

- Sát Na Hoang Vu!

Ngay lúc đó, một đạo kiếm quang óng ánh xuất hiện, những luồng áo nghĩa dung hợp khủng bố xé rách thân thể của vị cường giả kia trong chớp mắt. Dưới sự hợp sức của Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm, cường giả Tôn Vũ tầng ba đã bị tiêu diệt.

- Hai vị thanh niên đó thật cường hãn!

Lúc này, không ít người đang quan sát phía xa xa cảm thấy rung động. Một chàng thanh niên có tu vi Thiên Vũ tầng tám và một cô gái có tu vi Tôn Vũ tầng một lại có thể liên thủ giết một vị cường giả Tôn Vũ tầng ba trong vòng một chiêu.

- Đó là Thu Nguyệt Tâm, ta đã thấy nàng ta một mình chém rất nhiều Tôn giả.

- Thu gia yêu nghiệt, Thu Nguyệt Tâm!

Khi mọi người nhận ra Thu Nguyệt Tâm, họ không khỏi thán phục một tiếng. Nàng ấy quả nhiên có thực lực rất khủng bố.

- Người thanh niên kia chính là Lâm Phong!

Khi Mọi người nghe được âm thanh đó, họ há hốc mồn. Hóa ra người thanh niên đó là Lâm Phong! Không ngờ hai đại yêu nghiệt mới xuất hiện của Bắc Hoang lại đồng thời xuất hiện. Một người có thể đánh bại Thiên Long yêu thể Long Đằng, một người khác lại vạn dặm truy sát một trong thập đại yêu nghiệt, Bạch Thu Lạc.

- Ta nghe nói nguyên nhân Lâm Phong quyết chiến Long Đằng, là vì Thu Nguyệt Tâm.

Nên chắc chắn hai người đó có quan hệ rất mật thiết.

- Đúng, hai đại yêu nghiệt Bắc Hoang ở chung với nhau quả nhiên quần anh tụ hội, thật xứng đôi.

Nhưng đáng tiếc Thu Nguyệt Tâm lại tu tình đạo, chỉ sợ mối tình hai người này sẽ không có kết cục tốt đẹp. Lúc mọi người đang nghị luận sôi nổi, thì ở phương xa xa đã xuất hiện hình bóng của một vị cường giả đang lao đến. Hắn chình là chủ nhân của đạo thần niệm bị Lâm Phong vây bên trong thần niệm cung khuyết. Bây giờ, thần niệm của hắn đang không ngừng bị oanh kích, khiến thần hải cũng hắn của rung chuyển. Mà hồn phách hắn cũng đang rất bất an, dường như lúc nào cũng có thể nứt toác. Lúc đầu hắn định cường thế chạy tới giết Lâm Phong, để cứu thần niệm, nhưng khi hắn nhìn thấy Thu Nguyệt Tâm liên thủ với Lâm Phong chém dồi đồng bạn của hắn trong nháy mắt, sắc mặt hắn liền trở nên khó coi.

- Hai vị tiểu hữu, việc này xem như kết thúc ở đây có được không? Do thần niệm bị nhốt, nên hắn không thể không yếu thế nói với Lâm Phong - Một khi ngươi muốn tiêu diệt thần niệm của ta, ngươi phải chuẩn bị gánh lấy hậu quả chứ.

Làm so ta có thể bỏ qua được, buồn cười. Lâm Phong liền lạnh một tiếng. Sau đó hắn liền thúc dục thần niệm cung điện tấn cống thần chuy. Sắc mặt người kia liền trở nên trắng xám, thần hồn hắn đang giao động mãnh liệt. Không biết tại sao thần niệm cung khuyết của Lâm Phong lại lợi hại như vậy? Không ngờ nó có thể nhốt thần niệm thần chuy của hắn lại mà còn có thể công kích thần niệm của hắn.

- Người trẻ tuổi, ngươi không nên quá càn rỡ, bằng không sẽ dễ chết sớm lắm đấy.

Ông già kia liền hừ lạnh một tiếng, lên giọng giáo huấn Lâm Phong. Ngay lúc đó, sau người hắn đột nhiên có một nhóm người bay đến. Mà người cầm đầu nhóm người đó chính là yêu nghiệt của Tề gia, Tề Thiên Thánh.

- Là ngươi lấy thần niệm nhòm ngó bọn ta, sau khi bị ta trực tiếp tiêu diệt tia thần niệm kia, lại dùng thần niệm phá hủy thần niệm ta.

Mà lại dám nói ta quá càn rỡ, buồn cười. Từ khi Lâm Phong bước vào võ đạo đến nay, nếu người khác không uy hiếp hắn, thì hắn chắc chắn sẽ không tùy ý động thủ với người ta. Không hiểu cái lão già kia tại sao lại lấy thần niệm công kích hắn, mà còn dám nói là hắn càn rỡ và uy hiếp hắn.

- Giết!

Bên trong thần niệm cung điện có vô số tia sáng không ngừng xé rách thần chuy. Khiến lão giả phải gào lên một tiếng, mà sắc mặt lão cũng càng thêm trắng xám. Sau đó đột nhiên có một giọng nói lạnh lùng vang lên.

- Được rồi, ngươi cũng đã giết một người rồi, hà cớ gì còn muốn giết chết người còn lại.

Khi mọi người nhìn về phía chủ nhân của giọng nói lạnh lùng kia, thì thần sắc của họ liên cứng đờ.

- Tề Thiên Thánh, Đông hoang Tề gia, Tề Thiên Thánh.

Lập tức có người nhận ra Tề Thiên Thánh. Cùng lúc đó, ánh mắt của Lâm Phong cũng chuyển sang nhìn Tề Thiên Thánh, rồi thản nhiên nói:

- Chuyện này có quan hệ gì với ngươi sao? Hay nó ảnh hưởng đến nồi cơm của ngươi mà ngươi quan tâm vậy.

- Thú vị!

Khi mọi người thấy cảnh này, họ thầm cảm thán một tiếng. Không biết thực lực bây giờ của Lâm Phong so với Tề Thiên Thánh, ai mạnh ai yếu. Tuy có rất nhiều người đều mơ hồ xếp Lâm Phong vào hàng ngũ thập đại yêu nghiệt, nhưng dù sao hắn cũng chưa chính thức giao phong cùng bất kỳ người nào trong thập đại yêu nghiệt. Mà Tề Thiên Thánh lại là một trong thập đại yêu nghiệt, mà thân phận và gốc gác của Tề Thiên Thánh đều sâu hơn so với Lâm Phong khá nhiều. Rất nhiều người không khỏi có chút chờ mong, họ rất hy vọng hai người này sẽ quyết chiến với nhau. Không biết kẻ đã từng đánh bại Thiên Long yêu thể Long Đằng, có thể chống lại một trong thập đại yêu nghiệt, Tề Thiên Thánh không?

- Hắn tốt xấu gì cũng là một vị tiền bối, ngươi khiến cho thần niệm của hắn chịu tổn thương là được rồi.

Làm người, thì nhớ phải lưu lại một đường lui cho mình! Tề Thiên Thánh lặng lẽ nhìn Lâm Phong, thản nhiên nói.

- Ta làm như thế nào còn chưa tới phiên ngươi đến dạy ta.

Ngươi vẫn nên quản người bên cạnh ngươi cho tốt đi đã. Ngươi tưởng rằng người khác không biết ngươi đã làm chuyện mờ ám gì sao? Sau đó Lâm Phong liền nhìn Tề Kiều Kiều bên cạnh Tề Thiên Thánh. Khi nhìn thấy cô nàng đại tiểu thơ kia, thì hắn liền hiểu chuyện đã gì xảy ra. Đạo thần niệm nhòm ngó hắn lúc nãy, rõ ràng là thần niệm của Tề Kiều Kiều.

- A… Ông lão kia lại kêu thảm một tiếng.

Thần niệm lão vẫn không ngừng bị công kích, khiến cho lão vô pháp chịu đựng được.

- Thả hắn ra!

Đôi mắt của Tề Thiên Thánh liền trở nên lạnh lùng, trên người dường như có một luồng hàn ý đang lan tràn ra. Trong ánh mắt sắc bén của hắn đang nhìn chằm chằm Lâm Phong, có một chút uy hiếp.

- Vù!

Sự ràng buộc của Thần niệm cung điện liền biến mất, sau đó mọi người liền nhìn thấy thần niệm thần chuy lao ra trong nháy mắt. Sắc mặt của mọi người liền hơi ngưng lại, thầm than một tiếng. Xem ra Lâm Phong vẫn không dám đối kháng với Tề Thiên Thánh, mặc dù Lâm Phong được Vũ Hoàng cùng Thiên Đài coi trọng, nhưng Tề Thiên Thánh cũng là dòng dõi đích tôn của Vũ Hoàng. Nên hắn có thể trực tiếp vận dụng sức mạnh khủng bố của Tề gia, mà Lâm Phong lại không thể tùy ý vận dụng sức mạnh của Thiên Đài. Chắc là Lâm Phong cũng biết những điều này, nên mới không dám nghịch ý Tề Thiên Thánh. Đó chính ý nghĩ trong lòng của mọi người ở giờ khắc này. Nhưng ngay lúc đạo thần chùy kia sắp trở về bên cạnh ông lão kia, lại có một đạo kiếm quang đẹp mắt lao ra chém trúng đạo thần niệm đó.

- A… Một tiếng kêu thê thảm liền khiến cho trái tim người đập liên hồi.

Lâm Phong đã dùng một kiếm chém thần niệm của vị cường giả kia, khiến nó trực tiếp biến mất. Vừa rồi bọn họ còn cho rằng Lâm Phong phóng thích thần niệm của lão già kia. Họ tuyệt đối không ngờ rằng, hắn không phải phóng thích, mà thả ra để chém đạo thần niệm kia. Vào lúc này, Không chỉ có là những người đang quan sát cảm thấy bất ngờ, mà cả Tề Thiên Thánh cũng sửng sốt. Khi họ nhìn vào ánh mắt bình tĩnh của Lâm Phong, bọn họ liền thấy có chút lạnh gáy. Đôi mắt Lâm Phong vô cùng hờ hững, không hề lãng tránh ánh mắt của Tề Thiên Thánh. Mặc dù Lâm Phong biết thiên phú hắn không tệ, nhưng hắn càng nỗ lực tu luyện hơn. Bởi vì hắn rất rõ ràng, thiên phú là món quà của ông trời, tuy có thể giúp ngươi đi đến một mức nào đó, nhưng phần còn lại thì phải nhờ vào nỗ lực của chính ngươi. Vì lẽ đó, nên Lâm phải tu luyện một trái tim cường giả. Hắn luôn cho rằng hắn sẽ thua người khác, dù cho người đó là Tề Thiên Thánh cũng như thế. Từ khi hắn rời Tuyết Nguyệt quốc, đến Bát Hoang Cảnh, thì hắn đã từng trải qua rất nhiều lần sinh tử, lại nhưng hân chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi. Mà hiện tại, phía sau hắn thì đã có Thiên Đài chống lưng, cộng thêm Kiếm Các, và các lá bài tẩy mấy như nguyền rủa quyền trượng va kiếm của Thiên Kiếm Hoàng, Lâm Phong làm sao có thể sợ hãi. Khi Tề Kiều Kiều lấy thần niệm nhòm ngó thì hắn liền tiêu diệt, sau đó Tề Thiên Thánh phái cường giả tới đối phó hắn, thì lại bị hắn nhốt lại. Bây giờ Tề Thiên Thánh lại lấy giọng ra lệnh cho hắn thả người, thì hắn làm sao có khã năng đồng ý

- Ngươi là cái thá gì? Lâm Phong đạm mạc lên tiếng, Thiên Cơ kiếm trong tay hắn liền vang lên một tiếng ngạo nghễ.

Thả người ư? Buồn cười, nếu như hắn ta muốn chiến, Lâm Phong hắn luôn sẵn sàng tiếp đón!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp