Thu Nguyệt Tâm ngẩng đầu, nhìn ánh trăng trong hư không, trên mặt nàng có một chút tiết nuối.

- Chỉ trách vận mệnh trêu người.

Chuyện ta tu luyện tình đạo cũng không phải việc gì xấu. Chí ít từ nay về sau, ta sẽ khiến cho Bát Hoang rung động, ai cũng không thể ngăn cản con đường võ đạo của ta.

- Nàng nói dối!

Lâm Phong nhìn Thu Nguyệt Tâm nói:

- Ta không có nói dối, có thể hiện tại ta không buông bỏ tình cảm của mình được.

Nhưng ta chỉ cần tục tiếp tu luyện tình đạo, ta nhất định sẽ làm được. Khi đó ta cũng sẽ không xoắn xuýt giống như hiện tại. Thu Nguyệt Tâm dường như đang thuyết phục chính mình, nhưng nàng ấy cũng không khó có thể tin được lời của mình nói, chứ nói gì Lâm Phong. Nếu tình cảm là thứ dễ dàng chặt đứt như vậy, thế gian đã sớm không còn người vì tình mà đau khổ rồi. Thu Nguyệt Tâm cũng rất rõ ràng, người có thể chấp nhất với võ đạo đến mức chặt đứt tất cả tình cảm, chỉ người điên hoặc yêu nghiệt mà thôi.

- Tội gì nàng phải lừa mình gạt người? Lâm Phong thấp giọng nói.

Sau đó tay hắn liền nắm lấy tay Thu Nguyệt Tâm. Thu Nguyệt Tâm lập tức giãy dụa, nhưng Lâm Phong trong vẫn không buông, khiến cho nàng ấy không có cách nào khác, để tùy ý Lâm Phong.

- Ta đã từng đáp ứng ngươi đến Thu gia hướng cầu hôn ngươi mà.

Lâm Phong vừa cảm thụ nhiệt độ bàn tay Thu Nguyệt Tâm, vừa ngẩng đầu nhìn mặt trăng, lầm bầm lầu bầu. Khi nghe đến đó, cơ thể Thu Nguyệt Tâm liền hơi run lên vì xúc động, nhưng mà nàng còn có cơ hội không?

- Từ nay về sau, ta đã không còn là người của Thu gia.

Nên ngươi cũng không cần đi cầu hôn ta. Thu Nguyệt Tâm quay đầu lại nhìn Lâm Phong, sau đó nàng liền nở một nụ cười, nói:

- Khi ta tu thành tình đạo, ta có thể vì ngươi mà chém hết thảy kẻ địch, dùng tình để bảo vệ đạo của ngươi.

Không phải rất tốt sao?

- Vì lẽ đó, nên nàng mới liên tục chém sáu mươi tám vị môn đồ của Thiên Long Thần Bảo, rồi lại vạn dặm truy sát Bạch Thu Lạc? Lâm Phong nhìn về phía Thu Nguyệt Tâm, hắn chỉ thấy đôi mắt mỹ lệ của nàng đang hơi né tránh, cúi đầu không dám nhìn đôi mắt Lâm Phong.

- Nha đầu ngốc!

Lâm Phong liền hơi ôm vòng eo của Thu Nguyệt Tâm, khiến nàng cứng đờ cả người. Sau đó nàng liền cảm thấy Lâm Phong tay hơi dùng sức, để cho đầu của nàng thuận thế tựa trên vai Lâm Phong.

- Đạo của ta, do chính ta đi.

Nếu nàng giúp ta chém hết cừu địch, võ đạo của ta chẳng phải công dã tràng sao? Nó làm sao tiến lên được. Lâm Phong ôn nhu nói:

- Ta không cần nàng hộ đạo cho ta, ta chỉ cần nàng ở bên ta như lúc này!

Trong đôi mắt Thu Nguyệt Tâm liền trực trào nước mắt, khiến cho đôi mắt lạnh lùng của nàng trở nên ôn nhu.

- Lâm Phong, luận như thế nào, thiếp đều sẽ không phụ chàng.

Thà phụ thiên hạ, không phụ chàng . Thu Nguyệt Tâm nở nụ cười yếu ớt, ôn nhu nói. Đây chính là chấp niệm của nàng, dù cho nàng có bước lên tình đạo, nàng vẫn có một tia chấp niệm thâm căn cố đế này. Nàng sẽ vĩnh viễn yêu Lâm Phong, vĩnh viễn không làm thương tổn hắn. Khi nghe được lời Nguyệt Tâm, trong lòng Lâm Phong cảm thấy ấm áp. Sau đó hắn liền hơi cuối đầu, nhìn đôi mắt ôn nhu như nước của Thu Nguyệt Tâm, thời khắc này, nó không còn lạnh lẽo như trước, mà trong đó đã có một tia chấp niệm. Khi thấy Lâm Phong nhìn chằm chằm nàng, trên gò má Thu Nguyệt Tâm liền hơi ửng đỏ. Một băng sương mỹ nhân khi lộ ra vẻ e thẹn, thật dễ khiến cho người ta rung động. Sau đó Lâm Phong liền ôm chặc thân thể nàng, hôn lên bờ môi đỏ man mát đó. Khi đó thân thể Thu Nguyệt Tâm liền run lên, hai tay lúng túng, không biết phải làm sao. Rốt cục, Thu Nguyệt Tâm cũng nằm nhoài trên người Lâm Phong, hai tay ôm Lâm Phong, cảm nhận nhiệt độ trên cơ thể Lâm Phong. Ngay lúc đó, ơtrong cơ thể Thu Nguyệt Tâm liền có một luồng hàn khí lạnh lẽo điên cuồng phóng thích, khiến cho đôi mắt của Thu Nguyệt Tâm điên cuồng biến ảo. Khi thì ôn nhu, khi thì lạnh giá, hình như hai hai con người trong nàng đang chiến đấu với nhau. Lâm Phong cũng cảm nhận được nhưng biến đổi của nàng, hắn liền nâng gò má của Thu Nguyệt Tâm, ôn nhu nói:

- Nguyệt Tâm, ta biết trong nàng có hai con người khác nhau, nàng nhất định có thể chiến thắng người đó, nàng hãy cố gắng lên!

Cùng Kỳ vẫn chưa nói cho Lâm Phong toàn bộ chân tướng, hắn chỉ nói với Lâm Phong. Có một số cường giả tuyệt đỉnh có thể nghịch thiên cải mệnh, để cho họ có thể trọng sinh sống lại. Như trường hợp của Thu Nguyệt Tâm là thức tỉnh ký ức của kiếp trước. Nên Thu Nguyệt Tâm bây giờ đang có ký ức của hai người, một là Thu Nguyệt Tâm của hiện tại, còn một cái là kiếp trước của nàng. Trạng thái Thu Nguyệt Tâm hiện tại, hẳn là hai con người của nàng đang giằng co, ai cũng không chiến thắng được người còn lại. Nên muốn Thu Nguyệt Tâm rời bỏ tình đạo, thì phải cho con người hiện tại của nàng chiến thắnh con người kia của nàng.

- Ừm.

Thu Nguyệt Tâm liền ôn nhu gật gật đầu, dường như con người khác của nàng đã bị áp chế. Vẻ mặt nàng bây giờ đã khôi phục bình thường, nàng liền quay về phía Lâm Phong, nở một cười.

- Nguyệt Tâm, nàng phải từ bỏ tình đạo, bằng không thì người đó sẽ hoàn toàn áp chế nàng.

Lâm Phong liền nâng gò má của Thu Nguyệt Tâm, ôn nhu nói. Cường giả có thể nghịch thiên trọng sinh, tuyệt đối là một nhân vật siêu cấp khủng bố. Nếu như Thu Nguyệt Tâm tiếp tục tu luyện tình đạo, nàng sẽ bị áp chế, dần dần trở thành một Thu Nguyệt Tâm khác.

- Lâm Phong, không phải ta muốn tu tình đạo, nhưng một con người khác của ta muốn tu tình đạo, ta chỉ có thể theo nàng.

Nhưng lại ta có thể lợi dụng năng lực của nàng để giúp ngươi, nói như vậy, ngươi đã hiểu chưa? Thu Nguyệt Tâm liền nhìn Lâm Phong.

- Ta biết.

Lâm Phong liền gật đầu, Thu Nguyệt Tâm cũng không phải bị người ta đoạt xá, mà làtrong người của nàng có hai nhân cách. Nên Lâm Phong không thể để cho nhân cánh kia dung hợp với Thu Nguyệt Tâm của hiện tại.

- Chẳng trách tên khốn Cùng Kỳ kia bảo ta cho Thu Nguyệt Tâm tu Lục Dục thiên công.

Hắn muốn lấy loại thủ đoạn này để đối kháng với nhân cách tu luyện tình đạo kia của nàng. Trong lòng Lâm Phong liền nói nhỏ một tiếng. Tuy tên Cùng Kỳ kia đang có ý đồ xấu, nhưng không thể phủ nhận lời hắn nói rất có đạo lý. Nếu như Thu Nguyệt Tâm có thể tu luyện một loại công pháp mạnh mẽ trái ngược với tình đạo đi, nàng có thể làm cho nhân cách kia của nàng yếu đi. Tốt nhất Thu Nguyệt Tâm có thể hoàn toàn dung hợp với nhân cách đó, thì Thu Nguyệt Tâm có thể chưởng khống ký ức của kiếp trước, mà vẫn là mình.

- Xem ra, ta thật thực nên tìm một bộ công pháp lợi hại để cho Nguyệt Tâm tu luyện.

Lâm Phong làm sao có thể để cho Thu Nguyệt Tâm biến thành một cái khác người được.

- Nàng không được rời xa ta nữa nhé.

Bàn tay của Lâm Phong liền mơn trớn gò má của Thu Nguyệt Tâm, ôn nhu nói. Thu Nguyệt Tâm liền gật đầu, tỏ ra nghe lời Lâm Phong.

- Ai? Nhưng vào đúng lúc này, thần niệm Lâm Phong liền bắt đầu lao ra tìm kiếm trong hư không.

Trong hư không lập tức xuất hiện một bàn tay lớn nắm lấy một cái thần niệm nhãn.

- Thả ra ta!

Một tiếng khẽ kêu liền vang lên, đó là tiếng của một vị nữ tử.

- Ngươi là ai, vì sao lại nhòm ngó chúng ta? Âm thanh Lâm Phong trở nên lạnh lẽo.

- Hừ, việc bổn tiểu thư lầm, không cần ngươi đến chỉ giáo.

Nhanh thả ta ra mau. Bằng không thì đừng trách ta không khách khí. Âm thanh cô gái kia đặc biệt kiêu ngạo, quát lớn với Lâm Phong.

- Ngươi muốn chết!

Bàn tay do thần niệm Lâm Phong biến thành đột nhiên dùng sức, khiến cho tia thần niệm kia của đối phương biến mất. Tấy tu vi bây giờ của hắn, việc khiến cho thần niệm tiêu diệt thần niệm của cô gái kia chỉ là một việc dễ như ăn cháo.

- Ngươi dám động thần niệm của ta, ta sẽ để cho ngươi phải hối hận.

Âm thanh của cô giá kia vẫn bá đạo như trướcm

- Hừ!

Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, bàn tay thần niệm lại đột nhiên dùng sức, khiến cho tia thần niệm kia của đối phương bị tiêu diệt. Nếu như cô gái kia cao ngạo như vậy, hắn cũng không cần khách khí nữa.

- A… Bên trong một cái tiểu viện to lớn của khách sạn, có một tiếng kêu thảm thiết của một thiếu nữ xinh đẹp vang lên.

- Tiểu thư!

Lập tức lần lượt có từng bóng người xuất hiện bên trong tiểu viện. Tất cả những người đó đều là cường giả Tôn Vũ Cảnh.

- Kiều Kiều, đã chuyện gì xảy ra? Một người thanh niên đạp bước đi đến bên người thiếu nữ kia, hỏi.

- Ca, tên khốn Lâm Phong đó đã tiêu diệt thần niệm của muội.

Huynh nhất định phải giúp muội chém hắn. Thiếu nữ kia chính là Tề Kiều Kiều, khi nàng phóng thần niệm ra bên ngoài do thám liền phát hiện hai người Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm, nên nàng mới tò mò nhòm ngó. Không ngờ lại bị Lâm Phong phát hiện trong nháy mắt.

- Lâm Phong!

Vẻ mặt Tề Thiên Thánh liền ngưng trọng. Bây giờ danh tiếng Lâm Phong phi thường vang dội, Bát Hoang Cảnh không ai không biết hắn. Cũng có kẻ nói Lâm Phong đã tiến nhập vào trong thập đại yêu nghiệt, bọn đang thảo luận xem ai trong thập đại yêu nghiệt sẽ bị đào thải. Mà cũng có người nói, Tề Thiên Thánh hắn sẽ bị đào thải.

- Kiều Kiều, muội hãy nghỉ ngơi thật tốt đi.

Đợi qua ngày mừng thọ của Vấn lão thái gia, rồi sẽ nói tiếp! Tề Thiên Thánh liên xoay người rời đi, nhưng trong con ngươi của hắn đã xuất hiện một đạo hàn mang!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play