Nam Hạo Quỷ Vương tâm thần bất định đứng dưới một gốc cây ngô đồng, quan sát chung quanh, thẳng tới khi phát hiện không có ai tồn tại thì hắn mới há miệng gào thét trầm thấp, tiếng gào không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng trong bóng đêm, giống như sóng biển ầm ầm.
Tiếng gào thét này rất thấp, thấp hơn mức tai người nghe được, đối với người bình thường thì không có chút âm thanh nào, nhưng với bất cứ sinh vật nào khác mà nói, đây là âm thanh cực kỳ chói tai, chợt cao chợt thấp, khi thì dừng khi thì nhanh, Nam Hạo Quỷ Vương thông qua phương thức thay đổi tần số sóng ấm triệu hoán các Quỷ Vương khác ở gần.
Nhưng đồng thời hắn cũng sợ hãi, vạn nhất nếu có người nào nghe được cái gì không nên nghe, ví dụ như người bên phía Diệp Dương Thành... Đối với Nam Hạo Qury Vương mà nói không phải tin tức tốt.
Cho nên hắn mới tâm thần bất định như vậy, dù sao hắn biết rõ Diệp Dương Thành bên kia tuyệt đối phía người ra khắp ơi tra tìm tung tích những Quỷ Vương bọn họ, ý định bóp chết toàn bộ. Nếu như trận âm thanh này đưa tới không phải là Quỷ Vương, mà là người không nên tới, tình cảnh của Nam Hạo Quỷ Vương sẽ như thế nào?
Bởi vì hắn sợ hãi, tâm thần của hắn bất định, hắn khẩn trương... Nhưng không thể không ra hạ sách này, bởi vì trừ biện pháp này ra, hắn căn bản không có biện pháp khác liên lạc với các Quỷ Vương, mà tin tức hắn nghe làm xương cốt hắn khó chịu như ngàn vạn con kiến đang bò, hận không thể lập tức mang theo đại đội nhân mã giết qua đoạt Huyết Hồn Hoa! Một bên là nguy hiểm bại lộ, một bên là mê hoặc Huyết Hồn Hoa.
Trong đó tâm tính lo được lo mất, hắn làm sao còn bình tĩnh an bày tất cả chứ? Trải qua một phẹ giãy dụa thống khổ, hắn cuối cùng cắn răn lựa chọn nguy hiểm thật lớn, hy vọng cuối cùng đưa người nhà tới, mà không phải địch nhân đáng chết.
âm thanh vẫn tiếp tục khuếch trương, trái tim nhỏ bé của Nam Hạo Quỷ Vương đang ở cổ họng, toàn thân cực kỳ khẩn trương, thần kinh triệt để căng cứng, ánh sáng âm u trong mắt quét qua các nơi, hắn tập trung tinh thần cao độ, lúc này hắn đang ở biên giới sụp đổ...
Trên cao nguyên, ngụy trang thành một phụ nữ chăn dê đao thoát mộ kiếp, trong tiềm thức hắn cực kỳ sợ hãi Diệp Dương Thành, mà Diệp Dương Thành hiển nhiên muốn trừ bọn họ cho thống khoái, cả hai không có khả năng hòa giải.
Hết lần này tới lần khác, thực lực Diệp Dương Thành không tính là yếu, nếu như hắn bây giờ đang có đông người, trong mắt sẽ bắn ra hung quang, nhưng đáng tiếc hiện tại hắn không có, hắn lẻ loi một mình!
Cho nên cẩn thận vẫn cản thận, lúc này phát ra rất nhiều âm thanh trầm thấp, kỳ thật hắn đang chứng thực phỏng đoán trong lòng mình, hắn không phải đồ đần, cho nên hắn chọn lựa tình huống rõ ràng.
Lúc này âm thanh trầm thấp không ngừng lan tràn ra các nơi, thần kinh Nam Hạo Quỷ Vương thần kinh đã rát căng cứng, hắn hết sức chăm chú cảm thụ tất cả chung quanh, tâm thần khẩn trương tới cực điểm.
Ba!
Qua chừng năm phút sau, ngay thời điểm nội tâm Nam Hạo Quỷ Vương ảm đạm, cho rằng tối nay không công mà lui, bên tai của hắn có tiếng vang rất nhỏ vang lên, giống như bị người ta đâm phá nội tâm.
Vừa nghe tiếng vang này, toàn bộ tinh thần Nam Hạo Quỷ Vương đề phòng.
- Phát hiện, hắn ở chỗ này!
Cách đó không xa có giọng nam tử cao vút vang lên, Nam Hạo Qury Vương còn chưa kịp phản ứng, trên mặt đất cách hắn chưa tới trăm mét có bạch quang sáng lên, ngay sau đó là công kích vô cùng lăng lệ bay tới.
Sưu sưu sưu...
Hơn mười đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt còn cách hắn ba mét, tuy công kích vội vàng đánh Nam Hạo Quỷ Vương không kịp trở tay, thực sự cắt giảm uy lực thật lớn.
Hơn mười đạo lưu quang thì có ba đạo chuẩn xác đánh thẳng vào người Nam Hạo Quỷ Vương, âm ầm nổ tung người Nam Hạo Quỷ Vương, sóng xung kích cực lớn làm Nam Hạo Quỷ Vương nhẹ nhõm!
Đúng, là nhẹ nhõm! Từ trận công kích này hắn cảm nhận được đối phương không phải cao thủ gì đó, chỉ là sơ giai Quỷ Vương mà thôi, tuy Nam Hạo Quỷ Vương hắn hiện tại giống chó nhà có tang, bị người ta đuổi chạy khắp nơi, nhưng dù sao hắn vẫn là cao giai Quỷ Vương, thực lực còn đó, không tăng không giảm!
-Chỉ bằng mấy tiểu miêu tiểu cẩu các ngươi cũng muốn gây bất lợi cho bổn vương sao?
Nam Hạo Quỷ Vương cười giễu cợt, hai tay mở ra chập chờn như chạc cây, bắt đầu đung đưa không có quy luật nào cả, mỗi lần đong đưa sẽ khiến không khí quay cuồng, khí thế màu xanh sẫm biến thành không khí quỷ dị đáng sợ.
- Nếm thử phệ hồn yên của bổn vương!
Nam Hạo Quỷ Vương cười ha hả, trong nội tâm kiêng kỵ, xem ra thực lực vẫn bị giảm nhiều, khoát tay và không khí ngưng tụ thành khối câu bốn mét bay ra ngoài. Sau khi khối không khí rời khỏi khống chế của Nam Hạo Quỷ Vương, gió mạnh bành trướng, hóa thành nước lũ quét qua không trung, bốn tên thần sứ nhất giai cũng chỉ có thực lực sơ giai Quỷ Vương.
- Vù vù...
Khí thế màu xanh pha loãng, trở nên khiến người ta sợ hãi, khí lưu quét qua, hoa cỏ cây cối lập tức héo rũ, nó đi qua thì không có ngọn cỏ nào cả!
- Ngăn hắn lại, đừng cho hắn chạy!
Phệ hồn yên xuất hiện không làm cho các thần sứ loạn tuyến đầu, bọn họ nhanh chóng làm ra phản ứng, hai gã thần sứ nhát giai ngăn cản phệ hồn yên, hai tên thần sứ còn lại ra tay kiềm chế Nam Hạo Quỷ Vương.
Xì xì xì...
Hai cánh tay hóa thành hào quang ngăn cản phệ hồn yên, trong đó có hai cái hóa thành mạng lưới khổng lồ, hoàn toàn bao vây phệ hồn yên.
Hai gã thần sứ nhát giai sau đó quay về, hào quang đầy trời chiếu sáng cánh rừng như ban ngày, bọn họ công kích giống như không cần tiền, công kích giáng xuống như mưa.
Đón đỡ những bạch quang này rất nhẹ nhàng, nếu như không đón đỡ, như vậy vẫn tạo thành tổn thương với hắn, cho nên hắn không thể không lựa chọn đón đỡ bạch quang.
Nếu như thời điểm này có mấy người cháy nhà hôi của, nghĩ tới đây sâu trong linh hồn Nam Hạo Quỷ Vương xuất hiện hàn ý, hắn rùng mình, ánh mắt rét lạnh nhìn qua bốn thần sứ nhất giai, trong mắt chuyển động.
- Nếu như các ngươi còn viện binh, hôm nay bổn vương sẽ tha các ngươi một con ngựa, nếu không có, hừ, bản vương dù trả giá thật nhiều cũng sẽ lấy mạng các ngươi.
Trong lòng hạ quyết tâm, Nam Hạo Quỷ Vương không chần chờ đỡ, vừa ngăn cản thế công của đối phương, vừa thối lui tới gần phệ hồn yên, mà bên kia, hắn bắt đầu ý thức chuẩn bị rút lui, biên độ không lớn không nhỏ, vô cùng mờ mịt, nhưng mà động tác khó khiến người ta phát hiện.
Nam Hạo Quỷ Vương đắn đo vừa đúng, quả nhiên hai thần sứ nhât giai công kích hắn trên không trung phát hiện hành động của hắn, một thần sứ hô:
- Không tốt, hắn muốn chạy trốn!
- Ầm ầm...
Tiếng nổ mạnh vang lên, gió mạnh quét qua bốn phương, Nam Hạo Quỷ Vương bị quét bay, nội tâm của hắn lạnh buốt.
- Mẹ kiếp, quả nhiên vẫn còn hậu chiêu!
Hắn nghĩ mà sợ.
- Khá tốt bổn vương thông minh, bằng không đêm nay sẽ bị các ngươi hại chết...
Hắn hoảng sợ, lại cảm thấy may mắn, lập tức không chần chờ, hai tay nắm lại, vung mạnh lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT