- Theo học thuyết truyền thống Hoa Hạ, nói thiên có chín tầng, mà chủ nhân áp đảo cửu tiêu, bởi vậy tôn giáo tồn tại vì phụng dưỡng chủ nhân, hoàn toàn có thể dùng Cửu Tiêu làm danh xưng, như vậy khái niệm Ngự Long thần tôn có thể rõ ràng giải thích được, theo lão bộc nghĩ tới, danh xưng tôn giáo có thể là Cửu Tiêu thần điện!
- Không sai!
Nghe xong lời giải thích của Sở Minh Hiên, Diệp Dương Thành lộ nụ cười tán thưởng, đứng dậy gật đầu nói:
- Cửu Tiêu thần điện, danh xưng tôn giáo chọn tên này đi.
- Chủ nhân anh minh!
Mọi người cùng nhìn Sở Minh Hiên, cúi đầu đáp.
- Được, hiện tại đã có tên, chuyện thứ hai chính là thay đổi danh xưng của tín đồ.
Diệp Dương Thành gật đầu cười nói:
- Y theo hệ thống quản lý tín đồ của Càn Khôn Tu Di Kính, tín đồ chia thành chín tầng, là tín đồ, tu sĩ, tế ti, lam y giáo chủ, hắc y giáo chủ, hồng y giáo chủ, tử y giáo chủ, kim y giáo chủ, giáo hoàng. Ta cần các ngươi đem những danh xưng này thay đổi phù hợp với danh xưng Cửu Tiêu thần điện, đồng dạng phải có ý nhị Hoa Hạ!
Không nghĩ tới hắn vừa dứt lời, Sở Minh Hiên đã mở miệng:
- Chủ nhân, nếu danh xưng tôn giáo xác định là Cửu Tiêu thần điện, như vậy cấp bậc tín đồ cũng có thể lựa chọn cửu tiêu làm tiêu chuẩn cơ sở, như vậy mới chuẩn xác với bản chất tôn giáo.
- Nga?
Diệp Dương Thành nở nụ cười:
- Xem ra ngươi đã có kế hoạch, nói thử xem đi.
- Dạ, chủ nhân.
Sở Minh Hiên hăng hái nói:
- Cửu tiêu, theo học thuyết truyền thống Hoa Hạ, theo lão bộc biết, cửu tiêu chia làm chín tầng, theo thứ tự cao nhất là Thần Tiêu, Thanh Tiêu, Bích Tiêu, Đan Tiêu, Cảnh Tiêu, Lang Tiêu, Tử Tiêu, Thái Tiêu.
- Thần Tiêu là tầng cao nhất, có thể sử dụng chỉ giáo hoàng, có thể gọi là Thần Tiêu giáo tông, ngụ ý là đứng đầu một giáo, “Tông” thay đổi cho “Chủ” trong giáo chủ.
- Theo thứ tự đi xuống, Thanh Tiêu đồng đẳng với kim y, giáo chủ đổi thành trưởng lão, cứ như thế mà thay đổi xuống.
- Trong tôn giáo, có hai chữ trưởng lão xem như là quản lý một khu, xuống chút nữa là tế ti quản lý thần miếu, có thể dùng Lang Tiêu phân biệt cho tế ti, đồng thời lấy thần miếu chủ trì xưng hô, cho nên tế ti có thể xưng là Lang Tiêu chủ trì.
- Về phần tu sĩ, bởi phương tây hay phương đông đều xưng hô tu sĩ, cho nên không cần thay đổi, trực tiếp gọi Tử Tiêu tu sĩ, mà tín đồ thấp nhất…nếu nói theo xu thế lớn, tín đồ đều là thành viên dự bị của tu sĩ, bởi vậy có thể xưng là Thái Tiêu đệ tử!
Một hơi nói ra kế hoạch, Sở Minh Hiên hít sâu một hơi, khom người nói:
- Đây đều là ý tưởng của lão bộc, thỉnh chủ nhân định đoạt.
- Tốt lắm!
Diệp Dương Thành trực tiếp gật đầu đánh giá.
Sau đó hắn lại nói:
- Đạo gia có đạo bào, Phật gia có áo cà sa, Cửu Tiêu thần điện cũng cần có trang phục dấu hiệu đại biểu thân phận, yêu cầu cũng mang ý nhị Hoa Hạ.
- Hán phục!
Diệp Dương Thành vừa dứt lời, Dương Đằng Phi đã thốt lên:
- Hán phục được xưng Hoa Hạ y quan, tồn tại từ thời Tam Hoàng Ngũ Đế, truyền thừa mấy ngàn năm, là trang phục đại biểu ý nhị Hoa Hạ nhất, không thể so sánh!
Vì muốn xác minh lời của mình, Dương Đằng Phi còn huyễn hóa quần áo trên thân thể, đem mình biến thành một công tử nhẹ nhàng cao quý…sau đó trơ mắt nhìn Diệp Dương Thành chờ quyết định.
- Hán phục thật chuẩn xác, nhưng còn thiếu dấu hiệu.
Diệp Dương Thành đánh giá Hán phục mà Dương Đằng Phi huyễn hóa ra tới, cảm giác phiêu dật tiêu sái thì có, chỉ riêng thiếu thốn dấu hiệu trang nghiêm túc mục, hơi có chút thiếu sót.
Lời còn chưa dứt, vị trí ở ngực lại xuất hiện ba đóa tường vân, tăng thêm vài phần cảm giác tường hòa.
- Vậy thì còn được!
- Có!
Dương Đằng Phi lại có ý nghĩ, ba đóa tường vân biến thành một đóa, xuất hiện sau lưng, nói:
- Một đóa đại biểu tầng thứ nhất Thái Tiêu, cũng chỉ là trang phục Thái Tiêu đệ tử.
Sau đó lại chuyển tiếp, bên ngoài Hán phục tăng thêm một áo dài bằng sa đen, ở vị trí ngực áo dài hơn hai đóa tường vân:
- Đây là trang phục Tử Tiêu tu sĩ.
Lại biến đổi, hai tường vân thành ba:
- Đây là trang phục Lang Tiêu chủ trì!
- Khoan đã!
Trương Ngọc Thiến lên tiếng ngăn lại, cau mày nói:
- Bộ thứ nhất cùng thứ hai không tệ, nhưng thứ ba thì không đủ, không đủ khí chất của một chủ trì, ta cảm thấy nên như vậy…
Trong mười phút kế tiếp, Dương Đằng Phi như người mẫu, liên tục theo ý kiến mọi người thay đổi quần áo trên người mình.
Chậm rãi, chín loại trang phục của tín đồ dần dần được thành hình trong ý kiến của mọi người…
Diệp Dương Thành tiếp thu lời đề nghị chọn Hán phục làm trang phục cho tôn giáo của Dương Đằng Phi, nhưng cũng làm ra một ít thay đổi, vừa không ảnh hưởng chỉnh thể Hán phục, vừa gia tăng nguyên tố tôn giáo bên trong quần áo.
Trải qua hơn ba giờ nghiên cứu cùng thay đổi, cuối cùng đã chọn lựa xong trang phục tôn giáo, đều được mọi người nhất trí khen ngợi.
Trang phục của Thái Tiêu đệ tử là một bộ Hán phục màu trắng, cổ áo viền chỉ đỏ, đai lưng đỏ sậm viền chỉ đen, vị trí sau lưng thêu một đóa tường vân màu vàng.
Màu trang phục của Tử Tiêu tu sĩ tăng thêm hai đóa tường vân ở ngực trái, còn thêm một áo dài bằng sa đen, nhìn trang phục càng thêm trang trọng.
Trang phục của Lang Tiêu chủ trì thay đổi áo dài bằng lam nhạt, mà tường vân chuyển xuống ngực bụng, nhìn như đồ an quan phục cổ đại, tăng thêm vài phần chân khí uy nghiêm.
Cao hơn nữa lại thay đổi áo dài thành màu đỏ, bốn đóa tường vân lại màu xám, thêu hai bên ngực của áo dài bên ngoài.
Cảnh Tiêu trưởng lão đổi thành áo dài xanh nhạt, năm đóa tường vân màu thâm lam thêu ba đóa trước ngực cùng mỗi cánh tay mỗi đóa tường vân.
Đan Tiêu trưởng lão đổi áo dài màu tím, sáu đóa tường vân màu xanh thẫm, thêu hai bên cánh tay cùng ngực.
Bích Tiêu trưởng lão dùng áo dài màu vàng kim, thêu bảy đóa tường vân màu đen trên cánh tay, ngực cùng sau lưng, nhìn qua thật vô cùng tôn quý.
Thanh Tiêu trưởng lão dùng trang phục vàng kim hoa lệ tôn quý, áo dài màu đỏ đậm, tám đóa tường vân màu tím thêu trên cánh tay, ngực cùng sau lưng.
Mà trang phục của giáo hoàng là màu tím đậm, áo dài hoàn toàn do kim tuyến dệt thành, trước ngực thêu một đầu kỳ lân màu đỏ cước đạp bốn đóa tường vân, sau lưng là ngũ trảo thần long đằng vân giá vũ trên cửu tiêu, năm đóa tường vân lượn lờ ở giữa, vô cùng tôn quý, vô cùng hoa lệ!
Lúc này Diệp Dương Thành lại nói:
- Dung Dung, ngươi cùng Dương Đằng Phi đi ghi chép vẽ lại chín bộ trang phục này, nghĩ biện pháp nhanh chóng chế tạo ra, đến lúc đó xem lại hiệu quả thực tế, nếu như không có gì sai lầm, bắt đầu sản xuất đi.
- Dạ, chủ nhân!
Dương Đằng Phi cùng Triệu Dung Dung đáp ứng rời khỏi Hoa Hạ thần điện, muốn chế tạo loại trang phục này cũng không dễ dàng, nhất là trang phục từ cấp độ Bích Tiêu trưởng lão lên tới giáo tông, thật sự là vô cùng khó khăn.
Đợi hai người đã rời đi, Diệp Dương Thành lại cười nói:
- Được rồi, nơi này đã không còn chuyện gì, mọi người tán đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT