- Viêm Đế, nếu không về sau ta đi theo ngươi lăn lộn.

Đại Hại Trùng chưa từ bỏ ý định, cười đùa.

- Bản đế cho ngươi cơ hội, ngươi không quý trọng, muộn rồi.

Viêm Đế khinh bỉ Đại Hại Trùng, nhìn thấy mặt gã buồn bực, lão lại nói:

- Tuy nhiên, lúc này Mệnh Vận thành là cơ duyên của ngươi, nó có thể đưa đồ cho ngươi, ở trình độ nào đó mà nói, có thể hơn hẳn đồ ta có thể cho ngươi.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết, ngươi phải có thực lực đi tranh thủ, đi nắm tới tay.

- Hả? Đám người Lâm Phong nghe được lời ấy, vẻ mặt đều run lên, chỗ Mệnh Vận thành này có thể cho bọn hắn nhiều hơn so với Viêm Đến có thể cho? Mệnh Vận thành thật sự khủng bố như thế sao!

- Mệnh Vận thành sở dĩ gọi Mệnh Vận thành, thực sự không phải chỉ đơn giản do lời của người tiên tri có thể đoán vận mệnh của ngươi.

Vận mệnh có được là nằm ở trong tay ngươi, ở trong Mệnh Vận thành, ngươi có thể dựa vào lực lượng của chính mình, đi thay đổi vận mệnh của mình. Vẻ mặt Viêm Đế trang nghiêm, Lâm Phong căn bản không ngờ tới, đường đường là Viêm Đế, nhưng lại tôn sùng Mệnh Vận thành như thế.

- Vào đi thôi, một khi đặt chân vào Mệnh Vận thành, bên tai của các ngươi sẽ vang lên tiếng chuông vận mạng, nói cho các ngươi biết tất cả mọi chuyện, cho nên căn bản không cần có người dặn dò các ngươi cái gì.

Bản đế phải nhắc nhở các ngươi, tâm lớn hơn, phải độc, đương nhiên điều kiện tiên quyết, ngươi phải có lực lượng để lấy được điều này, nếu không thì từng bước đi đến, nắm cho chắc cơ hội lần này, đây chân chính là một lần kỳ ngộ. Bản đế cũng phải làm một cuộc lớn rồi. Con ngươi cực đại của Cùng Kỳ hiện lên vẻ nóng cháy, đối với một chuyến đi Mệnh Vận thành lần này, hiển nhiên lão cũng rất động tâm, một lần kỳ ngộ cực kỳ khó có được.

- Mộng Tình!

Lâm Phong lôi kéo tay Mộng Tình, khẽ gật đầu với nàng, sau đó nhìn về phía Hoàng Phủ Long, chuẩn bị bước vào Mệnh Vận thành.

- Mệnh Vận thành thay đổi liên tục, sau khi các ngươi đặt chân vào đó, sẽ bị vận chuyển đến những địa vực khác nhau.

Tuy nhiên, nếu các ngươi có năng lực … rất nhanh có thể đoàn tụ, Mệnh Vận thành không gì không làm được. Cùng Kỳ bổ sung một tiếng, khiến Lâm Phong có chút buồn bực hỏi:

- Vận chuyển đến địa vực khác nhau, làm sao để đoàn tụ một cách nhanh nhất? - Đi vào, sẽ biết!

Thân thể của Cùng Kỳ chậm rãi bay lên không, lập tức đánh tới thành trì cổ xưa hư ảo mộng huyễn kia. Rất nhanh, bóng dáng Cùng Kỳ biến mất khỏi tầm mắt của Lâm Phong, cũng bước chân vào trong Mệnh Vận thành .

- Lão bất tử kia, thế nhưng lại muốn ngậm miệng ăn tiền.

Lâm Phong chửi nhỏ một tiếng, tuy nhiên nếu Cùng Kỳ nói rất nhanh có thể đoàn tụ, tin tưởng sẽ không lừa hắn.

- Đại Hại Trùng, tên khốn kia mặc dù không đáng tin cậy chút nào, nhưng một vài lời của lão chắc chắn không sai, nắm chắc lần kỳ ngộ này đi.

Lâm Phong gật đầu nói với Hoàng Phủ Long, trải qua cuộc đối thoại với Cùng Kỳ, hắn hiển nhiên cũng càng thêm coi trọng Mệnh Vận thành .

- Biết, ta đã quấy rầy hai người các ngươi rồi.

Đại Hại Trùng gãi gãi đầu, thân thể cũng lập tức nhảy lên, rất nhanh, liền biến mất trong tầm mắt của Lâm Phong. Lâm Phong và Mộng Tình nhìn nhau một cái, hai người cũng nắm tay nhau lập tức đi tới cái thành trì mông lung hư ảo kia.

- Mộng Tình, sau khi tiến vào Mệnh Vận thành , ta sẽ đi tìm nàng trước.

Khi hai người Lâm Phong tới gần Mệnh Vận thành trên hư không, Lâm Phong nói với Mộng Tình. Nhưng Mộng Tình lại khẽ lắc đầu nói:

- Nếu có thể … ta đi tìm chàng, chàng có thể một lòng làm chuyện của mình, ta tìm chàng hẳn sẽ dễ dàng hơn một chút.

Lâm Phong nhìn đôi mắt dịu dàng như nước của Mộng Tình, khẽ gật đầu:

- Được, ta chờ nàng!

Dứt lời, hai người bước chân vào mảnh thế giới mông lung kia, trong khoảnh khắc, một cỗ lực lượng vô hình tác động lên người bọn họ. Một tiếng ong vang lên, tiến vào trong Mệnh Vận thành . Lâm Phong lắc lắc đầu, giật giật tay, nhưng giờ phút này, Mộng Tình vừa rồi còn nắm tay hắn, đã biến mất không thấy gì nữa. Mà vừa rồi, tiếng chuông vận mạng thật sự vang lên, có một đoạn trí nhớ khắc vào trong đầu của hắn, vô cùng huyền diệu.

- Đạt được mệnh cách hùng mạnh, có thể giao dịch tất cả!

Lâm Phong thì thào nói nhỏ, giờ phút này ở mi tâm của hắn, xuất hiện từng sợi ánh sáng màu đỏ. Những dấu ấn màu đỏ có hình hoa mai, có tất cả năm điểm lượn lờ ở mi tâm. Thiên Vũ cảnh tầng năm, khi bước vào Mệnh Vận thành , có được mệnh cách màu đỏ, bởi vì tu vi của hắn là Thiên Vũ tầng năm, cho nên có mệnh cách màu đỏ bậc năm.

- Đây rốt cuộc là địa phương nào, Mệnh Vận thành do người nào mở ra, người tiên tri là tồn tại khủng bố như thế nào? Lâm Phong thì thào nói nhỏ, trong đầu óc hắn nhiều ra thêm một đoạn trí nhớ, ghi lại một ít gì đó, toàn bộ trí nhớ liên quan đến mệnh cách.

Tiến vào Mệnh Vận thành , săn bắt mệnh cách người khác, làm hùng mạnh chính mình, không ngừng khiến mệnh cách lột xác hùng mạnh, lập tức bước vào Thần điện Vận Mệnh. Chỉ cần có đầy đủ mệnh cách, ngươi có thể đạt được tất cả thứ ngươi muốn. Ánh mắt Lâm Phong đảo qua hoàn cảnh xung quanh. Giờ phút này, chỗ hắn đứng là một tòa thành cổ, lộ ra khí tức phong cách cổ xưa. Hơn nữa, không giống như khi nhìn từ ngoài vào, giờ phút này, thành cổ trong mắt hắn vô cùng rõ ràng, căn bản không giống một thành trì hư ảo, mà chân chính một tòa thành cổ. Mệnh Vận thành rộng bao nhiêu, lớn cỡ nào, Lâm Phong hắn không biết, Cùng Kỳ nói Mệnh Vận thành không chỉ liên quan đến mỗi Bát Hoang cảnh như vậy. Vậy chẳng lẽ, ngoại trừ Bát Hoang cảnh, thiên tài các địa vực khác cũng cùng một lúc, bước chân vào trong Mệnh Vận thành?

- Lúc đại hội Tuyết Vực, vòng thứ nhất ở Thiên Sơn, nhưng quy tắc lại có vài phần tương tự với chỗ này, chỉ có điều bút tích của Thần Cung còn thua xa Mệnh Vận thành, muốn đạt được hết thảy, nhưng cũng chỉ đặt một ít thứ tốt trong thần miếu.

Chẳng lẽ, quy tắc của Thần Cung bắt chước Mệnh Vận thành? Lâm Phong thì thào nói, thần miếu, Thần điện Vận Mệnh, hạt giống, mệnh cách! Quá giống nhau rồi, Lâm Phong thực tự nhiên liên hệ các chi tiết giống nhau lại. Còn có, Thần Cung hẳn là thế lực bá chủ duy nhất ở Càn Vực có được tiểu thế giới. Hiển nhiên, ngày xưa, Thần Cung cũng có lịch sử huy hoàng, có thể từng xuất hiện cường giả Hoàng Vũ, nhưng bất kể thế nào, Thần Cung không có khả năng có Mệnh Vận thành cổ xưa như vậy. Cho nên, Lâm Phong đoán, quy tắc do thần miếu chế định đại hội Tuyết Vực, rất có thể diễn sinh từ Mệnh Vận thành, mà trên thực tế, cũng giống như Lâm Phong đoán, quy tắc vòng thứ nhất của đại hội Tuyết Vực, có nguồn gốc từ Mệnh Vận thành . Nhưng đại hội Tuyết Vực so với Mệnh Vận thành mà nói, như kiến gặp voi. Tuyết Vực chỉ có một lần đại hội, mà Mệnh Vận thành, ở trong mắt Đại Đế cũng sâu không lường được, có khả năng liên lụy đến Cửu Tiêu đại lục. Vừa vào Mệnh Vận thành , sinh tử do mệnh, chặt đứt hết thảy liên hệ với bên ngoài, cũng không biết thuộc dạng tồn tại khủng bố nào, khống chế tất cả mọi người trong này. Trong tầm mắt Lâm Phong, có một tòa đại điện cao vút trong tầng mây, vượt xa tất cả các kiến trúc, giống như một thế giới khác. Ở đỉnh đại điện, thánh quang lóng lánh, vô cùng rực rỡ. Nơi đó, chính là Thần điện Vận Mệnh.

- Thần điện Vận Mệnh có thể cho ta mọi thứ ta muốn, mà trước khi tiến vào Cùng Kỳ cũng có dặn, tâm lớn hơn, phải độc!

Ánh mắt Lâm Phong lóe lên. Cùng Kỳ đang nhắc nhở hắn, đoạt được đủ mệnh cách hùng mạnh, đi giao dịch lấy tài nguyên kinh khủng nhất, tâm lớn hơn, phải độc!

- Bá, ba ….

Xa xa, hình như có tiếng động rất nhỏ truyền tới, khiến vẻ mặt Lâm Phong ngưng trọng. Tâm niệm khẽ động, bóng dáng Lâm Phong biến mất trong hư không, trên mặt đất xuất hiện một bóng dáng kéo dài, Vũ Hồn Ảnh Tử. Ngay sau đó, dưới thân hình lấp lóe của Lâm Phong, bóng một tòa kiến trúc hiện lên, cứ như vậy, Ảnh Tử của hắn cũng liền biến mất vô tung, hoàn toàn không còn dấu vết. Nháy mắt khi Lâm Phong biến mất, một bóng người như gió, chạy như bay đến, đi tới chỗ Lâm Phong vừa đứng, nhìn xung quanh không có một bóng người, mày người nọ hơi hơi nhíu lại.

- Ta rõ ràng cảm nhận được hơi thở mà!

Người tự nói một câu, nghi hoặc khó hiểu, nơi mi tâm của gã có sáu dấu ấn màu đỏ, đồng nghĩa với mệnh cách màu đỏ bậc sáu, tu vi Thiên Vũ tầng sáu. Gã còn chưa bắt đầu săn bắt mệnh cách, vốn cảm nhận được khí tức của Lâm Phong, nhưng trong nháy mắt đã không còn.

- Hả? Nhưng vào lúc này, thân thể gã đột nhiên quay qua, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, trong con ngươi lóe lên một tia sắc bén.

Vừa rồi, gã cảm nhận được, nơi này có một luồng khí tức dao động. Nhấc chân, người nọ đi tới phía Lâm Phong, rất chậm, rất cẩn thận. Nơi này là Mệnh Vận thành, một khi tiến vào, sinh tử do mệnh, bọn họ chết trong này chính là chết vô ích, thiên đại kỳ ngộ cũng không có duyên với gã, đương nhiên gã phải cẩn thận. Đi vài bước, vẫn không phát hiện bất kỳ hơi thở, gã lập tức đạp chân lên mặt đất, thân thể đột nhiên bay lên trời, biến mất khỏi chỗ này, khiến cho Lâm Phong ở trong bóng tối sửng sốt. Hắn cố ý lộ ra một chút hơi thở, muốn hấp dẫn đối phương lại đây, sau đó nháy mắt khống chế đối phương. Không ngờ tới, đối phương lại cẩn thận như thế, trực tiếp bỏ chạy.

- Ông!

Một cơn cuồng phong thổi qua, Lâm Phong không có dừng lại chút nào, bay thẳng về phương hướng Thần điện Vận Mệnh. Rất nhanh, hắn liền đi tới cửa vào của Thần điện. Thần điện Vận Mệnh, mở ra vì tất cả mọi người, nhưng vào một lần, phải tiêu hao một bậc mệnh cách đỏ. Lâm Phong không hề do dự đi vào trong Thần điện Vận Mệnh, trong khoảnh khắc, mệnh cách chỗ mi tâm của hắn ít đi, hóa thành mệnh cách đỏ bậc bốn. Bước chân vào trong Thần điện Vận Mệnh, Lâm Phong phát hiện, trong Thần điện, ngoại trừ một lão giả, thì cái gì cũng không có.

- Tiền bối, ta có một vấn đề muốn thỉnh giáo!

Lâm Phong khom người với lão giả ở trong Thần điện Vận Mệnh.

- Hai mươi điểm mệnh cách!

Lão giả thản nhiên đáp lại một tiếng, mặt không chút thay đổi. Mỗi một bậc mệnh cách màu đỏ mười điểm, Lâm Phong còn lại bốn mươi điểm mệnh cách, hỏi một vấn đề, sẽ tiêu hao hai mươi điểm mệnh cách, hơn nữa, vừa mới tiến vào đã tiêu mất mười điểm. Thật độc ác!

- Thần điện Vận Mệnh có thể giao dịch thứ tốt nhất là cái gì? - Thần điện Vận Mệnh thỏa mãn bất kỳ yêu cầu nào của ngươi, điều kiện tiên quyết là ngươi có đầy đủ mệnh cách.

Về phần thứ tốt nhất, võ tu khác nhau, yêu cầu khác nhau, có người cần công pháp vũ kỹ, có người cần băng nhận cường đại hơn, không có thứ tốt nhất. Lâm Phong trầm ngâm một lát, lại hỏi:

- Ta muốn đổi thời gian, có thể không? - Đây là vấn đề thứ hai của ngươi.

Lão nhân nói khiến vẻ mặt Lâm Phong cứng đờ, câm nín. Hắn chỉ còn lại hai mươi điểm mệnh cách thôi.

- Được rồi, vấn đề thứ hai.

Ta muốn thời gian một trăm ngày. Một trăm ngày này căn cứ trên cơ sở bên ngoài không có cái gì phát sinh, tương đương ta đã lấy được thời gian trăm ngày. Vậy cần bao nhiêu mệnh cách?

- Mười ngàn điểm mệnh cách!

Lão giả vẫn rất là bình tĩnh đáp lại, khiến Lâm Phong thầm mắng, quá đắt, cần những mười ngàn điểm mệnh cách, tương đương mỗi ngày một trăm điểm. Tuy nhiên như vậy cũng xác nhận, Thần điện Vận mệnh, thời gian cũng có thể đổi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play