Viên Phi đập vũ khí xuống đất hóa thành một cái thông thiên cự bổng chấn nhiếp đám người kia sau đó hắn cũng an tĩnh ngồi xuống bắt đầu cảm ngộ, hắn thật muốn xem ai dám động đến bọn hắn. Lúc này người có thể tĩnh tâm lại tu luyện không nhiều lắm, một, họ kiêng kị người khác tại lúc bọn hắn tu luyện cảm ngộ cho bọn hắn một kích trí mạng, hai, lo lắng kẻ âm thầm giấu mặt trong số những người ở đây. Ba vị mỹ nữ trong tứ đại mỹ nữ Bát Hoang vực lại hoàn toàn ngược lại, lúc này các nàng vẫn rất thản nhiên ngồi xếp bằng xuống tu luyện, phần này tâm cảnh khiến rất nhiều người thán phục, có lẽ đây cũng là một loại khảo nghiệm của dự ngôn giả đối với bọn họ. Người có thể thành Hoàng tự nhiên không giống những người khác. Thời gian nháy mắt trôi qua hai mươi mấy ngày, lúc này ba vị mỹ nhân kia vẫn cứ ngồi xếp bằng tu luyện tại đó, trên người các nàng tràn ngập khí tức sinh mệnh khiến đám người kia sợ hãi thán phục, các nàng đã thật sự tu luyện ra sinh mệnh ý chí rồi hơn nữa cảnh giới cũng rất vững chắc, tiên linh thân thể Tuyết Bích Dao và viễn cổ Phượng thể Phượng Huyên vốn thích hợp tu luyện sinh mệnh lực nên hai nàng tu luyện rất dễ dàng, chưa ai nghe nói về thể chất của Y Nhân Lệ đặc thù nhưng nàng tu luyện sinh mệnh lực cũng không yếu hơn hai người kia chút nào. Nhưng tại đây vẫn có một chuyện nằm dự liệu của mọi người, đó là giả hoả Lâm Phong kia cùng với nữ tử bên cạnh hắn vậy mà cũng tu luyện ra sinh mệnh ý chí, hơn nữa khí tức hai người thậm chí còn cường thịnh hơn ba mỹ nữ một chút, chuyện này khiến mọi người không biết nên nói gì nữa, chẳng lẽ ngộ tính Lâm Phong không thấp hơn chút nào so với tứ đại mỹ nhân hay sao, hay hắn nắm giữ thể chất thích hợp với việc tu luyện sinh mệnh lực? Trong mấy ngày nay rốt cuộc cũng có người không kìm nén được sự tịch mịch nên xuất thủ, có vài người bị người khác đánh lén nên bị diệt sát trong nháy mắt, có lẽ do bọn họ không phải mỹ nữ nên thua thiệt, mà cũng có lẽ thực lực bọn hắn không đủ nên mới bị đào thải. Chuyện này chứng minh bọn hắn chưa đủ cường đại nên không thể đi tiếp, một tháng thời gian đảo mắt đã trôi qua nên rất nhiều người đã chuẩn bị xuất thủ, bước chân bọn hắn càng lúc càng di chuyển về phía trước, vì như vậy bọn hắn có thể tranh thủ bước qua cái ranh giới tiếp theo mà không phải cạnh tranh. Những người đang tu luyện đều mở mắt ra, Lâm Phong thấy vậy cười cười sau đó hắn lại ném một mảnh vỡ sinh mệnh bí truyền vào trong miệng lần nữa nhắm mắt tu luyện, hôm nay hắn đối với sinh mệnh lực đã có lĩnh ngộ khá sâu nên hắn quyết định nuốt thêm một hai mảnh vỡ bí truyền nữa để có thêm một phen cảm ngộ sâu hơn.

- Người này đáng chết.

Rất nhiều người hung tợn nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, trong đôi mắt họ lộ ra sự ghen ghét rất rõ ràng, gia hỏa này tu vi yếu nhất trong số người ở đây nhưng hắn lại có thể chú tâm tu luyện không quan tâm xung quanh, hắn có thể nhàn nhã như vậy vì có rất nhiều người nguyện ý thủ hộ bên cạnh hắn như thiếu cung chủ Bất Tử Thiên Cung, Thiếu chủ nhân Hoa Quả sơn, còn có một vị tuyệt thế mỹ nữ cũng sống chết bảo vệ hắn, hơn nữa tên ghê tởm này không có việc gì lại mang mảnh vỡ bí truyền ném vào trong miệng nhai như nhai kẹo khiến người ta thầm hận không thôi, họ chỉ muốn cướp sạch của hắn cho bõ ghét. Nhưng không có bị ép đến một bước cuối cùng, bọn hắn tuyệt đối không dám động thủ với Lâm Phong. Rốt cuộc thời gian một tháng cũng sắp đến, lúc này Lâm Phong đình chỉ việc tu luyện cười nhạt đứng dậy, ánh mắt hắn quét về phía đám người kia một vòng sau đó lập tức hướng về trước bước đi:

- Viên Phi, có mấy người muốn thừa dịp đi lên trước tranh thủ qua cầu kìa, ngươi có thể diễn hoá ra mấy tòa sơn phong đập xuống xem có ai không may bị núi đè chết hay không.

- Ách.

. . Đám người kia trợn mắt lên, gia hỏa này tựa hồ như quá độc ác thì phải.

- Hắc hắc, nếu như bọn hắn mơ tưởng dựa vào vận mệnh, ta sẽ cho họ dựa vào vận mệnh!

Viên Phi nhếch miệng mỉm cười, sau đó nhấc hắc sắc cự bổng tử vung lên trời hung hăng đập xuống đất, thấy vậy, rất nhiều người nhao nhao lui về phía sau tránh đi, một tiếng nổ mạnh ầm ầm vang lên. Cái cự bổng kia đập xuống tạo ra một cái ranh giới

- Các ngươi đều không cho phép bước qua nơi đây, ai dám bước qua ta sẽ dùng cái này đánh người đó.

Viên Phi rống lên một tiếng khiến ánh mắt đám người kia cứng đờ lại.

- Vẫn còn ngồi chờ chết sao? Tông Nhân Dục nhàn nhạt phun ra một đạo thanh âm, mấy người nghe vậy, có người lập tức bước lên trước lạnh lùng nói: - Chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẻ còn sợ hắn hay sao.

- PHỐC.

. . Một đạo tiếng vang truyền ra, lập tức ánh mắt người kia co rút lại, hắn cúi đầu xuống nhìn thân thể mình, thấy có một bàn tay được bao phủ bởi ngọn lửa đen xuyên thấu lồng ngực hắn móc trái tim hắn ra, ngay cả lúc chết hắn không cũng biết mình chết như thế nào.

- Tâm không kiên định chỉ lo đi hãm hại người khác để đạt được mục đích riêng của mình, ai cầm đầu cũng đều đáng chết.

Lâm Phong nhàn nhạt nói ra một tiếng, sau đó hắn nhìn Tông Nhân Dục bằng một mắt nói:

- Có chút người chỉ cần nói vài lời đã khiến các ngươi bị bán mà không biết vì sao mình bị bán đâu.

Lời Lâm Phong nói tuy khó nghe nhưng không thể nghi ngờ, hắn đâm trúng vào chỗ yếu hại của bọn hắn, con người đều lòng dạ khó lường, ai dám đứng ra nói, người chết cũng chính là hắn. Vừa rồi người kia chết cũng không biết ai giết mình.

- Người có thể đi đến một bước này có ai không phải nhân vật hung ác chứ, các ngươi ở đó mà ngẫm nghĩ cho tốt đi!

Lâm Phong lại lần nữa cười lạnh nói ra, giờ phút này trong lòng những người kia đều muốn tìm cách đề phòng người âm hiểm quanh mình.

- Ầm ầm!

Nhưng đúng vào lúc này không gian lại có tiếng nổ mạnh truyền đến âm thanh này giống như âm thanh phát ra khi không gian bị phá vỡ thì phải, một cỗ lực lượng vô cùng cuồng bá giáng lên trên thân thể đám người kia khiến rất nhiều người không cách nào ổn định được thân hình, lực lượng ngũ hành và lội điện điên cuồng không ngừng oanh xuống như muốn mang tất cả mọi người ở đây oanh sát.

- Oanh Oanh.
..! Lôi điện dày đặc từ trên không trung đánh vào đám người kia, không có người nào may mắn thoát khỏi uy lực lôi điện. Lúc này thân ảnh mọi người hướng về phía không gian mới bước tới sau đó quay lại nhìn chằm chằm vào lực lượng đáng sợ kia, có mấy người không kịp phản ứng nên bị bỏ lại trong nháy mắt, hai mươi người đã bước qua một không gian khác.

- Lực lượng ngũ hành lại kinh khủng hơn rồi.

Thần sắc Lâm Phong trở lên nghiêm túc hắn, giờ phút này bọn hắn đã đi tới một phiến không gian khác, sau một cái chớp mắt, khoảng cách giữa họ và kỳ cảnh trong hư không lại gần hơn một chút, lực lượng Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ và lực lượng phong lôi đều thay đổi thành vô cùng đáng sợ, hơn nữa chúng đều lộ ra lực lượng bí truyền thuần tuý giống như chúng diễn hoá ra để bản thân bọn hắn nhận thức thì phải.

- Oanh oanh.
..! Trong hư không lại có một đạo lôi điện kinh khủng đánh vào khu vực kỳ cảnh, rất nhiều mảnh vỡ bí truyền xuất hiện, Lâm Phong quát to một tiếng điều khiển Thiên Cơ Kiếm ra khỏi vỏ cướp đoạt mảnh vỡ bí truyền Không chỉ có hắn hành động mà tất cả mọi người đều động thủ, tốc độ cướp đoạt của mọi người đều cực kỳ nhanh nên mảnh vỡ bí truyền chỉ thoáng chốc đã bị thu hết, Thiên Cơ Kiếm trở về mang theo mười mảnh vỡ bí truyền khiến Lâm Phong hơi có chút thoả mãn, hắn lại một mảnh vỡ sinh mệnh lực lượng ném vào trong miệng. Hôm nay lực lượng sinh mệnh ý chí cùng với lực lượng không gian ý chí đều chưa đạt đến tầng chín nên vẫn tiếp tục tu luyện, cnf những lực lượng ý chí khác đều đến tầng chín nên hắn có thể trùng kích tầng thứ bí truyền rồi.

- Cho ta mượn một ít mảnh vỡ bí truyền dùng tạm đi.

Nhưng đúng vào lúc này không gian truyền ra một thanh âm cuồn cuộn, Lâm Phong quay lại chỉ thấy bên cạnh hắn có một cỗ yêu khí trùng thiên bạo phát ra, lực lượng lôi điện mãnh liệt hướng phía Lâm Phong phóng xuống.

- Lôi Yêu!

Ánh mắt mọi người đột nhiên nhìn qua phát hiện chủ nhân thanh âm kia là Lôi Yêu, càng tiếp cận khu vực kỳ cảnh, khoảng cách giữa mười ngọn thiên kiều càng ngày càng gần, thân thể Lôi Yêu chỉ cần lóe lên mấy lần đã lao tới bên này, con ngươi tử sắc của hắn bắn ra từng luồng điện mang sáng chói, yêu khí toàn thân bốc lên nhìn vô cùng cuồng bạo.

- Lại con chim chết dẫm kia.

Viên Phi gầm lên một tiếng sau đó vung hắc sắc mộc bổng che khuất bầu trời hung hăng đập về phía Lôi Yêu, lôi điện linh khủng nổ ầm ầm ở phía trên côn gỗ giống như có một đạo sấm sét đánh xuống vậy, thân thể Viên Phi lui lại mấy bước nhưng con ngươi hắn lại bắn ra một đạo ý chí điên cuồng.

- Lực lượng bí truyền!

Lôi Yêu đã bước chân vào cảnh giới lôi điện bí truyền nên hắn lập tức nhận ra lực lượng bí truyền của Viên Phi.

- Cho các ngươi hảo hảo cảm thụ một chút cái gì mới gọi là lực lượng bí truyền, Thiên Lôi Diệt Thể.

Lôi Yêu đứng ở trong hư không nổi giận gầm lên một tiếng, lôi điện cuồn cuộn quấn quanh người hắn khiến hắn giống như Thiên Lôi thần linh vậy, lực lượng lôi điện không ngừng hội tụ vào trong thân thể hắn rồi hướng về phía Lâm Phong giáng xuống.

- Hung hăng càn quấy cái rắm à, để Viên gia gia đến tiêu diệt ngươi.

Viên Phi nổi giận gầm lên một tiếng, một cỗ khí tức vô cùng cuồng bạo phóng lên trời làm cho thiên địa trở lên trầm trọng xuống, Viên Phi vung một gậy hướng về phía Lôi Yêu ở trên không oanh sát mà ra, một gậy này chính thức mang thiên địa che phủ lại, vô số núi đồi diễn hoá ra hướng về phía trên oanh đến.

- Ầm ầm.

. . Lôi điện điên cuồng đánh xuống khiến những ngọn núi trùng trùng điệp điệp được Viên Phi diễn hóa mà ra không ngừng băng liệt, lực lượng bạo phát ra khiến thiên địa gần như bị vỡ vụn, lúc này mọi người chỉ thấy Viên Phi đạp mạnh chân xuống đất điên cuồng hét lên một tiếng, sau lưng hắn lập tức có hư ảnh yêu viên xuất hiện. Con chim ngu ngôc kia mới lĩnh ngộ lực lượng bí truyền mà cũng dám đến hung hăng càn quấy nên hắn nhật định phải mang đối phương đập cho không thể dậy nổi. Chiến đấu kinh khủng nổ ra khiến ánh mắt vô số người bị hấp dẫn lại đây, ở một toà thiên kiều khác có một người nhìn thấy Lâm Phong, không khỏi hừ lạnh một tiếng, nàng hừ lạnh vì gia hỏa này là người cướp bóc mệnh cách Tề Kiều Kiều nàng.

- Chỗ này chỉ có mười cái danh ngạch có thể đi lên tiếp, trong số các ngươi ai biết mình vô vọng đi tiếp, có thể đi qua bên kia cướp đoạt danh ngạch của bọn hắn.

Tề Kiều Kiều cười chỉ về phía Lâm Phong bên này nói ra, huynh trưởng nàng, Tề Thiên Thánh cũng ở cùng nàng trên cái cầu này, cái cầu này kết nối với khu vực có không gian lực lượng nên đội hình rất cường đại, mặc dù những người bị đào thải người đều không yếu nhưng họ không thể cạnh tranh ở đây được chính vì vậy nàng mới bảo họ đi cướp đoạt danh ngạch bên kia.

- Hôm nay Viên Phi đã bị kiềm chế nên đây sẽ là cơ hội của các ngươi, vòng tiếp theo chỉ còn lại mười cái danh ngạch mà mấy vị tiên nữ kia chắc chắn chiếm mỗi người một cái rồi, nếu như tính thêm đám người bọn họ, các ngươi một cái danh ngạch cũng không có, đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi đó.

Tông Nhân Dục nghiêm túc nói một tiếng khiến đám người kia lộ ra khí tức kinh khủng, bọn hắn nhất định phải liên thủ đối phó với đám Lâm Phong nếu không những người đó sẽ chiếm hết danh ngạch của bọn họ mất, không tiêu diệt bọn chúng đồng nghĩa với việc bọn họ không có danh ngạch đi tiếp.

- Hiện tại là cơ hội tốt của các ngươi, các ngươi chỉ cần liên thủ một chỗ là được, tốt nhất các ngươi hoàn toàn chiếm lấy toà thiên kiều này, vô luận ai bị đào thải cũng còn cơ hội.

Tề Kiều Kiều lại nhìn mấy người sau lưng mình nói ra, lời nàng nói lập tức khiến rất nhiều người chuẩn bị hành động. Không sai, chỉ cần bọn họ chiếm lấy toà thiên kiều cạnh, vô luận họ bị đào thải cũng không mất đi cơ hội.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play