Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1162 - Yêu điện


...

trướctiếp

Lúc này, nhóm người Lâm Phong xuất hiện bên ngoài Hỏa Vực. Lâm Phong, Mộng Tình, Viên Phi, Hoàng Phủ Long, Tử Kim Long Vương, Đoạn Vô Đạo đều có mặt, thời điểm hắn trong Vận Mệnh Thần Điện đã hỏi qua nơi hạ lạc của Vân Phi Dương và biết được hắn không có xuất hiện trong Vận Mệnh thành, vì vậy hắn thông qua truyền tống trận của Thần Điện tìm được Viên Phi cùng với Hoàng Phủ Long, nếu như có cách lách cái màng sáng hảo vực, vì sao không mang theo tất cả bọn họ cùng một chỗ tiến vào khu vực ngũ hành này, như vậy mọi người có thể tiết kiệm mấy trăm vạn mệnh cách qua cửa, một con số sẽ rất khủng bố. Lâm Phong vốn định mang theo cả Lâm Nhược Thiên cùng với Mông Bá tiến vào nhưng sau khi cân nhắc đến sự tình của Ngọc Hoàng cung, hắn lại thôi, nếu như tin tức về Vũ Hoàng cung điện tiết lộ ra ngoài, đối với hắn mà nói đây tuyệt đối không một cái chuyện tốt, chỉ sợ đến lúc đó lại gặp rất nhiều phiền toái ấy chứ.

- Muốn đi vào ngay hay không? Lâm Phong hỏi một tiếng.

- Đợi ta đi đến phía trước cướp một ít mệnh cách đã!

Trong con ngươi Viên Phi lóe lên một tia sắc thái yêu dị, hắn lập tức mang theo cái cự bổng của mình hướng về phía mấy người đang đi tới xa xa kia chặn lại, hắc sắc mộc bổng nện lên mặt đất khiến âm thanh ầm ầm vang lên, đại địa bị hắn hung hăng đánh cho nứt toác cả ra. Mang toàn bộ mệnh cách lấy ra đây! Viên Phi bá đạo nói ra khiến Lâm Phong trợn tròn cả mắt, cái này thật sự quá ngoan độc mà, tính nết yêu viên vốn thẳng thừng và táo bạo, dã tính rất mạnh muốn làm cái gì thì làm cái đó không cố kỵ cái gì.

- Viên Phi, hôm nay mọi người đều muốn tiến vào trong đó, ngươi làm như vậy phải chăng hơi cường đạo.

Có người nhận ra Viên Phi nên rất không vui nói ra, thế nhưng Viên Phi lại vung mộc bổng lên đập tới, mộc bổng to lớn giống như Thái Sơn áp đỉnh lại cực kỳ mạnh mẽ đánh xuống khiến mọi người nhao nhao né tránh.

- Ông.

. . Mộc bổng kinh khủng dừng lại trên đỉnh đầu đối phương khiến đối phương bị dọa cho sợ hãi toát ra một thân mồ hôi lạnh, thân thể đều khẽ run lên.

- Lấy ra.

Viên Phi hét lớn một tiếng, thanh âm như lôi đình khiến khóe miệng đám người chung quanh co giật, đột nhiên toàn bộ lóe lên rời đi, đánh không lại thì có thể chạy, chỉ có cái tên đáng thương kia phải mang mấy vạn mệnh cách móc ra.

- Tốt rồi, hiện tại đã an tĩnh.

Viên Phi khiêng mộc bổng đi về phía Lâm Phong khiến hắn không biết lên nói cái gì, hắn xuất ra Vũ Hoàng cung điện để mọi người đi vào.

- Các ngươi đi vào trước đi, chờ ta bước vào cái Hỏa Vực này rồi lại cho các ngươi đi ra.

Lâm Phong đối với mấy người ra hiệu, Viên Phi có chút kinh ngạc khi thấy cái cung điện này vì nó lộ ra một cỗ khí tức cực kỳ cổ xưa, bọn hắn lập tức cùng nhau tiến vào Vũ Hoàng cung điện, lấy thực lực hôm nay của bọn hắn thì những người trong cung điện trước mặt tất nhiên không làm gì được bọn hắn rồi. Lâm Phong mang Vũ Hoàng cung điện thu nhỏ lại nắm trong tay rồi lập tức đi vào trong Hỏa Vực, trong nháy mắt thiên địa đột nhiên có dị biến nổi lên khiến thần sắc Lâm Phong có chút ngưng lại, chỗ mi tâm của hắn có một đạo mệnh cách màu xanh da trời bị tước đoạt đi, nơi này yêu cầu mệnh cách màu xanh da trời mới có thể vào, cái giá phải trả thật khủng khiếp.

- Trong này và bên ngoài không giống nhau chút nào!

Mảnh không gian trước mắt giống như tòa thành trì hoang phế kia, tràn ngập khí tức cổ xưa và tràn ngập hoả diễm vô cùng nóng bỏng, nơi này hoàn toàn có thể coi là Hỏa Vực chân chính rồi, nhưng cảnh trí của nó so với lúc ở ngoài nhìn thấy toàn bất đồng với nhau. Đây là một không gian hoàn toàn khác, bên ngoài nhìn thấy chỉ một phiến huyễn cảnh mà thôi! Đám người Viên Phi lần lượt xuất hiện, khi mọi người thấy cái phiến thành trì hoang tàn này cũng lộ ra thần sắc kinh nghi bất định.

- Ta như thế nào lại có cảm giác nơi này là một thành thị thời thượng cổ bị chiến đấu tàn phá.

Viên Phi cảm nhận được trong cái thành trì hoang tàn này có một cỗ khí tức viễn cổ rất mãnh liệt. Lâm Phong nhẹ gật đầu, nơi đây đích thật rất xưa cũ, vì sao Mệnh Vận thành lại đưa bọn chúng mang đến nơi này chứ, cả tòa thành thị này tựa hồ đều bị khí tức hỏa diễm bao phủ thì phải.

- Đi!

Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, lập tức bốn người cùng tiến về phía trước mà đi, chung quanh bọn họ đều có đồ vật bị tàn phá, bọn hắn giống như thật sự đi tới chiến trường cổ vậy.

- Rống.

. . Đúng vào lúc này một đạo thanh âm thú rống cuồn cuộn truyền đến, một cỗ yêu khí từ phía trước đánh úp lại, bọn hắn thấy phía trước có một đầu yêu thú chậm rãi đi ra từ trong đống kiến trúc đổ nát. Yêu thú này mình sư tử, con ngươi đỏ thẫm tràn ngập khí tức yêu dị, thân thể khổng lồ của nó giống như một tòa nhà vậy, nó chỉ một chân cũng có thể dẫm người ta chết, nó hướng cái thân thể khổng lồ của mình về phía đám người Lâm Phong nhìn thoáng qua khiến người ra có cảm giác phát lạnh. Càng làm cho bọn người Lâm Phong khiếp sợ chính là tại mi tâm của nó có hai đạo thụ văn màu xanh!

- Ta như thế nào cảm giác mình đã trở lại quá khứ vậy!

Tử Kim Long Vương cùng Đoạn Vô Đạo mở miệng nói ra:

- Diễm ma sư, yêu thú hỏa thuộc tính, vô cùng hung mãnh.

- Nó và Cùng Kỳ vậy mà lại có mấy phần tương tự!

Lâm Phong có chút kinh ngạc, hắn đối với yêu thú thời kỳ thượng cổ của Vận Mệnh thành càng phát ra sự tò mò.

- Càng quan trọng hơn là nó có thể ngưng tụ mệnh cách, đã như vậy, không cần phải khách khí với nó rồi!

Viên Phi khiêng hắc sắc mộc bổng xông lên nhanh như một tia chớp, mộc bổng kinh khủng đập tới người diễm ma sư, diễm ma sư thấy vậy, gầm nhẹ một tiếng, hỏa diễm màu đen trên người nó quay cuồng bùng lên dữ dội sau đó nó lấy móng vuốt to lớn của mình hướng về phía cái mộc bổng kia oanh tới.

- NGAO.

. . Lực va chạm kinh khủng khiến cho móng vuốt của diễm ma sư bị rạn nứt nhưng nó vẫn y nguyên về hướng phía Viên Phi oanh tới, lực lượng cực kỳ đáng sợ bộc phát ra.

- Lão tử so với ngươi!

Viên Phi gầm lên một tiếng, cánh tay hắn hóa thành cánh tay của yêu viên rồi hung hăng cùng đối phương oanh kích vào nhau, cuối cùng lực lượng của diễm ma sư không bằng Viên Phi nên nó muốn chạy trốn, mọi người chỉ nghe được thanh âm ầm ầm không ngừng phát ra, Viên Phi liên tục giáng mười quyền vào thân thể diễm ma sư, nó mới hoàn toàn chết đi, mệnh cách của nó bay vào mi tâm Viên Phi.

- Phù!

Đại Hại Trùng gắt một cái trợn mắt há hốc mồm nói:

- Nếu như một mình ta đụng phải con yêu thú này còn không phải nó nuốt luôn hay sao.

Lâm Phong cũng không nói thêm gì, mới vừa gia nhập vào phiến khu vực này mà đã có một đầu yêu thú dám so cường độ thân thể với Viên Phi, Viên Phi phải đánh ra hơn mười quyền mới có thể oanh sát yêu thú này từ đó có thể thấy được đối phương ương ngạnh như thế nào.

- Hai cái mệnh cách màu xanh, nhìn thực lực của yêu thú trước mặt có lẽ nó có liên quan đến mệnh cách của bọn hắn, vừa rồi yêu thú kia hiển nhiên cũng muốn cướp đoạt mệnh cách của chúng ta!

Vừa rồi Lâm Phong rõ ràng cảm nhận được diễm ma sư hứng thú với hắn nhất, nó cứ nhìn chằm chằm vào hắn khiến hắn có cảm giác phát lạnh!

- Không sai, trong này có lẽ có rất nhiều mệnh cách đấy.

Viên Phi thấy vậy lại có vẻ đặc biệt hưng phấn, bộ mặt yêu dã của hắn lộ ra rõ ràng, người ta nói nguy cơ cũng chính là kỳ ngộ.

- Ông.

. . Xa xa lại có một đạo ảo ảnh xẹt qua, một đạo thân ảnh của cường giả nhân loại, hiển nhiên đã có người tiến vào trung tâm thành trì hoang tàn này, những người có thể bước vào nơi này đều người nắm giữ mệnh cách màu xanh da trời.

- Tăng thêm tốc độ di chuyển, nếu như vào chỗ nào cũng thấy được mệnh cách màu xanh da trời, có thể thấy được trong này có kỳ ngộ lớn đến mức nào rồi đó.

Lâm Phong nói. Lập tức một hàng người tiếp tục đi về phía trước, tại nơi xa xôi ngẫu nhiên truyền đến âm thanh bạo liệt vang lên cùng với yêu khí trùng thiên, thậm chí dùng mắt thường cũng có thể thấy được yêu khí hỗn tạp lẫn vào hỏa diễm.

- Vận Mệnh Thần Điện!

Lúc này tại phương hướng bọn hắn đi tới có một tòa cung điện sáng chói toả ra ánh sáng vận mệnh ẩn vào mây xanh, Vận Mệnh Thần Điện thật rồi, hiển nhiên bọn hắn cướp đoạt mệnh cách không cần phải lo không có đất dụng võ, nơi đây có Vận Mệnh Thần Điện nhưng rất ít người có thể thấy vì người có thể tiến vào nơi này sẽ không quá nhiều.

- Chỗ đó có gì vậy? Bên cạnh Vận Mệnh Thần Điện còn có một tòa cung điện khác, tòa cung điện này lộ ra vẻ đặc biệt thâm trầm, nó có một cỗ yêu khí vô cùng yêu dị phát tán ra.

- Đi xem.

Viên Phi giống như cảm nhận được cái gì đó nên mãnh liệt chạy đến, sương mù màu đen quấn quanh phía bên ngoài cung điện, ngăn trở tầm mắt của mọi người. Viên Phi nâng lên mộc bổng vọt vào khiến Lâm Phong hoàn toàn im lặng, gia hỏa này quá lỗ mãng rồi nghĩ đến cái gì, lập tức làm cái đó, nơi này và bên ngoài đâu có giống nhau, Vận Mệnh Thần Điện là khu vực nòng cốt nên nó cũng là khu vực đặc biệt nguy hiểm.

- Oanh!

Một đạo thân ảnh lập tức bay ra hung hăng đụng vào mặt đất khiến cho mặt đất bị rung động, thân ảnh này rõ ràng là Viên Phi mới vừa đi vào.

- Yêu khí thật khủng khiếp, nơi đây đúng là thành trì thời thượng cổ thật rồi!

Viên Phi tức giận mắng một tiếng sau đó lại nâng lên mộc bổng toả ra yêu khí trùng thiên, từng bước một hướng về phía yêu điện đi tới khiến mặt đất ầm ầm run rẩy, Viên Phi nổi giận thật rồi.

- Các ngươi nên rời đi trước đi, tòa cung điện này không thích hợp với các ngươi nữa rồi đi tìm kỳ ngộ của mình đi, nơi đây mới chính là Vận Mệnh thành, địa phương có thể cải biến vận mạng!

Thân ảnh Vân Phi đi vào bên trong toà cung điện kia, hắn tiến vào chỉ để lại lời chào hỏi khiến Lâm Phong không khỏi cười khổ.

- Oanh, oanh, oanh.

. . Thanh âm va chạm kinh khủng không ngừng vang lên, yêu khí cuồng dã điên cuồng nhào ra, qua rất lâu bên trong mới dần dần yên tĩnh trở lại!

- Yêu điện!

Ánh mắt Lâm Phong lóe lên dưới, sau đó lập tức nói:

- Chúng ta cũng đi thôi, nơi đây lưu lại cho hắn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp