- Kim ô hư viêm!

Lâm Phong tự lẩm bẩm một tiếng, hỏa diễm cũng giống như binh khí vậy nó cũng phân chia đẳng cấp, đẳng cấp hư viêm ngang bằng với Thánh khí bên trong binh khí, đối với võ giả tu luyện hỏa diễm mà nói hỏa diễm giá trị hơn so với muốn Thánh khí, bọn họ có thể sử dụng hỏa diễm một cách tốt nhất tu luyện hoặc giết địch, nhưng Thánh khí chỉ có thể dùng để công kích mà thôi, hơn nữa Thánh khí còn rất khó phát huy ra toàn bộ uy lực. Vừa rồi kim ô hư viêm kia chính là một loại dương hỏa do thái dương thần điểu tam túc kim ô thai nghén mà ra, bên trong nó mang theo thái dương hỏa diễm. Lúc trước Lâm Phong đã tận mắt nhìn thấy kim ô hư viêm mang Thánh khí một vị cường giả phá hủy, cái Thánh khí kia có cấp bậc hạ phẩm nên đẳng cấp kim ô hư viêm đã vượt qua hạ phẩm Thánh khí, nếu như hắn có thể có được kim ô hư viêm, nó sẽ giúp hắn lĩnh ngộ ra lực lượng hỏa diễm bí truyền, nếu luyện hoá nó, hắn có thể dùng nó giết người, thậm chí tăng cường tu vi. Chỉ sợ lần trước Nghiệp Hư Viêm cũng bị gia hoả Cùng Kỳ kia dùng để tăng lên tu vi rồi, kim ô hư viêm cho Lâm Phong cảm giác nó còn kinh khủng hơn cả Nghiệp Hư Viêm, so với âm hoả Nghiệp Hư Viêm, kim ô hư viêm càng thích hợp hắn hơn. Mắt thấy kim ô hư viêm thiếu chút nữa mình lại bị người khác chơi đểu cướp đi, Lâm Phong rất không cam lòng, thế nhưng mấy ngày nay cũng không phải hắn không có thu hoạch gì, hôm nay hỏa diễm ý chí hắn đã vững chắc tại tầng thứ bảy, nó còn có xu hướng đánh sâu vào tầng thứ tám. Bước chân Lâm Phong nhấc lên, thân thể hắn hướng về phía bên ngoài phiến hỏa diễm này đi ra, nhiều ngày như vậy trôi qua sợ đã có không ít người gộp đủ mệnh cách tiến vào trong này rồi. Khi tất cả mọi người hội tụ đến bên ngoài khu vực ngũ hành, cường giả lợi hại muốn đoạt lấy mệnh cách cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, không cần thời gian quá lâu, họ có thể đạt được mệnh cách màu xanh da trời. Thời điểm Lâm Phong đi ra bên ngoài hỏa vực, Mộng Tình cũng đã rời đi, lấy thực lực nàng cùng với uy lực thượng phẩm Thánh khí thất thải vũ y, Lâm Phong cũng không quá lo lắng cho nàng, người hắn lo lắng cũng chỉ có Đại Hại Trùng cùng với Thu Nguyệt Tâm mà thôi, Đại Hại Trùng tu vi hơi yếu nên tiến vào khu vực này không tốt cho lắm, tuy nói ở đây có rất nhiều kỳ ngộ nhưng cũng gặp không ít nguy hiểm. Còn Thu Nguyệt Tâm . . . lúc ấy Lâm Phong không có đón nàng đi cùng vì hắn có hai nguyên nhân, thứ nhất vì Mộng Tình, thứ hai, Lâm Phong cũng không hi vọng Thu Nguyệt Tâm mạo hiểm, đối với thân thể nữ tử và tâm tính Thu Nguyệt Tâm nên hắn cảm thấy không an toàn. Thân hình Lâm Phong loé lên, trong cái thành trì thượng cổ này ngẫu nhiên có thể gặp được một ít yêu thú lợi hại, đại đa số đều nắm giữ mệnh cách màu xanh da trời, thậm chí Lâm Phong còn thấy một số yêu thú nắm giữ mệnh cách màu xanh da trời cực kỳ đáng sợ, hắn không có đi quấy rầy hay săn giết những yêu thú kia mà đi tìm kiếm Vận Mệnh Thần Điện gần nhất. Rất nhanh Lâm Phong đã đến được Vận Mệnh Thần Điện, Lâm Phong lấy lực lượng thần niệm ngưng kết ra hình ảnh Phó Hắc rồi lập tức truyền lại cho lão nhân và nói:

- Tiền bối, ta cần một đôi mắt có thể thấy được chỗ hắn ở và cảnh trí xung quanh hắn.

Lão nhân nhìn Lâm Phong sau đó bình thản nói:

- Hai mươi vạn mệnh cách!

Tìm kiếm một người cùng với việc nhìn thấu hết cảnh vật xung quanh đối phương tự nhiên cần số lượng mệnh cách bất phàm, Lâm Phong đã sớm đoán được lần này sẽ tốn rất nhiều nhưng tựa hồ như hắn vẫn còn đánh giá thấp con số này. Lâm Phong khẽ gật đầu sau đó lại lập tức ngưng tụ ra ba đạo hình ảnh và nói:

- Ta còn cần thấy vị trí ba người bọn hắn cùng với cảnh trí chung quanh.

- Được, cần tổng cộng tám mươi vạn mệnh cách!

Lão nhân phất phất tay một cái khiến Lâm Phong cảm thấy chỗ mi tâm mình nhiều hơn một con mắt, tám mươi vạn mệnh cách cũng trong nháy mắt bị tước đoạt khiến Lâm Phong hơi có chút đau, nhưng hắn tin tưởng tất cả cái này sẽ đáng giá. Ra khỏi Vận Mệnh Thần Điện, Lâm Phong liền vận dụng thiên nhãn ở chỗ mi tâm hắn, hắn nhìn thấy Phó Hắc đang một thân một mình chạy đi đâu đó, sau đó dừng lại nhìn nhìn giống như đamg theo dõi người khác vậy, chuyện này khiến Lâm Phong thầm mắng gia hỏa này lại muốn muốn làm bọ ngựa rồi, hai người khác đương nhiên không thấy, có lẽ họ đã được hắn dùng Tụ Lý Càn Khôn thu vào bên trong tay áo rồi. Hắn thấy Mộng Tình thật sự đã tìm được một phiến địa vực băng tuyết, nàng tiến nhập vào bên trong, thấy toàn bộ hư không đều là tuyết. Không kể hai người này, hắn còn nhìn trộm hai người nữa, một người trong đó chính là thanh niên yêu nghiệt lúc trước, đối phương tu luyện không gian lực lượng cùng với hỏa diễm lực lượng nên hắn nhất định sẽ đi tìm địa phương có hai loại lực lượng này, Lâm Phong cũng muốn tu luyện không gian lực lượng nên hắn cảm thấy rất hứng thú với thanh niên kia, vì vậy hắn trực tiếp lấy loại thủ đoạn này nhìn trộm xem đối phương đang ở đâu, nếu như đối phương thực sự đến địa phương có không gian lực lượng cùng với hỏa diễm lực lượng, hắn có thể ngồi mát ăn bát vàng. Người thứ tư hắn theo dõi chính là Lôi yêu, gia hỏa này mặc dù không tính nhân vật yêu nghiệt nhưng hắn có thể cùng Viên Phi một trận chiến, không thể nghi ngờ vào thực lực hắn được, bản thân hắn cũng đã lĩnh giáo qua thực lực đối phương, đối với lực lượng ám kim Lâm Phong không có hứng thú quá lớn nhưng lực lượng lôi điện hắn lại rất muốn có được, đây là nguyên do hắn chịu bỏ ra hai mươi vạn mệnh cách nhìn trộm Lôi yêu. Tại Vận Mệnh thành này cái gì cũng có khả năng xảy ra nhưng điều kiện tiên quyết, ngươi phải lấy được nó, loại phương thức theo dõi này hết sức đơn giản nhưng người khác chưa chắc đã nghĩ đến, giống như việc người khác nghĩ tới một số thủ đoạn nhưng Lâm Phong hắn không nhất định có thể nghĩ đến vì mỗi người có một tư tưởng khác nhau, cái thủ đoạn này vì hắn muốn truy tìm Phó Hắc lên linh cơ khẽ động mới có thể nghĩ ra. Tốn tám mươi vạn mệnh cách hắn mới có thể thấy bốn người, nhưng đổi lại bốn người kia gặp được kỳ ngộ gì hắn cũng có thể biết được, hắn chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng sẽ có thể đạt được kỳ ngộ, bởi vậy Lâm Phong cho rằng cái giá này phi thường đáng giá. Nhìn xong hết thảy bốn người này, Lâm Phong ngược lại cũng không có vội đi tìm kỳ ngộ mà nhàn nhã đi dạo bên trong cái thành cổ này. Ba người kia sẽ chia sẻ tất cả thông tin mình gặp được cho hắn, nếu như hắn thấy được thứ hắn muốn, chỉ cần thông Vận Mệnh Thần Điện truyền tống tới địa điểm đó là xong. Lâm Phong rất hận một việc, tại sao không được sử dụng mệnh cách để thấy rõ cái tòa thành thị này, nhưng không cần nghĩ Lâm Phong cũng hiểu không thể làm vậy, bỏi vì như thế, mệnh cách sẽ không thể nào bắt được, loại ý nghĩ này cũng chỉ tồn tại trong đầu hắn một chút rồi bị hắn xoá đi, kể cả việc nháy mắt tăng lên tu vi cùng với việc lĩnh ngộ lực lượng bí truyền cũng như thế, những ý nghĩ không hề thiết thực tú nào, những việc không có khả năng thực hiện, lấy mệnh cách đi đổi lấy thời gian hoặc không gian lôi điện rồi dựa vào chính mình tu luyện lĩnh ngộ, mới phù hợp với thực tế.

- Oanh.

. . Lúc này có vô số âm thanh truyền vào trong tai hắn, Lâm Phong ổn định lại, hắn có thể cảm nhận được mặt đất đang nhẹ nhàng rung động.

- Có người đang chiến đấu!

Lâm Phong nói nhỏ một tiếng sau đó thân hình hắn lập tức lóe lên hướng về phía thanh âm kia truyền tới mà đi, quả nhiên một lát sau hắn nhìn thấy có người đang đại chiến với nhau, kiến trúc vốn đã bị tàn phá ở xung quanh không ngừng bị oanh vỡ ra, đại địa xuất hiện mấy đạo khe hở, một cỗ lực lượng hỏa diễm kinh khủng tràn ngập khắp nơi trong hư không, một người chiến đấu trong đó Lâm Phong nhận biết, một vị nữ tử cực đẹp, nàng khoác lên người một bộ trang phục bó sát màu đỏ thẫm càng tôn lên vóc người bốc lửa nàng, người này chính yêu nữ Phượng Huyên! Cùng Phượng Huyên chiến đấu là một nam tử mặc quần áo đen kịt, ánh mắt hắn nhìn rất lợi hại, sắc mặt âm lãnh, công kích của người này chiêu nào chiêu ấy đều vô cùng lăng lệ và ác liệt, mỗi lần công kích đều giống như muốn dồn đối phương vào chỗ chết vậy, hơn nữa càng quá phận người này chỉ cần công kích có hiệu quả hắn có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, có rất nhiều lần công kích hắn đều rất vô sỉ, hắn lao thẳng tới bộ vị nhạy cảm của Phượng Huyên khiến sắc mặt Phượng Huyên có chút hơi đỏ, nhưng mắt nàng vẫn tràn ngập lãnh ý lạnh như băng. Thậm chí sau lưng Phượng Huyên còn xuất hiện hư ảnh yêu phượng nhàn nhạt, hư ảnh rực rỡ và tươi đẹp vô cùng khiến nàng càng thêm yêu mỵ.

- Măcj dù người này công kích không chừa bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào nhưng thực lực hắn không thể nghi ngờ rất mạnh, thủ đoạn lại rất nhiều nữa.

Trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ, nam tử áo đen kia không có công kích cường đại như Phượng Huyên nhưng hắn lại thắng trên phương diện hỗn tạp, các thuộc tính lực lượng thần thông hắn đều được hắn khống chế rất tốt hơn nữa phối hợp không chê vào đâu được, chiêu nào cũng công kích trí mạng nên Phượng Huyên rơi vào trạng thái phi thường bị động, nàng muốn kéo ra khoảng cách nhưng nam tử áo đen kia lại bám sát không buông muốn cận chiến với nàng!

- Một trong tứ đại mỹ nữ Bát Hoang có vóc dáng thật mê người, nếu như bị ta áp ở dưới thân, cái cảm giác kia thật mỹ diệu, ta sẽ để cho ngươi dục tiên dục tử!

Trong miệng người kia phun ra một đạo thanh âm dơ bẩn phi thường chói tai khiến Phượng Huyên công kích càng ngày càng tàn nhẫn hơn, mặc dù nàng minh bạch đối phương đang cố ý trêu tức nàng nhưng muốn để tâm cảnh không có nửa điểm dao động thật sự rất khó.

- Lâm Phong, giúp ta một chút? Phượng Huyên nói một tiếng, nàng vừa dứt lời, Lâm Phong liền cảm giác một đạo sát ý kinh khủng từ trên người nàng xẹt qua hắn, đạo sát ý này cực kỳ lạnh lùng khiến thần sắc Lâm Phong ngưng lại, chỉ một cái nhìn thoáng qua mà qua sát ý đã kinh khủng như vậy, có thể thấy được Phượng Huyên thừa nhận áp lực như nào.

- Muốn ta ra tay? Lâm Phong chần chờ một lát rồi mở miệng nói, chỉ bằng cái sát ý vừa rồi, hắn không muốn đếm xỉa đến cũng không được, vì nhìn một trong tứ đại mỹ nữ hiển nhiên tốt hơn rất nhiều so với nhìn một tên sát thủ dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để giết người.

- Không cần, giúp ta chú ý địch nhân trong bóng tối là được, ngăn cản hắn ra tay đối với ta!

Thanh âm Phượng Huyên truyền đến khiến thần sắc Lâm Phong ngưng lại, trong bóng tối còn có người ư?

- Một trong thí hoàng thất sát!

Phượng Huyên lại lần nữa nói ra, đôi mắt Lâm Phong lập tức híp lại, thí hoàng liên minh!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play