-- Dưới Thiên Đài, vô số người hội tụ.

Hiện giờ, ngày càng có nhiều người thử lên Thiên Đài. Hiện giờ bọn họ cũng biết, Thiên Đài mười tám ngàn trượng, nhưng kinh khủng nhất là tám mươi mốt bậc thang trời cuối cùng. Từng bậc thang trời, chín bậc một trọng thiên, một số người có thiên phú mạnh mẽ, xông lên đệ nhất trọng thiên, bị lực lượng kinh khủng đánh bị thương. Sau đó không ai dám sơ suất, muốn đi lên thử, tuy nhiên không ai thành công. Bởi vì trên Thiên Đài xuất hiện một gã Khổ Hạnh Tăng, không cho phép ai bước lên cửu trọng thiên.

- Mười tám ngàn bậc thang trời này đã có lực áp bách mạnh như thế, không biết cửu trọng thiên sẽ khủng bố thế nào nữa? Lúc này, trên thang trời, một đám thanh niên khiến người khác chú ý, thanh niên nam tử tuấn tú, nữ tử mỹ lệ, khiến người khác không kìm nén nổi muốn nhìn thêm vài lần.

Những người này là người của Dương gia cùng với bằng hữu bọn họ.

- Mặc dù cửu trọng thiên khủng bố, nhưng với thiên phú cường hãn của Tử Lam, tiến lên cửu trọng thiên chắc không có vấn đề.

Có một người xu nịnh nói, khiến Dương Tử Lam khẽ cười, mục tiêu của y là cửu trọng thiên. Thời điểm tuyển nhận môn đồ, vô số người kẹt dưới cửu trọng thiên, còn y lại trèo lên được cửu trọng thiên, cảnh tưởng đó hẳn sẽ vô cùng chói mắt.

- Thiên phú ta tuy mạnh nhưng so sánh với Hiên Viên Phá Thiên, vẫn có chênh lệch lớn.

Dương Tử Lam thấp giọng cười nói, Hiên Viên Phá Thiên là yêu nghiệt, tuy tu vi của y tương đương với Hiên Viên Phá Thiên, đều Thiên Vũ tầng bảy nhưng nếu chiến đấu, y tuyệt không phải đối thủ của đối phương.

- Tu vi Tử Lam tuy không bằng Hiên Viên Phá Thiên nhưng cũng không kém nhiều, hơn nữa, Dương gia sắp kết thân với Hiên Viên thị, gã càng chói mắt, đến lúc đó cầu hôn với Tử Diệp, Dương gia càng thêm vinh quang.

Người nọ dường như rất biết xu nịnh, khiến nụ cười trên khuôn mặt Dương Tử Lam và Dương Tử Diệp càng đậm.

- Ông!

Một đạo hàn ý thê lãnh đột nhiên bao phủ thân thể bọn họ, khiến đám người Dương Tử Lam và Dương Tử Diệp đang tươi cười, lập tức đọng lại, ngay sau đó bọn họ nhìn thấy một vòng loan nguyệt đang trảm sát về phía mình.

- Ngươi muốn chết!

Người vừa xu nịnh Dương Tử Lam xông lên, đuổi giết về phía loan nguyệt. Nguyệt mang u lãnh xẹt qua hư không, còn chưa chạm vào thân thể gã, gã đã có cảm giác lạnh lẽo, lập tức đầu thân chia cắt, chết. Thân thể đám người xung quanh đột nhiên cứng lại, lập tức trốn tránh, không nghĩ có người trực tiếp giết qua.

- Thu Nguyệt Tâm!

Thấy diện mạo của người tới, Dương Tử Lam lạnh như băng quát một tiếng, lập tức nhìn thấy Thu Nguyệt Tâm giết tới.

- Liệt Nhật Trấn Yêu Nguyệt!

Một tiếng gầm lên, tay Dương Tử Lam nâng lên một vòng liệt nhật, công kích về phía vòng loan nguyệt của Thu Nguyệt Tâm. Quang hoa chói mắt và nguyệt quang u lãnh phóng ra, liệt nhật và lãnh nguyệt cùng biến mất. Nhưng một tiếng ông lại truyền ra, cảm giác lạnh lẽo xâm nhập lòng người, bọn họ nhìn thấy trên đỉnh đầu Thu Nguyệt Tâm xuất hiện một vòng thu nguyệt băng lãnh.

- Chuyện gì xảy ra, hậu bối Thu gia và Dương gia không ngờ lại đấu với nhau, thật náo nhiệt.

Rất nhiều người biết người tới là Thu Nguyệt Tâm của Thu gia đều cảm thấy hưng phấn. Hậu bối hai thế gia khủng bố không ngờ đại chiến với nhau, nhất định sẽ rất náo nhiệt. Tuy nhiên, tất cả mọi người đều nghi hoặc tại sao Thu Nguyệt Tâm lại trực tiếp đánh tới, điều này có thể dẫn tới tranh đấu giữa hai đại gia tộc, Thu Nguyệt Tâm quả lớn mật.

- Nghe nói Thu Nguyệt Tâm thích một nam tử tên Lâm Phong.

Người nọ từng mang Dương Tử Diệp từ giữa Hoang Hải ra ngoài, nhưng lại muốn chiến hạm hư không. Dương gia sao có thể đồng ý, còn muốn giết Lâm Phong. Trước đó không lâu truyền ra tin tức, Lâm Phong bị Cừu Quân Lạc giết chết, mà từ trước tới nay, Cừu Quân Lạc là huynh đệ thân mật của Dương Tử Lam, chỉ sợ vì thế mà Thu Nguyệt Tâm giết tới. Có một số người biết chân tướng sự việc liền nói ra, đám người hiểu ra. Không ngờ loại mỹ nhân băng sương như Thu Nguyệt Tâm lại thích một người thường, thậm chí không tiếc giết hậu bối Dương gia. Tên kia thật may mắn, được Thu Nguyệt Tâm yêu mến nhưng đáng tiếc đã chết. Hôm nay trên thang trời rất trống trải, người dưới nhìn rõ chiến đấu trên không, hơn nữa phía trên thang trời có vô số người. Tin tức bên này truyền ra trong nháy mắt hấp dẫn rất nhiều người tới xem. Hậu bối hai đại thế gia Dương thị và Thu thị đại chiến với nhau, khiến người xem có chút kích động. Sau khi Lâm Phong quen thuộc Vũ Hồn Ngân Dực, nhanh chóng trở về chỗ ở, tuy nhiên chỉ gặp được Cùng Kỳ. Cùng Kỳ nói cho hắn biết Thu Nguyệt Tâm đã trở lại, đi ra ngoài tìm hiểu tin tức của hắn. Vì thế Lâm Phong liền tới Thiên Đài, người ở đây hội tụ nhiều nhất. Nếu Thu Nguyệt Tâm muốn thăm dò tin tức, hẳn sẽ tới đây. Ngẩng đầu nhìn khoảng không bị một đám người vây quanh, Lâm Phong hỏi:

- Trên không xảy ra chuyện gì, tại sao lại hấp dẫn nhiều người như vậy? - Ngươi không biết sao, băng sương mỹ nhân Thu gia vì Lâm Phong, không tiếc xuống tay với Thu Mi và Thu Lân của Thu gia, thiếu chút nữa đã giết chết bọn họ, đáng tiếc nàng bị tam thúc Thu Hạo ngăn cản nên không thành công.

Sau đó Thu Nguyệt Tâm tới đây, tìm huynh muội Dương Tử Lam báo thù, có lẽ Lâm Phong bị người Dương Tử Lam giết chết. Người này nói với Lâm Phong, dường như biết không ít. Vẻ mặt Lâm Phong ngưng tụ, Thu Nguyệt Tâm, nàng cho rằng mình đã chết, còn đi giết Thu Mi, Thu Lân và huynh muội Dương Tử Lam.

- Nữ nhân này… Trong lòng Lâm Phong cảm thấy ấm áp, không ngờ Thu Nguyệt Tâm có tình cảm với mình sâu như thế, không tiếc giết người của Thu gia, còn chạm tới thế lực khổng lồ của Dương gia, quá nguy hiểm.

Thu gia có thể bỏ qua cho Thu Nguyệt nhưng Dương gia không cho phép Thu Nguyệt Tâm giết thiếu gia và tiểu thư của bọn họ. Ngẩng đầu, Lâm Phong đi về phía trên không, uy áp trong thiên địa không thể ảnh hưởng tới hắn. Lúc này, trong lòng Lâm Phong có chút phức tạp, chẳng lẽ thế gian thực sự có vận mệnh. Thu Nguyệt Tâm và Hân Diệp có dung mạo giống nhau, lại được người gọi là băng sương mỹ nữ, nhưng mấy ngày nay ở cùng mình, đối xử với mình như thế, trong lòng nàng dường như hy vọng mình cưới nàng làm vợ, thật kỳ diệu. Cuồng phong thổi qua, tốc độ Lâm Phong cực kỳ nhanh. Thời điểm hắn tới nơi chiến đấu, phát hiện chiến đấu đã dừng lại. Khóe miệng Thu Nguyệt Tâm chảy ra máu tươi, bị vây lại, Tôn giả Dương gia tới nhúng tay vào, đánh nàng bị thương.

- Thu Nguyệt Tâm, ngươi đừng quá đáng, không coi ai ra gì, ta khách khí với ngươi, dùng lễ để đối đãi, ngươi lại muốn giết ta, thực sự nghĩ Dương gia sợ Thu gia ngươi? Dương Tử Lam nhìn Thu Nguyệt Tâm bị bao vây, lạnh lùng nói.

- Vô sỉ, hèn nhát!

Thu Nguyệt Tâm lạnh như băng liếc mắt nhìn Dương Tử Lam, lạnh lùng nói:

- Lâm Phong cứu muội muội ngươi, Dương gia lại ám sát hắn, vô sỉ tới cực điểm.

Ta và ngươi tu vi tương đương nhau, ngươi lại không dám đánh với ta một trận, để người trong gia tộc giúp đỡ, thật uổng là nam nhân, nhát gan! Dương Tử Lam nghe Thu Nguyệt Tâm nhục nhã, sắc mặt trở nên khó coi. Y vẫn kiêng kỵ chuyện ám sát Lâm Phong nên tin tức truyền ra đều nói là Cừu Quân Lạc tham lam gây ra. Còn chuyện không dám đấu với Thu Nguyệt Tâm là do y chưa thu được nhiều huyết mạch nữ nhân cường đại, chiến lực chưa đủ khủng bố, chiến với Thu Nguyệt Tâm, y tất bại. Thu Nguyệt Tâm nói không nghi ngờ chọc trúng chỗ đau của y.

- Ta dùng lễ đối đãi ngươi, nhưng ngươi lại đánh lén, vgươi còn muốn ta đường đường chính chính đấu với ngươi, buồn cười tới cực điểm.

Thu gia nếu không giải thích hợp lý, về sau ngươi đi theo chúng ta. Dương Tử Lam lạnh lùng nói:

- Bắt nàng lại.

Y vừa nói xong, trên người một vị Tôn giả phóng thích khí tức lạnh lẽo. Vẻ mặt Lâm Phong căng thẳng, ánh mắt liên tục lóe lên, Tôn giả khi dễ Thu Nguyệt Tâm, trận chiến đấu này căn bản không thể trì hoãn. Thu Nguyệt Tâm tất nhiên sẽ bị Dương gia chụp tội nào đó, đến lúc đó không biết sẽ phải chịu khuất nhục gì. Nghĩ vậy, đôi mắt Lâm phong hiện lên một đạo hàn quang, nhìn thoáng qua mọi người, lập tức vô ý di động thân thể.

- Sát!

Thu Nguyệt Tâm lạnh như băng nhìn Dương Tử Lam,thần niệm ở mi tâm hóa thành nguyệt, trảm sát về phía Dương Tử Lam.

- Ngươi muốn chết!

Vị Tôn giả kia quát lạnh một tiếng, bước chân di động, lập tức lực lượng thần niệm khủng bố phóng ra, bao vây thần niệm chi nguyệt.

- Xuy, xuy!

Đúng lúc này một tiếng vang thanh thúy truyền ra, chỉ thấy phía trước đám người đang xem náo nhiệt, đột nhiên ngân quang rực rỡ tỏa ra, chỉ thấy một đạo thân ảnh đột nhiên lao về phía Dương Tử Diệp, trên lưng sinh ra một đôi vũ dực ngân sắc, vũ dực lập lòe nhanh như tia chớp.

- Hả? Thần sắc Dương Tử Lam ngưng tụ, quay đầu nhìn đám người, lại có người dám nhắm vào Dương Tử Diệp, giận quát một tiếng: - Ngươi dám!

Nhưng thân ảnh kia không hề dừng lại, vũ dực tạo ra một cơn cuồng phong, đồng thời Ngân Dực lao thẳng về phía Dương Tử Diệp, ngân quang trong nháy mắt bao vây ả. Dương Tử Diệp bị cuốn vào giữa Ngân Dực, động tác nhanh như tia chớp, đám ngừoi Dương gia không ngờ ngoài Thu Nguyệt Tâm còn có người khác dám ra tay với huynh muội Dương Tử Diệp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play