Trên đỉnh núi không ngừng có cường giả xuất hiện, nhưng vẫn có không ít người vẫn đang lao về phía đó. Tình cảnh này để những người đang quan sát bốn phía cảm thấy chấn động. Làm sao có nhiều cường giả Thiên Long Thần Bảo mai phục như vậy? Chuyện hôm nay, có chút khác thường! Bây giờ Thu Nguyệt Tâm đang ngăn trước mặt Lâm Phong, cùng mấy vị Tôn Vũ đại chiến. Đồng thời, cái tên Cùng Kỳ mặc đạo bào, tay cầm phất trần cũng đến, thấp giọng nói:

- Tiểu cô nương, bản tôn sẽ thay hắn xoá bỏ đạo thần niệm kia.

Ngươi nhớ bảo vệ cả ta nhé. Dứt lời, Cùng Kỳ đi tới trước mặt Lâm Phong, mi tâm của hắn có một ngọn kim hỏa đi vào mi tâm Lâm Phong. Lúc này, cái cỗ thần niệm kia đột nhiên trở nên cuốn cuồng, điên cuồng tấn công thần niệm cung khuyết, thần niệm cung khuyết vô cùng rách nát nhưng vẫn sừng sững không ngã. Khi ngọn kim hỏa giáng lâm, Lâm Phong nghe được một thanh âm.

- Tiểu hỗn đản, hãy mau cảm tạ bản Đế đi.

Nếu không có bản Đế tặng thần niệm cung khuyết cho ngươi, thì ngươi đã chết rồi. Nhưng cái đám khốn kiếp Thiên Long Thần Bảo, xuống tay ác độc thật. Tình thế Lâm Phong bây giờ đang rất nguy cấp, mà Cùng Kỳ này vẫn còn có tâm tình tán gẫu, Lâm Phong muốn đạp hắn một cái. Sau Kim hỏa phong tỏa thần niệm Lâm Phong, nó lập tức phát ra những tia lửa, lan tràn đến các góc của thần niệm Lâm Phong. Khi đạo thần niệm tên Tôn giả Thiên Long Thần Bảo gặp những tia lửa kia, nó đột nhiên bốc cháy.

- Ngươi là ai!

Một âm thanh lập tức toát ra từ trong đạo thần niệm kia, tựa hồ như nó đang cực kỳ phẫn nộ.

- Ta là Viêm Đế vĩ đại!

Cùng Kỳ rất phách lối nói.

- Ầm ầm!

Thần niệm khủng bố bị kim hỏa thiêu cháy rừng rực, nó liền muốn lao ngoài triều. Nhưng lại bị thần niệm của Cùng Kỳ vững vàng phong tỏa.

- Nếu như đã biết bí mật bản Đế, ngươi đừng mơ sống sót rời đi.

Cùng Kỳ trêu tức nói, tia thần niệm này chỉ là phân thân, nên nó nhất định phải thoát ra, đưa tất cả những điều diễn ra trong này truyền lại cho bản thể. Nếu đạo thần niệm phân thân này mà triệt để biến mất, chủ nhân của thần niệm kia sẽ không biết được gì cả.

- Ngươi không phải người của Thiên Đài, đừng nhúng tay vào việc của Thiên Long Thần Bảo ta.

Nếu không bản tôn sẽ để ngươi táng sinh nơi này. Thanh âm đạo thần niệm lạnh như băng nói, nhưng đúng lúc đó, Cùng Kỳ cũng cười gằn, nói:

- Trước mặt bản Đế mà cũng dám xưng bản tôn, ngươi đi chết đi!

- Ầm!

Đạo hỏa diễm khủng bố điên cuồng đốt cháy, thần niệm kia liền phát ra tiếng kêu thảm tiếng, quát:

- Dám mạt sát thần niệm bản tôn, ngươi chắc chắn sẽ chết rất thê thảm!

- Vù!

Đạo thần niệm đó hoàn toàn bị xóa bỏ, nó đã biến thành tro bụi. Nhưng trong lòng Cùng Kỳ lại thầm mắng:

- Thật ác độc, không ngờ một vị Tôn giả hậu kỳ lại dùng thần niệm ký sinh trên người Long Đằng.

Nếu không phải bản Đế đến kịp, Lâm Phong chắc chắn phải chết. Cũng may đó chỉ là một tia thần niệm, bằng không thần niệm cung khuyết đã không thể chống đỡ nổi rồi. Nhưng cái này không phải đã biểu lộ ra sự anh minh thần võ của bản Đế ư! Lúc này, trong lòng Cùng Kỳ vô cùng đắc ý, hồn nhiên không biết Thu Nguyệt Tâm vì bảo vệ hắn mà bị ba vị Tôn giả vây đánh. Những cường giả Thiên Đài muốn tiến lên hỗ trợ cũng bị rất nhiều Tôn giả chặn giết. Những người này không mạnh lắm, mà cũng không yếu lắm, nên khi trà trộn trong đám người đứng xem, mới không bị bọn họ chú ý. Lúc Lâm Phong, Cùng Kỳ còn đang cùng đạo thần niệm kia đại chiến, trên đỉnh núi cũng có một bóng người lặng yên đi tới. Hắn đặc biệt bắt mắt, khiến người ta vô cùng chú ý. Bởi vì người này, phi thường có tiếng, tiếng tăm của đã vượt quá Long Đằng cùng Lâm Phong. Hắn chính chính là một trong thập đại yêu nghiệt của Bát Hoang Cảnh, đồng thời là thiên tài của Lạc Thiên Các, Bạch Thu Lạc. Bạch Thu Lạc không người Thiên Long Thần Bảo người, cũng không phải người Thiên Đài, mà là người của Lạc Thiên Các. Đáng lẽ giờ khắc này, hắn phải đi xem náo nhiệt chứ, không biết tại sao lại chạy lên đây? Vào lúc đó, ánh mắt của Phó Hắc và Y Nhân Lệ đều nhìn Bạch Thu Lạc. Từ khi Bạch Thu Lạc bước lên đỉnh của Kỳ Thiên Sơn mạch, bọn họ đã đặc biệt lưu ý hắn. Lúc này, mọi người chỉ thấy Bạch Thu Lạc phi thường nhàn nhã đi tới bên người Long Đằng. Căn bản không có ai ngăn cản hắn, vì tất cả mọi người đều đang bận đánh nhau, mà Long Đằng thì đang khôi phục thương thế. Thân thể của hắn bị Lâm Phong chém không biết bao nhiêu kiếm, hơn nữa lại trúng huyết chú, nên đang trong tình trạng sống dở chết dở. Trong tay Bạch Thu Lạc lúc này, đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm vô cùng sắc bén.

- Hắn muốn làm gì vậy? Khi mọi người nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng run lên.

Bạch Thu Lạc, hắn điên rồi... Giờ khắc này, hắn lại cầm kiếm đứng trước người Long Đằng. Tựa hồ cảm nhận được cái gì đó. Nên Long Đằng đang chữa thương, lập tức mở mắt ra, hắn nhìn thấy chuôi hàn như thu thủy kiếm kia.

- Bạch Thu Lạc!

Lúc này Long Đằng chỉ thấy khóe miệng của Bạch Thu Lạc đang nở một nụ cười nhợt nhạt, đặc biệt tà dị.

- Quan hệ của Thiên Long Thần Bảo và Lạc Thiên Các còn chưa tới mức độ kẻ sống người chết.

Chẳng lẽ Bạch Thu Lạc ngươi lại muốn quan hệ của hai đại thế lực trở thành như thế sao. Long Đằng liền gào thét nói. Sau đó mọi người liền thấy kiếm của Bạch Thu Lạc đặt trên yết hầu Long Đằng. Trái tim bọn họ đập liên hồi, ngay cả hô hấp cũng sắp dừng lại. Rốt cục đã có chuyện gì xảy ra? Tại sao Bạch Thu Lạc của Lạc Thiên Các lại chém Long Đằng vào lúc này?

- Xì… Một suối máu trào ra từ trên người Long Đằng, khiến cho xung quanh bị nhuộm đầy máu.

Khi phối hợp với nụ cười yếu ớt của Bạch Thu Lạc lại càng lộ ra vẻ yêu dị. Sau đó Đầu Long Đằng liền bay lên, hắn đã bị Bạch Thu Lạc trảm thủ!

- Tê… Khi mọi người thấy cảnh này, rất nhiều người đều cảm thấy hít thở không thồng.

Không ai có thể nghĩ đến ngày hôm nay lại xuất hiện nhiều biến cố như vậy. Mà mọi chuyện càng lúc càng trở nên quỷ dị, khiến cho mọi người cảm thấy hoang man. Sau khi Lâm Phong đánh bại Long Đằng, lại bị thần niệm ký trong thân thể Long Đằng truy sát. Nhân lúc Thiên Long Thần Bảo cùng Thiên Đài đang đại chiến, Bạch Thu Lạc lại lên đỉnh của Kỳ Thiên Sơn mạch, cắt đầu Long Đằng. Không ngờ Thiên Long yêu thể của Thiên Long Thần Bảo, lại bị giết chết như thế. Ngay cả người Thiên Long Thần Bảo cũng ngây người, bọn họ không nghĩ tới mọi chuyện sẽ trở thành như vậy. Long Đằng được bọn họ cật lực bảo vệ lại bị Bạch Thu Lạc của Lạc Thiên Các chém. Sau khi chém Long Đằng, Bạch Thu Lạc thản nhiên đoạt lấy chiến lợi phẩm, thu hồi Bàn Long thuẫn và chiếc nhẫn chứa đồ của Long Đằng. Sau đó ánh mắt của hắn lập tức nhìn về phía Lâm Phong và Cùng Kỳ. Vào lúc này, Lâm Phong và Cùng Kỳ vừa mới tiêu diệt đạo thần niệm kia xong, liền cảm thấy có một ánh mắt đang nhìn bọn họ.

- Bạch Thu Lạc, hắn không phải muốn giết Lâm Phong chứ? Lúc này, trái tim mọi người lại đập mạnh một lần nữa.

Bạch Thu Lạc đang muốn làm gì vậy? Chẳng lẻ sau khi chém Long Đằng, hắn lại muốn chém Lâm Phong?

- Xì… Vào lúc đó, Bạch Thu Lạc liền chém ra một kiếm, sau đó hắn cũng lao về phía Lâm Phong.

Đúng như mọi người suy đoán, sau khi Bạch Thu Lạc chém Long Đằng, hắn lại muốn chém Lâm Phong! Điên rồi, Bạch Thu Lạc đã điên rồi sao?

- Hư không yêu thuật!

Lâm Phong lạnh lẽo nói một tiếng, một luồng sức mạnh lập tức bao phủ hắn và Cùng Kỳ. Đôi mắt hắn lạnh lẽo nhìn Bạch Thu Lạc, không ngờ tên kia lại muốn giết hắn. Vào lúc này, ngay cả Y Nhân Lệ cùng Phó Hắc cũng ngây người. Trong lòng bọn họ cảm thấy phi thường kỳ quái.

- Giải không!

Kiếm trong tay Bạch Thu Lạc tùy ý chém ra, giống như một thác nước đổ xuống từ hư không. Một kiếm này có vẻ vô hại, nhưng lại ngưng tụ toàn bộ sức mạnh tại một điểm. Nó khiến không gian xuất hiện một vết nứt, khiến cho hư không yêu thuật tan rã. Sau đó Bạch Thu Lạc liền cầm kiếm đi đến, trên khóe miệng của hắn vẫn mang theo nụ cười yếu ớt. Giờ khắc này, Lâm Phong đột nhiên nhớ tới những lời của nhà tiên tri nói với Bạch Thu Lạc. Nhà tiên tri nói võ đạo của hắn quá hỗn tạp, không tinh. Cần phải cầu biến, mới có thể phá vào trung vị Hoàng giả. Lúc này, Bạch Thu Lạc đang mỉm cười, cầm kiếm chậm rãi đi về hướng Lâm Phong, trong miệng hắn liền lạnh lùng nói:

- Huyễn!

Vừa dứt tiếng, hư không lập tức biến ảo, Lâm Phong phát hiện hắn cùng Bạch Thu Lạc đã xuất hiện trong một mảnh không gian lỳ lạ. Mà những người khác đã biến mất không còn tăm hơi, ngay cả Cùng Kỳ cũng biến mất. Lâm Phong vẫn ngồi tại chỗ, tuy hắn không có bị đạo thần niệm kia xoá bỏ đi, nhưng đã bị thương nặng. Ngay cả thần niệm cung khuyết cũng suýt nữa tan vỡ, đầu hắn hiện giờ vẫn thấy đau.

- Giết!

Bạch Thu Lạc hô to một tiếng, sau đó mũi kiếm về phía Lâm Phong.

- Xì… Mi tâm cũng Bạch Thu Lạc xuất hiện một thanh tiểu kiếm óng ánh, bay thẳng đến phía mi tâm Lâm Phong.

Hắn biết vừa nãy thần niệm Lâm Phong đã bị thương, nên mới tấn công vào chỗ đó. Thần niệm cung khuyết lập tức hiện ra bảo vệ mi tâm Lâm Phong. Khi thanh tiểu kiếm kia đâm vào thần niệm cung khuyết, Lâm Phong cảm thấy trong thần hắn đang có một luồng sát khí đáng sợ tàn phá. Bạch Thu Lạc đã lấy sát khí ngưng tụ thần niệm thanh tiểu kiếm kia. Nó khiến thần niệm cung khuyết vốn sắp đổ của Lâm Phong mạnh mẽ rung lên một cái. Cùng lúc đó, Bạch Thu Lạc cũng đã chém một kiếm về phía Lâm Phong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play