Thế nhưng Lương Thính Băng lại không phải thành danh dựa vào phúc ấm của phụ thân. Lương Thính Băng đã được công nhận là Cửu Giới Tinh Hà đệ nhất thanh niên thiên tài trên lịch sử của Cửu Giới Tinh Hà, trong thời gian ngắn nhất đạt đến cảnh giới Tiên Nhân nhất phẩm.
Từ đó về sau, Lương Thính Băng liền bắt đầu tổ chức Hiền Tài Yến (yến tiệc của những người hiền tài). Có thể được Lương Thính Băng coi trọng phát ra thiệp mời tham gia Hiền Tài Yến, đều là thanh niên tài tuấn tài họa nhất trong Cửu Giới Tinh Hà.
Mỗi một lần Hiền Tài Yến, vào lúc cuối cùng Thính Băng tiểu thư sẽ chọn ra ba người ưu tú nhất, ba người này có thể nhận được sự chỉ điểm trực tiếp của Lương Phu Tử.
Mấy lần gần đây Hiền Tài Yến thậm chí đã có danh hiệu Thanh Vân Yến, ý tứ là chỉ cần có thể tham gia Hiền Tài Yến. Kế tiếp sẽ là một bước lên mây, thuận gió thuận nước.
Mà mỗi lần gần đến thời gian bắt đầu Hiền Tài Yến. Thế hệ thanh niên trong Cửu Giới Tinh Hà sẽ minh tranh ám đấu phân cao thấp với nhau, hy vọng có thể lọt vào pháp nhãn của Thính Băng tiểu thư, được lệnh triệu tập, nhận được thiệp mời dự Hiền Tài Yến.
Một khi có thể nhận được lời mời, đó chính là chuyện vui lớn của toàn bộ gia tộc, mà địa vị của sứ giả của Thính Băng tiểu thư cũng là nước lên thì thuyền lên. Thậm chí có gia tộc sẽ còn vẩy nước quét nhà nghênh đón, trước khi rời đi sẽ còn đưa lên một chút lòng thành”.
Bởi vậy, sứ giả của Thính Băng tiểu thư ai nấy cũng là mắt cao quá trán.
Tổ Thiên Thu biết quan hệ lợi hại trong đó, mặc dù Vũ La thực lực cực mạnh, thế nhưng những chuyện hắn làm phần lớn đều ẩn đi danh hiệu, bởi vậy trọng toàn bộ Cửu Giới Tinh Hà, người biết danh hiệu của Vũ La cũng không nhiều. Mà Tổ Thiên Thu ngàn vạn lần không nghĩ tới, Thính Băng tiểu thư lại mời Vũ La.
Cho nên sứ giả vừa tới, Tổ Thiên Thu mừng rỡ như điên, vội vàng chạy vào báo cáo, thậm chí ngay cả người bên cạnh Thiền cô nương tiến vào thông báo cũng không kịp đợi, chỉ lo chậm trễ sứ giả.
Vũ La nghe hắn nói xong, không nhanh không chậm cầm chén rượu nói:
- Lưu thiệp mời lại là được rồi, có gì ghê gớm đâu?
Tổ Thiên Thu sửng sốt:
- Tiên sinh, không thể chậm trễ, nếu như làm cho sứ giả không hài lòng, sau khi trở về ở trước mặt Thính Băng tiểu thư nói xấu ngài...
Vũ La mỉm cười, vươn tay chỉ Tổ Thiên Thu:
- Ngươi đã nhiều tuổi rồi, còn không bình tĩnh?
Tổ Thiên Thu không hiểu, Vũ La xua tay:
- Trở về đi, bảo người kia lưu thiệp mời lại, nếu như hắn không nguyện ý thì để hắn mang về đi, Hiền Tài Yến gì chứ, ta không thích.
- Nhưng...
Tổ Thiên Thu còn muốn nói nữa, nhưng nghĩ lại tính tình của Vũ La, liền nuốt câu nói phía sau trở vào, gật đầu đi ra, thế nhưng vẫn cảm thấy có chút đáng tiếc.
Lục thúc như cười như không nhìn Vũ La:
- Tiên sinh, Thính Băng tiểu thư không chỉ là tiểu thư của Lương thị, còn là Cửu Giới Tinh Hà đệ nhất mỹ nhân nha. Trong Cửu Giới Tinh Hà đã từng lưu truyền một cách nói, không có nam nhân nào có thể cự tuyệt Lương Thính Băng.
Vũ La không chút để ý, chỉ nói giỡn:
- Hả, thì ra còn là một mỹ nhân nha, ngươi nói như vậy ta còn có chút hiếu kỳ.
Bất luận là Lục thúc hay là Thiền cô nương đều nhìn ra được, Vũ La chỉ nói ngoài miệng một chút mà thôi, căn bản không cảm thấy tên tuổi của vị Cửu Giới Tinh Hà đệ nhất mỹ nhân Lương Thính Băng này có gì đặc biệt hơn người.
Quan hệ cá nhân của Thiền cô nương và Lương Thính Băng không tồi, thế nhưng điều này cũng không đại biểu Thiền cô nương không đố kỵ Lương Thính Băng. Màn diễn xuất này của Vũ La, tuy rằng ngoài mặt Thiền cô nương không có phản ứng gì, nhưng trong lòng lại nhận định người như Vũ La mới là nam nhân chân chính, bình tĩnh trấn định ung dung, thật là hảo hán tử, nhân tuyển tốt.
Ba người tiếp tục nói chuyện phiếm, chưa nói được một hồi, bên ngoài đột nhiên quang mang vạn trượng, một tiếng cười dài vang lên:
- Ha hả ha... Vũ La, mỗ gia vì Thính Băng tiểu thư phục vụ, ngay cả những Tiên tộc nhất đẳng kia, nhìn thấy mỗ gia cũng phải khách khách khí khí, chỉ có Vũ La ngươi, tự đại cao ngạo, thô bỉ không chịu nổi, không ngờ chậm trễ Thính Băng tiểu thư như vậy...
Vũ La lắc đầu:
- Một con chó mà thôi, cũng dám tự xưng mỗ gia? Thật không biết trời cao đất rộng. Chó của nữ nhân xinh đẹp nuôi cũng vẫn là chó, chó có ngồi kiệu cũng không nói được tiếng người, cũng dám xưng là người sao?
Hắn vừa nhấc tay, Lực Bạt Sơn lặng yên mà phát, trong bầu trời chỉ lấy lực lượng ngưng tụ thành một bàn tay lớn, một tay nắm lấy tên sứ giả kia.
Sứ giả ầm ĩ cười to:
- Ha hả ha! Tiểu nhi vô tri! Chỉ bằng thực lực Tứ phẩm sơ cấp của ngươi cũng dám làm càn ở trước mặt mỗ gia! Mỗ gia đường đường là Tam phẩm hạ, xem mỗ gia phá chút tài mọn của ngươi như thế nào! Lục Hỏa Lôi Tôn, Tinh Hải Tung Hoành Nhất Lục Hỏa Tinh Lôi, phá cho ta!
Trong tay hắn vừa đánh ra tiên quyết, lập tức có sáu đạo lôi quang thô to lóe ra bên người, cuối cùng hợp thành một đạo lóe lên quanh người hắn, sắp muốn nổ tung.
Vũ La mỉm cười, cũng không nói gì, một mực thúc dục Lực Bạt Sơn, lực lượng hùng mạnh đột nhiên ép vào phía trong, tu vi Tam phẩm hạ mà sứ kia tự cho là siêu phàm, Lục Hỏa Tinh Lôi lại ngay cả một tia hoa lửa cũng không phóng ra được, đã bị lực lượng tuyệt đối này mạnh mẽ bóp tắt.
Thiên Hạ Đệ Nhất Lực Phù, lực lượng tuyệt đối, khống chế tuyệt đối.
- A!
Sứ giả biến sắc:
- Ngươi, ngươi, điều này không có khả năng, ngươi rõ ràng chỉ có cảnh giới Tứ phẩm hạ...
Trên mặt của hắn đều là sắc mặt khó có thể tin, hắn hơn Vũ La tới ba cấp, thế nhưng Vũ La lại khắc chế hắn, làm cho hắn không có chút lực phản kháng.
Vũ La thản nhiên nói:
- Mọi người đều nói đánh chó nhìn mặt chủ nhân, nhưng con chó như ngươi bất kể có chủ nhân như thế nào, chỉ cần thả ra sẽ bị người ta dùng loạn côn đánh chết!
Vũ La đang định phát lực, Thiền cô nương mở miệng nói:
- Tiên sinh, Thiền nhi thay hắn cầu tình. Thính Băng tiểu thư và ta giao tình không cạn, có thể nể mặt Thiền nhi tha cho hắn một lần không?
Vũ La liếc mắt nhìn Thiền cô nương, thản nhiên nói:
Tội chết có thể miền, tội sống không tha.
Lực Bạt Sơn phát động, lực lượng vô cùng vô tận đè ép một trận, tên sứ giả kia cảm thấy mình giống như bị một bàn tay khổng lồ nắm trong tay dùng sức xoa nắn, nhất thời bóp vỡ nát đầu khớp xương toàn thân hắn.
- A...
Sứ giả hét thảm một tiếng. Vũ La đã tiện tay ném hắn ra ngoài, cao giọng nói:
- Thanh Vân Yến, Cửu Giới Tinh Hà đệ nhất mỹ nhân. Đáng tiếc, những thứ này không có chút lực hấp dẫn nào đối với bản tọa. Bảo Lương Thính Băng đi tìm những hạng người tầm thường kia tự tiêu khiển tự vui đi, không cần bêu xấu trước mặt bản tọa.
Tiếng kêu thảm của sứ giả kia dần dần đi xa:
- Vũ La, ngươi chờ đó cho ta!
Vũ La nhướng mày, huyết quang đầy trời bao phủ toàn bộ Cự Tượng Tinh, Thiên Hạ Đệ Nhất Sát Phù Bách Vạn Nhân Đồ phát động, sứ giả kia còn chưa bay ra khỏi Cự Tượng Tinh đã bị sát ý vô cùng vô tận ép rơi xuống.
Trong huyết quang, Độc Long Mạch Bích Ngọc Đằng đột nhiên đâm ra, sứ giả kia chỉ nhìn thấy quang mang lục sắc lóe lên, mi tâm đau nhói, lập tức không còn ý thức nữa.
Bịch!
Thân thể rắn chắc của sứ giả rơi trên mặt đất, mặt đất lõm xuống, xuất hiện một cái hố to.
Vũ La nói với Thiền cô nương:
- Nếu như ngươi đã có giao tình không cạn với Lương Thính Băng, thì phái người đưa hắn về đi. Vốn tội chết có thể miễn, thế nhưng hiện tại... Phải xem bản lĩnh của Lương Thính Băng.
Vũ La liếc mắt nhìn Thiền cô nương và Lục thúc, một ngụm uống cạn rượu thừa trong chén, đứng dậy bước nhanh đi:
- Vũ La cáo từ.
Thiền cô nương và Lục thúc đối mặt nhìn nhau, một lúc lâu sau, Lục thúc cười khổ một chút:
- Đây là làm cho chúng ta xem.
Thiền cô nương cũng gật gật đầu, ý đồ của Vũ La rất rõ ràng, lại càng không sợ hai người nhìn ra, cái liếc mắt cuối cùng kia chẳng khác nào nói thẳng với hai người, ta chính là làm cho các ngươi xem.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT