Một kiếm kia của Bạch Thu Lạc thật sự rất nhanh, khiến Lâm Phong có ảo giác, chắn chắn hắn sẽ chết dưới chiêu kiếm này, một loại ảo giác vô cùng mãnh liệt, khiến cho hắn từ bỏ ý nghĩ chống lại, tùy ý để kiếm kia chém giết. Một kiến kia không có khí thế thôn thiên, nhưng lại làm cho Lâm Phong có cảm giác tử vong lướt qua.

- Giết!

Lâm Phong cắn răng, thân thể hắn liền lùi về sau, Thiên Cơ kiếm bay ra, điên cuồng va chạm với kiếm Bạch Thu Lạc. Khi tức hủy diệt từ trong Thiên Cơ Kiếm liền tuôn về Bạch Thu Lạc, hắn phải hủy diệt đối phương.

- Vù!

Cùng lúc đó, Bạch Thu Lạc hóa thành một ngọn gió né qua một bên, Thiên Cơ kiếm chỉ sượt qua người hắn, sau đó hắn lao về phía Lâm Phong. Lâm Phong lúc này có thể cảm giác rõ ràng, đối phương hóa thành cơn gió né tránh kiếm của hắn, uy lực kiếm đối phương cũng yếu bớt rất nhiều. Sau khi tránh qua Thiên Cơ kiếm, Bạch Thu Lạc nở một nụ cười tà dị, sau đó đâm ra một kiếm. Một kiếm kia vô cùng tiêu sái, giống như một viên sao băng tỏa ra hào quang chói mắt. Cảm giác nguy hiểm lần thứ hai lao tới, khiến Lâm Phong cảm thấy kinh hồn tán phách. Trong mắt hắn xuất hiện hình ảnh Bạch Thu Lạc đang điên cuồng lao tới như một vị sát thần.

- Sát thủ!

Tâm thần Lâm Phong run lên, hắn bây giờ đột nhiên có cảm giác như đang đối mặt với sát thủ của Thí Hoàng đồng Minh. Trong đầu hắn liền hiện ra một suy nghĩ hoang đường, chẳng lẽ Bạch Thu Lạc là người của Thí Hoàng đồng minh? Nếu thật sự như vậy, thì Lạc Thiên Các là gì? Chẳng lẽ nó là tổng bộ của Thí Hoàng đồng minh ư? Nhưng nếu Bạch Thu Lạc chỉ là một nội gián của Thí Hoàng đồng Minh cài vào Lạc Thiên Các, mọi chuyện càng nguy hiểm hơn. Bây giờ, Bạch Thu Lạc đã dần dần trở thành nhân vật trọng yếu trong đám đệ tử Lạc Thiên Các. Nếu như có một ngày Bạch Thu Lạc chưởng khống Lạc Thiên Các, chẳng phải toàn bộ Lạc Thiên Các sẽ rơi vào trong Thí Hoàng đồng minh sao? Nếu như Bạch Thu Lạc chỉ là một tên nội gián, trong đám đệ tử ưu tú của các thế lực lớn khác, thể có người của Thí Hoàng đồng minh không?

- Thất Sát!

Lâm Phong đột nhiên nghĩ đến Đệ Thất Sát hắn đã từng gặp trong Mệnh Vận thành, thực lực người kia rất khủng bố. Nếu như suy đoán của hắn chính xác, thì Bạch Thu Lạc rất có khả năng là một trong Thất Sát. Không ngờ trong thập đại yêu nghiệt của Bát Hoang Cảnh lại có người của Thí Hoàng đồng minh cơ chứ. Đây tuyệt đối là tin tức chấn động Bát Hoang. Sau khi suy nghĩ một lúc, Lâm Phong lắc đầu loại bỏ chúng, hắn bây giờ không có thời gian suy nghĩ nhiều chuyện như vậy. Hắn phải lo giữ mạng trước đã.

- Sát Na Vĩnh Hằng!

Thân thể Lâm Phong đột ngột biến mất, khiến một kiếm kia của Bạch Thu Lạc kiếm đâm vào chỗ trống. Đây là nhờ trường bào Lâm Phong đoạt được trong Mệnh Vận thành, nên mới có thể biến mất. Nhưng nó cũng chỉ giúp Lâm Phong trốn vào hư không trong một khoảng thời gian ngắn, để tránh thoát một kiếm kia. Một lúc sau, hắn lại xuất hiện một lần nữa, sau đó hắn liền chém ra Sát Na Hoang Vu về hướng Bạch Thu Lạc, nhưng mà hắn ta đã tránh được.

- Giết!

Trong con ngươi Lâm Phong xuất hiện một đạo sát ý, Sát Na Hoang Vu không ngừng phóng thích. Cũng ngay lúc đó, toàn thân Bạch Thu Lạc đều hóa thành kim loại óng ánh, dường như hắn đã phủ thêm một lớp áo giáp màu vàng, cực kỳ loá mắt.

- Xì… Nhưng khi bộ áo giáp kia va chạm với Sát Na Hoang Vu, nó nhanh chóng bị hủy diệt, Bạch Thu Lạc phải điên cuồng lùi về sau, quần áo lúc này của hắn cũng trở nên tả tơi.

- Đóng băng!

Sau khi đóng băng những chỗ bị thương lại, Bạch Thu Lạc nhìn Lâm Phong một cái.

- Ầm ầm!

Ảo cảnh của hắn nứt toác, để thần sắc Bạch Thu Lạc hơi ngưng lại. Từ khi hắn tạo ra ảo cảnh tới nay, mới chỉ trôi qua vài giây, làm sao ảo cảnh lại bị người ta phá giải. Xem ra hôm nay, Lâm Phong không thể chết rồi. Hơi suy nghĩ, Bạch Thu Lạc đột nhiên thu hồi ảo cảnh, sau đó thân thể hắn hóa thành một đạo huyễn ảnh trốn mất. Khi Lâm Phong thấy Bạch Lạc Thu chạy trốn, hắn thấy vài cái bóng đang lao thẳng tới Thu Nguyệt Tâm.

- Cẩn thận!

Lâm Phong hô to một tiếng. Lúc này, Thu Nguyệt Tâm còn đang bận đánh nhau với một vị Tôn giả, thấy Bạch Thu Lạc đột nhiên tập kích nàng. Sát thủ là loại người không chừa thủ đoạn nào để giết mục tiêu, giống như khi Bạch Thu Lạc giết Long Đằng vậy. Khi đó Long Đằng đã mất sức chiến đấu, nhưng Bạch Thu Lạc là một trong thập đại yêu nghiệt lại chém đầu hắn. Dù cho thanh danh hắn sẽ bị ô nhục, nhưng Bạch Thu Lạc không để ý chút nào, chỉ cần có thể ám sát mục tiêu, hắn sẽ không từ thủ đoạn.

- Giết!

Vị Tôn giả kia liền phối hợp với Bạch Thu Lạc tấn công Thu Nguyệt Tâm, bọn họ muốn Thu Nguyệt Tâm phải nằm lại nơi đây. Nhưng mà vào thời khắc này, Thu Nguyệt Tâm không có né tránh, thân thể nàng nghiêng người chống đỡ công kích của hai người kia.

- Xì… Một kiếm kia xuyên thấu thân thể Thu Nguyệt Tâm, mà tên cường giả kia cũng bị một đòn của Thu Nguyệt Tâm phía xuyên thấu.

Thần sắc tên cường giả kia liền cứng ngắc, ngơ ngác nhìn Thu Nguyệt Tâm. Trên mặt Thu Nguyệt Tâm vẫn không hề có cảm xúc nào, nàng lạnh lùng đánh một chưởng vào đầu của đối phương. Khi Bạch Thu Lạc nhìn thấy tình cảnh này, hắn phi thường kinh ngạc. Sao Thu Nguyệt Tâm lại mạnh như vậy? Ngay cả một kiếm kia của hắn cũng bị nàng đóng băng lại. Một tiếng răng rắc nhẹ nhàng vang lên, thanh kiếm kia của hắn đã bị gẩy làm đôi. Sau đó hắn thấy Thu Nguyệt Tâm bỗng nhiên rút nửa thanh kiếm đang cắm trên người người nàng, chém về phía hắn. Một kiếm kia giống như một đạo nguyệt quang tràn đầy hàn ý lạnh thấy xương.

- Tình đạo!

Bạch Thu Lạc điên cuồng thối lui, nhưng một kiếm kia vẫn xẹt qua thân thể của hắn. Khiến thân thể có một đạo vết thương thật dài, đồng thời hắn cũng cảm thấy ơphía sau đang có một luồng cảm giác nguy hiểm truyền đến.

- Vù!

Thân thể Bạch Thu liền phóng thẳng lên trời, nhưng Thiên Cơ kiếm vẫn theo sát hắn.

- Hậu Thổ Thuẫn Giáp!

Bạch Thu Lạc vung tay, trước người hắn xuất hiện một cái thuẫn giáp, trên thuẫn giáp kia có một cái Bát Quái đồ đang xoay tròn, khiến cho nó biến thành thổ thuẫn. Khi Thiên Cơ kiếm đánh vào mặt trên thuẫn giáp, nó liền nứt toác. Nhưng Bạch Thu Lạc đã kịp lùi về sau, đồng thời lãnh đạm quát một tiếng:

- Đi!

Sau khi hắn nói xong, có rất nhiều bóng người bay lên trời, hộ vệ cho Bạch Thu Lạc, đồng thời bọn họ cũng rời đi nhanh như chớp giật. Tình cảnh này để cho mọi người cảm thấy vô cùng bất ngờ, không ngờ những người chặn người của Thiên Đài đi cứu Lâm Phong, lại là người của Bạch Thu Lạc? Thật ác độc, không ngờ Bạch Thu Lạc sau khi giết Long Đằng, lại muốn giết Lâm Phong. Lúc này, trên một ngọn núi khác, khi Y Nhân Lệ nhìn thấy tất cả những thứ này, trong đôi mắt xinh đẹp của nàng liền lộ ra dị sắc.

- Chuyện hôm nay, có quá nhiều điểm nghi vấn, Lạc Thiên Các vì sao lại muốn đồng thời đắc tội Thiên Đài cùng Thiên Long Thần Bảo? - Không đúng, nếu như hắn biết đạo thần niệm ký sinh trên người Long Đằng có thể giết chết Lâm Phong, hắn chỉ cần chặn đứng người của Thiên Đài, Lâm Phong hẳn phải chết.

Sau đó Lạc Thiên Các chỉ cần thả mấy vị cường giả của Thiên Đài đánh lên đỉnh núi, Long Đằng chắc chắn phải chết. Mà Hắn cũng có thể không cần ra tay, Thiên Long Thần Bảo cùng Thiên Đài cũng đã kết thành cừu hận mà. Y Nhân Lệ đột nhiên nghĩ đến một khả năng khác, nếu tình huống tiếp diễn như thế, thì Lạc Thiên Các có thể thông qua việc hai thiên tài chết đi, làm cho thế lực song phương ác chiến, nhưng đạo thần niệm không có xoá bỏ được Lâm Phong, hai bên cũng đã kết thù. Vì sao Bạch Thu Lạc lại đích thân ra tay? Như vậy chẳng phải đắc tội cả hai phe Thiên Long Thần Bảo và Thiên Đài sao? Không hổ là Y Nhân Lệ, nếu như nàng nhìn thấy tình cảnh diễn ra trong ảo cảnh thì nàng sẽ biết Bạch Thu Lạc có thể là người của Thí Hoàng đồng minh. Thì nàng đã có thể nghĩ thông suốt rồi. Người Thiên Long Thần Bảo cùng Thiên Đài người đều không có truy đuổi người của Lạc Thiên Các. Tất cả cường giả Thiên Đài lúc này đều hộ vệ Lâm Phong, lo lắng người Thiên Long Thần Bảo đột nhiên hạ sát thủ lần nữa. Còn người Thiên Long Thần Bảo lúc này, lại lạnh lẽo nhìn thi thể Long Đằng nằm trên đất. Thiên Long Hoàng đã tự mình để Long Đằng tiến vào bí cảnh khổ tu, khiến cho hắn đạt được lột xác. Hơn nữa lại còn có một vị Tôn Vũ cường giả của Thiên Long Thần Bảo bọn họ đem thần niệm ký sinh trong mi tâm Long Đằng. Mà Long Đăng vẫn bị giết, mà người giết hắn lại là Bạch Thu Lạc nữa chứ.

- Đi!

Các cường giả Thiên Long Thần Bảo lục tục rời đi, họ thậm chí còn không để ý đến thi thể của Long Đằng. Lúc này Lâm Phong đã đi tới bên người Thu Nguyệt Tâm, khi hắn muốn đỡ lấy Thu Nguyệt Tâm, nàng hơi lùi về sau một bước, trong ánh mắt của nàng lộ ra một vệt tia hàn ý lạnh như băng. Khi thấy ánh mắt đó, Lâm Phong có cảm giác đặc biệt xa lạ, giống như không quen biết vậy!

- Nguyệt Tâm.

Khi Lâm Phong định đưa sinh mệnh chi thủy đưa cho nàng, nàng lại nói.

- Không cần.

Sau đó Thu Nguyệt Tâm liền nhàn nhạt lắc đầu, thân thể muốn rời đi nơi này. Vết thương trên người đã bị nàng lấy Chân Nguyên niêm phong lại, nên sẽ không có vấn đề gì. Thần sắc Lâm Phong cứng đờ, tu vi Thu Nguyệt Tâm tu vi liên tục đột phá, thế nhân đều đang suy đoán nàng đã gặp được kỳ ngộ gì. Khi hắn cảm nhận được sự lạnh lùng của Thu Nguyệt Tâm, thì hắn đã biết, nàng đã trảm tình.

- Chư vị sư huynh đều trở về đi thôi, ta không có việc gì!

Tuy Lâm Phong còn có chút mê muội, nhưng hắn vận đuổi theo Thu Nguyệt Tâm. Hắn nhất định phải biết rõ, nàng đã rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao sau khi gia tăng thực lực, nàng lại trở nên lạnh lùng như vậy? Còn cái tên Bạch Thu Lạc kia nữa, Lâm Phong đã cho hắn vào danh sách đen rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play