Ánh mắt nhìn đăm đăm, cả người run cầm cập.
Không có lý do gì, lúc ánh mắt của Doanh Thừa Phong rơi lên trên cái ghế bạch ngọc to này, hắn liền khó hiểu quả định món bảo vật này nhất định là món thần khí không biết tên phóng ra bảo khí vô tận.
Mỗi một món thần khí, đều có linh thần khí.
Đây là linh giả chân chính, không phải mấy món linh bán thần khí trên người Doanh Thừa Phong có thể sánh.
Cho nên, khi nhìn thấy thần khí trong lòng Doanh Thừa Phong cũng có chút cảnh giác.
Sau khi giằng co một lát, cái ghế to bạch ngọc này vẫn không có chút phản ứng. Hình như ánh sáng chiếu khắp huyệt động không liên quan gì với nó.
Doanh Thừa Phong hít sâu một hơi, hắn tiến lên trước một bước, khom người sát đất với cái ghế bạch ngọc đó, nói:
- Tại hạ Doanh Thừa Phong, tham kiến tiền bối.
Tuy vật này cũng không phải sinh linh, nhưng nó lại có sức mạnh mà sinh linh bình thường khó có thể sánh bằng. Lúc Doanh Thừa Phong đối đãi nó, tất nhiên là phải chú ý cẩn thận.
- Xùy….
Trên cái ghế to đó đột nhiên vang lên âm thanh rất khác thường. Sau đó, một đường ánh sáng màu trắng ngưng tụ hiện ra.
Theo sau đường bạch quang này nổi lên, khắp trong huyệt động nhất thời bị một nguồn lực lượng mênh mông không thể hình dung bao trùm. Lực lượng đó nặng nề như núi, cuộn trào như biển. Doanh Thừa Phong bất chợt từ đáy lòng dâng lên một cảm giác kinh khủng.
Tại thời khắc này, hắn giống như một loài người bình thường đột nhiên nhìn thấy một con rồng cực lớn xuất hiện ngay trước mắt. Suýt chút nữa bị long uy ép cho nghẹt thở.
Nhưng, suy cho cùng hắn không phải người bình thường. Lực lượng tinh thần trong đầu hắn phóng ra, sau khi kết hợp với Trí Linh, hắn đã nhận được đủ mọi lợi ích của nguồn năng lực tính toán siêu việt này mang lại.
Ví dụ như bây giờ, trong lúc lực lượng tinh thần chuyển động, lập tức kích phát thần lực bản nguyên. Và lúc bản lực bắt nguyên thần đầu dày đặc, cảm giác bức ép mạnh mẽ quanh người nhất thời giống như thủy triều rút đi không thấy.
Bạch quang trước mặt chợt lóe, dần dần biến thành hình dáng của loài người.
Chỉ là người này không giống với loại người. Nó có ba cái đầu, một cái đầu mặt đầy tức giận, một cái cười tươi toe toét, cái còn lại thì mặt không biểu tình. Đồng thời, tương phối với ba cái đầu này chính là trên người có mười hai cánh tay vừa nhỏ vừa dài. Trên một cánh tay đều quấn chi chít vải lụa có màu sắc khác nhau. Nhan sắc quỷ dị đó hình như có thể trực tiếp khắc sâu vào lòng người.
Hai hàng chân mày Doanh Thừa Phong khẽ giật một cái. Hắn đã xác định, vị thần Chí Cao trước mắt này nhất định thuộc một loại chủng tộc đặc biệt.
- Ngươi, chỉ có tu vi cấp Vương. Bóng người màu trắng đó chậm rãi nói:
- Sao lại có thể vào được đây?
Doanh Thừa Phong thầm vừa mừng vừa lo. Tuy câu nói của đối phương rất khó trả lời. Nhưng, chỉ cần linh thần khí không phải vừa gặp mặt thì đánh đánh giết giết, chứng tỏ hắn vẫn có khả năng sống sót, thậm chí là hàng phục đối phương.
Ho nhẹ một tiếng, Doanh Thừa Phong chắp hai tay, khó xử nói:
- Tại hạ cũng không biết, trong lúc mơ hồ thì đi vào.
- Hừ, đây là Thần Quốc của chủ nhân. Nếu ngươi và chủ nhân không có chút quan hệ, vậy sao có thể vào được. Bóng người đó chỉ Doanh Thừa Phong, không chút khách khí nói.
Trong lòng của Doanh Thừa Phong chợt chấn động, hắn nhớ đến tình hình gần mười ngàn quỷ vật cấp bán thần quy thuận mình.
Với thực lực của hắn, đừng nói là thu phục những quỷ vật này. Cho dù là chỉ giao phong với mấy con trong này cũng phải chạy thục mạng mà trốn.
Nhưng, vì mình có thể khống chế thần lực chỗ này, cho nên những quỷ vật này đều nghĩ rằng mình là thần linh chuyển thế. Do đó không một chút phản kháng mà hàng phục.
Chẳng lẽ linh thần khí trước mặt này chính là cũng vậy.
Nếu thật là như vậy, vậy mình chính là quá lời rồi.
Thu liễm tâm tình lại, Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:
- Tại hạ quả thật không biết. Nhưng, thần lực chỗ này cũng không bài xích tại hạ, cho nên tại hạ mới có thể vào trong này.
Bóng người nghiên đầu nhìn Doanh Thừa Phong, nó lẩm nhẩm nói nhỏ.
Có thể khống chế thần lực của chủ nhân để lại, hắn mười có tám chín phần chính là truyền thế của chủ nhân. Chỉ là, trải qua tẩy gội của thời gian, có lẽ chủ nhân đã mất đi ký ức xưa kia.
Nó thở dài một tiếng, nói:
- Ta mặc kệ ngươi là ai. Nhưng nếu ngươi đã vào đây rồi, cũng xem là có duyên.
Đôi mắt của Doanh Thừa Phong sáng ngời. Trong lòng thầm hét, ta đương nhiên là người có duyên, ngươi đi theo ta đi.
Nếu cứ như vậy có thể xỏ mũi được vị thần khí này dẫn ra ngoài, hắn tuyệt đối là vui mừng đến phát điên.
- Cho nên ta cho ngươi một cơ hội.
- Hả…
Doanh Thừa Phong ngẩn ra, vui mừng ngập tràn nhất thời giống như bị một chậu nước lạnh tạt đi.
Hắn nháy nháy mắt, nói:
- Tiền bối, ngài cho tại hạ cơ hội gì.
Bóng người đó chậm giọng nói:
- Ngươi nhìn thấy thần tọa này rồi chứ.
- Vâng, Doanh Thừa Phong gật đầu. Thầm nói, Vật này chính là bản thể của ta, trừ phi ta bị mù, bằng không nhất định là nhìn thấy.
- Thần tọa này chính là tọa vị của chủ nhân lúc còn sống. Nếu ngươi có thể ngồi lên trên, đồng thời có được thừa nhận của ta, vậy… Bóng người đó sâu sắc liếc nhìn hắn một cái, nói:
- Ngươi sẽ có được Thần Quốc.
Trong lòng của Doanh Thừa Phong chấn động mạnh.
Thần Quốc đây là một Thần Quốc.
Hắn chợt ngẩng đầu lên, kinh ngạc nói:
- Ngài, ngài chính là khí linh của Thần Quốc?
Bóng người đó chậm rãi gật đầu, nói:
- Đúng vậy, ta chính là khí linh sinh sống tự do vô số năm trong Thần Quốc này.
Thần Quốc chính là một nước mà một tay thần linh gầy dựng nên. Tất cả trong Thần Quốc, đều do thần linh đích thân nắm giữ.
Theo lý mà nói, khả năng Thần Quốc muốn sinh ra thần khí cũng không lớn. Vì không có thần linh nào hy vọng Thần Quốc của mình sinh ra nhiều ý chí khác.
Nếu thần Chí Cao vẫn còn sống, vậy khí linh này có thể sinh ra không cũng khó mà nói.
Nhưng sau khi thần Chí Cao vùi thân ở không gian thời gian vô tận. Dòng đời trôi mãi, vẫn không làm tòa Thần Quốc này chưa hoàn toàn đổ nát mà sinh ra khí linh.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, cuối cùng hắn có chút hiểu.
Tại sao qua nhiều năm như vậy, cả Thần Quốc cũng chưa tan rã. Hơn nữa trong này còn có quỷ vật sinh ra nhiều như vậy.
Xem ra, tất cả kỳ tích này đều có liên quan với linh thần khí trước mắt.
Ánh mắt rơi lên trên chiếc ghế ngọc màu trắng, Doanh Thừa Phong không khỏi có chút do dự, sau một lát, hắn nói:
- Tiền bối, ngài nói thần tọa này là chiếc ghế của nhất đại chủ nhân trên Thần Quốc sao? Hắn hồ nghi hỏi.
Nhớ lại cái xác thần linh giống như ngôi sao đó, lại nhìn chiếc ghế nhỏ bé trước mặt này, kỳ thật hắn không thể nào tưởng tượng, vị thần Chí Cao đó là làm sao mới có thể chèn ép cơ thể khổng lồ vào một nơi nhỏ bé như vậy.
- Ha ha. Bóng người đó không kìm được cười, nói:
- Đây chính là thần tọa, không giống người, cơ thể của ngươi to như vậy, đương nhiên phải biến nhỏ một chút rồi.
Doanh Thừa Phong lúc này chợt hiểu, hắn gật đầu nói:
- Tiền bối, nếu tại hạ không thể có được thừa nhận của ngài trên thần tọa thì sao.
Bóng người đó chậm giọng nói:
- Nếu không thể có được thừa nhận, ta sẽ đưa ngươi ra Thần Quốc.
Đôi mắt của Doanh Thừa Phong sáng lên, kinh ngạc nói:
- Chỉ là đưa ra khỏi Thần Quốc sao?
- Phải, bóng người đó không chậm không vội nói:
- Sau khi ngươi rời khỏi Thần Quốc, tu luyện cho tốt, đợi sau khi nâng cao thần tọa, hãy vào thử lại.
Nếu là sinh linh bình thường, khi không thể tiếp nhận thần tọa truyền thừa, nhất định sẽ nổ tan xác mà chết.
Nhưng Doanh Thừa Phong nếu trời sinh có thể khống chế thần lực nơi này, vậy mười có tám chín phần là cơ thể chuyển thế của lão chủ nhân. Cái Thần Quốc này tất nhiên không dám làm hại đến tính mạng hắn.
Đương nhiên, khi thực lực Doanh Thừa Phong không đủ, nó cũng không thể để Doanh Thừa Phong chấp quản Thần Quốc.
Gật đầu mạnh một cái, Doanh Thừa Phong nghiêm nghị nói:
- Tiền bối, vãn bối muốn thử một chút.
Thử lần này, nếu có thể thành công, thì có thể có được cả Thần Quốc. Nếu thất bại, cũng chỉ là bị trục xuất ra ngoài mà thôi.
Dưới so sánh, Doanh Thừa Phong nên chọn thế nào, còn phải xem xét sao.
- Được, ngươi đến đây. Bóng người đó chợt lóe, đã di chuyển tới phía sau chiếc ghế ngọc.
Doanh Thừa Phong bước chậm lên trước, mỗi bước đi của hắn, luồn khí dao động trên người hắn liền thu lại một phần. Trước khi hắn tới thần tọa, đồng thời lúc ngồi xuống, lớp khí trên người hắn đã thu liễm lại, gần như không còn.
Hắn toàn tâm muốn có được thừa nhận của khảo hạch Thần Tọa. Tuy bản thân hắn cũng biết, tỉ lệ thông qua cũng không lớn lắm. Nhưng nếu không dốc toàn lực đánh cược, cho dù là hắn, cũng sẽ không cam tâm tình nguyện.
- Ầm…
Đột nhiên một nguồn lực lượng cuộn trào mãnh liệt xông vào trong cơ thể
Đây là thần lực, lực thần linh không ngừng lan tràn khắp trong Thần Quốc, giống như vô cùng vô tận
Cơ thể của Doanh Thừa Phong rung mạnh lên. Hắn thầm mắng, đây xem là khảo nghiệm sao, hay là muốn ép mình vào chỗ chết hả.
Hít sâu một hơi, lực lượng tinh thần trong đầu nhanh chóng xoay tròn, thần lực bản nguyên lĩnh ngộ thấu đáo lập tức tuôn ra một luồng lực lượng quỷ dị và không thể đoán. Dưới khống chế của nguồn lực lượng này, tất cả thần lực xông vào đều trở nên ngoan ngoãn.
Sức mạnh của thần linh là cuồng bạo, là không thể kháng cự.
Nhưng trước mặt bản nguyên, thần thần lực lực gì cũng không có hiệu quả
Lượng lớn thần lực cuồn cuộn không ngừng xông vào khắp nơi trên người Doanh Thừa Phong. Trong những thần lực này cũng không có ẩn chứa sát cơ đáng sợ gì, chúng chỉ lặng lẽ lưu chuyển trên người Doanh Thừa Phong.
Nếu là cường giả cấp Vương bình thường, căn bản không thể tiếp nhận xâm nhập của thần lực. Tới lúc này, sớm bị thần lực làm cho nổ banh.
Nhưng vì quan hệ thần lực bản nguyên, cho nên những thần lực này không những không có gây chút tổn hại cho Doanh Thừa Phong, ngược lại dùng một phương thức cực kỳ nhanh cải tạo cơ thể xương thịt của hắn.
Từng dòng lực lượng khổng lồ đang lưu động trong cơ thể. Cơ thể của hắn dần dần chuyển biến thành cơ thể thần.
Nếu dựa vào bản thân Doanh Thừa Phong tu luyện, không có thời gian gần trăm năm, căn bản đừng nghĩ có được thành tựu rực rỡ trên tu luyện thần khu.
Nhưng dưới lễ tẩy rửa của thần lực, cơ thể của hắn đã trở nên dũng mãnh vô cùng.
Nếu lúc này để ba người vua Thời Không nhìn thấy cảnh tượng này, nhất định sẽ đố kỵ phát điên.
Sau khi bọn họ tấn thăng bán thần, vất vả tu luyện thần khu, không chỉ hao phí rất nhiều vật tư, và nhiều thời gian, tinh lực, gian nan vất vả trong này tuyệt đối là một lời khó nói.
Nhưng Doanh Thừa Phong cứ như vậy ngồi lên thần tọa, thậm chí cả khâu vận công tu luyện hắn cũng lược bỏ. Nhưng chỉ dựa vào năng lực đặc biệt có thể chịu được thần lực tẩy rửa của hắn, làm hắn nội trong thời gian ngắn, thành công tôi luyện cơ thể thành cơ thể thần sơ cấp.