Doanh Thừa Phong hít một hơi thật sâu, rút lấy từng phần thiên địa linh khí trong không trung rồi đưa vào trong kinh mạch đan điền. Hai mắt hắn nhắm hờ, thân thể được bao trùm bởi một lớp khói nhẹ, đồng thời cảm thụ được thế giới khác xa với Linh Vực này.

Dần dần, sương khói trên người hắn hoàn toàn tiêu tán đi, Doanh Thừa Phong mở mắt ra.

- Ha ha.
Ở bên cạnh hắn, Bá Vương cười ha hả nói:
- Doanh huynh, Thánh Vực là một nơi thật tốt nhỉ!

Hai mắt hắn nháy một cách hưng phấn rồi tiếp:
- Thiên địa linh khí ở nơi đây còn đậm hơn gấp mấy lần so với trong Linh Vực, mỗi một hơi thở đều là đại bổ vật!

Doanh Thừa Phong mỉm cười, khẽ than mà rằng:
- Đúng vậy, nơi này cường nhân nhiều như vậy, chắc cũng chính là do nguyên nhân này rồi.

Mỗi Kị Sĩ chính thức trong Quang Minh Thánh Giáo đều có tu vi Tử Kim Cảnh, việc này ở Linh Vực vốn là chuyện không thể tưởng tượng.

Nhưng sau nhiều ngày ở tại Thánh Vực, Doanh Thừa Phong đối với việc này đã có chút kiến giải.

Chính vì do môi trường khác nhau nên mới tạo ra sự chênh lệch to lớn giữa thực lực Thánh Vực và Linh Vực.

Nếu mấy người Linh Tháp Chân Nhân, Võ Lão vừa sinh ra đã ở tại Thánh Vực, hơn nữa cũng tu luyện ở đây, vậy thì tu vi của họ nhất định sẽ còn tăng thêm một bậc nữa.

Bá Vương cười hắc hắc nói:
- Đợi Kim Cương Vương đến rồi, chúng ta nhất định sẽ siêng năng tu luyện. Hừ, lão phu nhất định có thể vượt qua bọn chúng.
Lúc nói lời này, hắn có chút giảm thấp giọng xuống, dường như sợ bị người nào nghe thấy được.

Doanh Thừa Phong khẽ cười, tên bát trảo quái thú này mặc dù có thực lực vượt xa một Kị Sĩ Vương mới tấn thăng, nhưng mấy ngày này ở tại Thánh Vực gặp được rất nhiều cường nhân, nên hắn mới phải thu liễm ác khí của mình lại.

Nhưng mà vậy cũng tốt, hi vọng có mặt nhiều cường nhân như vậy có thể kích phát tinh thần hăng hái của hắn. Nếu như tu vi của hắn sau này tăng thêm một bậc nữa cũng chính là một chuyện tốt với mình.

Nhướng nhẹ mày, Doanh Thừa Phong cười ha hả đứng lên, hai mắt nhìn về phía cửa lớn của trạch viện.

Sau một thoáng, thân hình thanh tú của Văn Tinh xuất hiện.

Doanh Thừa Phong hai mắt ngưng tụ; ánh mắt hắn vốn nhạy bén, ngay lập tức đã nhìn ra gương mặt Văn Tinh mặc dù mang nét cười nhưng trong nụ cười lại ẩn chứa vẻ ưu tư sâu sắc.

Rảo bước chân, Doanh Thừa Phong liền bước ra nghênh đón:
- Văn tỷ, tỷ lại đến thăm tiểu đệ rồi.

Văn Tinh nhẹ nhàng cười nói:
- Thừa Phong, đệ ở nơi này đã quen chưa?

- Đương nhiên là quen rồi.
Doanh Thừa Phong thật thà đáp:
- Môi trường tu luyện của Thánh Vực tốt hơn Linh Vực quá nhiều. Nếu như không phải vướng bận người thân, tiểu đệ thật sự muốn ở mãi tại đây.

Văn Tinh đáp nhẹ một tiếng, môi đào khẽ động, dường như muốn nói gì đó; đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại, cuối cùng lại không nói lời nào.

Doanh Thừa Phong dò hỏi:
- Văn tỷ, tỷ có việc gì muốn nói với tiểu đệ chăng?

Văn Tinh thở dài, nói:
- Thừa Phong, đệ bây giờ đã thích ứng với môi trường rồi, vậy đã thử rèn qua linh khí chưa?

Doanh Thừa Phong gật đầu, cười nói:
- Đã rèn qua mấy lần rồi.

- Kết quả thế nào?
Văn Tinh căng thẳng hỏi.

Doanh Thừa Phong trong lòng khẽ động, trầm giọng nói:
- Văn tỷ, chẳng lẽ tiểu đệ sắp phải tham gia khảo hạch của Đoán Tạo Thánh Điện rồi sao?

Văn Tinh cười khổ một tiếng, nói:
- Thánh Nữ điện hạ đã nói với Giáo Tông bệ hạ sự tình của đệ, hi vọng đệ có thể tham gia khảo hạch Đoán Tạo Sư một năm sau. Nhưng vừa tháng này, lại có mười vị Kị Sĩ Vương điện hạ đã liên minh lại, yêu cầu Đoán Tạo Thánh Điện phá lệ tổ chức khảo hạch một lần nữa. Haizz, dù là Giáo Tông bệ hạ cũng không muốn làm trái ý của nhiều Kị Sĩ Vương điện hạ như vậy.

Ngữ khí của nàng có chút ảm đạm, lúc này nàng rốt cuộc cũng hiểu tại sao Thánh Nữ điện hạ chưa từng coi trọng tương lai của Doanh Thừa Phong. Dựa vào cơ trí của mình, người sớm đã đoán được những tên Kị Sĩ Vương cường nhân này sẽ ra tay gây khó dễ, khiến cho Doanh Thừa Phong phải tham gia khảo hạch sớm.

Ánh mắt của Doanh Thừa Phong có chút trầm lại. Một lát sau, hắn cười thật tươi nói:
- Chuyện gì nên tới cuối cùng cũng tới. Văn tỷ, lúc nào đệ phải tham gia khảo hạch Đoán Tạo Sư của Đoán Tạo Thánh Điện?

Văn Tinh ngẩn ra, đôi mắt thanh tú nhìn chằm chằm Doanh Thừa Phong.

Trên gương mặt anh tuấn trẻ tuổi kia, nàng không nhìn thấy chút lo lắng hay chán chường nào. Trái lại, đôi mắt sáng ngời kia lại tràn đầy tinh thần và sức sống.

Tim nàng bỗng đập nhanh dần, ngay cả ánh mắt nàng cũng trở nên mơ màng mông lung.

- Văn tỷ.
Doanh Thừa Phong gọi liền mấy tiếng Văn Tinh mới đỏ mặt đáp:
- Chuyện gì thế?

Doanh Thừa Phong cười khổ hỏi:
- Văn tỷ, lúc nào đệ phải tham gia khảo hạch Đoán Tạo Đại Sư?

Văn Tinh trầm xuống, thu liễm mơ mộng vẩn vơ lại rồi nói với vẻ bất đắc dĩ:
- Thánh Nữ điện hạ đã cố gắng ra mặt, kéo dài cho đệ thời gian một tháng nữa.
Nàng dừng một chút rồi tiếp:
- Một tháng sau, Đoán Tạo Thánh Điện sẽ phá lệ mở cửa, các Linh Sư trong Thánh Giáo có chút sở học trong Đoán Tạo thuật đều có thể tham gia khảo hạch.

- Tất cả các Linh Sư sao?
Doanh Thừa Phong cười giễu, nói:
- Đệ còn cứ tưởng chỉ có mỗi đệ tham gia ấy chứ?

Ánh mắt dừng thật sâu trên Doanh Thừa Phong, Văn Tinh bỗng nhiên nói:
- Thừa Phong, tỷ có lời, không biết nên nói thế nào.

- Tỷ cứ nói.
Doanh Thừa Phong khom người nói.

Văn Tinh do dự một chút rồi nói:
- Thừa Phong, đệ còn trẻ, dù lần này có thất thủ, phải giao ra Linh Vực Sơn Hà Đồ, nhưng chưa chắc về sau đã không còn cơ hội có thể lấy lại.

Doanh Thừa Phong không kìm được bật cười nói:
- Tỷ tỷ, tỷ tưởng rằng mấy tên Kị Sĩ Vương kia đoạt được Linh Vực Sơn Hà Đồ rồi còn có thể nôn ra được hay sao?

Văn Tinh tức thì cứng họng.

Trong hơn vài trăm vị Kị Sĩ Vương điện hạ của Quang Minh Thánh Giáo, chỉ có vài kẻ có được đất phong của Linh Vực. Nếu như Doanh Thừa Phong thật sự mất đi Sơn Hà Đồ rồi, vậy khả năng đòi lại e rằng cực kì thấp.

Môi nàng khẽ động, nói:
- Thừa Phong, đệ nếu như có thể lập đại công cho Thánh Giáo, Giáo Tông bệ hạ thưởng phạt phân minh, ban cho đệ một mảnh đất phong Linh Vực cũng chưa chắc là chuyện không thể.

Thực sự thì lúc nói những lời này, ngay cả nàng cũng không quá tin tưởng.

Cả một khu Linh Vực rộng lớn, dù là dựa vào thực lực của Quang Minh Thánh Giáo, đất Linh Vực chiếm được cũng không quá một trăm khoảnh. Doanh Thừa Phong dù thiên phú cao hơn nữa, nhưng muốn có được một mảnh đất phong Linh Vực, vẫn vốn là chuyện xa lơ xa lắc.

Khẽ cười, Doanh Thừa Phong nói:
- Văn tỷ, tỷ không phải an ủi đệ đâu.
Ánh mắt hắn sâu xa, cũng không biết đang nghĩ gì, đột nhiên tiếp:
- Văn tỷ, trong một tháng này, đệ muốn rèn thêm một số thứ, tỷ có thể giúp đệ chuẩn bị một ít nguyên liệu được không?

Văn Tinh gật mạnh đầu, nói:
- Bất luận đệ cần gì, ta nhất định có thể chuẩn bị thỏa đáng.

Nếu chỉ có một mình nàng, tuyệt sẽ không dám dám nói như vậy. Nhưng mà sau lưng nàng lại có cả Thánh Nữ Điện là hậu thuẫn.

Chỉ cần Doanh Thừa Phong có thể đạt được danh hiệu Đại Sư trong kì thi này, vậy thì những sự đầu tư này đều là đáng cả.

Đương nhiên, bản thân nàng cũng biết tỷ lệ thành công lần này thật sự không cao.

Doanh Thừa Phong nhìn nàng cảm kích rồi xoay người bước vào phòng. Một lát sau, hắn mang ra một mảnh giấy trắng, trên mặt viết đầy tên nguyên liệu rèn.

- Văn tỷ, trong một tháng này, đệ sẽ cố gắng thích ứng với môi trường của Thánh Vực, số lượng những nguyên liệu phổ thông cần thiết này rất lớn, vẫn mong tỷ cố gắng chút.

Văn Tinh khẽ gật đầu, cẩn thận xem một lượt, cau mày nói:
- Thừa Phong, đệ có ý định dùng những nguyên liệu này tham gia khảo hạch sao? Những thứ này thật quá tầm thường, e rằng không thể rèn ra Thiên Kị Linh Khí đâu.

Nàng tuy không phải là Đoán Tạo Sư, nhưng ít nhiều cũng có chút hiểu biết về Linh Khí, biết rằng những nguyên liệu bình thường căn bản không thể rèn ra Thiên Kị Linh Khí được.

Doanh Thừa Phong cười ha ha, nói:
- Cũng được, đệ vẫn còn một danh sách nữa, chỉ là nguyên liệu trong danh sách này có hơi quý giá và hiếm gặp, tỷ tỷ giúp đệ tìm một chút, được bao nhiêu thì bao nhiêu vậy.

Hắn lại lấy ra một danh sách nữa đưa sang. Văn Tinh lúc này mới biết hắn sớm đã có chuẩn bị.

Lườm hắn một cái diễm lệ, Văn Tinh cầm lấy danh sách, xem kĩ một lượt.

Lần này nàng càng xem cẩn thận hơn, vì nàng biết những thứ trong này đều có quan hệ đến thành bại sau cùng của Doanh Thừa Phong. Nhưng mà, nàng càng xem càng thấy kinh hãi.

Bởi vì những nguyên liệu viết trong danh sách này thật sự là vô cùng quý giá. Đổi lại là một mình nàng, đừng nói là chuẩn bị hết, dù là một phần mười cũng không thể được.

Tuy vậy nàng cũng không từ chối.

Cẩn thận cất danh sách đi, nàng nở một nụ cười dịu dàng với Doanh Thừa Phong, nói:
- Ta biết rồi. Trước khi đệ tiến nhập Đoán Tạo Thánh Điện, ta nhất định sẽ chuẩn bị ổn thỏa cho đệ.
Nói xong, nàng xoay người đi, không hề để cho Doanh Thừa Phong có cơ hội nói gì thêm.

Nhìn bóng lưng của nàng, Bá Vương thầm nói:
- Doanh huynh, huynh nói nàng ta có thể chuẩn bị được bao nhiêu nguyên liệu đây?

Doanh Thừa Phong thâm thúy nhìn về phía xa, chậm rãi nói:
- Không phải tỷ ấy có thể chuẩn bị cho ta bao nhiêu, mà là ta trong mắt Thánh Nữ điện hạ đáng bao nhiêu.

Văn Tinh rảo bước đến Thánh Nữ Điện, vì chuyện của Doanh Thừa Phong, nàng không hề muốn chậm trễ một khắc nào.

Nếu là cường nhân Tử Kim Cảnh bình thường, tuyệt đối sẽ không có tư cách cầu kiến Thánh Nữ điện hạ. Nhưng Văn Tinh thì khác, nàng một khi có thỉnh cầu lập tức sẽ có được triệu kiến của Thánh Nữ điện hạ.

Lúc này, nàng tiến vào trong một gian khuê phòng rồi dâng lên hai tờ danh sách.

Thánh Nữ điện hạ xem xong một lúc rồi nói:
- Văn Tinh, ý ngươi thế nào?

Văn Tinh không chút do dự nói:
- Thuộc hạ nguyện dùng tính mạng đảm bảo, Doanh Thừa Phong nhất định có thể đạt được doanh hiệu Đại Sư.

Ánh mắt Thánh Nữ điện hạ liếc qua danh sách kia một cái, trong lòng có một sự bất đắc dĩ cực độ.

Độ trân quý của vật phẩm trong danh sách này, ngay cả nàng cũng có chút đau lòng. Giá trị cao như vậy, tính mạng của một Tử Kim Cảnh cường nhân nhỏ nhoi há có thể so sánh được sao?

Nhưng, nàng cũng biết, Văn Tinh tiểu muội muội này tính khí quật cường, một khi đã cho rằng chuyện gì là đúng, dù thế nào cũng đừng hòng xoay chuyển được.

Sau một lát, nàng rốt cục thở dài một tiếng, nói:
- Thôi được rồi, ta sẽ đánh cược lần này. Chỉ có điều, nếu như hắn thất bại, hi vọng hắn có thể vĩnh viễn dùng danh nghĩa của Thánh Nữ Điện tham gia những lần khảo hạch sau của Đoán Tạo Thánh Điện.

Văn Tinh ngẩng đầu lên, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc và mừng rỡ.

Nàng gật mạnh đầu, nói:
- Đa tạ Thánh Nữ điện hạ.

Thánh Nữ điện hạ lắc lắc nhẹ đầu, trong lòng thầm nhủ:

“Doanh Thừa Phong cho dù lần này không thể đoạt được danh hiệu Đại Sư, nhưng nếu tu luyện thêm mấy chục năm nữa, nhất định cũng sẽ có ngày thành công. Hiện tại đống nguyên liệu này, cứ xem như là đầu tư cho hắn đi vậy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play