Hai mắt có chút sung huyết, hơi thở trở nên dồn dập, ngay lúc lão Uông không còn khống chế nổi dã thú trong lòng mình, cầm súng săn định liều mạng…
- Nha, trên khối ngọc bia có chữ viết!
Tiểu Lưu đến gần ngọc bia, đứng cách tấm bia hai thước, xuyên thấu qua tầng bạch quang mông lung nhìn thấy rõ ngọc bia, nàng thất thanh kinh hô lên.
Lão Uông rùng mình sực tỉnh, Hùng Mậu Sâm theo bản năng ngẩng đầu nhìn tiểu Lưu, hỏi:
- Cô thấy gì vậy?
- Chữ viết! Trên khối ngọc bia này có chữ viết đâu!
Tiểu Lưu vội vàng quay đầu hô:
- Mọi người mau qua xem, trên bia có chữ viết!
- Có chữ viết?
Mọi người nhìn nhau, cùng chạy xuống cồn cát qua chỗ ngọc bia, quả nhiên khi họ đến gần hai ba thước đã nhìn thấu qua tầng bạch quang dịu dàng thấy được chữ lớn mạnh mẽ cứng cáp trên tấm bia lớn.
- Chữ phồn thể?
Hùng Mậu Sâm ngẩn người, ngẩng đầu nhìn đỉnh ngọc bia, quay đầu hỏi:
- Mọi người có ai biết chữ phồn thể?
- Tôi, tôi biết!
Lão Uông vội lên tiếng, chen tới trước ngẩng đầu nhìn…
- Ba…
Súng săn trong tay rơi xuống đất, vẻ mặt lão Uông có chút cổ quái.
- Anh đọc nhanh lên một chút ah, trên đó nói gì vậy?
Hùng Mậu Sâm khẩn trương thúc giục nói.
- Bốn chữ hàng thứ nhất.
Lão Uông ngây dại nói:
- Thần…thần cáo thế nhân…
- Thần cáo thế nhân?
Trong lòng Hùng Mậu Sâm run lên:
- Phía dưới đây? Phía dưới viết cái gì? Nhanh nói ah!
- Thần cáo thế nhân: Ngự Long thần tôn niệm tình nhân gian khó khăn đất hoang trải rộng, đặc hàng phúc trạch tạo rừng giải cứu nguy cơ đất hoang khắp nơi, nhưng bởi thế nhân mờ mịt vô tri, lập một tấm bia cảnh thị muôn dân.
- Thế gian vạn vật đều có đạo, tạo rừng đã là cử chỉ nghịch thiên, vì phòng ngừa kẻ bị ích lợi huân tâm hủy đi tâm huyết, Ngự Long thần tôn đặc lập ba quy tắc, mong thế nhân ghi nhớ: thứ nhất, trong ba mươi năm không được tự tiện chặt cây, tổn hại tiên thụ. Thứ hai, trong vòng trăm năm không được tiến hành thay đổi rừng cây. Thứ ba, trong vòng trăm năm không được tiến hành bất kỳ hành vi gì tổn hại hoàn cảnh rừng cây nơi này.
- Phàm là người dám làm trái quy tắc, Ngự Long thần tôn hàng hạ trời phạt nghiêm khắc khiển trách răn đe.
Thanh âm lão Uông run rẩy, gian nan niệm xong chữ viết trên bia ngọc, sau khi hắn thật vất vả đọc xong những chữ này, cả người cơ hồ muốn ngất.
Thần…Ngự Long thần tôn!
Nguyên lai rừng bạch dương là do…do thần tiên ban thưởng xuống dưới! Khó trách chỉ trong vòng vài giờ đã cao tới hơn sáu thước, khó trách ở sa mạc lại có một trận mưa lớn như vậy!
Thần, trên thế giới này thật sự tồn tại thần tiên sao?
Trước kia lão Uông căn bản không hề tin có quỷ thần, nhưng hôm nay, nhưng bây giờ…Hắn tin, vô luận là cây bạch dương kỳ quái, hay là khối ngọc bia từ trên trời giáng xuống, đã xa xa vượt ngoài phạm vi kiến thức mà hắn có thể hiểu được, ngoại trừ là thần tiên, còn có người nào có thủ đoạn như vậy?
Thần cáo thế nhân…Khối ngọc bia này chính là Ngự Long thần tôn dùng cảnh báo thế nhân!
Vừa rồi hắn còn đánh chủ ý với khối ngọc bia này…
Trong lòng càng nghĩ càng sợ hãi, càng nghĩ càng kinh hoàng, lão Uông cực độ bất an, hai đầu gối mềm nhũn quỳ xuống đất, dập đầu yên lặng nói:
- Tôi sai lầm rồi, tôi biết sai lầm rồi…
Khí tức ôn nhuận tràn ngập khắp Hoa Hạ thần điện, Diệp Dương Thành ngồi trên bảo tọa sững sờ, nhìn vào Càn Khôn Tu Di Kính thấy những con số đang hiện lên với tốc độ cực nhanh, trong lòng có cảm giác hoảng hốt, nếu không phải ý thức thập phần thanh tỉnh, lúc này hắn còn nghĩ bản thân mình đã nhìn lầm.
Trồng xuống hơn ba triệu cây bạch dương cường hóa, bao phủ diện tích được 14km2, dựa theo dự tính của bản thân hắn, lần này trồng rừng chỉ là một bắt đầu, nhiều lắm đạt được triệu nguyện lực là đủ cảm ơn trời đất, dù sao sa mạc cũng không phải nơi dân cư đông đúc, ý thức cảm ơn nhất định là phi thường có hạn.
Hơn nữa hiện nay phù không thần điện hấp thu ý thức cảm ơn chỉ có 10km2, còn phải lãng phí 4km2 ý thức cảm ơn, tính xuống thật sự làm người lo lắng.
Nhưng Diệp Dương Thành đã xem nhẹ một việc, chính là tuy sinh vật sống trong sa mạc không nhiều lắm, nơi nơi đều là cảnh tượng cát vàng cằn cỗi, nhưng cây bạch dương hắn gieo trồng là loại thực vật đê giai nhị đẳng, tuy là lót đáy, nhưng so sánh với địa cầu thì sao?
Đê giai nhị đẳng cũng đã là thực vật rất tốt, sau khi cường hóa cây bạch dương sinh ra ý thức cảm ơn đã đủ bù đắp lại vấn đề sinh vật khan hiếm trên sa mạc, cho nên hắn lấy được nguyện lực vượt xa tính toán ban đầu của hắn.
Là 9.470.000! Là 9.470.000 điểm nguyện lực, nếu đem chuyển hóa thành thần nguyên, chính là 630.000 điểm, dựa theo tỷ lệ 1:500 của linh lực…
- Khoản mua bán này, mẹ nó thật lãi!
Diệp Dương Thành bật cười ha ha, chỉ lần đầu tiên đã kiếm đủ nguyện lực, đủ bù đắp lại số linh lực hao tổn khi cường hóa cây bạch dương, lúc này mới trồng xuống hơn ba triệu cây, nếu đem số mầm móng còn lại toàn bộ gieo xuống…phải nhận được bao nhiêu hồi báo?
Nếu sớm biết rằng dùng phù không thần điện có thể dễ dàng đạt được thật nhiều thần nguyên như thế, dù chỉ có chừng một triệu thần nguyên, hắn cũng đã sớm cắn răng xây dựng sơ cấp nhất giai phù không thần điện!
Cũng may hiện tại còn chưa tính là muộn, nếu thật muốn tính toán, cũng không tổn thất gì quá lớn.
Khó trách phù không thần điện được xem là đại biểu của thần minh, có được năng lực như vậy, nếu cấp bậc đủ cao, diện tích bao trùm cả tinh cầu, hắn có thể tưởng tượng những thần minh chân chính sẽ có được bao nhiêu thần nguyên cùng nguyện lực?
Nghĩ tới đây, tâm tình có chút kích động tạm thời lắng xuống, hơn chín triệu nguyện lực nhìn như không ít, nhưng so sánh với thần minh thực sự chỉ sợ còn không bằng con số lẻ của người ta.
Cảm xúc ba động nhanh chóng dằn nén, nhìn con số biểu hiện trên Càn Khôn Tu Di Kính, Diệp Dương Thành khẽ thở dài:
- Con đường còn xa, còn quá dài thôi!
Lắc đầu thu liễm suy nghĩ phức tạp trong lòng, ngay lúc hắn dự định cho nhóm người Dương Đằng Phi đi nghỉ ngơi, dưỡng đủ tinh thần tiếp tục làm việc, Cửu Tiêu Thần Cách chợt run lên, từng dòng nêu lên liên tục hiện lên trong đầu hắn…
- Cải thiện sa mạc hoang vu của Hoa Hạ, tổng cộng 14km2, thành công hòa dịu uy hiếp sa mạc hóa của thần quốc, đạt được công đức huyền điểm +14.000.000, thần nguyên + 140.000, mong người nắm giữ thần cách không ngừng cố gắng, cải thiện sa mạc hoang vu của thần quốc, tạo phúc thần dân.
- Nhiệm vụ hành thiện giai đoạn thứ nhất thần cách nêu lên: cải thiện sa mạc hoang vu Hoa Hạ, mục tiêu nhiệm vụ: cải thiện 10km2 sa mạc hoang vu, thời hạn nhiệm vụ: không hạn chế, nhiệm vụ ban thưởng: công đức huyền điểm + 100.000.000, thần nguyên + 1.000.000, trước mắt tiến độ hoàn thành: 14/10.
- Chúc mừng người nắm giữ thần cách hoàn thành giai đoạn thứ nhất cải thiện sa mạc hoang vu Hoa Hạ, đạt được công đức huyền điểm + 100.000.000, thần nguyên 1.000.000.
- Nhiệm vụ hành thiện giai đoạn thứ hai thần cách nêu lên: cải thiện sa mạc hoang vu Hoa Hạ, mục tiêu nhiệm vụ: 100km2, thời hạn nhiệm vụ: không hạn chế, nhiệm vụ ban thưởng: công đức huyền điểm 1.000.000.000, thần nguyên 10.000.000, tiến độ hoàn thành trước mắt 4/100.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT