Hiển nhiên thực lực Chu Thành Bình còn xa mới đạt tới bán thần, hơn nữa khí tức của hắn tỏa ra không phải hư vô mờ mịt giống như hành động Quỷ Đế hai tên kia, Diệp Dương Thành cảm nhận khí tức này vô cùng chân thật, trừ âm hàn ra, căn bản không phải khí tức của linh thể nên có.

Cũng nói đúng hơn, Chu Thành Bình không phải linh thể, mà là người sống có huyết nhục, tình huống càng ngày càng ly kỳ, Diệp Dương Thành nhíu mày càng sâu.

Chẳng lẽ trên địa cầu trừ hai tên sơ giai Quỷ Đế và nhiều Quỷ Vương ra còn có quái vật không gian trốn tới? Thế nhưng mà không giống ah, nếu như Chu Thành Bình chri huyễn hóa hình dạng, như vậy Cửu Tiêu Thần Cách không có lý do gì đưa kết quả tìm kiếm tới trước mặt Diệp Dương Thành.

Nếu hiện tại đã hiện ra, đã nói lên Chu Thành Bình trước mặt chính là Chu Thành Bình.

Diệp Dương Thành bị tình huống trước mặt làm nhíu mày, mà Chu Thành Bình cảm giác mình bị người ta tập trung gắt gao cũng trở nên nôn nóng và tức giận.

Ánh mắt của hắn đảo qua từng nơi hẻo lánh của phòng ngủ, giọng nói âm lãnh vang lên, quát:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Sát ý không thể áp chế nổi đã bộc phát, đôi mắt đỏ chót làm người ta giật mình, hiển nhiên thời điểm này Chu Thành Bình đã loáng thoáng tới hoàn cảnh bạo phát, mà Diệp Dương Thành lộ sát ý càng làm hắn cảm thấy bất an.

Giọng của Chu Thành Bình càng âm lãnh thì Diệp Dương Thành đang suy tư cũng giật mình tỉnh táo lại, hắn nhịn không được cười lên, lắc đầu nói:

- Nghĩ nhiều như thế làm gì? Mặc kệ hắn có phải là quỷ hay không, trực tiếp tiêu diệt chẳng phải xong sao

Trên mặt càng vui vẻ, Diệp Dương Thành nâng tay phải về phía Càn Khôn Tu Di Kính.

Phù Không Thần Điện sở dĩ được gọi là biểu tượng của thần, là vì Phù Không Thần Điện bản thân có đủ loại công năng giúp thần khống chế cả tinh vực, thần chỉ cần tĩnh tu trong Phù Không Thần Điện, thông qua Phù Không Thần Điện có thể hoàn thành tất cả chuyện hắn cần làm, đây là nguyên nhân chủ yếu nhất Phù Không Thần Điện có thể trở thành biểu tượng của thần,

Mà trừ điểm này ra, Phù Không Thần Điện có thể trở thành lĩnh vực do thần kiến tạo nên, một nguyên nhân khác chính là tính phòng ngự rất mạnh của Phù Không Thần Điện! Đơn giản mà nói, một sơ giai thần có được Phù Không Thần Điện, hơn nữa còn trong tinh vực mà mình quản lý, cho dù đánh không lại trung giai thần thì có thể dựa vào phòng ngự cường hãn của Phù Không Thần Điện bảo vệ bản thân mình.

Nói cho đúng hơn, Phù Không Thần Điện thật ra là một kiện bảo bối có thể phòng ngự, đặc biệt là lợi dụng công năng đặc thù trong Phù Không Thần Điện, hoàn tiến hành công kích và tiêu diệt địch nhân, địch nhân chết đi còn không biết vì sao mình chết.

Phù Không Thần Điện có được các công năng này, tự nhiên sẽ dẫn tới các thần linh tranh nhau tu kiến, một khi năng lực đầy đủ sẽ không chút do dự hoàn thành nâng cấp thần điện, nghe nói chủ thần và cấp độ vượt qua thần trong vũ trụ đã có thể biến Phù Không Thần Điện biến thành Thần Vực, trừ tu kiến thần điện ra, trong Thần Vực còn xuất hiện đình đài lầu các, tranh hoa điểu trùng cá.

Nếu như Diệp Dương Thành biết rõ điểm này thì nhất định sẽ bị bộ dạng thần điện của mình làm nhảy dựng ba thước! Đình đài lầu các, tranh hoa điểu trùng cá... Đây chẳng phải phù hợp với bộ dáng Phù Không Thần Điện sao? Tuy diện tích không phải rộng lớn mấy ngàn vạn cây số vuông như chủ thần, nhưng không ai có thể phủ nhận, Phù Không Thần Điện của Diệp Dương Thành hiện tại hoàn toàn là hình thức ban đầu của Thần Vực.

Phù Không Thần Điện chỉ có một chủ điện, nơi này có nhiều đình đài lầu các như thế? Muốn tu kiến kiến trúc chung quanh thần điện sẽ phải tiêu hoa thần nguyên và tinh lực khổng lồ, trừ cường giả như chủ thần ra, những thần linh cấp độ khác không có khả năng này.

Như vậy thần vực hình thức ban đầu của Diệp Dương Thành tính toansn đã xảy ra chuyện gì? Chỉ sợ cũng chỉ có người tu kiến, cũng chính là Cửu Tiêu Thần Cách mới biết được...

Hiển nhiên Diệp Dương Thành hiện tại không biết những chuyện này, tự nhiên không đi truy cứu vấn đề này nữa, ngồi trên bảo tọa nhìn qua Chu Thành Bình bất an ôn nóng qua Càn Khôn Tu Di Kính, đã nâng ngón tay lên, lúc này một dòng điện bắn ra.

- Ân?

Chu Thành Bình đang cảnh giác trong phòng ngủ, lúc này hắn bị bản năng thôi thúc né tránh, vị trí hắn đứng một giây trước có một dòng điện phẩm chất màu tím giống như chiếc đũa bắn thẳng tới, cờ-rắc một tiếng đốt cháy cái giường, trong phòng ngủ xuất hiện mùi cháy.

- Là ai? Ngươi rốt cuộc là ai?

Đang ngủ ngon lại bị người ta nhìn chằm chằm vào, hiện tại lại bị người ta công kích không tiếng động, sắc mặt Chu Thành Bình âm trầm tới mức chảy ra nước, ánh mắt vô cùng lăng lệ giống như tia chớp bắn thẳng ra ngoài!

Nhưng mà dòng điện này xuất hiện một cách không biết, căn bản không có khả năng bị hắn thấy cái gì, không đợi hắn hoàn hồn thì dòng điện màu tím thứ hai bắn vào lưng của hắn, lúc hắn không có né tránh, lưng của hắn bị dòng điện bắn vào người.

- Ah...

Dòng điện này không tạo thành tổn thương thực chất gì với Chu Thành Bình cả, hắn chỉ cảm nhận nóng rực mà thôi, nhưng loại tư vị bị người ta đánh lén mà không biết mặt đã làm cho Chu Thành Bình trực tiếp bạo phát, trong miệng của hắn gầm gừ giận dữ, hắn trầm giọng nói:

- Tàng hình? Đi ra cho ta!

- Oanh!

Trên người có hào quang màu đỏ yêu dị sáng lên, vô số cây kim giống như quang tuyến màu đỏ từ trong lỗ chân lông của hắn bắn ra ngoài, dùng hắn làm trung tâm bắn ra bốn phương tám hướng!

Rầm rầm...

Bành bành bành...

Tuy hào quang màu đỏ rất nhỏ nhưng uy lực của nó lại rất kinh người, tất cả vật phẩm bài trí trong phòng ngủ, trên vách tường xuất hiện lỗ xuyên thấu rậm rạp, bởi vậy có thể thấy được uy lực của ánh sáng đỏ là như thế nào.

Nhưng mà công kích của Chu Thành Bình vừa xong thì ánh sáng tím lại bắn vào đỉnh đầu của hắn, bắn vào đầu hắn.

- Hỗn đản, ngươi muốn chết!

Sắc mặt Chu Thành Bình tái nhợt, trong cổ họng có tiếng gào rú trầm thấp vang lên, hai mắt đỏ ngầu nhìn qua các nơi.

- Nhanh không chịu nổi thế?

Diệp Dương Thành ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, trên mặt đầy tươi cười châm chọc, hắn nói khẽ:

- Đừng nóng vội, đây chỉ là khai vị, bữa ăn chính còn đang ở phía sau.

Không thể phủ nhận, Chu Thành Bình lúc trước phóng xuất công kích không có hoa lệ, thậm chí trong quá trình này, Diệp Dương Thành nhìn qua Càn Khôn Tu Di Kính trước mặt cũng chấn động, hiển nhiên là bị công kích của Chu Thành Bình làm ảnh hưởng, nhưng nếu hắn chỉ có chút năng lực này, như vậy hắn bi kịch rồi.

Lần đầu lợi dụng Càn Khôn Tu Di Kính tấn công địch nhân, lần giao phong trước kia đã làm Diệp Dương Thành hiểu rõ một chút, Càn Khôn Tu Di Kính cũng không phải vạn năng, nó cũng sẽ bị đối thủ công kích, nhưng chỉ cần đối phương không công kích một cách điên cuồng, Diệp Dương Thành hoàn toàn có thể bằng vào tâm ý của mình không ngừng hoán đổi vị trí hình ảnh, giảm khả năng bị công kích xuống thấp nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play