Thời gian ba tháng Vũ La cuối cùng cùng đến dải đất hạch tâm của Hỗn Loạn Tinh Lưu, tốc độ này có thể nói là cực nhanh rồi.

Trên đường Vũ La mượn lực lượng của Phù Cổ, cứ ba ngày lại mở điểm tiếp dẫn hư không một lần, nếu không phải như vậy đừng nói là ba tháng, cho dù ba năm cũng không đến được nơi này.

Bởi vậy dọc trên đường đi khổ cực nhất không phải là Vũ La mà là Thất Thủ Thiên Long Phù Cổ phải chịu cực.

Đến nơi này rồi lại có chút dị dạng, phía trước không ngờ là một mảnh hắc ám.

Tinh không toàn bộ đều là hắc ám làm chủ, thế nhưng vô luận là một mảnh tinh không nào đều có thể nhìn thấy một chút tinh quang, bất luận xa gần. Chỉ có mảnh tinh không trước mắt Vũ La này là hắc ám triệt triệt để để không có một nửa điểm sáng.

Vũ La nhíu mày thử thăm dò muốn đi vào nhưng lại đụng phải một tầng năng lượng mềm mại lại vô cùng bền chắc.

Tầng năng lượng này dễ dàng đã đẩy Vũ La ngược trở lại. Vũ La kêu lên một tiếng kinh ngạc, phóng nguyên hồn ra lập tức “nhìn” thấy, ở trước mặt mình, mảnh tinh không hoàn toàn hắc ám này trên thực tế là một tầng năng lượng cực lớn bao ở bên trong, căn bản không nhìn thấy tình huống gì ở bên trong.

Mà Vũ La phỏng đoán, phạm vi của tầng năng lượng này cực kỳ rộng lớn hơn nữa thoạt nhìn là một hình cầu khép kín bên trong phong bế một mảnh không gian rộng lớn.

Vũ La một đường truy tung tới trên thực tế ngay cả bản thân hắn cũng không có nghĩ đến không ngờ lại một đường đi tới bộ phận hạch tâm nhất của Hỗn Loạn Tinh Lưu.

Vũ La biết loại địa phương này là không thể dùng sức mạnh xông vào. Sau khi đã chứng kiến cảnh tượng Hắc Minh Tinh Nhãn cắn nuốt hằng tinh, Vũ La lại càng hiểu, lực lượng của Tiên Nhân ở trước mặt toàn bộ vũ trụ là nhỏ bé cỡ nào. Hắn âm thầm phỏng đoán một phen, lấy những mảnh vỡ bia đá của Lão Hắc thu được trước đó ra, ném về phía tầng năng lượng hắc ám kia.

Mảnh vỡ bia đá rơi trên tầng năng lượng, nhưng làm cho Vũ La thất vọng chính là nó bị văng ra.

Hắn sờ sờ cằm, khoát tay, mười bảy đạo thần văn xuất hiện, bàn tay của Vũ La ấn một cái, thần văn chìm vào trong tầng năng lượng kia. Nếu như biện pháp này còn không được, Vũ La cũng không có cách nào.

Cũng may thần văn thuận lợi tiến vào trong tầng năng lượng, tầng năng lượng hắc ám kia nổi lên một trận chấn động giống như gợn nước, quang mang ám kim sắc từ trong đó phun ra, mở ra một cánh cửa nhỏ vừa một người qua.

Vũ La vội vàng đi vào.

Làm cho hắn bất ngờ chính là, tầng năng lượng này không ngờ cực dày, cánh cửa kia cũng không phải là một cánh cửa mà là một thông đạo cực dài. Vũ La đã đi nửa canh giờ mới nhìn thấy cửa ra phía trước, tử quang nhàn nhạt không ngừng lóe lên ở bên ngoài.

Trong lòng Vũ La tràn ngập chờ mong, cất bước đi ra.

Tử quang sáng lạn, trong nháy mắt Vũ La không nhìn rõ cái gì trước mắt, chỉ có tử quang kia không ngừng biến hóa lóe lên.

Chờ tử quang kia dần dần tán đi, Vũ La mới phát hiện mình đã bước vào trong một quang tráo (màn hào quang) màu tím hình trứng cao hơn nửa người mình. Vừa rồi nói vậy chính là đạo tử quang kia bắn tới đã hình thành quang tráo này.

Đứng ở trong quang tráo này, Vũ La rõ ràng cảm giác được thân thể của mình không ngừng được tử quang rèn luyện. Thân thể của Vũ La đã vô cùng cường hãn, muốn rèn luyện tiến thêm một bước là vô cùng khó khăn, nhưng tử quang này lại dễ dàng rèn luyện thân thể của hắn, điều này làm cho Vũ La rất bất ngờ.

Mà ngoài quang tráo màu tím, lại là một mảnh quang minh nhàn nhạt. Vũ La nhìn lại, nhất thời lại càng hoảng sợ.

Trong không gian không biết rộng bao nhiêu, chen đầy một đám quang tráo màu tím. Thậm chí có quang tráo màu tím có vô số tầng nội ngoại, chỉ có một tầng như Vũ La có vẻ rất “đơn bạc”.

Mà trong những quang tráo màu tím kia lại là một đám thạch noãn (trứng đá) mặt ngoài thô ráp loang lổ.

Những thạch noãn này vô cùng lớn, Vũ La liếc mắt nhìn qua, đường kính của một viên thạch noãn nhỏ nhất cũng khoảng năm trăm trượng, viên lớn nhất thậm chí đạt tới mấy ngàn trượng.

Mà những thạch noãn này ở dưới sự bảo hộ của quang tráo màu tím hiển nhiên cũng đang tiến hóa không ngừng.

Vũ La hoảng sợ: Đây là địa phương nào?

Trên bầu trời thỉnh thoảng có một đạo tử quang rơi xuống, thạch noãn có chút may mắn lại lần nữa nhận được sự chiếu xạ của tử quang, sẽ có thêm một tầng quang tráo.

Vũ La vừa ngẩng đầu nhìn, lập tức như si như say.

Trong bầu trời, có bốn mươi chín đạo thần văn tản ra quang mang màu tím. Vũ La nhìn thấy những thần văn này liền lập tức phản ứng lại, thần văn của mình nhìn thấy trên những mảnh vỡ bia đá đều có đầy đủ ở nơi này.

Bản thể của thần văn chính là có một loại tinh thạch màu tím tạo thành, vô cùng to lớn. Ở trong hư không vô tận trên đỉnh đầu đã hình thành một vòng tròn, tượng trưng cho Thiên Đạo luân hồi chậm rãi chuyển động.

Nhìn thấy vật này, Vũ La cuối cùng đã ghi khắc tất cả bốn mươi chín đạo thần văn này vào trong não hải.

Không đợi hắn có hành động gì, trong Cửu Cung ở mi tâm đã nổ vang một tiếng, cuồn cuộn giống như hồng lôi.

Long Nguyên trở nên chấn động, ở trong Minh Đường Cung của hắn tự nhiên mà thành bốn mươi chín đạo thần văn.

Long Nguyên của hai con Linh Long trong nháy mắt bị rút hết toàn bộ, rót vào trong bốn mươi chín đạo thần văn mới hình thành. Như vậy còn chưa đủ, trong Đại Thiên Thế Giới, mọi người của bộ lạc Giản Thị dường như nhận được thần triệu, lập tức bò xuống tất cả công tác trong tay, sau khi khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện thần văn.

Lực Thần văn cuồn cuộn không ngừng cung cấp cho Vũ La.

Như vậy vẫn là chưa đủ.

Trong Minh Đường Cung, bốn mươi chín đạo thần văn lập lòe nhấp nháy, cấp tốc bay lên, rời khỏi Minh Đường Cung, tiến vào trong Cửu Cung, một địa phương huyền ảo. Ó nơi này, vốn là Phong Thần Bảng cao cao tại thượng, cự tháp huyết sắc bị áp ở phía dưới, bốn mươi chín đạo thần văn bay lên, dễ dàng đẩy cự tháp huyết sắc xuống phía dưới, sau đó một đường tiến lên, dần dần có ý muốn sánh vai với Phong Thần Bảng.

Thế nhưng bốn mươi chín đạo thần văn hỏa hầu vẫn như trước không đủ, đã nỗ lực mấy lần đều không công trở về.

Lúc này, bốn mươi chín đạo thần văn trên bầu trời dường như có điều cảm ứng, đúng lúc năm đạo thần văn chuyển động đến hướng của Vũ La chiếu xuống năm đạo tử quang. Bên ngoài thân thể của Vũ La, lập tức lại tăng thêm năm tầng quang tráo, một cỗ lực lượng vô hình chậm rãi nâng hắn lên, một mực nâng lên đến chỗ cao nhất, ở chính phía dưới đại chu thiên viên hoàn (một vòng tuần hoàn lớn) của bốn mươi chín đạo thần văn tổ thành.

Toàn bộ thần văn còn lại đều chiếu xuống, bên ngoài cơ thể của Vũ La cấp tốc xuất hiện bốn mươi chín quang tráo màu tím.

Sau khi những quang tráo này đã bao phủ thân thể, Vũ La cảm giác được trong Cửu Cung ở mi tâm, thần văn vừa mới thành hình kia nhanh chóng trở nên ngưng thực. Năng lượng thần văn vô cùng vô tận cuồn cuộn mà tới, bốn mươi chín đạo thần văn mới sinh càng ngày càng lớn, càng ngày càng rõ ràng.

Cũng không biết đã qua bao lâu, bốn mươi chín đạo thần văn kia cũng tổ thành một đại chu thiên thần văn hoàn, quang mang lóe lên, thành công thượng vị, cùng Phong Thần Bảng sánh vai trên vị trí cao nhất.

Cự tháp huyết sắc an tâm thần phục, trọng bảo của Long tộc còn như vậy, có thể biết được sự đáng sợ của bốn mươi chín đạo thần văn này.

Bốn mươi chín đạo thần văn này vẫn không ngừng lại từ đây, từng đạo quang mang tử sắc từ trong đó bắn ra không ngừng. Bốn mươi chín đạo quang mang hóa thành một cỗ quét qua trong Cửu Cung của Vũ La.

Minh Đường Cung, Động Phòng Cung, Nê Hoàn Cung, Lưu Châu Cung, Ngọc Đế Cung, Thái Hoàng Cung, Huyền Đan Cung, Cực Chân Cung, Thiên Đình Cung, lần lượt quét qua.

Minh Đường Cung và Động Phòng Cung vốn đã mở, bảy cung phía sau lại còn ứ trệ, quang mang kia quét qua, bảy cung còn lại tất cả mở ra.

Hai con Linh Long của Vũ La vốn đã bị rút hết Long Nguyên đang thoi thóp, hôm nay dưới sự trợ giúp của lực Thần Văn một lần nữa trở nên hoạt bát.

Vũ La tranh thủ thời cơ vận chuyển Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play