Tiến hóa
Nghe được lời nhắc nhở của Tiểu Khô Lâu, Hàn Thạc lập tức phản ứng, nhanh chóng ổn định lại tâm cảnh, thần thức tập trung tinh lực để cảm ngộ. Trong nháy mắt, hắn đã cảm ứng được linh hồn còn chưa tan mất của Gilbert.
Từ bên trong cơ thể của Hàn Thạc, Lục Ma Phong bỗng nhiên bay ra ngoài đồng thời phát ra một luồng hấp lực mạnh mẽ. Linh hồn của Gilbert dưới sự dẫn dắt của Lục Ma Phong trong chốc lát đã biến mất, dung nhập hoàn toàn vào bên trong thanh hung khí này.
Lục Ma Phong mặc dù tạm thời không thể trợ giúp Hàn Thạc chiến đấu, nhưng thu nạp một linh hồn cũng không phải là một việc khó khăn gì. Là chủ nhân của nó, hắn thậm chí còn có thể sáng tạo ra một khu vực riêng biệt nằm bên trong Lục Ma Phong, để cho linh hồn Gilbert có chỗ ẩn thân và sử dụng.
Thông qua lời nhắc nhở của Tiểu Khô Lâu, nỗi bi thương trong lòng của Hàn Thạc đã lập tức được đuổi đi. Hắn đột nhiên nhớ tới mình chính là tu tập ma công cùng với Vong Linh ma pháp. Cả hai công pháp này đều được coi là loại tà ác mà các nhân sĩ chính nghĩa khinh miệt. Nhưng vô luận là ma công hay là Vong Linh ma pháp, hiểu biết đối với linh hồn đều vô cùng tinh thông.
Trong đầu Hàn Thạc chỉ cần suy nghĩ một chút, liền phát hiện ra vô luận là ma công hay Vong Linh ma pháp, đều có thể lợi dụng linh hồn cường đại của Gilbert ban cho hắn một thân thể để làm cho hắn sống lại một lần nữa. Chỉ cần linh hồn còn tồn tại, Hắc long sẽ không hoàn toàn biến mất.
Bởi vậy, sự bi thương của Hàn Thạc do cái chết của Gilbert mang đến tự nhiên phai nhạt đi rất nhiều. Triệu tập Lục Ma Phong quay trở về trong cơ thể mình, hắn liếc nhìn Hỏa Giáp thi, phát hiện nó đã đến tình trạng khó có thể chịu đựng tiếp được, lập tức nhận ra không thể chần chờ thêm một chút nào nữa.
Hàn khí bên trong Băng Ngọc Lung vẫn mãnh liệt như trước. Cho tới bây giờ, Ma Nguyên lực mênh mông trong cơ thể của Hàn Thạc đã tiêu thất mất hai phần ba, nhưng lực lượng truyền đến từ bên trong Băng Ngọc Lung vẫn đang đổ ra cuồn cuộn không ngừng nghỉ. Điều này làm cho hắn hiểu được về phương diện này đối phương đích xác đã thắng hắn một bậc.
- Đi! - Hàn Thạc hét lớn, rồi lập tức hướng về vết nứt nham thạch nóng rực bên trong sơn cốc, cực nhanh bay xuống.
Còn chưa chờ Hàn Thạc tới gần cái khe nham thạch nóng chảy đó, mặt đất bên trong sơn cốc đột nhiên rung động mãnh liệt. Nhiệt độ cực nóng không ngừng tăng cao, những cột nham tương dày đặc thi nhau bắn đến.
Tâm tình nhớ nhung, đột nhiên tràn ngập cả sơn cốc. Giống như là cảm tình của một người mẹ đã nhiều năm phải khổ sở chờ đợi đứa con, bỗng nhiên lại phát hiện con mình đang đứng trước cửa nhà.
- Hắn, hắn biết con đã trở lại! - Hỏa Giáp thi lúc này ngạc nhiên ngạc nhiên mừng rỡ đưa tin cho Hàn Thạc, xem chừng cũng rất vui mừng.
Rốt cục cũng đã tới được khe nham thạch, hộ thân cương tráo của Hàn Thạc lập tức hiện ra bao phủ Elisabeth vào bên trong rồi bay thẳng xuống phía dưới.
Trong quá trình bay xuống, là người sáng tạo ra Hỏa Giáp thi, Hàn Thạc có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng trao đổi của nó với Hỏa Diễm lĩnh chủ ở phía dưới. Vừa xuống tới nơi, nhiệt độ xung quanh lập tức tăng mạnh, lực lượng mong manh còn lại của Hỏa Giáp Thi nhanh chóng bắt đầu khôi phục lại từng chút một.
Hàng loạt ngọn lửa cuộn trào mãnh liệt bắn ra chung quanh, tại nơi trung tâm của Hỏa tuyệt chi địa này nhiệt độ cao đến đáng sợ đang tràn ngập khắp bốn phương tám hướng.
Đột nhiên, một tiếng rít gào từ Hỏa tuyệt chi địa vọng lại. Hàn Thạc cúi đầu nhìn xuống liền phát hiện ra thân hình khổng lồ của Hỏa Diễm lĩnh chủ đang chậm rãi nhô lên. Trên các vách đá xung quanh Hỏa tuyệt chi địa, không biết khi nào đã xuất hiện rất nhiều Viêm ma chiến sĩ, tất cả đều chăm chú nhìn theo đám người Hàn Thạc đang chậm rãi đáp xuống.
- Cha, người không cần lo lắng. Nó muốn giúp chúng ta đấy! - Hỏa Giáp thi cảm giác được sự cảnh giác của Hàn Thạc, vội vàng đưa tin giải thích.
- Được, ta để cho ngươi xử lý! - Hàn Thạc đối với Hỏa Giáp thi tự nhiên vạn phần tín nhiệm, vừa nghe nó cam đoan sẽ không xảy ra vấn đề gì nên lập tức yên lòng.
Được Hàn Thạc cho phép, chỉ thấy Hỏa Giáp thi tay cầm Hỏa Liên Hoa nhanh chóng đáp xuống trên người của Hỏa Diễm lĩnh chủ. Nó ngồi ngay ngắn trên bờ vai rộng lớn của Hỏa Diễm lĩnh chủ, lực lượng cuồn cuộn không ngừng đột nhiên từ trên người Hỏa Diễm lĩnh chủ phóng thích đến. Hơn mười luồng nham tương màu đỏ rực như sợi tơ tằm trực tiếp từ trong miệng y phun ra, toàn bộ phủ hết lên Băng Ngọc Lung.
Cùng lúc đó, Hỏa tuyệt chi địa tồn tại không biết đã bao nhiêu năm tháng, nơi đã nuôi dưỡng ra Hỏa hệ chí bảo Hỏa Liên Hoa bỗng nhiên như sống lại vậy. Hỏa chi nguyên lực như có ngàn vạn tia lũ lượt chui vào bên trong cơ thể Hỏa Giáp thi, lực lượng đã mất đi lúc trước Hỏa Giáp thi trong khoảnh khắc đã được hồi phục như cũ.
Hỏa Liên Hoa đột nhiên quang mang đại thịnh, dưới sự điều động của Hỏa Giáp thi, lực lượng khổng lồ của Hỏa chi nguyên lực trong Hỏa tuyệt chi địa hình thành từng ngọn lửa to bằng miệng bát, ào ào bay tới phủ lên Băng Ngọc Lung.
Hàn Thạc đột nhiên thấy áp lực giảm đi rất nhiều. Băng Ngọc Lung với cái giá rét thấu xương bị Hỏa Giáp thi cùng Hỏa Diễm lĩnh chủ tấn công, lập tức phải triệt để dùng toàn bộ lực lượng tập trung lại để chống đỡ áp lực từ ngọn lửa. Hắn cũng không còn phải tiếp tục hao tốn quá nhiều ma công để chống đỡ nữa. Ngay cả Elisabeth và những Hắc long bên trong lúc trước tưởng như đã bị đông cứng giờ nhờ nhiệt độ cao trong Hỏa tuyệt chi địa khôi phục lại bình thường.
Trong khi đó ở Băng Tuyết thần điện ngoài vạn dặm.
- Không xong, lại có một luồng lực lượng hỏa diễm rất mạnh xâm nhập, tại sao lại thế này? - Thánh ma đạo sư dưới trướng Băng thần Corey đột nhiên sắc mặt đại biến hoảng sợ kêu lên.
Bên trong Băng Tuyết thần điện, vẻ mặt của toàn bộ cường giả đều trở nên nghiêm trọng, sự thong dong lúc trước đã biến mất tăm mất tích. Không ai bảo ai, tất cả mọi người đều nhìn về phía người lãnh đạo mình, Băng thần Corey.
Băng thần Corey cũng lấy làm kinh hãi, y hiển nhiên cũng thông qua một phương cách liên lạc huyền diệu nào đó cảm ứng được biến hóa của Băng Ngọc Lung bên trong U ám sâm lâm. Lực lượng khổng lồ đột nhiên xâm nhập này chính là ngọn lửa nóng cháy cực kỳ mãnh liệt. Đối với Băng Tuyết thần điện mà nói loại lực lượng này chính là loại lực lượng mà bọn chúng căm ghét nhất và cũng chính là lực lượng mà bọn chúng khó giải quyết nhất.
Sự xuất hiện đột nhiên của luồng lực lượng vô cùng cường đại này đã hoàn toàn làm rối loạn vẻ ung dung tự tại của Băng thần Corey. Dưới cái nhìn mong đợi của thuộc hạ, Corey vội vã tập trung suy nghĩ nhằm tìm ra đối sách và cố gắng phán đoán ra nơi phát xuất của lực lượng khổng lồ kia.
Suy nghĩ một lúc lâu Corey mới mở miệng nói:
- Đây nhất định là phản ứng của bọn chúng trước khi chết thôi, chỉ cần chúng ta toàn lực trụ vững trước đợt công kích này. Bọn chúng rốt cuộc sẽ không còn có bất kì năng lực phản kháng nào nữa!
- Corey đại nhân, nếu như đây không phải là lực lượng trước khi chết của bọn chúng mà chúng ta sử dụng toàn lực để chống lại đợt công kích này. Vạn nhất, ta nói vạn nhất, lực lượng của bọn chúng vượt qua hợp lực của mấy người chúng ta, đến lúc đó chúng ta cũng rất khó có thể thoát trở lại. - Một gã Thánh ma đạo sư trong Băng Tuyết thần điện đột nhiên nhắc nhở.
Hừ lạnh một tiếng, Băng thần Corey nói:
- Phán đoán của ta sẽ không sai lầm, mặc dù xuất hiện luồng lực lượng bất thường này nhưng với sự hợp lực của nhiều cao thủ như vậy trong Băng Tuyết thần điện, tại đại lục Csia này liệu có thể có mấy người chống lại được chứ? Yên tâm đi, lần này ta sẽ toàn lực ra tay, nhất quyết phải một lần giết chết toàn bộ bọn chúng!
Vừa thấy Băng thần Corey có phần không vừa lòng, mấy người còn lại rốt cuộc không dám nói thêm điều gì. Tại Băng Tuyết thần điện, Corey cũng là một kẻ tự phụ có tiếng, y cũng không cần phải nghe ý kiến ai để làm việc. Một khi y đã hạ quyết định, người khác tất nhiên là phải làm theo y, không được chất vấn, nghi ngờ bất kể quyết định của y có chính xác hay không.
Dưới mệnh lệnh của Corey, các cao thủ mạnh nhất của Băng Tuyết thần điện liền dựa theo tác dụng huyền diệu của ma pháp trận lợi dụng lực lượng được Băng Tuyết nữ thần chúc phúc trong Băng Ngọc Lung, bắt đầu toàn lực phóng thích thần lực trên người chính mình, định một lần tấn công tiêu diệt đoàn người của Hàn Thạc đang ở trong Hỏa tuyệt chi địa.
U Ám sâm lâm, Hỏa tuyệt chi địa.
- Chủ nhân, làm sao bây giờ, ta nên làm cái gì bây giờ? - Rốt cục cuối cùng cũng có thể mở miệng nói Elisabeth hoảng loạn hét lên.
- Bảo trì trạng thái. Đừng có nói lời thừa. Lần này kẻ đau đầu đã không còn là chúng ta nữa rồi! - Hàn Thạc quát nhẹ, hoàn toàn không để ý đến phản ứng của Elisabeth.
Hỏa chi nguyên lực cuồn cuộn không dứt tại Hỏa tuyệt chi địa thông qua Hỏa Giáp thi và Hỏa Diễm lĩnh chủ, tập trung dồn đến Băng Ngọc Lung, nhiệt độ nóng hừng hực tràn ngập tất cả mọi nơi. Tộc trưởng Hắc long tộc Gilges dưới tác dụng nhiệt độ cao như nướng lúc này cũng đã từ từ tỉnh dậy.
- Tiểu tử ngốc, Gilbert, tiểu tử ngốc mi ở đâu rồi? Cháu nội ta ở đâu rồi? - Gilges vừa tỉnh lại lập tức hướng ánh mắt chờ mong tìm kiếm sự hiện diện của Gilbert.
- Tộc trưởng, Gilbert hắn, hắn đã chết rồi! - Một gã Hắc long nước mắt rưng rưng, thở dài thống khổ nói.
"Grào..."
Gilges đau đớn tột cùng, bật kêu lên một tiếng thảm thiết.
Trong lúc này, ở Băng Tuyết thần điện xa xôi, toàn bộ nhân thủ đang phát ra phản kích mãnh liệt. Hàn khí lạnh lẽo được gia tăng đến gấp ba lần. Hàn khí bên trong chấn song của Băng Ngọc Lung rỏa ra tứ phía tiếp xúc với nhiệt độ cao trong Hỏa tuyệt chi địa, trong nháy mắt sinh ra một màn sương dày đặc che phủ toàn bộ lên mấy người Gilges.
Luồng khí cực lạnh mạnh mẽ như nước sông vỡ đê, thông qua hai tay của Elisabeth vọt vài thân thể của mụ. Hàn Thạc chợt cả kinh, thầm nói một tiếng "đến đây", rồi vội vàng tập trung toàn bộ sức lực đưa lượng Ma Nguyên lực còn lại điên cuồng, nhập vào hai tay của Elisabeth.
- A... Đau chết ta rồi!
Elisabeth thảm thiết kêu lên. Trên hai tay của mụ ba loại ánh sáng đỏ, trắng, xanh bắn ra bốn phía. Lúc thì rét cầm cập, lúc thì nóng hầm hập, hai cỗ lực lượng trong phút chốc lao vào nhau, tấn công quyết liệt, gây cho Elisabeth nỗi thống khổ mà mụ chưa từng trải nghiệm.
Lúc trước Elisabeth bị hàn khí dày đặc làm đông cứng thân thể, thần ân chi thể của mụ cũng bị đông cứng đến nỗi bị tê liệt, nỗi thống khổ ngược lại cũng không đến mức như vậy. Nhưng bây giờ thân thể lại có thể cử động và cảm nhận, sự thống khổ lại càng thêm rõ ràng, đáng sợ hơn.
Ở phía sau, Hàn Thạc căn bản cũng không hơn gì so với Elisabeth, không ngừng phóng xuất Ma Nguyên lực nhằm ngưng kết thành hỏa viêm tại hai tay Elisabeth. Bỗng thần thức của hắn đột nhiên thông qua Băng Ngọc Lung mơ hồ cảm nhận được cái gì đó. Từ nó, sau khi tập trung thần thức Hàn Thạc dường như có thể cảm nhận được vài cỗ khí tức ở nơi xa. Như là một loại liên lạc kỳ diệu, đem Băng Ngọc Lung cùng với lực lượng xa xôi nào đó đồng thời kết nối lại với nhau.
Hàn Thạc đột nhiên hiểu được, khí tức trên Băng Ngọc Lung mà thần thức của hắn có thể cảm nhận được hẳn là dấu tích linh hồn của đám người Băng thần Corey. Lực lượng của bọn chúng nếu muốn thông qua phương pháp thần bí này để chuyển đến Băng Ngọc Lung, tinh thần lực nhật định phải tập trung cao độ. Như vậy đây là lần đầu tiên, thần thức cường đại của Hàn Thạc thông qua loại liên lạc huyền diệu này, cũng có thể miễn cưỡng cảm thụ được một chút.
Trong khi Hàn Thạc đang dụng tâm để cảm ngộ điều này, Băng Ngọc Lung lại một lần nữa nổ phát ra lạnh giá dày đặc gấp mười lần bao phủ hết cả bầu trời của Hỏa tuyệt chi địa. Ngay cả những tia lửa giống như những sợi tơ do Hỏa Diễm lĩnh chủ nhả ra cũng đều rất nhanh bị đông cứng lại.
Hỏa Diễm lĩnh chủ xem chừng cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ gặp phải một tình huống khó giải quyết như vậy. Y chợt cáu kỉnh ngẩng đầu lên rít gào lớn. Toàn bộ sơn cốc bao gồm cả Hỏa tuyệt chi địa như bị rung lên theo tiếng gào đó.
Đột nhiên, từng bọt lửa trong nham tương Hỏa tuyệt chi địa cuồn cuộn nổi lên rồi vỡ tan ra, như là hòa cùng với đợt phản kích phẫn nộ của lãnh chúa. Hỏa chi nguyên lực đã tích tụ vạn năm tại Hỏa tuyệt chi địa trùng trùng tụ tập lại, theo vô vàn luồng hỏa tuyến từ trong mồm của Hỏa Diễm lĩnh chủ bay đến phía Băng Ngọc Lung.
Hỏa Giáp thi dứt khoát nhảy luôn vào giữa Hỏa tuyệt chi địa, Hỏa Liên Hoa trong tay trong nháy mắt hấp thu hết lực lượng đáng sợ của Hỏa tuyệt chi địa. Không hề phóng xuất ra một ngọn lửa nào mà lần này, Hỏa Giáp thi đích thân ném mạnh Hỏa Liên Hoa mang theo lực lượng vô cùng vô tận oanh kích lên Băng Ngọc Lung.
- Cha, cẩn thận! - Hỏa Giáp thi truyền tin cho Hàn Thạc.
Hàn Thạc hiểu được, cuộc chiến đã đến hồi mấu chốt, hắn lập tức tập trung toàn bộ sự chú ý theo diễn biến trước mặt. Mặc dù vẫn cố gắng che dấu, tránh né thần thức cường đại của Tộc vương Hồn tộc sáu sừng, nhưng rốt cuộc hắn cũng không có bất cứ băn khoăn nào, toàn bộ triển khai theo dõi cỗ linh hồn bám trên bề mặt Băng Ngọc Lung.
- Đứng vững, bọn chúng toàn bộ sắp xong đời rồi! - Bên trong Băng Tuyết thần điện xa xôi, Băng thần Corey hô lên.
Mọi người đều sử ra toàn lực, thần lực tích tụ được từ nhiều năm thờ phụng Băng Tuyết nữ thần giống như ngựa hoang thoát cương cùng mạnh mẽ hướng Băng Ngọc Lung truyền đến.
"Ầm..."
Hỏa Liên Hoa oanh kích lên trên Băng Ngọc Lung, tạo thành một tiếng nổ đáng sợ. Từng đóa hỏa viêm chợt từ Hỏa Liên Hoa toát ra, bám lên từng đoạn chấn song.
Tộc nhân Hắc long bên trong Băng Ngọc Lung nhiều người thân thể lập tức rung mạnh, cô gái trẻ tuổi kia không chịu được phun ra một bụm máu tươi lớn, hẳn nhiên đã thụ thương không nhẹ.
Hỏa Diễm lĩnh chủ toàn lực nối tiếp theo sau Hỏa Giáp thi, các luồng hỏa tuyến hùng dũng liên miên bất tuyệt nhằm vào Băng Ngọc Lung phía xa bay đến mang theo lực lượng như vô tận. Nhìn lại Băng Ngọc Lung chỉ thấy một màn sương mù màu trắng ngày càng thêm đậm đặc, bắt đầu lan tràn ra chung quanh.
- Mạnh quá, Corey đại nhân, chúng không trụ nổi rồi! - Tên Thánh ma đạo sư vẫn hay nịnh bợ Corey, đột nhiên hoảng sợ hét lớn.
Dưới hợp lực giáp công của Hỏa Giáp thi cùng Hỏa Diễm lĩnh chủ, lực lượng Hỏa tuyệt chi địa vận dụng ngàn vạn năm, khiến cho phòng tuyến của chúng nhân bên phía Băng Tuyết thần điện hoàn toàn tan vỡ. Băng Ngọc Lung dưới công kích và nhiệt độ vô cùng nóng cuối cùng bắt đầu có nhiều điểm bị hòa tan ra.
Từ trên hai tay của Elisabeth, Hàn Thạc hiểu được đoàn người của Băng thần Corey đã không thể chống cự được tiếp nữa. Ngay cả những cỗ khí tức vẫn thủy chung bao phủ bên trên Băng Ngọc Lung, thần thức của hắn cũng có thể cảm giác được chúng đang dần dần suy yếu và rời đi từng chút một.
Nhưng chính là vào lúc này, Hàn Thạc nãy giờ vẫn nằm yên chờ đợi đột ngột ra tay. Trong khi bọn chúng đều hoảng loạn chống đỡ ngọn lửa tập kích lại thì toàn bộ tinh thần lực và thần thức của Hàn Thạc giống như thanh lợi kiếm trực tiếp đánh một kích vào những linh hồn nọ.
"Phụt..."
Không chỉ Băng thần Corey mà toàn bộ cao thủ có mặt tại Băng Tuyết thần điện đều phun mạnh ra một búng máu lớn. Linh hồn giống như bị ngàn đao đâm chém cảm giác cực kỳ khó chịu, đều bị thương nặng.
Dưới tình huống như vậy, bọn chúng không thể nào tiếp tục cung cấp lực lượng cho Băng Ngọc Lung. Chỉ nghe "ầm ầm", Băng Ngọc Lung đã bị nghiền nát, vỡ tan tành. Bên trong Hỏa tuyệt chi địa rốt cuộc cũng không còn cảm giác được một chút hàn lực nữa. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hai tay của Elisabeth được giải thoát, Hàn Thạc tiện tay đỡ lấy mụ. Người của tộc Hắc long mặc dù vẫn chưa hoàn toàn khôi phục được lực lượng, cũng đều có thể miễn cưỡng đứng trên không trung, nhất thời cũng không bị rơi vào Hỏa tuyệt chi địa phía bên dưới.
Cách đó ngàn dặm, trong Băng Tuyết thần điện.
Đám Corey tình trạng đều giống nhau, băng cứng trên người sôi sục nổ bắn ra xa, ngay cả thân thể của Băng thần Corey cũng bị hất tung lên, máu tươi bắn ra đầy đất.
Băng Tuyết thần điện quanh năm bao phủ trong hàn băng, đột nhiên một luồng sóng nhiệt khủng khiếp vọt tới, khiến cho tòa thần điện to lớn hùng vĩ xây nên từ hàn băng này, vậy mà cũng từ từ bị hòa tan ra.
Các giáo đồ đang ở bên trong Băng Tuyết thần điện tu tập vũ kĩ Thủy hệ ma pháp đột nhiên cảm giác được nhiệt độ cao mà bản năng của bọn chúng chán ghét và sợ hãi đang lan tới. Cả đám nhíu mày hoảng sợ quay đi tìm kiếm nơi phát ra nhiệt độ cao, liền bàng hoàng phát hiện thấy thần tượng to lớn của Băng Tuyết nữ thần vậy mà cũng đang từ từ bị hòa tan.
Đây là chuyện mà ngàn năm qua cho tới bây giờ chưa từng xảy ra. Hiện tượng này đối với Băng Tuyết thần điện mà nói chừng như so với ác ma giáng xuống còn đáng sợ hơn. Tất cả đều cảm thấy khủng hoảng, kinh hoàng, không rõ đã xảy ra sự tình gì.
Chẳng lẽ nói, Băng Tuyết nữ thần đã từ bỏ bọn họ?
Trong lúc Băng Tuyết thần điện lâm vào khủng hoảng chưa từng có trong ngàn năm qua thì Hàn Thạc đột nhiên thở phào, rồi đưa ánh mắt kinh hãi không thể tin nổi nhìn xuống Hỏa Diễm lĩnh chủ của Hỏa tuyệt chi địa ở bên dưới.
Chỉ thấy thân thể vô cùng khổng lồ do nham tương cùng với sắt đá chú tạo thành của Hỏa Diễm lĩnh chủ đang ở phát sinh ra những thay đổi kinh người. Những khối đá đỏ rực trông giống như bàn là trong tiếng thét của Hỏa Diễm lĩnh chủ chấn động rớt xuống. Một cỗ lực lượng vô cùng khổng lồ bắt đầu bộc phát ra từ người của Hỏa Diễm lĩnh chủ.
Dần dần, thân thể vô cùng cao lớn của Hỏa Diễm lĩnh chủ đột nhiên lay động, đột nhiên càng trở nên khổng lồ. Toàn bộ nham tương của Hỏa tuyệt chi địa như là suối phun dội lên người y, tựa hồ như đang cung cấp năng lượng khổng lồ ngàn vạn năm của Hỏa tuyệt chi địa cho y.
Dưới cái nhìn chăm chú của Hàn Thạc, Hỏa Diễm lĩnh chủ đầu tiên là không ngừng to lớn thêm lên. Thân thể cao lớn cơ hồ làm chật kín cả khu vực của Hỏa tuyệt chi địa. Một lát sau, những tảng đá trên thân hình của y nhanh chóng rơi xuống. Dưới nham tương dội lên, thân hình Hỏa Diễm lĩnh chủ lại bắt đầu từng thu nhỏ lại từng chút một.
Hàn Thạc nhìn không chớp mắt vào Hỏa Diễm lĩnh chủ, hắn cảm thụ được lực lượng thuận theo sự thu nhỏ về thân thể của Hỏa Diễm lĩnh chủ ngược lại càng lúc càng mạnh mẽ lên. Từng đạo hỏa quang từ bên trong thân thể y nổ bắn ra, Hỏa Diễm lĩnh chủ lúc này tựa như một mặt trời nhỏ, chói sáng khiến cho mọi người không mở mắt ra được.
- Ô ha ha, ta rốt cục tiến hóa rồi, rốt cục tiến hóa rồi! - Hỏa Diễm lĩnh chủ chợt cười to điên cuồng. Thân thể phát ra hồng quang lóa mắt dần dần mới mất đi, lộ ra một phụ nữ trung niên với làn da đỏ bừng đang đứng hiên ngang trước mặt Hàn Thạc.
Quyển 5