Một luồng sáng nhàn nhạt chiếu rọi vào từ bên ngoài cửa sổ làm cho cả căn phòng trở nên sáng sủa hơn.
Tuy nhiên, ánh sáng trong phòng vẫn không thể so sánh với bên ngoài. Cho dù là nơi sáng nhất cũng như bị bao phủ bởi màn sương mỏng, khiến cho ánh sáng mặt trời kia kém đi vài phần.
Nhưng đúng lúc này, một ánh sáng đột ngột phát lên từ trước người Hứa phu nhân.
Ánh sáng này không giống như ánh nắng mà như là ánh nến lay động trong gió, dường như có thể bị thổi tắt bất cứ lúc nào. Nhưng chỉ trong chớp mắt, nó đã tách ra tia sáng chói mắt.
Tia sáng này khắc sâu vào bên trong đôi mắt của Doanh Thừa Phong, dường như là một quả cầu thiêu đốt, phóng ra luồng sáng không thua kém ánh nắng chút nào.
Lực quang minh, hơn nữa chính là lực lượng quang minh thuần chính nhất.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong hơi biến hóa. Hắn hít một hơi thật sâu, trong đôi mắt đã hiện lên một tia hoảng sợ.
Hứa phu nhân chính là cao thủ Bạch Ngân Cảnh trong Linh Đạo Thánh Đường, lực lượng tinh thần của nàng vô cùng cường đại. Tuy nhiên, cho dù nguồn lực lượng tinh thần này mạnh mẽ hơn Phong Huống sư thúc nhưng vẫn không thể dọa ngã Doanh Thừa Phong. Tuy vậy, thuộc tính quang minh bên trong nguồn lực lượng tinh thần này lại làm cho hắn cực kỳ rung động.
Lực lượng quang minh vô cùng thuần khiết, dường như không có nửa điểm tạp chất này, trước kia hắn chỉ cảm nhận được trên một người duy nhất là Văn Tinh mà thôi.
Hơn nữa, dựa theo thuyết pháp Văn Tinh thì ở bên trong Linh Vực này, tuyệt đối không có chuyện có người có được lực lượng quang minh tương đương đấy.
Nhưng biểu hiện hôm nay của Hứa phu nhân đã cho hắn biết rằng, trong Linh Vực này ngọa hổ tàng long, phức tạp hơn rất nhiều sao với những gì Văn Tinh tưởng tượng.
Hai mắt từ từ khép lại, Doanh Thừa Phong cũng không chống cự, chỉ có điều Trí Linh lại bắt đầu vận chuyển ở mức độ cao.
Sau một lát, một nguồn lực lượng quang minh thuần khiết cũng được sinh ra ở bên trong đầu của hắn. Ngay sau đó, lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong giống như tờ giấy trắng không có thuộc tính, bắt đầu biến hóa kịch liệt. Chỉ trong nháy mắt, nguồn lực lượng tinh thần cấp Bạch Ngân Cảnh đã hoàn toàn chuyển hóa thành thuộc tính quang minh thuần khiết.
Không những thế, dường như nguồn lực lượng thuộc tính quang minh này còn tinh túy và thuần khiết hơn quang minh lực của Hứa phu nhân một ít.
Lực lượng quang minh lập tức dừng xâm nhập vào thế giới tinh thần của Doanh Thừa Phong. Chúng chỉ ngưng lại một lát rồi bắt đầu tan rã. Giống như Trường Giang và Hoàng Hà, nước chảy vào biển rộng, hỗn tạp cùng một chỗ, không tạo thành bất kỳ công kích gì.
Nếu như nước ở biển rộng chảy ngược, đương nhiên là sẽ bao phủ cả khối đại lục. Nhưng nước ở Trường Giang và Hoàng Hà thì cho dù có chảy mãnh liệt hơn gấp trăm lần, nhưng một khi tiến vào trong biển rộng sẽ lập tức biến mất, không còn thấy bóng dáng tăm hơi, khó có thể tìm kiếm.
Vẻ mặt của Doanh Thừa Phong và Hứa phu nhân đồng thời buông lỏng. Sau khi hai nguồn lực lượng quang minh thuần khiết gặp nhau, không ngờ lại sinh ra một loại lực hấp dẫn mơ hồ, khiến cho người ta phiêu diêu như vừa ăn xong cây thuốc phiện.
Hứa phu nhân rõ ràng là không kịp chuẩn bị đối với loại cảm giác này, cho nên gương mặt nàng lập tức đỏ ửng, nét mặt hiện ra vẻ thích thú cực độ.
Mà Doanh Thừa Phong lại không xa lạ gì đối với loại cảm giác này.
Khi hắn ở bên trong không gian thế giới dưới lòng đất của tháp Truyền Thừa, lúc cùng Văn Tinh liên thủ vây khốn hình chiếu ác long đã từng nhiều lần trải nghiệm qua cảm giác này.
Tuy nói loại cảm giác này vô cùng thoải mái nhưng hắn biết rõ đây chính là hành vi đùa với lửa.
Nếu như người đang tiến hành trao đổi ở bên trong thế giới tinh thần của hắn là Văn Tinh hoặc Thẩm Ngọc Kỳ thì hắn sẽ ngại thời gian trôi quá nhanh. Nhưng hiện giờ ở trước mắt hắn lại chính là sư phụ của Thẩm Ngọc Kỳ. Tuy nói rằng chỉ mới bái làm sư phụ nhưng dù sao cũng xem như một trưởng bối rồi. Hắn cũng không dám tiếp tục làm càn đấy.
Tâm niệm vừa chuyển một cái, nguồn lực lượng quang minh trong thế giới tinh thần lập tức sinh ra một lực xóa bỏ mơ hồ.
Lực lượng tinh thần của mỗi người đều rất mẫn cảm. Dưới loại giao hòa tại thế giới tinh thần này, cho dù chỉ là một thay đổi rất nhỏ thì cũng đều không thể lừa được đối phương.
Hứa phu nhân lập tức giật mình tỉnh lại. Nàng thở một hơi thật dài rồi bắt đầu kiếm chế lực lượng tinh thần.
Chỉ chốc lát sau, toàn bộ lực lượng tinh thần của nàng đã được thu về. Chỉ có điều, trên mặt nàng vẫn hiện lên vẻ ửng đỏ, khó có thể xóa đi.
Lực lượng quang minh có tính duy nhất tuyệt đối và biệt lập. Nhưng nếu hai loại lực lượng quang minh thuần khiết gặp nhau, và dưới cơ duyên xảo hợp dung nhập làm một, như vậy sẽ sinh ra lực xung kích mạnh mẽ, khó có thể xóa nhòa.
Thật ra, ngoài hoàn cảnh sống còn tại thế giới dưới lòng đất ra là có thể làm cho con người vứt bỏ hết thẩy băn khoăn, vì sống sót mà buông bỏ tâm tình, khiết cho lực lượng tinh thần tương dung hoàn mỹ. Ở tình huống bình thường, trên cơ bản là rất khó có khả năng sinh ra loại lực lượng tinh thần tương dung tới trình độ này đấy.
Bởi vì mỗi người đều có tâm phòng bị. Cho dù là bạn thân thì cũng không có khả năng buông thả toàn bộ mọi tâm tư trong lòng.
Đây là một loại bản năng tự bảo vệ của con người. Cho dù cố ý muốn tương dung đối với thế giới tinh thần của đối phương thì cũng là ngàn vạn khó khăn.
Tuy nhiên, Doanh Thừa Phong lại không giống bình thường. Lực lượng tinh thần của hắn vố là một mảnh giấy trắng không thuộc tính. Dựa vào khả năng bắt chước của Trí Linh, nó có thể chuyển đổi thành một loại lực lượng khác.
Mà lúc Trí Linh chuyển đổi chân khí, lại quen tiếp nhận đủ loại học thuật nhiều trường phái.
Đây là một thói quen tốt. Chỉ có tụ tập đủ loại học thuật nhiều trường phái thì mới có thể khiến cho lực lượng tinh thần bộc phát ra uy năng hùng mạnh nhất.
Giờ phút này, lúc Trí Linh chuyển hóa lực lượng tinh thần, theo bảo năng cũng hấp thu một đoạn lực lượng tinh thần của Hứa phu nhân và chuyển hóa thành lực lượng của chính mình.
Vì thế lúc chuyển hóa, lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong giống như đang vẽ lên hồ lô. Nguồn lực lượng tinh thần của hai bên cộng hưởng trong tích tắc. Ngay cả bản thân bọn họ cũng không biết chúng xảy ra chuyển biến tinh tế và tương dung như thế nào.
Nếu không phải Doanh Thừa Phong nhận ra điều không đúng, cứng rắn giẫy ra khỏi khoái cảm mãnh liệt này thì hai nguồn lực lượng tinh thần đã tiếp tục giao hòa, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì đấy.
Thở hổn hển kịch liệt, một lúc lâu sau, sắc mặt của Hứa phu nhân mới tốt hơn một chút, nhưng nét ửng đỏ trên gương mặt vẫn không biến mất.
Ánh mắt của nàng lập lòe, dường như không thể tin được mình sẽ gặp phải việc xấu hổ này.
Tuy nhiên, dù sao thì nàng cũng không phải người thường. Sau một lát định thần lại, nàng trầm giọng nói:
- Bên ngoài vẫn truyền tin vịt rằng Doanh huynh đơn độc xông vào tháp Truyền Thừa, đã lấy được truyền thừa cuối cùng. Thiếp vẫn bán tín bán nghi về chuyện này, bây giờ mới biết lời đồn kia không phải là giả. Quả nhiên Doanh huynh có phúc lớn hơn người.
Trải qua một lần trao chiến lực lượng tinh thần, cách xưng hô của Hứa phu nhân đã lập tức thay đổi, không hề tự cho mình là trưởng bối rồi.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong khẽ biến đổi, nói:
- Sao tiền bối lại khẳng định như vậy?
Mặc dù mọi người đều biến tới tin vịt này nhưng Doanh Thừa Phong vẫn chưa từng thừa nhận qua.
Tuy hắn biết rằng bất luận mình có thừa nhận hay không thì e rằng rất khó có thể giải thích cho người ta hiểu. Nhưng một ngày hắn không thừa nhận, mọi người liền một ngày nghi thần nghi quỷ, lúc quyết tâm đối phó hắn sẽ không ra tay mãnh liệt như thế nữa.
Hứa phu nhân khẽ mỉm cười, nói:
- Nếu không phải Doanh huynh chiếm được truyền thừa cuối cùng thì làm sao có thể tu luyện ra được lực lượng quang minh thuần khiết như thế?
Nàng nhìn Doanh Thừa Phong, thâm ý sâu sắc nói:
- Doanh huynh đã nắm giữ cách tu luyện lực lượng quang minh, như vậy chắc hẳn Nhất Mạch Hỗn Nguyên Công và mật kỹ Linh Vũ giả cũng có thành tựu đấy.
Trong đôi mắt của Doanh Thừa Phong đột nhiên hiện lên một tia ánh sao. Nếu lời nói này của Hứa phu nhân chỉ là đoán mò, vậy thì chắc chắn không thể nói ra tên của ba công pháp chủ yếu nhất này đấy. Điều này đủ để khiến Doanh Thừa Phong cảm thấy rung động.
Ánh mắt của hắn lập tức trở nên thành thật, nói:
- Tiền bối, sao ngài có thể biết được tên mấy môn công pháp ấy?
Tiếng nói của hắn ngưng trọng, mang theo hương vị chất vấn.
Hứa phu nhân than nhẹ một tiếng, nói:
- Doanh huynh có điều không biết. Truyền thừa trong không gian tháp Truyền Thừa có liên hệ rất lớn với Linh Đạo Thánh Đường chúng ta.
Doanh Thừa Phong do dự một chút rồi khẽ gật đầu.
Ở bên trong Linh Vực này, Linh Đạo Thánh Đường là một thế lực cực kỳ đặc thù, cường nhân trong danh sách linh đạo chỗ nào cũng có.
Tuy Linh Đạo Thánh Đường chưa bao giờ can thiệp vào việc giang hồ nhưng không ai dám khinh thường lực lượng nó vốn có. Hơn nữa, quan trọng nhất là, hễ là một đại gia tộc hoặc là một cường nhân Hoàng Kim Cảnh ra đời trong đại môn phái, như vậy Linh Đạo Thánh Đường sẽ liền chủ động ra mặt, trợ giúp người này xây dựng một lối đi thông tới điểm truyền tống tại không gian tháp Truyền Thừa.
Cũng từng có người nghiên cứu qua bố trí của truyền tống trận. Nhưng qua nhiều năm như vậy, bất kể bên ngoài xuất hiện nhiều hạng người kinh tài tuyệt diễm thế nào thì cũng đều không thể bố trí ra một trận đồ truyền tống.
Chỉ bằng điểm này cũng đủ để khiến địa vị của Linh Đạo Thánh Đường như mặt trời ban trưa, không người nào có thể lay động.
Tuy vậy, ngoài bọn họ ra, cũng không ai biết mối liên hệ thần bí giữa Linh Đạo Thánh Đường và tháp Truyền Thừa.
Hứa phu nhân nhìn nét mặt của Linh Đạo Thánh Đường liền bật cười, nói:
- Doanh huynh, thiếp có một yêu cầu quá đáng, kính xin Doanh huynh có thể nhận lời.
Doanh Thừa Phong nghiêm nghị nói:
- Tiền bối có gì chỉ bảo, xin mời cứ nói.
Mặc dù hắn và Hứa phu nhân không quen biết nhiều nhưng dù sao đối phương cũng là sư phụ của Thẩm Ngọc Kỳ. Chỉ bằng điểm này thôi cũng đáng để Doanh Thừa Phong kính trọng rồi.
- Tốt.
Hứa phu nhân hai mắt sáng ngời, nói:
Thiếp muốn mở mang kiến thức bí pháp Đoạn Tầng Điệp Gia của Doanh huynh một chút, kính xin Doanh huynh không keo kiệt.
Doanh Thừa Phong ngẩn người, do dự một lát, rốt cuộc cũng nói:
- Nếu Hứa phu nhân nói như vậy, tài là tòng mệnh là được.
Cổ tay hắn khẽ run lên, Hàn Băng trường kiếm sau lưng lập tức phát ra một tiếng vù vù vang dội, vbay vào trong lòng bàn tay của hắn.
Tuy uy năng của Bá Vương thương rất lớn, nhưng vì chiều dài và sức nặng cho nên Doanh Thừa Phong không muốn đeo nó sau lưng. Hắn để nó cùng với Lang Vương Thuẫn ở trong túi không gian, trên người chỉ còn lại Hàn Băng trường kiếm.
Nguồn lực lượng tinh thần khổng lồ kia lập tức biến thành nhừng dòng nước lũ, tầng tầng cuốn ở phía trên Hàn Băng trường kiếm. Tốc độ của nó cực nhanh, không gì so sánh nổi, gần như chỉ trong giây lát đã hoàn thành xong.
Trong lòng hơi động, lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong cũng không tiếp tục chồng lên nữa. Trong lòng hắn hết nối khí linh, khiến nó tạm thời ngủ đông.
- Mau
Hắn quát nhẹ một tiếng, lập tức trường kiếm trong tay biến mất. Ánh sao chợt lóe lên trước mặt hắn, mắt thường có thể thấy được một con đường ánh sáng hiện lên trong hư không. Kiếm này đã bay tới hơn ba trượng phía sau Hứa phu nhân, dán thật chặt lên trên vách tường. Nó giống như một vật trang sức trên vách tường vậy, không có bất kỳ điều gì khác thường.