Một mực tu luyện tới sáng sớm ngày hôm sau, Hoắc Vũ Hạo mới lặng yên rời đi Đại Hung Chi Địa. Xích Vương hộ tống hắn một mực rời khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, thẳng đến học viện Sử Lai Khắc.

Tu vi tăng lên làm hắn đã hoàn toàn có thể bằng vào hồn lực ngự không phi hành, nhưng sử dụng hồn đạo khí hiển nhiên càng thêm tiết kiệm hồn lực.

Một khắc đồng hồ sau, hắn đã tiến vào phạm vi thành Sử Lai Khắc.

Từ không trung quan sát, có thể nhìn thấy toàn bộ thành Sử Lai Khắc đều đang bận rộn trùng kiến, đem nội thành và ngoại thành khuếch trương ra ngoài. Nền móng của Truyền Linh Tháp đã kiến tạo tiến nhập khâu cuối cùng, quả thực là một tòa Cự Tháp a! Với tư cách tổng bộ của tổ chức Truyền Linh Tháp, học viện Sử Lai Khắc quả thật đã bỏ vốn gốc. Nền móng hình lục giác, chiếm diện tích hơn một ngàn mét vuông, dựa theo quy hoạch sẽ kiến tạo mười ba tầng, độ cao hơn hai trăm mét. Bên trong đủ để đồng thời dung nạp vạn người.

Hoàn toàn là vì tương lai phát triển của Truyền Linh Tháp. Mà trên thực tế, tính cả các nghị viên thì nhân số hiện nay của Truyền Linh Tháp cũng còn không đến một trăm. Số lượng này sẽ còn bảo toàn thời gian rất lâu không thay đổi.

Bay qua Truyền Linh Tháp, tiếp tục hướng phía trước không xa là khu vực mới quy hoạch của thành Sử Lai Khắc. Hiện tại bên ngoài đã bắt đầu thành lập hình thức ban đầu của tường thành. Bởi vì quy mô quá lớn, tường thành tạm thời sẽ không hoàn toàn xây dựng, chỉ vẽ phác thảo thêm một đoạn phạm vi, nhưng chỉ một phạm vi này cũng có thể nhìn ra quy mô hùng vĩ.

Hi vọng trong tương lai, thành Sử Lai Khắc có thể càng ngày càng phát triển. Trên mặt Hoắc Vũ Hạo toát ra vẻ mỉm cười, ba tháng này, cố gắng của bản thân cuối cùng cũng không uổng phí! Nếu như không phải đã cùng Tinh Đấu Đại Sâm Lâm tạm thời hoà giải, thành Sử Lai Khắc sao lại dám tiến hành khuếch trương quy mô như thế!

Trong lần thú triều trước, biểu hiện chói mắt nhất là hồn đạo khí của Đường Môn, nhất là hơn hai ngàn khỏa Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn. Giá trị của chúng căn bản không có khả năng cân nhắc bằng tiền tài.

Sau khi thú triều kết thúc, trải qua hội nghị Hải Thần Các quyết định, học viện Sử Lai Khắc lập tức thăng lên quan hệ hợp tác chiến lược cùng Đường Môn. Mà lại là dạng đoàn kết chặt chẽ, không như quan hệ tông môn phụ thuộc lúc trước. Địa vị của Đường Môn lần thứ nhất được toàn bộ học viện Sử Lai Khắc thừa nhận.

Vì cảm tạ Đường Môn cống hiến trong lần thú triều này, Hải Thần Các làm ra quyết định xưa nay chưa từng có, cho Đường Môn một ghế. Chỗ ngồi này đương nhiên sẽ không rơi vào Hoắc Vũ Hạo vốn đã là thành viên Hải Thần Các, mà do Môn chủ Đường Môn, cũng đại sư huynh Bối Bối đảm nhiệm.

Đến lúc này, Đường Môn đã có được hai thành viên Hải Thần Các.

Chỗ tốt cũng không chỉ là tên tuổi. Học viện Sử Lai Khắc đã thông tri Đường Môn, sau khi tân thành Sử Lai Khắc xây dựng lên, Đường Môn sẽ được tự do chọn lựa một địa phương làm trụ sở, từ đó khuếch trương thực lực của Đường Môn tại thành Sử Lai Khắc.

Chờ sau khi Truyền Linh Tháp xây lên, quy mô cùng phồn vinh của tân thành Sử Lai Khắc có thể nghĩ, tại địa phương tấc đất tấc vàng như thế này, tùy tiện để Đường Môn tiến hành chọn lựa, học viện Sử Lai Khắc cũng tuyệt đối xuất ra đại thủ bút. Hơn nữa, học viện đã toàn ngạch thanh toán xong tất cả khoản tiền còn thiếu Đường Môn. Hơn hai ngàn khỏa Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn mặc dù không đưa tiền, nhưng học viện lại cho Đường Môn một bản kê khai.

Dù sao, Đường chủ Hồn Đạo Đường Hiên Tử Văn cầm tới bản kê khai này lập tức cười tươi một trận.

Trên bảng kê khai này là một danh sách, trong danh sách này đều là các loại kim loại hiếm. Là năm thành viện trợ do tam đại đế quốc đáp ứng đối với học viện Sử Lai Khắc.

Chỗ tốt của hồn linh đối với hồn sư sau khi trải qua thí nghiệm đã hiện ra đầy đủ. Học viện Sử Lai Khắc mặc dù lớn như vậy, nhưng cũng sẽ không hào phóng như thế! Thành Sử Lai Khắc phát triển cần đại lượng tiền tài và tài nguyên. Kết quả là, thời điểm Hải Thần Các cùng sứ đoàn tam đại đế quốc lập tức đưa ra một vài điều kiện.

Khi đó Hoắc Vũ Hạo còn chưa bắt đầu truyền thụ khế ước bình đẳng, những điều kiện này rất tự nhiên liền bị nhận định là cánh cửa để hồn sư hệ tinh thần của mỗi quốc gia tiến vào Truyền Linh Tháp.

Thời điểm chống cự thú triều, học viện Sử Lai Khắc đúng là tổn thất nặng nề, hơn nữa, cũng bởi vì học viện Sử Lai Khắc ngăn chặn thú triều, mới không khiến cho tam đại đế quốc có cảnh sinh linh đồ thán. Từ dấu vết thảm liệt của chiến trường liền có thể nhìn ra học viện Sử Lai Khắc điều động bao nhiêu tài nguyên. Tam đại đế quốc cho một chút trợ giúp vốn chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Bởi như vậy, song phương đều vui vẻ. Mà Đường Môn bởi vì có cống hiến đặc biệt, cũng liền được một nửa kim loại hiếm trong những tư nguyên này. Cuối cùng cũng khiến trên mặt Hiên lão sư sau khi mất đi hơn hai ngàn khỏa Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn, đau lòng không thể thở nổi lại có nụ cười.

Đương nhiên, học viện cũng đối Đường Môn đưa ra yêu cầu mới, ưu tiên cung ứng và trang bị hồn đạo khí cho thành Sử Lai Khắc.

Mượn cơ hội lần này, quân vệ thành Sử Lai Khắc cũng tiến hành tăng cường quân bị lần thứ nhất trong lịch sử, vốn một vạn người, một lần mở rộng đến năm vạn. Trong đó, kế hoạch tuyển nhận chiến sĩ thông thường lên đến ba mươi lăm ngàn người, còn lại toàn bộ tuyển nhận hồn sư và hồn đạo sư.

Lần này đại chiến khiến quân vệ thành tổn thất nặng nề, người bị thương vô số kể, người tử trận cũng vượt qua hai ngàn năm trăm. May mắn là tỉ lệ bỏ mình của hồn sư và hồn đạo sư bỏ mình cực kỳ thấp.

Lần này, quân vệ thành Sử Lai Khắc tăng cường quân bị nhằm vào toàn đại lục tiến hành tuyển nhận! Tin tức cũng đã truyền ra ngoài, trong vòng nửa năm sau, tiến hành khảo hạch và chiêu mộ từng nhóm.

Sau khi quân vệ thành Sử Lai Khắc chống đỡ được thú triều Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, danh tiếng nhất thời có một không hai, khiến cho ngưỡng cửa gia nhập tự nhiên tăng lên phạm vi lớn.

Hơn nữa, thành Sử Lai Khắc đưa ra đãi ngộ cũng cực kỳ phong phú. Người đến tòng quân đã bắt đầu từ bốn phương tám hướng tiến về.

Trong ba tháng qua, tin tức Hồn linh đã sớm lan truyền nhanh chóng, tự nhiên là tin tức nóng nhất của tam quốc. Trong đó, thành Sử Lai Khắc cùng học viện Sử Lai Khắc liền bị biến thành bộ dáng vô cùng kỳ diệu. Thậm chí có một tin đồn khiến người tâm động nhất, chính là gia nhập quân vệ thành Sử Lai Khắc sẽ được Truyền Linh Tháp ưu tiên phục vụ.

Vẻn vẹn như thế cũng đã có lực hấp dẫn hồn sư lớn hơn so với bất kỳ vật gì khác.

Học viện Sử Lai Khắc mượn lấy sự kiện hồn linh, có thể nói là hoàn toàn đem lợi ích tối đa hóa, khiến tam đại đế quốc nói không nên lời.

Tổ chức Truyền Linh Tháp không lâu trước đó vừa mới công bố ra một tin tức, bởi vì tổ chức vừa mới thành lập, mỗi tháng chỉ có thể để hai trăm hồn sư tiến hành dung hợp hồn linh. Con số này sẽ được gia tăng trong tương lai, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể có bấy nhiêu.

Trong đó, một nguyên nhân bởi vì Tinh Đấu Đại Sâm Lâm bên này cung cấp số lượng hồn thú lâm nguy có hạn, một nguyên nhân khác cũng bởi vì nhóm Truyền Linh Sư đều vừa mới học được khế ước, phát huy vẫn chưa ổn định, cần thời gian tích lũy kinh nghiệm, không dám quá mức mở ra.

Hơn nữa, Truyền Linh Tháp có thể tăng lên xác xuất Truyền Linh Sư truyền linh thành công còn đang tu kiến. Bởi vậy, dựa theo Hoắc Vũ Hạo yêu cầu, Nghị Sự Đường quyết định mỗi tháng chỉ có bấy nhiêu danh ngạch, ít nhất, trước khi Truyền Linh Tháp hoàn tất kiến tạo, sẽ không gia tăng số người được truyền linh.

Đồng thời, vì để cho bên phía Tinh Đấu Đại Sâm Lâm an tâm, Truyền Linh Tháp còn ban bố một tin tức khác. Tin tức này do chính Tháp chủ danh dự Hoắc Vũ Hạo trực tiếp phát ra, tin tức rất đơn giản, đem suy đoán trước đó của Hoắc Vũ Hạo công bố ra ngoài, nói cho hồn sư biết, hồn linh không chỉ có thể mang cho bọn hắn một hồn hoàn, bởi vậy, áp chế hồn lực tăng lên, liền có thể đồng thời thu hoạch được nhiều hồn hoàn.

Mục đích tin tức này nằm ở chỗ khiến phần lớn hồn sư không vội thu hoạch hồn hoàn, tích góp thực lực. Từ đó thuyên giảm bọn hắn gây sát thương cho hồn thú.

Hai đầu tin tức vừa xuất, tổ chức Truyền Linh Tháp trong thời gian rất ngắn đã truyền khắp tam quốc Đấu La Đại Lục. Nhóm hồn sư chen chúc mà tới, suýt chút nữa chèn phá cửa thành Sử Lai Khắc.

Chiêu sinh năm học mới của học viện Sử Lai Khắc còn chưa bắt đầu, đã có rất nhiều tông môn đem hậu bối đệ tử đưa tới chuẩn bị tham dự khảo hạch. Mà nhóm hồn sư niên kỷ quá tuổi, thì không chút do dự báo danh quân vệ thành Sử Lai Khắc.

Bọn hắn đến, đối với phồn vinh của tân thành Sử Lai Khắc có tác dụng cực lớn, mặc dù kiến thiết và phát triển tân thành còn cần một đoạn thời gian rất dài, nhưng có những người này đến đã có thể suy ra được tương lai của tân thành.

Những tin tức này Hoắc Vũ Hạo đều thông qua tổ chức Truyền Linh Tháp biết được rõ ràng, trong lòng hắn hơi tính toán liền có kết luận, nhiều nhất trong thời gian ba năm, tân thành Sử Lai Khắc liền có thể phát triển tốt. Dù là nhóm hồn sư hiện tại gia nhập quân vệ thành chỉ có thể lưu lại một bộ phận. Cho Đường Môn Hồn Đạo Đường và học viện Sử Lai Khắc hệ hồn đạo thời gian ba năm, toàn bộ thành Sử Lai Khắc sẽ có biến hóa long trời lở đất. Đến khi đó, coi như Thú Thần Đế Thiên tái phát động thú triều, chỉ sợ cũng không cách nào uy hiếp được học viện Sử Lai Khắc.

Trước thời điểm sắp tiến vào không phận thành Sử Lai Khắc, Hoắc Vũ Hạo từ không trung rơi xuống. Mặc dù thành Sử Lai Khắc không hề giống đại thành thị tam đại đế quốc có lệnh cấm bay rõ ràng, nhưng từ tôn kính đối với Sử Lai Khắc, trừ phi có tình huống đặc biệt, nếu không, cũng sẽ không có hồn sư và hồn đạo sư nào phi hành trên bầu trời.

Hoắc Vũ Hạo từ cửa thành Đông mà vào, trực tiếp tiến đến học viện Sử Lai Khắc.

Gần đây hắn thật sự quá có tiếng, mới vừa vào học viện, liền bị các học viên nhận ra được, Hoắc Vũ Hạo không đợi đám niên đệ, học muội vây quanh, đã lập tức gia tốc, vừa hướng bọn hắn phất tay thăm hỏi, vừa nhanh chóng xông vào hồ Hải Thần, đạp sóng mà đi, thẳng đến trong nội viện.

Thân là thành viên Hải Thần Các, Hoắc Vũ Hạo trực tiếp tiến vào Hải Thần Các đương nhiên không có vấn đề gì.

Đi đến trước Hải Thần Các, hắn dừng bước. Nhìn vào Hoàng Kim Thụ rõ ràng có chút ảm đạm, hắn lại một lần nữa quỳ xuống, rất cung kính dập đầu ba cái, sau đó mới đi vào trong Hải Thần Các.

- Vũ Hạo? Đế Thiên gia hỏa chịu thả con ra rồi hả?

Âm thanh vui mừng của Huyền lão vang lên, rất nhanh, mấy vị trưởng lão lưu lại Hải Thần Các trước sau từ trên lầu đi xuống đại sảnh.

- Gặp qua các vị trưởng lão.

Hoắc Vũ Hạo cung kính hướng bọn hắn hành lễ.

Huyền lão cười ha ha, lên tiếng:

- Còn cùng chúng ta khách khí làm gì. Huống chi, con vốn chính là một phần tử của Hải Thần Các chúng ta. Tình huống Đế Thiên bên đó như thế nào? Hắn như thế nào lại chịu đem con phóng xuất. Không phải nói trên người con có khí vận của bọn hắn sao? Ta còn đang thương lượng với mọi người như thế nào đi cứu con đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play