Nhìn nữ nhân đậm người khoa chân múa tay thể hiện sự hưng phấn của mình, Hàn Thạc nhất thời sửng sốt.
Trong mắt hắn, thế nào cũng không thể tưởng tượng nổi giữa người đàn bà trung tuổi đậm người có tướng mạo bình thường và làn da đỏ bừng này với Hỏa Diễm lĩnh chủ có thể hình vô cùng khổng lồ kia có liên quan gì với nhau, nhưng tất cả những biến hóa vừa lọt vào mắt Hàn Thạc cho hắn biết nữ nhân này chính là Hỏa Diễm lĩnh chủ.
Siêu cấp ma thú thông thường đều có năng lực biến hóa nhân hình. Loại siêu cấp ma thú giống như Long tộc về cơ bản là trên cấp một đã có thể nắm được năng lực biến hóa hình, nhưng cũng có một số siêu cấp ma thú chịu một số hạn chế, bọn chúng bởi vì có cấu tạo cơ thể tương đối kỳ lạ, muốn có năng lực biến hình thì thông thường phải có cấp độ cực cao. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hỏa Diễm lĩnh chủ chính là ma thú loại này, thân thể bà ta chủ yếu là do nham tương cùng hồng nham tạo nên, so với thân thể của siêu cấp ma thú thông thường không quá giống nhau.
Từ lúc Hỏa Diễm lĩnh chủ bắt đầu hóa thành nữ nhân đậm người, Hàn Thạc biết bà ta đã đột phá khỏi những gông cùm, tiến hóa thành Hỏa Diễm đế vương cấp năm, những tồn tại như Hỏa Diễm đế vương và Bán thần của nhân loại tại đại lục Csia tuyệt đối là siêu cường khiến cho người ta nghe tiếng đã sợ mất mật.
Hỏa Diễm đế vương sau khi hóa thành hình người tựa hồ đối với năng lực biến hình của mình vô cùng hứng thú, lúc thì vỗ vỗ ngực, lúc lại vân vê bả vai mình, miệng cười ha ha rất vui sướng.
- Xú tiểu tử, tất cả là nhờ con. - Hỏa Diễm đế vương hớn hở chỉ Hỏa Giáp thi đang ở trong Hỏa tuyệt chi địa, dòng nham thạch nóng chảy cuồn cuộn đưa Hỏa Giáp thi đến trước mặt, bà ta cười to chộp lấy Hỏa Giáp thi, hết sức phấn khởi lắc nó như đang chơi đùa vậy.
Hàn Thạc ngẩn ngơ, trơ mắt đứng nhìn Hỏa Diễm đế vương giày vò Hỏa Giáp thi, cũng không biết phải làm sao.
Hồi lâu, nữ nhân đậm người dường như đã chơi đủ, lúc này mới thả Hỏa Giáp thi xuống, cười ha hả nói:
- Mang phiền toái tới cho ta, nhưng may mà nhờ thế ta mới có đột phá thoát khỏi xiềng xích ngàn năm, đạt tới cảnh giới cấp năm.
Không bị Hỏa Diễm đế vương giày vò nữa, Hỏa Giáp thi đứng trong nham tương nơi Hỏa tuyệt chi địa, hai tay ra hiệu dùng sức mạnh của linh hồn liên lạc với bà ta:
- Mẫu thân, thật tốt quá, người trở thành xinh đẹp giống con rồi!
"Mẫu thân?"
Hàn Thạc trợn mắt há hốc mồm, choáng váng nhìn Hỏa Giáp thi cùng nữ nhân đậm người kia trao đổi, nhất thời cảm thấy ấm ức vô cùng.
Từ lúc đưa Hỏa Giáp thi vào trong Hỏa tuyệt chi địa, Hàn Thạc hiểu được Hỏa Diễm đế vương đối xử với Hỏa Giáp thi như với con của mình, bởi vì sự tồn tại của hỏa chi nguyên lực, Hỏa Giáp thi hiển nhiên cũng nhận Hỏa Diễm đế vương làm mẹ mình, đối xử với bà ta như một người mẹ.
Chỉ là lúc trước Hàn Thạc vẫn không coi Hỏa Giáp thi là đứa con của mình. Sau đó Hỏa Giáp thi cũng chưa bao giờ gọi hắn là cha. Tới bây giờ, Hàn Thạc vô tình đã xem nó như con mình, đối với tiếng gọi "Cha" của Hỏa Giáp thi cũng đã quen.
Nhưng lúc này Hỏa Giáp thi lại gọi Hỏa Diễm đế vương là mẹ, gọi Hàn Thạc là cha, hắn nhìn nữ nhân trung niên đẫy đà trước mặt này mà đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo sởn gai ốc.
Hàn Thạc sởn tóc gáy, chớp mắt nhìn Hỏa Giáp thi cùng Hỏa Diễm đế vương trao đổi với nhau, nghe nó xưng hô với bà mẹ kia, nhìn nữ nhân Hỏa Diễm đế vương đẫy đà kia, lại nghe nghe Hỏa Giáp thi gọi cha và mẹ, trong đầu hắn không tự chủ liên tưởng đến những hình ảnh kinh hoàng.
Thật… Thật đáng sợ! Hàn Thạc nghĩ tới đó, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
- Này, tiểu tử kia. Ngươi có phải là cha của con ta không? - Trong khi Hàn Thạc miên man suy nghĩ, người đàn bà kia đột nhiên kêu to với hắn.
Câu "Ngươi có phải là cha của con ta không?" vừa được nữ nhân đậm người nói ra. Hàn Thạc giật nẩy người, nở nụ cười so với khóc còn khó coi hơn:
- Không phải, không phải là ta và ngươi sinh ra!
Hàn Thạc vừa nói ra khỏi mồm, thật muốn tát béng cho mình một cái, trong lòng càng bối rối vì câu nói tùy tiện của mình, sắc mặt càng lúc càng khó coi, nhiều năm rồi chưa từng ngượng ngùng như vậy.
- Nói nhảm, ta đương nhiên biết nó không phải do ta và ngươi sinh ra!
Hỏa Diễm đế vương tức giận mắng Hàn Thạc một câu, thoạt nhìn bà ta rất giống một nữ nhân đanh đá, căn bản không biết thẹn thùng là gì, sau đó lại bổ sung một câu:
- Hơn nữa, ta cũng không sinh được! Hừ, ngươi lại càng không!
- Cha, mẹ con bây giờ đã có thể hóa nhân hình, bà ấy muốn rời khỏi đây đi mở mang kiên thức thế giới bên ngoài!
Hỏa Giáp thi nói với Hàn Thạc, sau đó lại cảm nhận được sự hỗn loạn trong lòng hắn, lại quan tâm hỏi:
- Cha, sao người lại bối rối như vậy?
- Không, không có gì! - Hàn Thạc vội vã trả lời.
- Ừ, từ khi ta biết nơi này, vẫn ở lại nơi này tích góp lực lượng tiến hóa, cũng không biết đã bao nhiêu năm rồi. Bây giờ rốt cuộc cũng có thể biến thành hình người, vừa lúc định đi quan sát thế giới bên ngoài. - Hỏa Diễm đế vương nhìn Hàn Thạc nói.
- Ồ… tốt lắm, thế giới loài người vô cùng thú vị, hình dáng của ngươi bây giờ người bình thường sẽ không coi ngươi là ngoại tộc, với thực lực cường hãn của ngươi, bất kì nơi nào của đại lục Csia cũng có thể tới. - Hàn Thạc đáp lại câu nói của Hỏa Diễm đế vương.
Đột nhiên, Hàn Thạc chợt cả kinh, lúc này mới nhớ tới thực lực đáng sợ của Bán thần Hỏa Diễm đế vương, liền quẳng ngay đi cái lạnh gai người mà Hỏa Giáp thi gọi cha-mẹ. Với thực lực Bán thần, bởi vì sự tồn tại của Hỏa Giáp thi nên bà ta sẽ không trở thành địch nhân của hắn, nếu có thể lợi dụng được sức mạnh của Hỏa Diễm đế vương trợ giúp mình, không nghi ngờ đó chính là một trợ lực vô cùng cường đại.
Bởi vậy, vừa nghe xong, không đợi Hỏa Diễm đế vương mở miệng, hắn vội vàng nói:
- Thế giới loài người ta hiểu rất rõ, ngươi dù sao cũng không có mục tiêu, chi bằng đến đế quốc Lancelot chúng ta đi, xem thế giới loài người và thế giới của ma thú có gì khác nhau.
- Được, dù sao ta cũng không biết đi đâu, đến nơi nào cũng được.
Ngoài dự liệu của Hàn Thạc, nữ nhân đậm người rất sảng khoái đáp ứng đề nghị của hắn, sau khi suy nghĩ một chút, bà ta ôm lấy Hỏa Giáp thi, nói với Hàn Thạc:
- Đi thôi. Lên trên trước đã.
- Được, đi thôi!
Hàn Thạc đáp lời, nhìn thoáng qua người tộc Hắc long đang sững sờ ở phía dưới, nói:
- Đi thôi, lên sơn cốc trước rồi nói tiếp.
- Bryan, tiểu tử Gilbert hồ đồ có phải là đã chết rồi không? - Hắc long tộc trưởng Gilges sau khi thoát khốn khỏi lực lượng trói buộc trên người đã khôi phục lại được một chút. Với đẳng cấp cấp bốn của lão thì hoàn toàn có thể thích ứng với nhiệt độ cao ở nơi này, không có điểm nào là không thích nghi được. Chỉ có điều trên mặt vẫn hiện vẻ đau đớn vĩnh viễn không xóa được.
Vừa nghe lão nhắc tới Gilbert, Hàn Thạc trong lòng không tránh khỏi bi thương, nhưng so với cảm giác trước đó, đã tìm được phương pháp ứng phó nên hắn cũng không quá bi thương, miễn cưỡng nặn ra khuôn mặt tươi cười, nói lời an ủi với tộc trưởng Hắc long:
- Yên tâm đi, Gilbert mặc dù đã chết, nhưng linh hồn của gã đã được ta thu lại, cho ta một ít thời gian, ta sẽ làm cho gã sống lại trước mặt ông.
Dừng lại một chút, ánh mắt hắn rực lên những tia lạnh lẽo, trầm giọng nói:
- Mặt khác, Gilbert sẽ không hy sinh vô ích đâu, ta sẽ khiến Băng Tuyết thần điện trả giá gấp mười, gấp trăm lần.
- Thật… Thật không? Ngài có thể làm Gilbert sống lại? - Giọng nói của tộc trưởng Hắc long run rẩy, nhìn Hàn Thạc không tin hỏi lại.
Gật đầu, Hàn Thạc hoàn toàn cam đoan, nghĩ lại vô luận là ma công hay Vong Linh ma pháp, làm Gilbert sống lại sẽ không như vốn có. Nghĩ như vậy trong lòng không khỏi có chút hụt hẫng, thở dài nói:
- Ta có thể cam đoan Gilbert có thể sống lại, chỉ là, cơ thể mới của gã sẽ có chút biến hóa.
Gilges tự nhiên không phải người thường, lão hiển nhiên hiểu ý ngầm diễn đạt trong câu nói của Hàn Thạc, không khỏi bùi ngùi thở dài:
- Chỉ cần nó có thể sống lại, cái khác không quan trọng.
- Đi nhanh đi, đã sống mấy ngàn tuổi rồi mà còn lắm mồm như đàn bà thế. - Trong khi Hàn Thạc và Gilges đang cảm khái sụt sịt, Hỏa Diễm đế vương đẫy đà không nhịn được đành thúc giục. Bà ta từ trước tới nay chưa bao giờ đi du lịch đại lục với thân phận của loài người, lúc này thật vất vả lắm mới tiến hóa lên cấp năm đế vương, sớm đã không chờ đợi được nữa.
Không nói thêm câu nào, Hàn Thạc gật đầu với Gilges, bắt đầu từ khe nứt nham thạch nóng chảy phía dưới, tất cả cùng bay ra ngoài.
Tới sơn cốc Hỏa tuyệt chi địa, Hàn Thạc nhìn đám sinh vật không phải người, nhất thời không biết an bài thế nào.
- Chúng ta sẽ báo thù cho Gilbert báo thù, từ hôm nay trở đi, Băng Tuyết thần điện cùng tộc Hắc long chúng ta sẽ là kẻ thù không đội trời chung! - Một Hắc long với bộ dáng gã tráng hán thô lỗ, vừa mới tới sơn cốc này, nhìn thấy thi thể Gilbert ngã trong vũng máu, lập tức bi phẫn rống to.
Trong sơn cốc vừa mới có một phen đại chiến nguy hiểm, nham tương trong Hỏa tuyệt chi địa bắn ra xung quanh, tạo thành một ngọn núi lửa nhỏ bộc phát. Trong đó ẩn chứa Hỏa chi nguyên lực của Hỏa tuyệt chi địa, bao phủ lấy Gilbert, thi thể của Hắc long không còn chút sinh khí trong nham tương bị đốt cháy, da thịt hoàn toàn bị nham tương hóa thành tro, chỉ còn lại một bộ xương khổng lồ với một viên tinh hạch ma thú cùng hai tròng mắt.
Nhìn thi thể của Gilbert, Hàn Thạc mặc dù có biện pháp cứu vãn, nhưng sợ phẫn nộ vẫn không thể áp chế được, lúc này ngửa mặt lên trời rống to:
- Không sai, chúng ta nhất định phải trả thù!
Tộc trưởng Hắc Long Gilges từ phía sau bay đến chỗ thi thể của Gilbert, thu hồi lại viên tinh hạch ma thú và hai con mắt một cách cẩn thận.
Hàn Thạc sau khi hét lớn, triệu hoán Thổ Giáp thi, hạ lệnh cho nó chôn bộ xương khổng lồ của Gilbert vào sâu trong lòng đất, chuẩn bị sau này sử dụng để phục chế thân thể cho Hắc long.
- Ta muốn tới xã hội loài người! - Hỏa Diễm đế vương nhìn Hàn Thạc, nói như chém đinh chặt sắt.
Hàn Thạc đang chuẩn bị đáp ứng thì trong thần thức chợt cảm nhận được hận ý vô cùng vô tận từ hẻm núi Tarraga, trong lòng cả kinh, hắn biết ngay rằng Tộc vương sáu sừng của Hồn tộc trong lúc hắn toàn lực đối phó với Băng Tuyết thần điện đã phát hiện ra hành tung của hắn.
Hàn Thạc chấn kinh, lập tức thu liễm thần thức lại.
Đột nhiên, một số ý niệm nảy lên trong lòng hắn, mắt hắn chớp lóe, rồi hồi lâu khóe miệng Hàn Thạc nhếch lên một nụ cười độc ác, hắn đã có biện pháp đối phó với Băng Tuyết thần điện.
- Này này, tiểu tử, không phải ngươi đã nói sẽ dẫn ta đi thăm quan thế giới loài người mà? - Nữ nhân đậm người không kiêng nể tiếp tục thúc giục hắn.
- Elisabeth! - Hàn Thạc hô nhẹ.
- Chủ nhân, ngài có gì phân phó? - Thân thể Elisabeth giờ đã khôi phục lại hoàn toàn, sau khi trải qua một hồi thống khổ khắc cốt ghi tâm, trong cơ thể mụ tràn đầy thần lực trên người bọn người Băng thần Corey. Thần lực mất đi của bọn chúng đã bị thần ân chi thể của Elisabeth từ từ hấp thu.
Tục ngữ nói "gặp đại nạn không chết ắt được hậu phúc", lúc này chẳng những nữ nhân đẫy đà từ bậc Hỏa Diễm lĩnh chủ tiến hóa thành Hỏa Diễm đế vương, ngay cả Elisabeth cũng có nhiều chỗ tốt, một khi thần lực trong cơ thể mụ có thể hoàn toàn được hấp thụ, Elisabeth có thể tiến thêm một bước.
- Ngươi mang theo bà ta đến tham quan đế quốc Lancelot, à, chơi chán rồi thì đưa đến thành Brettel, hiểu không? - Hàn Thạc híp mắt nói với Elisabeth.
Elisabeth hiển nhiên có thể hiểu được những gì hắn nói, cung kính cúi đầu đáp ứng:
- Chủ nhân cứ yên tâm, ta sẽ làm cho vị này được thỏa thuê.
- Tốt lắm, chúng ta đi thôi. - Nữ nhân đậm người không nhịn được nói, kéo Hỏa Giáp thi muốn rời đi.
- Chờ một chút!
Hàn Thạc thấy Hỏa Diễm đế vương cứ ôm Hỏa Giáp thi không buông tay, vội kêu lên:
- Nó không thể đi cùng ngươi?
- Tại sao, nó là con ta, sao lại không thể đi cùng ta? - Nữ nhân hờn dỗi, trừng mắt nói với Hàn Thạc.
- Nó cũng là con ta! - Hàn Thạc quýnh lên lỡ miệng.
Tộc nhân tộc Hắc long bao gồm Gilges, còn có Elisabeth, vừa nghe Hàn Thạc nói vậy, thần sắc đều trở nên cổ quái.
Hàn Thạc cảm thấy lạnh sống lưng, sau đó cười khổ nói:
- Nó theo ta thì tốt hơn. - Nghe khẩu khí của hắn cứ như là đôi vợ chồng li hôn đang giành quyền nuôi con.
Hỏa Diễm đế vương tức giận, đang chuẩn bị nói gì thì Hỏa Giáp thi đột nhiên kéo chéo áo rồi dùng ý niệm giao tiếp với bà ta.
Sắc mặt Hỏa Diễm đế vương tối sầm lại do dự không quyết, một lúc sau mới thoải mái, trừng mắt nói với Hàn Thạc:
- Thay ta chiếu cố con chúng ta! - rồi tóm lấy Elisabeth phi lên, bay hướng ra phía ngoài U Ám sâm lâm.
Hàn Thạc:
- …
Quyển 5