Trường Nhạc Huyên ngồi ở phía sau chiến đội Sử Lai Khắc lại đứng lên:
- Ngọc Thiên Long, lợi thế muốn chiếm là có thể chiếm sao? Học Viện Sử Lai Khắc chúng ta là học viện mở, không hề hạn chế học viên trong khi Thiên Long Môn của các ngươi là một tông môn, ngươi cho rằng việc Thu Nhi gia nhập Thiên Long Môn và việc người gia nhập Học Viện Sử Lai Khắc có thể đánh đồng với nhau sao?
Ngọc Thiên Long hơi sửng sốt một chút, thật ra hắn cũng không cố ý chiếm lấy lợi thế của đối phương nên trực tiếp nói:
- Vậy cô muốn thế nào?
Trương Nhạc Huyên nói:
- Vậy được, ta thay Thu Nhi làm chủ, nếu nàng thua thì sau khi tốt nghiệp sẽ gia nhập Thiên Long Môn của các người. Nếu như người thua thì làm hộ vệ của nàng trong ba năm, như vậy mới có thể coi là công bằng đánh cược.
Trường Nhạc Huyên vừa nói vậy thì Ngọc Thiên Long lập tức do dự. Hắn chính là môn chủ đời kế tiếp của Thiên Long Môn, vậy mà phải đi làm hộ vệ cho người khác thì quả là đả kích quá lớn.
Vương Thu Nhi nghe xong lời nói của Trương Nhạc Huyên thì mở trừng mắt, trong đôi đồng tử xanh biếc hiện lên sự kinh ngạc.
Vì cách nàng quá gần nên vừa nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp của nàng thì Ngọc Thiên Long bất giác mở miệng:
- Được, ta đáp ứng.
Vương Thu Nhi quá đẹp, đẹp đến mức khiến hắn không thể tự kiềm chế được.
Vương Thu Nhi đứng lên quay đầu lại nhìn Trương Nhạc Huyên. Trương Nhạc Huyên gật nhẹ đầu với nàng.
Ánh mắt Vương Thu Nhi có chút ngẩn ngơ, nàng đã hiểu rõ những lời Trương Nhạc Huyên nói với mình tối qua.
"Thu Nhi, muội có thể nhận ra được giữa tình cảm giữa Hoắc Vũ Hạo và Vương Thu Nhi không có chỗ cho muội chen vào. Trên thế giới này nam nhân tốt có rất nhiều, làm sao phải treo cổ trên một thân cây? Sau này có cơ hội đại sư tỷ sẽ làm mối giúp muội."
"Đại sư tỷ, vậy tại sao tỷ không tìm người khác?"
"Trên người tỷ còn mang theo lời thề."
Dùng sự thông minh của Vương Thu Nhi làm sao có thể không nhận ra ý của Trương Nhạc Huyên khi bày ra vụ đánh cược này?
Người trước mặt này là Ngọc Thiên Long, thân hình khôi ngô cao lớn, tướng mạo đường hoàng, thực lực lại mạnh mẽ. Nhìn qua hắn cũng không hề thua kém Hoắc Vũ Hạo nhưng đại sư tỷ làm sao có thể hiểu được, giữa mình và Hoắc Vũ Hạo không hề đơn giản như những gì đại sư tỷ nhìn thấy. Có một số việc vĩnh viễn sẽ không thể thay đổi.
- Nếu như ta thắng, ta không cần ngươi làm hộ vệ mà muốn trực tiếp kết thúc trận đấu này- Vương Thu Nhi thản nhiên nói.
Ngọc Thiên Long bất ngờ, nhìn ánh mắt lạnh lùng của Vương Thu Nhi mà trong ngực dấy lên cảm giác kỳ lạ.
Trong Thiên Long Môn hắn vẫn luôn làm ánh sao sáng nhất, là người dẫn đầu thế hệ trẻ của tông môn, bất kể là nam hay nữ đệ tử khi thấy hắn đều kính cẩn nghe theo. Vương Thu Nhi càng lãnh đạm ngược lại càng khiến ý muốn chinh phục nàng càng mãnh liệt.
Xét về thực lực tổng thể thì Ngọc Thiên Long tự nhận là không kém gì chiến đội Sử Lai Khắc, thậm chí còn hơn lúc trước. Nhưng vấn đề còn tồn tại trong chiến đội Thiên Long Môn cũng không khác gì chiến đội Sử Lai Khắc đó chính là thực lực của đội trưởng cách xa các đội viên còn lại. Thật ra nếu đánh đến đoàn chiến thì hắn lại không dám nắm chắc phần thắng, tuy rằng thực lực cá nhân của chiến đội Sử Lai Khắc không được tốt nhưng trong đoàn chiến lại có tới hai vũ hồn dung hợp kỹ.
Đã là Vũ Hồn dung hợp kỹ lại còn một chủ tấn công, một chủ khống chế, hơn nữa còn có người khống chế thời gian kỳ dị kia khiến cho khả năng giành lấy thắng lợi trong đoàn chiến của họ rất cao.
Lấy đoàn chiến ứng đối thì Thiên Long Môn cũng không nắm chắc được phần thắng. Đã như vậy tại sao không dứt khoát một chút, chỉ cần đánh bại Vương Thu Nhi bằng một trận chiến thì tương lai nàng có thể gia nhập Thiên Long Môn, đến lúc đó...
Nghĩ tới đây khóe miệng Ngọc Thiên Long kéo lên nụ cười:
- Được, hãy làm theo ý nàng, chúng ta dùng một trận chiến phận định thắng thua. Nếu nàng thắng thì chúng ta nhận thua toàn bộ, đại trượng phu nắm được thì thả ra được, ta sẽ làm hộ vệ của nàng, thế nào? Còn nếu nàng thua thì phải ra nhập Thiên Long Môn, như vậy công bằng rồi chứ?
Không thể không nói Ngọc Thiên Long rất có hương vị của nam nhân, tính cách hào sảng, dễ khiến người ta có cảm tình, càng không tỏ ra một chút yếu thế nào về mặt khí thế.
Vương Thu Nhi gật đầu với hắn rồi lại quay về vị trí của mình, nhắm mắt lại.
Một trận quyết định thắng thua?
Mọi người trong khu nghỉ ngơi cũng có thể nghe được đối thoại giữa bọn họ, trò đùa này cũng hơi quá rồi nha. Hai chiến đội phải nếm bao nhiêu khổ cực mới tiến vào đến trận đấu này vậy mà lại muốn dùng một đấu một để chấm dứt trận đấu, như vậy giống như có chút không lý trí. Nhưng cẩn thận ngẫm lại sẽ phát hiện đây là biện pháp tốt nhất, hai chiến đội dùng phương thức này khiến trận đấu một đối một càng trở nên kịch liệt.
Trong khu nghỉ ngơi ngay lập tức có nhân viên công tác đi báo cho bên trên biết, vòng bán kết dùng phương thức đơn giản như vậy để tiến hành cũng là lần đầu tiên gặp trong các giải đấu từ trước đến nay.
Nếu đổi thành các chiến đội khác thì nhất định sẽ không có cách thức thi đấu như vậy vì các đội viên khác nhất định sẽ phản đối. Nhưng cho dù là Vương Thu Nhi hay là Ngọc Thiên Long, mỗi người đều có quyền lực tuyệt đối trong chiến đội của mình, quyết định của bọn họ tất nhiên sẽ không có đội viên nào phản đối.
Một trận chiến quyết phân thắng bại!
Đây là khí phách cỡ nào?
Cuối cùng thời gian thi đấu cũng tới, trên đài thi đấu, Bất Phá Đấu La Trinh Chiến mang theo sắc mặt trầm mặc đi đến trung tâm đài thi đấu.
Ông đã nhận được tin tức, một trận chiến quyết định thắng thua, thật chỉ có bọn họ mới nghĩ ra. Nhưng như vậy cũng tốt, áp lực của mình cũng nhẹ hơn, cũng sẽ có thể chuẩn bị nhiều hơn cho trận đấu buổi chiều. Không thể nghi ngờ, sự chạm trán giữa Đường Môn và Thánh Linh Tông mới là trận đấu quan trọng nhất.
- Vòng bán kết, Học Viện Sử Lai Khắc giao đấu Thiên Long Môn, đội viên dự thi của hai đội tiến vào khu chờ chiến.
Trịnh Chiến lớn giọng nói, âm thanh của ông thông qua hồn đạo khí khuếch đại âm thanh được truyền ra xa.
Nhưng khi từng người của Học Viện Sử Lai Khắc và Thiên Long Môn đi ra thì khán giả đều ngây người.
Đây là tình huống gì vậy? Không phải mỗi đội có đều có bảy người đi vào khu chờ chiến sao?
Ngọc Thiên Long cùng Vương Thu Nhi thậm chí còn không đi đến khu chờ chiến mà cùng lúc nhảy lên đài thi đấu, đi đến trước mặt trọng tài Trịnh Chiến, thể hiện quyết định muốn dùng một trận quyết định thắng bại.
Mặc dù Trịnh Chiến đã nhận được tin tức từ trước nhưng khi thấy hành động của bọn họ cũng không khỏi có cảm giác rung động.
Thật sự là muốn dùng một trận chiến quyết định thắng bại sao? Bây giờ năng lực thừa nhận áp lực người trẻ tuổi thật mạnh mẽ. Năm đó khi mình tham gia giải đấu làm sao dám thế này, cho dù nghĩ cũng không dám nghĩ.
Khi Trịnh Chiến cao giọng công bố trận đấu có một không hai này xong toàn trường đều xôn xao.
Nhưng số người cảm thấy thất vọng vô cùng ít, tuyệt đại đa số đều cảm xúc dâng trào.
Hôm nay là vòng bán kết, người dự đoán Vương Thu Nhi gặp Ngọc Thiên Long theo cách thức nào cũng không chỉ có Từ Thiên Nhiên và Quất Tử mà gần như tất cả khán giả đều suy đoán. Nhất là những người ủng hộ Vương Thu Nhi thì càng ra sức suy đoán.
Bây giờ bọn họ dùng phương thức một đối một để chiến đấu, đối với khán giả mà nói đây không thể nghi ngờ là việc vô cùng mãn nguyện. Bởi vì chỉ có như vậy thì Vương Thu Nhi và Ngọc Thiên Long mới có thể dùng trạng thái tốt nhất để tiếp đón đối phương. Người nào thắng thì người đó chính làđệ nhất Long hồn sư của giải đấu.
Tuy Bối Bối cũng có vũ hồn là Long nhưng vì số lần xuất trận của hắn quá ít, cũng không có gì đặc biệt khiến người khác chú ý, người nhớ rõ được hắn lại càng ít. Vậy nên cũng không có ai cho rằng thực lực của Bối Bối có thể mạnh hơn so với Vương Thu Nhi và Ngọc Thiên Long.
- Vương Thu Nhi tất thắng.
Trong đám người không biết ai đột nhiên reo lên, một câu này mang không khí cuồng nhiệt đẩy lên đến cực điểm:
- Vương Thu Nhi tất thắng, tất thắng, tất thắng.
Tiếng hò hét cuồng loạn lập tức lan tỏa trên diện rộng, người thích Vương Thu Nhi có rất nhiều, trong một khoảnh khắc, tiếng hô hào ầm ầm khiến cả Vương Thu Nhi cũng phải giật mình. Nàng cũng không biết vị trí của mình trong lòng dân chúng Nhật Nguyệt Đế Quốc thậm chí có thể cao như vậy. Đừng quên nàng đại biểu Học Viện Sử Lai Khắc nha, học viện của nàng chính kẻ thù không đội trời chung với Học Viện Hoàng Gia Hồn Đạo Sư của Nhật Nguyệt Đế Quốc.
Dưới tình huống này làm sao nàng có được người dân Nhật Nguyệt ủng hộ như vậy được? Quả thực là chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng nổi! Ngoại trừ có vẻ ngoài tuyệt mỹ cùng khí chất lãnh đạm, kiều diễm ra còn có phương thức chiến đấu mạnh mẽ, tràn ngập lực lượng của nàng.
Ngọc Thiên Long cũng không vì thấy khán giả ủng hộ Vương Thu Nhi mà cảm thấy u sầu, ngược lại mắt hắn càng phát ra hào quang.
Thân là một kẻ mạnh, suy nghĩ của hắn hiển nhiên không giống người bình thường. Nhiều người yêu thích Vương Thu Nhi lại càng khiến tâm tình hắn trở nên hứng khởi. Lúc này hắn suy nghĩ, nếu có một ngày Vương Thu Nhi có thể thành nữ nhân của mình thì tốt đẹp biết bao. Nữ thần vạn người mê trở thành nữ nhân của mình, loại cảm giác này...
Nghĩ tới đây trên mặt Ngọc Thiên Long hiện lên nụ cười. Khi tuyệt đại đa số người hò hét ủng hộ đối thủ của hắn mà hắn lại cười. Nụ cười này trong mắt Bất Phá Đấu La Trinh Chiến quả thật vô cùng kỳ dị, khiến cho vị trọng tài này không khỏi rùng mình một cái.
Suy nghĩ của người trẻ tuổi bây giờ thật khó hiểu nổi.
Trên đài hội nghị, sắc mặt Từ Thiên Nhiên có chút khó coi. Hẵn cũng là một kẻ mạnh, hơn nữa lại là kẻ mạnh thống trị cả một quốc gia. Trong lòng Ngọc Thiên Long có ý nghĩ như vậy tất nhiên hắn cũng có, thậm chí còn mãnh liệt hơn. Nhưng mà, điều làm hắn đau khổ hơn vạn phần chính là cho dù có thể làm cho nữ nhân như vậy thuần phục trước mặt mình nhưng lại không thể làm gì hết. Loại cảm giác đau khổ cùng cực này khiến hắn nắm chặt lấy tay vịn ghế.
Đã không đạt được thì đem thứ tốt đẹp kia phải hủy diệt đi. Ánh mắt Từ Thiên Nhiên chợt trở nên dữ tợn.
- Hai bên chuẩn bị.
Bởi vì chỉ có một trận đấu, tên của hai người cũng đã nói ra trước rồi nên những trình tự thủ tục lặt vặt được giảm bớt. Trịnh Chiến mở hai tay, chỉ sang hai bên.
Trái ngược với gương mặt lạnh lùng của Vương Thu Nhi gương mặt Ngọc Thiên Long tràn đầy cuồng nhiệt, chiến ý mãnh liệt đang hừng hực thiêu đốt.
Không thể nghi ngờ Vương Thu Nhi là một con ngựa hoang mạnh mẽ, hoặc là con rồng cao ngạo mạnh mẽ, muốn chinh phục nàng thì trước tiên phải đánh bại nàng. Nếu ngay cả nàng cũng không thắng được thì đừng có bàn đến những thứ khác.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT