Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1211 - Chiến đấu đêm trước


...

trướctiếp


- Lâm Phong.

Hiện tại, tu vi của ngươi đã bước vào Thiên Vũ tầng bảy, khoảng cách với Tôn Vũ không còn quá xa. Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ tu luyện, ngươi cũng phải cố gắng nghĩ rõ ràng, con đường nào hợp nhất với mình. Vũ Hoàng rất có thâm ý nói:

- Rất nhiều thiên tài trưởng thành muộn, có thể không phải do bọn họ đột nhiên “thể hồ quán đỉnh”, khiến thiên phú tăng trưởng.

Mà do bọn họ đi đúng con đường, nên tu vi của bọn họ mới có thể tiến triển cực nhanh. Mà cũng có người có thiên phú tuyệt luân, nhưng sau khi bước vào Tôn Vũ, lại nửa bước khó đi, bởi vì, bọn họ đã đi lầm đường, mà một khi đã đi nhầm đường chỉ có thể đi lại từ đầu mà thôi.

- Con đường Tôn Vũ rất trọng yếu, nó quyết định đạo của ngươi, quyết định tương lai ngươi!

Lâm Phong trầm mặc chốc lát, sau đó lập tức nhìn Vũ Hoàng nói:

- Lão sư cảm thấy ta thích hợp đi với con đường nào nhất!

- Ta không biết, đường của ngươi, phải do chính ngươi chọn.

Vũ Hoàng cười lắc đầu:

- Trong Mệnh Vận thành, ngươi cũng đã gặp phải một ít người, tỷ như Y Nhân Lệ của lục dục Thiên cung, con đường của nàng chính là lục dục.

Nên phải rơi vào hồng trần, một khi đi nhầm, sẽ vạn kiếp bất phục. Còn tên Nhân Dục của Thiên Đường Tông, con đường của hắn rất tà ác. Nếu như ngươi muốn đi con đường của hắn, nhất định phải có phẩm hạnh như hắn.

- Có người đi lục dục đạo, có người đi tình đại đạo, cũng có người rèn luyện trong hồng trần, có người đi theo chiến đạo, một đường chiến thiên phá địa, chiến đến Cửu Tiêu, đăng lâm Hoàng vị.

Lâm Phong yên tĩnh lắng nghe những lời Vũ Hoàng giáo huấn, hắn cũng đã ý thức được. Một khi bước vào Tôn Vũ, hắn phải lựa chọn một con đường. Nó không chỉ quyết định con đường võ đạo của hắn mà còn quyết định cả cuộc đời hắn.

- Nghe nói ngươi đã kiêu chiến Long Đằng của Thiên Long Thần Bảo!

Vũ Hoàng cười yếu ớt một cái, tuy hắn ở Thiên Ngoại Thiên, nhưng đối với tất cả những chuyện trên thế gian, hắn vẫn rõ như lòng bàn tay

- Vâng, một cuộc chiến sinh tử!

Lâm Phong gật đầu.

- Ta sẽ để cho ngươi xem Long Đằng một chút!

Vũ Hoàng nở nụ cười, sau đó Lâm Phong đột nhiên cảm thấy bị lâm vào ảo giác. Hắn chỉ thấy Vũ Hoàng vẻ ngón tay trong hư không, nhưng những nét vẻ đó dường như ẩn chứa đại đạo. Khiến ánh sáng những ngôi sao trong hư không chiếu nghiêng xuống, sau đó hóa thành một chiếc gương, trong gương đó, đang có một bóng người vô cùng bá đạo và khủng bố đang ngồi khoanh chân, trên người hắn có từng đạo từng đạo Long lân nổi lên.

- Long Đằng!

Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, quan sát Long Đằng trong chiếc kính do ánh sáng của những ngôi sao ngưng tụ. Lúc này, quanh người Long Đằng đang có từng con Huyết Sắc Yêu Long khủng bố không ngừng xoay quanh, liên tục cắn xé cơ thể hắn. Khiến cho cả người hắn máu me đầm đìa, trở nên vô cùng dữ tợn và đáng sợ. Mà Long Đằng vẫn ngồi đó không nhúc nhích, tùy ý những con Huyết Sắc Yêu Long kia tùy ý tàn phá. Máu hắn thậm chí đều hóa thành một vũng nước bao phủ toàn thân, những con Huyết Sắc Yêu Long kia không ngừng hòa vào trong máu, sau đó lập tức tiến vào trong cơ thể Long Đằng. Vẻ mặt Lâm Phong cứng đờ, khi nhìn thấy cảnh tượng máu tanh đó. Nhưng vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên cảm thấy một uy thế luồng khủng bố đang xuyên thấu hư không phóng về phía hắn. Luồng uy thế áp kia tựa như thiên uy, khiến chi hắn cảm thấy vô cùng khó thở dường như cỗ áp lực này muốn lấy mạng hắn.

- Răng rắc!

Những tiếng nứt vỡ liền vang lên, tâm gương do ánh sáng của những ngôi sao biến thành đã vỡ vụn, hình ảnh trên nó cũng đã biến mất. Bây giờ, Lâm Phong mới cảm thấy cỗ uy thế kia biến mất không còn tăm hơi.

- Vũ Hoàng cường giả? Lâm Phong hỏi Vũ Hoàng.

- Là Thiên Long Hoàng, khi ta dùng thần thông Thiên Tính Kính nhòm ngó Long Đằng, Thiên Long Hoàng đã cảm nhận được.

Bởi vậy nên hắn mới phóng ra cỗ uy thế kia, làm Thiên Tinh Kính bị phá hủy. Vũ Hoàng bình tĩnh nói như đang nói một chuyện phi thường bé nhỏ không đáng kể. Nhưng chuyện vừa nãy đã có thể xem như một lần giao phong nho nhỏ của ông ấy với Thiên Long Hoàng. Lâm Phong rõ ràng mối quan hệ giữa các Vũ Hoàng cũng không thân mật cho lắm. Không biết chừng giữa bọn họ còn thường sinh phát sinh va chạm tương tự thậm như hồi nãy, thậm chí va chạm mạnh hơn hơn, nhưng mọi người không biết mà thôi, hoặc nói không có tư cách biết. Bọn họ vẫn không tiếp xúc với Vũ Hoàng thế giới, nên bọn họ chỉ có thể tưởng tượng như vậy, giống như sự tưởng tượng về Thiên Ngoại Thiên.

- Long Đằng đang tu luyện trong Huyết Long bí cảnh của Thiên Long Thần Bảo.

Chắc hắn đã được Thiên Long Hoàng coi trọng, nên Thiên Long Hoàng mới muốn cho Thiên Long yêu thể của hắn thoát thai hoán cốt. Tuy bảo lưu thể xác con người, nhưng lại là một con Yêu Long. Một khi Long Đằng xuất quan, sức mạnh cơ thể hắn sẽ vô cùng khủng bố, nếu bị hắn cắn trúng, cơ thể ngươi rất dễ dàng bị xé rách!

- Thiên Long Thần Bảo, đang muốn dùng mạng của ta để dương oai mà.

Lâm Phong cười khổ, xem ra hắn tưởng tượng mọi chuyện quá đơn giản, Long Đằng có Thiên Long yêu thể, lại là thiên tài Thiên Long Thần Bảo. Mà trận chiến này cũng thu hút ánh mắt Bát Hoang, trấn chiến này không chỉ có ảnh hưởng đến hắn và Long Đằng, mà còn ảnh hưởng đến Thiên Đài cùng Thiên Long Thần Bảo. Thiên Long Thần Bảo tuyệt đối không cho phép Long Đằng bại.

- Đám hậu bối Thiên Long Thần Bảo bây giờ đều không ra gì, chỉ có mỗi Long Đằng là có tiền đồ, nên tự nhiên sẽ toàn lực bồi dưỡng hắn.

Mà không chỉ có mỗi Thiên Long Thần Bảo làm như vậy, mà thập đại yêu nghiệt cũng được thế lực của bọn giúp bọn họ lột xác một lần. Những mà đám hậu bối của những thế lực kia so với Thiên Long Thần Bảo, khá hơn không ít. Vũ Hoàng nhẹ giọng nói, dường như Thiên Long Thần Bảo trong mắt hắn không phải cái thá gì.

- Lão sư, người thấy Thiên Đài làm sao? Lâm Phong cười hỏi một tiếng.

- Năm mươi năm sau, Thiên Đài nhất định sẽ danh chấn Bát Hoang.

Mà cũng chưa chắc cần lâu như thế. Vũ Hoàng nở nụ cười, đây là kỳ vọng đối với Thiên Đài. Tuy Thiên Đài không có nhiều đệ tử, nhưng tất cả mười một đại đệ tử chân truyền, đều thiên tài hoặc yêu nghiệt. Chỉ cần vài năm sau, chỉ cần Thiên Đài giậm chân một cái, cũng đã có thể làm Bát Hoang chấn động.

- Ngươi còn có lòng tin chém Long Đằng sao? Vũ Hoàng hỏi một tiếng.

Lâm Phong nhìn Vũ Hoàng, sau đó lập tức mỉm cười gật đầu, mặc dù Long Đằng dùng bí thuật lột xác thì làm sao? Nếu như dám chém Long Đằng, dùng cái gì xưng bá Bát Hoang đây.

- Được, cái cơ hội lột xác ta sẽ giữ lại cho ngươi, khi ngươi xung kích Tôn giả, ta trợ ngươi lột xác một lần.

Vũ Hoàng cười nói, nếu Lâm Phong đã tự tin như vậy, hắn sẽ tin tưởng Lâm Phong. Long Đằng hóa Long thì đã sao, lần này nhất định chém Long Đằng!

- Mau trở về cung điện của ngươi cố gắng bế quan đi!

Vũ Hoàng nói với Lâm Phong. Sau đó Lâm Phong xoay người, đặt tay trên cây cổ thụ kia. Chân nguyên hắn tràn vào đó, thân thể hắn trực tiếp đi vào bên trong cây cổ thụ. Một lát sau, hắn liền xuất hiện trên Thiên đài, sau đó Lâm Phong đi vào cửu trùng thiên bế quan. Sau đó không lâu, Thu gia liền có tin tức truyền ra, Thu Nguyệt Tâm đã kết thúc bế quan, thành công bước vào Tôn Vũ cảnh giới. Mới chỉ một năm ngắn ngủi, mà nàng đã từ Thiên Vũ tầng bảy bước vào Tôn giả, một lần chân chính bay vọt, chấn động Bắc Hoang. Thu Nguyệt Tâm, so với yêu nghiệt còn muốn yêu nghiệt, càng ngày càng nhiều người đang suy đoán, rốt cuộc trên người Thu Nguyệt Tâm đã phát sinh chuyện gì? Lột xác hay kinh thế thể chất thức tỉnh! Cùng lúc đó, Thiên Long Thần Bảo cũng có tin tức Long Đằng cũng đã sắp đột phá xong. Chân chính Thiên Long yêu thể sắp sửa xuất thế, từ đây hắn chắc chắn sẽ bước vào trong thập đại yêu nghiệt. Có người nói Thiên Long Thần Bảo đang nói khoác không biết ngượng, cũng có người suy đoán. Thiên Long Thần Bảo đã thật sự để Long Đằng lột xác cũng không chừng. Trước sự tự tin của Thiên Long Thần Bảo, rất nhiều người không khỏi bắt đầu lo cho Lâm Phong. Không biết hắn có thể chiến thắng Thiên Long yêu thể không? Đồng thời, trong Lục Dục Tiên Cung của Tiên Hoang, cũng truyền ra tin tức, một trong thập đại yêu nghiệt Y Nhân Lệ, đã tu luyện Lục Dục thiên công đến thời khắc ngàn cân treo sợi tóc. Chuyện Y Nhân Lệ sắp sửa sa đọa lục dục trong hồng trần, khiến cho các anh hào Bát Hoang tim đập thình thịch. Không biết ai có thể làm cho một trong tứ đại mỹ nhân của thập đại yêu nghiệt, Y Nhân Lệ phải sa đọa lục dục hồng trần đây! Nam Hoang, sau khi Phó Hắc xuống Hỏa Diễm Sơn, hắn đi về phía Bắc Hoang. Giống như có người đang đuổi giết hắn vậy. Sau lưng Phó Hắc đang có một người mặc đạo bào đạo sĩ, cầm phất trần, đang hô to với Phó Hắc phía trước:

- Lượng Thiên Tôn, ta đã xem tuệ căn của ngươi không tệ.

Ta chỉ muốn thu ngươi làm vị đệ tử thứ 381 của ta mà thôi. Chuyện này là cơ duyên lớn của ngươi mà. Khi Phó Hắc nghe được những lời này, chân hắn lảo đảo một cái, sắc mặt hắn càng đen thui.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp