Bên trong tinh không hạo hãn, thật nhiều kim quang rơi xuống, thân hình Diệp Dương Thành phân giải thành kim quang khai thông dung hợp cùng năng lượng bổn nguyên vũ trụ, mãi đến lúc không còn phân biệt lẫn nhau, sau đó thân thể Diệp Dương Thành hội tụ lại, cuối cùng xuất hiện trong hư không, toàn thân sáng lạn rực rỡ.

Ba ngày sau, bên trong thần điện Cực Đạo tinh khu, chưa đầy ngàn thần minh tụ tập nơi này, toàn bộ mọi người đều mang theo vẻ sùng kính nhìn lên thần thai.

Bách Nguyên chân quân cầm kim sắc lệnh bài trong tay, nghiêm túc khom người, cao giọng nói:

- Thỉnh Ngự Long thần tôn bệ hạ đăng cơ, tiếp quản bát hoang vũ trụ!

- Thỉnh Ngự Long thần tôn bệ hạ đăng cơ, tiếp quản bát hoang vũ trụ!

Diệp Dương Thành mỉm cười đứng dậy nói:

- Bổn nguyên vũ trụ bởi vì phân tranh mà phân, bởi vì chiến tranh mà hợp, hiện giờ tai họa dị thú đã định, ngày an bình tường hòa của vũ trụ đã đến.

- Vị trí đứng đầu chúng thần, có cũng như không!

Diệp Dương Thành cười nói:

- Các ngươi học theo xã hội phàm nhân, dùng nghị viện tiến hành thương thảo cùng giải quyết, ta sẽ không xen vào chuyện này.

Dứt lời hắn liền biến mất, chỉ lưu lại thanh âm vang vọng trong thần điện:

- Chúng thần chi chủ chỉ là một hư danh, cần gì để ý như vậy? Thiên đạo pháp tắc của bổn nguyên vũ trụ đã sớm hoàn thiện, mọi người tự mình thể ngộ.

- …

Cả đại điện nhất thời yên tĩnh, mọi người đứng lên đưa mắt nhìn nhau, nhất thời không biết nên làm gì.

Kries Baar cùng Bách Nguyên chân quân đưa mắt nhìn nhau, tựa hồ hiện ta linh quang.

- Thiên đạo pháp tắc!

Hai người cùng hô lên, sau đó không nhịn được phá lên cười:

- Thiên đạo pháp tắc, thì ra là thế!

Thiên đạo pháp tắc cùng tồn tại với bổn nguyên vũ trụ, hiện tại sau khi Diệp Dương Thành đột phá, đã hoàn thiện thiên đạo pháp tắc, ý nghĩa pháp tắc bổn nguyên vũ trụ đã bị hắn nắm giữ, hơn nữa hắn có năng lực sửa đổi pháp tắc…

Hắn đã nắm giữa pháp tắc, cần gì để ý ngai vàng chúng thần chi chủ?

- Từ ngày hôm nay, Nam Hạo tinh khu đổi tên Trung Ương tinh khu, tuy Ngự Long thần tôn không đáp ứng tiếp nhận chức vị, nhưng vẫn phải giữ lễ tiết chúng thần chi chủ, không được lãnh đạm.

Kries Baar cười nói.

Trong hư không, Kreis Baar cười nói:

- Giải phóng, rốt cục hoàn toàn giải phóng! Ta muốn đi tới chỗ sư đệ ở ngàn năm vạn năm, sư huynh có đi không?

- Cùng đi cùng đi, vừa lúc ta đã thu thập xong rượu ngon, tìm sư đệ uống vài chén!

Bách Nguyên chân quân cười nói:

- Thiên đạo pháp tắc đã được hắn chữa trị hoàn thiện, vừa lúc lãnh giáo thần hoàng cảnh giới là thế nào!

Trở lại Ngân Hà tinh hệ, Diệp Dương Thành vẫn chưa lập tức quay về địa cầu, mà muốn xây dựng một tiên cảnh như trong lý tưởng của chính mình.

Dưới kim quang tác dụng, vô số tinh cầu hoang phế phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, vô số núi non đồng ruộng mọc lên, đại thụ che trời san sát, sông suối biển khơi chằn chịt, vô số tinh cầu được thay đổi trở thành sinh mệnh tinh cầu.

Chưa đầy một ngày, tinh cầu hoang vu đã trở thành nhạc viên của vô số sinh mệnh, mà kim long chính là chủ nhân tinh cầu này.

Trước khi hắn rời đi, nơi này được đặt tên là Kim Long Tinh, trở thành một trong những hậu hoa viên của hắn.

Sau khi sáng tạo Kim Long Tinh, bất kỳ những gì hắn nghĩ tới đều liên tục sáng tạo đi ra…những thần thú trong truyền thuyết cổ đại, đều bị hắn lần lượt sáng thế.

Sau đó hắn lại sáng tạo những tinh cầu thích hợp cho nhân loại cư trú, động thực vật bình thường, núi non sông ngòi, tiên hoa tiên thảo…

Vào lúc này, Kreis Baar đột nhiên xuất hiện:

- Sư đệ, tiểu tử nhà ngươi quấn quýt lấy ta muốn ta gọi ngươi trở về đâu, ta thật sự chịu không nổi.

Vẻ mặt hắn cười khổ:

- Ngươi nhanh đi về, nếu không hắn lật ngược cả địa cầu!

Sau đó hắn lại bĩu môi:

- Huống hồ em trai của ngươi sắp kết hôn, ngươi không phải đáp ứng về tham gia hôn lễ của hắn sao? Nhanh về đi!

- Ha ha…



Hai mươi năm sau.

Bên trong biên giới Hoa Hạ liên minh địa cầu, trấn Bảo Kinh ngày xưa đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, một tòa đại lầu che trời mọc lên cao ngất ngưởng, vô số phi hành khi xuyên toa trong không gian nói rõ trấn nhỏ hẻo lánh ngày xưa hiện tại đã biến thành một tòa đại đô thị phồn hoa nhộn nhịp.

Bên trong thành phố, trong một căn nhà hơn 70m2…

- Cha, mẹ, đây là bạn gái của con.

Thanh niên hai mươi bốn hai mươi lăm dẫn theo một cô gái vào nhà, trên mặt tràn ngập nụ cười sáng lạn.

Một đôi nam nữ trung niên ngồi trên sô pha, dung mạo bình thường, ăn mặc bình thường, mà trong nhà bài trí cũng có vẻ bủn xỉn vô cùng.

Nam tử đứng dậy cười nói:

- Cô gái, điều kiện nhà chúng tôi cháu cũng thấy rõ, Hạo Hiên lại không có bản lãnh gì, cháu thật sự nguyện ý kết hôn với nó sao?

- Thúc thúc, cháu nguyện ý!

Cô gái nhận chân gật đầu:

- Hiên ca đối với cháu thật sự tốt lắm.

- Nha!

Diệp Hạo Hiên không nhịn được hoan hô, đắc ý vênh váo nói:

- Cha mẹ, con nói không sai đi? Tìm lão bà phải về quê nhà tìm, ba năm thời gian đi hơn tám mươi tinh cầu, nhìn xem, vẫn là cô nương trấn Bảo Kinh tốt nhất!

- A?

Cô gái ngây ngẩn cả người…

Ba mươi năm sau.

Vẫn là căn nhà cũ, lại một chàng trai mang theo một cô gái đẩy ra cửa phòng, bên trong là đôi vợ chồng trung niên hơn bốn mươi tuổi.

- Cha mẹ, đây là bạn gái của con, nàng tên Diệu Diệu…

Ngoài cửa sổ, Diệp Dương Thành vui vẻ nói:

- Cháu trai chúng ta ánh mắt không sai ah, bộ dáng cô bé này xinh xắn, sinh ra đứa cháu nhất định trắng trẻo mập mạp!

- Sao anh biết là cháu trai?

Lâm Mạn Ny bật cười:

- Cháu gái không được sao?

- Được được, dù sao có đứa nhóc chơi là được.

Diệp Dương Thành ngáp dài vươn vai, lẩm bẩm:

- Chơi ba tháng mạt chược, thật chết người!

- Là do Dung Dung cùng Ưu Tử muốn chơi thôi, em cũng là người bị hại!

Lâm Mạn Ny cười kháng nghị:

- Hay là về chơi địa chủ thêm ba tháng?

- Anh không nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy…

- Qua vài ngày Thiên Dã sẽ dẫn bạn gái về, anh làm cha cũng phải ra mặt một chút…

- Được được được, biết anh làm cha vất vả.

Lâm Mạn Ny lườm hắn:

- Không nghĩ tới Dung Dung sinh thai song sinh đâu…

- Hay là đêm nay anh cũng cho em mang thai.

Diệp Dương Thành cười hắc hắc:

- Lần này không cần thai song sinh, sinh bốn đi!

- A…

- Tiểu nha đầu, không giáo huấn em, em thật không biết trong nhà ai làm chủ!

Diệp Dương Thành hung dữ:

- Đừng chạy, đêm nay sẽ cho em mang thai!

- A…

Lâm Mạn Ny cười vang bay lên không trung, Diệp Dương Thành đuổi theo sau, thân ảnh hai người dần biến mất dưới trời chiều…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play