Lôi Cương kinh ngạc nhìn linh khí thuộc tính Mộc trào lên mãnh liệt từ bốn phía, cây sinh mệnh chìm trong đan điền như thể ngập tràn sức sống. Những năm nay, cây sinh mệnh tăng trưởng rất chậm chạp, lúc này cũng mới có hơn một trăm phiến lá. Song lúc này, thần thức Lôi Cương lại cảm giác được cây sinh mệnh đang tăng trưởng nhanh chóng, đặc biệt là linh khi thuộc tinh Mộc dồi dào đó đang điên cuồng hội tụ lại, hình thành một vòng xoáy khổng lồ. Hào quang màu nâu nhàn nhạt làm cả không gian hơi tối lại.
Vấn Luyện Tử kinh hãi nhìn Lôi Cương bên cạnh, cảm thụ linh khí thuộc tính Mộc dồi dào, Vấn Luyện Tử cũng không có thời gian nghĩ nhiều, nói với Lôi Cương:
- Lôi trưởng lão, ngươi hoàn thành việc của ngươi trước đi, lão phu đi tìm nơi tu luyện. Nếu người ra ngoài thì gọi lão phu.
Vấn Luyện Tử bắt chuyện với Lôi Cương rồi bay về phía Tây. Có điều chưa bay được bao lâu, Vấn Luyện Tử liền dừng lại, sắc mặt khó xử quay đầu lại nhìn Lôi Cương nói:
- Lưu trưởng lão, người cây nơi này so với lúc trước càng khủng khiếp hơn, thế này…
- Ngươi ở một bên đợi một lát, chút nữa ta sẽ liên hệ với người cây trong này.
Lôi Cương lạnh lùng đáp. Vấn Luyện Tử gật gật đầu, lúc này chỉ có thể như vậy. Lần này hắn có thể đến không gian Hỗn Mộc Chi Nguyên đích xác là nhờ phúc của Lôi Cương, nếu không có Lôi Cương, sợ rằng hắn còn không dám tiến vào Hỗn Mộc Chi Nguyên. Dù sao thì ngày xưa cường giả Cương Thần tiến vào nơi này cũng phải chịu không ít khổ sở, chứ đừng nói đến hắn.
Tức thì, Vấn Luyện Tử lùi ra ngoài nghìn mét đợi Lôi Cương, mục quang lão tràn đầy vẻ khó hiểu, không biết vì sao Lôi Cương vừa đến nơi này thì linh khí thuộc tính Mộc lại hội tụ vào nội thể hắn như vậy, Vấn Luyện Tử phát hiện mình càng lúc càng nhìn không thấu Lôi Cương, không, nên nói là trước nay chưa từng nhìn thấu được hắn.
Lôi Cương chầm chậm ngồi xuống, mặc cho linh khí thuộc tính Mộc hội vào trong nội thể, còn cây sinh mệnh trong đan điền hắn trong vài hơi thở ngắn ngủi đã có một phiến lá này mầm. Điều này khiến Lôi Cương mừng rỡ như điên. Nếu cây sinh mệnh có thể sinh trưởng hết khả năng, thì sợ rằng bản thân sau này không biết có thể cứu mình bao nhiêu lần. Linh khí thuộc tính Mộc tràn đầy sức sống đối với sự hồi phục cơ thể thậm chí hồi phục thần hồn đều có tác dụng cực lớn.
Lần này linh khí thuộc tính Mộc tự động hội nhập vào nội thể Lôi Cương khéo dài liên tục đã ba ngày, mà cây sinh mệnh trong nội thể Lôi Cương cũng đã này lên ba phiến lá. Tuy chưa tính là nhiều, nhưng Lôi Cương phát hiện cây sinh mệnh loáng thoáng có chút biến dị, khiến Lôi Cương không khỏi kinh ngạc. Linh khí thuộc tính Mộc nơi này sao lại có được hiệu quả như vậy, lại không biết sau khi đạt được Hỗn Mộc Chi Nguyên có thể kích thích cây sinh mệnh sinh trưởng nhanh hơn nữa hay không.
Sau khi dừng lại, Lôi Cương từ từ đứng lên, liền phát hiện phía dưới đã có đến trăm ngàn làn thần thức quét qua mình. Cây đại thụ vốn xanh tươi um tùm lúc này đã biến thành vô số cự nhân cao to, mục quang bọn họ dán chặt vào Lôi Cương, trong mắt tràn ngập sắc thái cuềng nhiệt, sùng bái. Lôi Cương phóng mắt nhìn ra, vốn dĩ mênh mônh vô tận đại thụ, lúc này toàn bộ đều là cự nhân cao to. Lôi Cương run lên, cảm nhận được ánh mắt sùng bái, cuồng nhiệt, trong lòng hắn dâng lên một thứ tình cảm không thể diễn tả được bằng lời, phảng phất như một vị thiên thần đang tiếp nhận tín ngưỡng của thế nhân vậy.
- Khí tức của mẫu thụ! Ngươi là?
Một thanh âm tang thương truyền đến, một bóng trắng từ phía trước lóe lên, trong tích tắc liền dừng lại trước Lôi Cương chừng trăm mét. Người này là một thanh niên có mái tóc màu nâu, da dẻ cũng thành màu nâu nhạt, ánh mắt tràn đầy sự chấn động, khó tin và cuồng nhiệt nhìn Lôi Cương.
Lôi Cương thầm cười khổ trong lòng, cây sinh mệnh thật sự thần kỳ như vậy sao? Lại có thể khiến cho người cây nào cũng sùng bái như vậy? Lôi Cương không biết cây sinh mệnh đại diện cho cái gì, có thể hắn sẽ có cơ hội biết, cũng có thể cả đời này hắn không cách nào biết được, toàn bộ đều phải xem tạo hóa của Lôi Cương. Không thể không nói, Lôi Cương có được cây sinh mệnh, chính là việc khiến vô số người ngưỡng mộ đố kỵ đến phát điên.
- Ta là kẻ tu luyện nhân loại, có điều, mẫu thụ đã chấp nhận ta rồi.
Lôi Cương chậm rãi đáp. Thanh niên đónhìn Lôi Cương, hai mắt đột nhiên tản ra hào quang màu nâu, như hai tia sáng màu nâu bắn về Lôi Cương. Trên trán Lôi Cương đột nhiên hiện ra một ấn ký hình cây lớn bằng đầu ngón tay.
- Xin hoan nghênh, bằng hữu của tộc người cây chúng ta, ta tên Mộc Trủng.
Người thanh niên lên trước một bước, hành một lễ, ôn hòa nói với Lôi Cương.
- Ta là Lôi Cương.
Lôi Cương ôm quyền đáp.
- Không biết bằng hữu đến đây là vì việc gì, nếu cần, Mộc Trủng có thể giúp đỡ một chút. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Nam tử tên Mộc Trủng này rất khách sáo với Lôi Cương, thậm chí còn có chút cung kính, nếu không phải mới quen biết Lôi Cương, sợ rằng sớm đã nhìn hắn với ánh mắt sùng bái rồi.
- Ta lần này đến mục đích chính là Hỗn Mộc Chi Nguyên.
Lôi Cương chậm rãi đáp, thanh âm ít nhiều đem chút sự kính trọng. Lôi Cương không nhìn thì thôi, vừa nhìn biết thanh niên này có tu vi ý cảnh đã đạt tới Cương Thần, Đạo Thần, sợ rằng hắn chính là vương trong không gian Hỗn Mộc Chi Nguyên, cũng như con thần thú trong không gian Chân Hỏa lúc trước vậy.
- Hỗn Mộc Chi Nguyên? Bằng hữu muốn đạt được Hỗn Mộc Chi Nguyên sao?
Nét mặt Mộc Trủng khẽ biến chầm chậm đáp.
Lôi Cương gật đầu.
- Trước đây một thời gian, ta cũng không biết bao lâu rồi, có một vị huyết mạch cao quý đến nơi này, nói là muốn tìm kiếm cái gì đó, không biết Hỗn Mộc Chi Nguyên có còn ở đây không. Bằng hữu, nếu ngươi muốn, ta có thể dẫn ngươi đến đó xem xét.
Mộc Trủng nghĩ một lúc rồi nói với Lôi Cương, có điều, nhắc tới vị huyết mạch cao quý đó ánh mắt hắn không khỏi có chút run rẩy.
- Người có huyết mạch cao quý? Lẽ nào là Tiểu Giác?
Lôi Cương thầm nói trong lòng, nhưng cũng không nghĩ nhiều, liền ôm quyền nói:
- Đa tạ ngươi Mộc Trủng.
- Bằng hữu, ngươi là bằng hữu của cả tộc người cây chúng ta, cho nên không thể nói cảm ơn, hơn nữa…nếu ta đoán không nhầm thì trong nội thể ngươi có một bộ phận của mẫu thụ, nếu không ngươi không thể tỏa ra khí tức mẫu thụ tinh thuần như vậy được. Nhưng trong nội thể ngươi cũng không có nhiều, nếu không khí tức này cũng sẽ không nhỏ yếu như vậy.
Ánh mắt Mộc Trung sáng ngời quét qua Lôi Cương, cười cười đáp.
Lôi Cương nghe thế sửng sốt, trong lòng cười khổ, đâu chỉ một bộ phận, là cả cây sinh mệnh à, lẽ nào là do cây sinh mệnh mới vừa sinh trưởng? Lôi Cương áp chế suy nghĩ trong lòng, gật gật đầu.
Thấy Lôi Cương gật đầu, ánh mắt Mộc Trủng càng thêm nóng cháy lên, dáng vẻ như hận không thể quỳ xuống lễ bái.
Lúc này, Lôi Cương nói:
- Mộc Trủng, hắn là bằng hữu của ra, muốn mượn linh khí thuộc tính Mộc của nơi này tu luyện, không biết…
- Không thành vấn đề, hắn ở đây không sao. Đi, ta dẫn ngươi đến nơi có Hỗn Mộc Chi Nguyên.
Mộc Trủng nhìn Vấn Luyện Tử một cái, tiếp đó đến bên Lôi Cương vỗ vai hắn nói.
Lôi Cương hiểu ý cười cười, rồi bay vào nơi sâu thẳm cùng Mộc Trủng, người cây khổng lồ phía dưới liên tục nhìn lên với ánh mắt sùng bái. Tuy tiếp xúc với người cây chưa lâu, nhưng Lôi Cương phát hiện tâm linh người cây rất chất phác, lại rất cực đoan. Nếu chưa động đến cực hạn của họ, thì người cây chính là một bằng hữu tốt, còn một khi đã chọc tức họ, thì sẽ thành không chết không thôi.
Thế này càng giống như là, ngươi tốt với ta, ta sẽ tốt lại mười lần, còn ngươi tệ với ta, ta sẽ trả lại trăm lần vậy. Phong cách hành sự này, Lôi Cương rất tán đồng.
Tiến vào không gian Hỗn Mộc Chi Nguyên chưa lâu, nhưng dưới sự dẫn đường của linh khí thuộc tính Mộc nồng đậm, Mộc Chi Áo Nghĩa của Lôi Cương đã loáng thoáng có dấu hiệu đột phá, khiến Lôi Cương như mở cờ trong bụng. Cứ thế này, thì chỉ cần có được Hỗn Mộc Chi Nguyên, là đầy đủ yếu tố để luyện chế phân thân mộc hành rồi
Phi hành suốt một canh giờ mới dùng lại, Mộc Trủng nhìn khoảng không vô bờ bến, mơ hồ có một đạo ánh sáng phía trước, liền lộ ra thần sắc cẩn trọng nói:
- Bằng hữu, đó chính là nơi của Hỗn Mộc Chi Nguyên, có điều, nơi đó có kết giới, đến ta cũng không thể tiến vào. Song, ngươi có thể thử xem.
Sau khi biết trong nội thể Lôi Cương có cây sinh mệnh, Mộc Trủng có thể nói là có lòng tin cực lớn đối với Lôi Cương.
Trong mắt tộc người cây, cây sinh mệnh chính là thần, là thần tạo ra người cây, thậm chí… là thần dưỡng tạo ra Hỗn Độn!!