Đám người Lâm Phong vừa bước đi, lại nghe được một hồi tiếng vang truyền ra, quay đầu lại nhìn, bọn hắn kinh ngạc phát hiện ra tòa yêu điện này dường như bị một cổ lực lượng thần bí nào đó bao phủ giống như bị phong ấn.

- Yêu điện bị phong bế? Lâm Phong nhìn Đoạn Vô Đạo ở bên cạnh nói nhỏ một tiếng, vì hắn phát hiện lực lượng phong ấn, sau khi Viên Phi tiến vào bên trong, yêu điện này cũng tự động phong bế lại, yêu điện chỉ cho một người bước vào hay sao? - Hai người các ngươi có muốn đi tìm kỳ ngộ của từng người hay không? Lâm Phong quay đầu lại nhìn Tử Kim Long Vương và Đoạn Vô Đạo hỏi, thực lực của Tử Kim Long Vương có chút cường đại nên nếu như đối phương có thể hoàn toàn khống chế, không có vấn đề gì quá lớn, nhưng Đoạn Vô Đạo vẫn còn quá yếu.

Hao phí trăm vạn mệnh cách mới bước vào bên trong thượng cổ thành, nếu không đi tìm kỳ ngộ của riêng mình thì thật đáng tiếc, mọi người đi cùng một chỗ tuy rằng an toàn một chút nhưng sẽ bỏ lỡ một ít cơ hội.

- Tốt, chúng ta đã lưu lại một tia ấn ký trên người của ngươi nên ngươi có thể tùy thời tìm chúng ta.

Đoạn Vô Đạo giống như biết rõ Lâm Phong chủ yếu lo lắng cho hắn nhất nên mở miệng nói ra, ngày xưa hắn tốt xấu gì cũng là một vị tôn giả cường đại nên không thiếu cách bảo vệ tính mạng, hôm nay hắn nắm trong tay nhục thể của Đoạn Vô Đạo lại bảo lưu được trí nhớ của mình, việc tu luyện cũng sẽ không thành vấn đề, với một ít năng lực của Đoạn Vô Đạo và một số thần thông của hắn, sẽ không có chuyện gì quá đáng lo cả, hắn không có mệnh cách nên người khác cũng sẽ không tự dưng giết hắn, nên cẩn thận một chút. Hai người lần lượt rời đi, Lâm Phong lấy ra tuyết yêu tháp mang yêu thú bên trong toàn bộ phóng ra dặn dò bọn nó: Nơi này có khả năng là một toà thành thượng cổ, nên nó đối với các ngươi có lẽ là một cái kỳ ngộ, hiện tại ta thả các ngươi rời đi tìm kỳ ngộ, chính mình nên cẩn thận một chút. Những yêu thú này đối với hắn cũng không có giá bao nhiêu giá trị, nhưng hắn vẫn chúc bọn chúng gặp may trong tòa thành trì này. Lũ yêu thú quan sát tình thế một lát sau đó ra hiệu với Lâm Phong rồi lập tức rời đi, để lại một tòa yêu tháp hoàn toàn vắng vẻ.

- Lâm Phong, tuyết yêu tháp này do mẫu thân luyện chế nên nó nằm trong tay ta có lẽ có thể phát huy ra uy lực mạnh hơn, ta muốn dùng nó.

Mộng Tình hướng về phía Lâm Phong đòi hỏi tuyết yêu tháp, cái tuyết yêu tháp này là một kiện Thánh khí có thể trấn áp yêu thú, trong cái tòa cổ thành này cũng có thượng cổ yêu thú lợi hại nên nếu có cơ hội nàng muốn trấn áp mấy đầu yêu thú nhốt vào đó. Mộng Tình đã mở miệng Lâm Phong tự nhiên đưa cho nàng, sau đó hắn lại nhìn về phía Đại Hại Trùng, Đại Hại Trùng thấy thế cũng hiểu rõ ý tứ của Lâm Phong, hắn vừa vặn cũng có loại suy nghĩ này nên cười nói:

- Tự ta đi.

- Tốt, chính mình cẩn thận một chút.

Lâm Phong đấm vào ngực Đại Hại Trùng một cái, sau đó lấy ra Thánh khí trên người nhìn Đại Hại Trùng nói:

- Ngươi muốn cái gì cứ tự mình chọn đi!

- Long phủ của ta đã đủ cường đại rồi nên ta lấy thêm cái lá chắn này.

Đại Hại Trùng chọn lựa một cái lá chắn màu đen sau đó rồi đi, tách nhau ra sẽ có nhiều hơn một tia cơ hội, hắn không có khả năng dựa vào Lâm Phong che chở mãi được, hắn muốn thay đổi mạnh mẽ, đương nhiên phải tự mình xông pha ra ngoài rồi, huống hồ hắn cũng không có yếu chút nào.

- Không.

Mộng Tình thấy Lâm Phong hướng về phía nàng nhìn lại, nàng không chờ đối phương mở miệng đã lắc đầu, Lâm Phong cũng không nhiều lời mà chỉ nhu hòa mỉm cười nắm lấy tay Mộng Tình tiếp tục đi về phía trước. Đây đúng là một toà thành trì vô cùng cổ xưa, trên đường đi Lâm Phong thấy vài đầu yêu thú hỏa thuộc tính có mệnh cách màu xanh da trời, khí thế hung ác lộ ra ngoài hiển nhiên chúng không phải những gia hoả dễ chọc, Lâm Phong cũng không có đi đoạt mệnh cách của chúng bởi vì yêu thú nơi này tuyệt đối không dễ đối phó.

- Lâm Phong đi bên kia.

Lúc này ngón tay của Mộng Tình chỉ về một phương hướng khác, chỉ thấy chỗ đó có liệt diễm ngập trời giống như muốn mang cả vòm trời in thành màu đỏ toả ra hào quang vạn trượng.

- Hoả diễm thật khủng khiếp, chúng ta đi tới đó nhìn xem!

Lâm Phong cũng tu luyện hỏa thuộc tính nên nhìn thấy bên kia có ánh lửa đốt cháy cả vòm trời, tự nhiên cũng có vài phần hứng thú, thân hình hai người hướng về phía bên kia lóe lên, thanh âm yêu thú Zsshi...i
-it hà.
.. không ngừng vang lên, thời điểm bọn họ đến gần nơi đó lại kinh dị phát hiện ra hai đầu yêu thú đang chiến đấu với nhau!

- Con yêu thú này có chút giống như tam túc kim ô nhưng lại có chút không giống.

Lâm Phong nhìn thấy một đầu yêu thú trong đó cùng thái dương thần điểu tam túc kim ô có mấy phần tương tự, ngạc nhiên nói ra, trên người nó được bao bọc bới hoả diễm vô cùng khủng bố, hoả diễm nhuộm cả thiên địa thành màu đỏ, con yêu thú giằng co cùng nó cũng đồng dạng là yêu thú hệ hỏa, nhìn nó giống như rùa nhưng lại mọc ra một đôi cánh, Lâm Phong chưa thấy qua loại yêu thú này bao giờ chỉ sợ nó là yêu thú từ thời thượng cổ còn tồn tại đến bây giờ, không biết hôm nay chủng loài của nó đã tuyệt diệt hay chưa nữa. Bên cạnh hai đầu yêu thú kia tồn tại một phiến hỏa diễm vô cùng kinh khủng, khu vực đó giống như một tòa Hỏa Diễm sơn mạch đang xông thẳng lên trời.

- HỏaVực, Hỏa Vực!

- Con Kim ô kia tựa hồ như đang tranh đoạt cái mảnh vỡ chưa hỏa diễm này thì phải!

Ánh mắt Mộng Tình rơi vào móng vuốt của yêu thú nhìn giống như rùa nhưng lại có hai cánh kia nói ra, trong móng vuốt của nó có một mảnh vỡ nhìn như miếng ngọc bội toả ra ánh sáng hoả diễm rất nồng đậm, toàn thân nó một màu đỏ thẫm, bên trong nó hình như có hỏa diễm đang chấn động không ngừng thì phải.

- Ê a!

Kim ô phun ra một luồng hỏa diễm cực mạnh về phía con yêu giống như rùa kia, hình như khi Kim ô phun ra hoả diễm, trong miệng nó cũng có một khỏa thái dương từ bên trong bắn ra hướng phía con rùa kia oanh kích, đồng thời thân thể của nó cũng tạo ra một cơn lốc hoả diễm kinh khủng thổi qua không gian, Lâm Phong cùng Mộng Tình cách hai con yêu thú tương đối xa nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ nóng bỏng, thậm chí con mắt hai người gặp phải cơn gió nóng kia cũng đều phải nhắm lại. Hỏa diễm kia đã vô hạn tiếp cận sức mạnh bí truyền, nên nó như muốn mang cả cái không gian này đốt cháy lên vây. Nhưng hai người lại thấy con quy điểu kia đột nhiên mở cái miệng cực lớn của mình ra nuốt luôn khoả thái dương hỏa diễm kia vào trong bụng, Lâm Phong và Mộng Tình đứng một bên quan sát thấy cảnh này, không biết lên nói cái gì nữa, hai con yêu thú hoả hệ đánh nhau rất ác liệt vì song phương đều có công kích lửa và đều chống chịu lửa rất tốt, nếu hai bên không có sự chênh lệch rất lớn, tuyệt đối không giết chết được đối phương. Quả nhiên hai đầu yêu thú đều điên cuồng dùng lửa tấn công nhau, phiến không gian này giống như đã bị hỏa diễm xơi tái, đầu quy điểu kia vẫn một mực bảo vệ lấy mảnh ngọc vỡ kia, nguyên nhân dẫn đến chiến đấu cũng bởi nó mà dựng lên. Hai con yêu thú khiến phiến không gian này bị một tầng hoả diễm kinh khủng bao phủ, hư không bị biến đổi đến mức có chút mơ hồ, biến dạng. Lâm Phong và Mộng Tình đều cảm giác thấy phi thường không thoải mái, hỏa diễm ở đây hình như quá mạnh một chút thì phải.

- Ông!

Nhưng đúng vào lúc này hư không đột nhiên trở lên rung động mãnh liệt, Lâm Phong chỉ thấy có một thanh niên chậm rãi đi vòng qua chỗ hai đầu yêu thú đang chiến đấu tiến vào bên trong, hắn vậy mà bỏ qua không thèm quan tâm tới luồng hoả diễm kinh khủng kia.

- Cường giả nhân loại.

Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, hắn chỉ thấy cánh tay của người kia xẹt qua hư không, lập tức trên người quy điểu xuất hiện một đạo tinh mang, đạo quang mang này khoá chặt quy điểu lại trong đó.

- Chết đi!

Cánh tay của thanh niên kia rạch một cái vào hư không khiến tinh mang giăng khắp nơi toả ra ánh sáng chói lọi, lập tức máu tươi cùng hỏa diễm phiêu tán rơi rụng, thân thể con quy điểu kia hoàn toàn bị tê liệt, hai tay thanh niên khẽ bóp lại mang hỏa diễm nắm vào trong lòng bàn tay. Trong khi nắm lấy đoàn hoả diễm kia ánh mắt hắn lại chuyển qua hướng về phía kim ô nhìn lại, đôi mắt yên bình nhưng lại tràn ngập nhuệ khí.

- Ê a!

Kim ô thấy một màn này, phát ra một đạo tiếng hí sau đó lập tức quay người hướng phía trời xanh phi độn mà đi, nó muốn chạy trốn khỏi nơi này. Cánh tay của thanh niên kia mở ra sau đó lập tức bước chân đuổi theo, thân thể của hắn biến mất tại chỗ sau đó tinh mang kinh khủng lại lần nữa xuất hiện mang thân thể kim ô bao phủ, thân thể kim ô vẫn lao lên như gió lốc điên cuồng bay về phía hư không, nhưng thanh niên kia lại ra tay rạch về phía hư không một cái, một tiếng rên rĩ truyền ra, thân thể kim ô bị tê liệt, mệnh cách của nó bị thanh niên kia đoạt được!

- Thực lực thật khủng khiếp!

Lâm Phong thấy thanh niên kia chỉ giơ tay nhấc chân đã đánh chết hai đầu yêu thú hỏa diễm kia, trong lòng hắn run lên nhè nhẹ, giờ phút này trong nội tâm hắn chỉ có hai chữ, cường đại! Thực lực bực này cũng quá rung động đi, hắn và Mộng Tình liên thủ cũng chưa chắc hạ được hai đầu yêu thú kia nhưng đối phương lại có thể mạt sát chúng trong nháy mắt.

- Yêu nghiệt!

Trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ không biết người này có phải một trong những nhân vật yêu nghiệt trong Bát Hoang vực theo lời như lời Viên Phi nói hay không, dịch chuyển hư không, dùng tinh mang xoắn giết kẻ địch, năng lực dịch chuyển cùng với lực lượng áp xúc của không gian, rất có thể thanh niên này đã lĩnh ngộ lực lượng bí truyền hơn nữa còn là lực lượng bí truyền phi thường lợi hại, không gian bí truyền! Cửu Tiêu đại lục không thiếu khuyết thiên tài yêu nghiệt, Bát Hoang vực mênh mông đương nhiên cũng có, bằng chứng là giờ phút này Lâm Phong đã nhìn thấy một vị, sợ rằng người này muốn giết một vị tôn giả bình thường cũng dễ dàng, vừa rồi hắn đánh chết hai đầu yêu thú hỏa hệ kia thật sự quá mức nhẹ nhàng mà, chỉ cần giơ tay nhấc chân, chúng đã tan thành mây khói. Thanh niên kia hướng về phía Lâm Phong quăng đến một đạo ánh mắt thế nhưng hắn chỉ nhìn và không ra tay, hắn cầm lấy mảnh ngọc vỡ kia rồi đi vào bên trong phiến hỏa diễm kinh khủng, điều này làm cho Lâm Phong chợt hiểu ra, có lẽ đối phương ngoại trừ lĩnh ngộ lực lượng không gian bí truyền ra, hắn cũng đã hoàn thiện lực lượng hỏa diễm, nếu không hắn sẽ không đi đoạt cái mảnh ngọc vỡ có chưa hỏa diễm kia.

- Mộng Tình, ta muốn đi vào đó nhìn xem.

Lâm Phong đối với Mộng Tình nói ra. Mộng Tình khẽ gật đầu cười nói:

- Đi đi, muội ở bên ngoài chờ huynh, nếu như chờ lâu quá muội sẽ tự rời đi, đi tìm đi địa phương khác.

- Cẩn thận một chút!

Lâm Phong xoa xoa lên mái tóc của Mộng Tình mỉm cười dặn dò một câu sau đó lập tức xông vào cái phiến hỏa vực kia, trừ hắn ra xung quanh cũng có vài người từ bên ngoài tiến nhập vào trong hoả vực, tất cả đều tu luyện hoả thuộc tính!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play