Những thiếu nữ ôn nhu mê người, có thân hình như lửa, có đoan trang tú lệ, có động lòng người... Nhưng mà những thiếu nữ này dung mạo, khí chất dáng người khác nhau, nhưng mà có một điểm thống nhất.

Chính là những thiếu nữ này giống như Tú Nhi, trên người mặc áo dài hơi mỏng, yên tĩnh trùng kích đầu óc Tằng Hán Vĩ một cách trí mạng.

Thời điểm này hết lần này hết lần khác, Tú Nhi bị Tằng Hán Vĩ vô ý thức vứt bỏ, nàng không biết lúc nào xuất hiện bên cạnh Tằng Hán Vĩ, thẹn thùng nói ra:

- Các nàng là tỷ muội Tú Nhi, nhị thiếu gia ưa thích, chi bằng tiến lên hoan hảo với các nàng đi.

- Đương nhiên, đương nhiên...

Tằng Hán Vĩ si ngốc gật gật đầu, lúc này hắn đi tập tễnh, khó có thể ức chế xúc động trong lòng lao tới các thiếu nữ đang oanh oanh yến yến.

......

- Hắn... Hắn xông qua đây?

Người vây xem giật mình, nhìn qua Tằng Hán Vĩ đang ôm ghế đẩu chạy tới, nhất thời ồn ào lên, một nữ nhân hơn ba mươi tuổi lùi bước, giọng the thé nói:

- Ngươi... Ngươi đừng tới đây!

- Ah...

Nhiều nữ hài bị dọa sắc mặt trắng bệch, lập tức chạy đi tán loạn.

Ai ngờ Tằng Hán Vĩ không có hứng thú với những nữ nhân này, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm về phía trước, nhìn qua một nam nhân to lớn có râu cằm, hắn vừa chạy tới vừa hô:

- Tiểu mỹ nhân, ta đến đây!

Vì vậy những nữ nhân đang chạy đi dừng bước lại, ánh mắt kinh ngạc nhìn qua Tằng Hán Vĩ.

- Thì ra là Gay.

Một nam tử cười lên, nhìn hả hê nói ra:

- Tiểu tử này thảm rồi, thân thể nhỏ như thế, còn chưa đủ người ta đánh một quyền.

- Thực buồn nôn, người này vì sao lại biến thái như thế?

Một nữ hài đưa tay che hai mắt, trong miệng phát ra tiếng kêu xấu hổ, tuy hai tay che mắt nhưng mà hai tay vẫn có khe hở.

Mà nam tử khôi ngôi đứng trong đám người, hắn thấy Tằng Hán Vĩ lao thẳng tới chính mình, sắc mặt giống như ăn con ruồi vậy, vô cùng chán ghét nhíu mày, giơ tay lên tát một cái, tức giận nói:

- Thằng Gay chết tiệt, cút đi cho tao! Tao không phải Gay!

Ba!

Tiếng bạt tai thanh thúy vang lên, Tằng Hán Vĩ bị nam nhân này tất ngã ngồi xuống đất, khóe miệng còn có máu tươi chảy ra.

Ai ngờ Tằng Hán Vĩ bị tát chẳng những không có dừng lại, ngược lại còn lè lưỡi liễm miệng, cười nói:

- Đủ cay, ta thích!

- Thích con mẹ mày ah!

Nam tử khôi ngô tức giận, lửa giận công tâm hắn đi lên hai bước quyền đấm cước đá Tằng Hán Vĩ một hồi, gào thét liên tục:

- Lão tử không phải Gay!

Qua mười giây sau, mặt Tằng Hán Vĩ bị đánh sưng lên.

Nam nhân khôi ngô hoảng sợ, sau khi phát tiết xong thì dừng lại, phi một tiếng phun cục đàm vào mặt Tằng Hán Vĩ, lẩm bẩm nói:

- Tên biến thái này, tại sao chưa chết đi!

Mà những lời của hắn lọt vào trong tai Tằng Hán Vĩ đã biến thành:

- Tiểu ca, ngươi tới nha, chỉ cần ngươi có thể đuổi theo ta, ta sẽ cho ngươi hoan ái một phen...

Giọng nói mềm nhũn làm Tằng Hán Vĩ quên đau đớn, hắn chùi miệng đứng dậy, hắn kiên cường tru lên như sói:

- Tiểu mỹ nhân, chớ đi ah, ta đến, ta đến đây!

Toàn thân không mảnh vãi che thân, da thịt tuyết trắng bạo lộ ra trong không khí, làm cho người ta kinh hãi nhất là, nam nhân này rõ ràng đuổi theo nam nhân thân hình to lớn, vừa đuổi theo vừa hô:

- Tiểu mỹ nhân, đừng chạy nha!

- Thằng Gay chết tiệt, lão tử là nam nhân!

Hắn đã đánh đá Tằng Hán Vĩ nhiều lần, nhưng mà Tằng Hán Vĩ mỗi lần giống như tiểu cường đánh không chết vẫn đuổi theo hắn, đại hán này không chịu đựng nổi, dứt khoát không đánh người, lập tức xum xoe bỏ chạy.

Vì vậy trong đại sảnh diễn ra một chuyện dỡ khóc dỡ cười, đại hán khôi ngô vốn là người nên chiếm chủ động, bây giờ lại biến thành tiểu nữ hài bị bắt nạt, bị một thanh niên mặt mũi bầm dập đuổi theo.

Hắn vừa chạy vừa gào to, đại hán khôi ngô cảm giác cúc hoa của mình như xiết chặt, sau lưng vang lên tiếng cười si ngốc của Tằng Hán Vĩ:

- Tiểu mỹ nhân, em thật là xinh đẹp...

- Khốn nạn!

Nghĩ tới chỗ kín bị tập kích, đại hán khôi ngô bạo phát, hắn nhanh chóng dừng bước lại, quay người giơ chân đạp một cái:

- Đi chết đi!

- Bành...

Tiếng va đập vang lên rõ ràng trong đại sảnh, thân thể nhỏ bé của Tằng Hán Vĩ bị đại hán khôi ngô đạp bay lên trời, trùng trùng điệp điệp té xuống sàn nhà lạnh như băng, phát ra tiếng trầm đục.

- Ôi ôi, các ngươi đang làm cái gì đó? Có gì đẹp mắt chứ?

Trong đám người vây xem có một nam tử trung niên tuổi chừng bốn mươi, thể cốt gầy gò trắng nõn đi ra, hắn rất là bất mãn hai tay chống nạnh, làn điệu quái dị nhìn qua đám người chung quanh, hắn đau lòng nhìn Tằng Hán Vĩ, lẩm bẩm nói:

- Tiểu bảo bối, đến đây, còn đau hay không, ca ca mang ngươi đi.

Hống...

Cả đại sảnh yên lặng một lát, lúc này bộc phát tiếng cười vang như điên, chẳng ai ngờ rằng Tằng Hán Vĩ một phen nổi điên, không ngờ còn dẫn một tên Gay khác xuất hiện.

Thời điểm người vây xem không ngừng kinh ngạc, nam tử trung niên đi tới gần Tằng Hán Vĩ, khom lưng dìu hắn đứng lên, trên mặt đầy thần sắc ân cần, lúc này đưa tay xuống dưới Tằng Hán Vĩ, lại xuống nữa...

- Là chim non!

Âm thanh kinh hỉ bỗng nhiên vang lên trong đại sảnh.

Nghe được nam tử trung niên kinh hô, một ít người sức thừa nhận hơi kém lập tức chịu không nổi, mà người ưa thích bát quái thì không chịu nổi, lúc này nhìn thấy hai người làm trò trong đại sảnh thì chỉ trỏ xì xào.

Cũng vào thời điểm này, Tằng Hán Vĩ sa vào trong ảo cảnh đã khôi phục ý thức của mình, tràng cảnh oanh oanh yến yến trước mặt từ từ tiêu tán, mà biến thành cảnh tượng mơ hồ.

Hắn cảm thấy trên người lạnh lẽo, bên tai còn có tiếng nghị luận ông ông, hắn dường như nghe được người ta nói:

- Đầu năm nay Gay cũng càng ngày càng điên cuồng, ở trước mặt người ta làm trò như thế, chậc chậc, thật sự là thói đời ngày sau ah...

Lại có người nói:

- Đúng vậy a, những kẻ này không phải bình thường rất cẩn thận, sợ bị người ta biết sao? Hai tên Gay này lá gan không nhỏ a, nhưng cũng quá buồn nôn rồi.

Còn có người nói:

- Nghe nói nước Mỹ cho phép Gay kết hôn, thật sự là kỳ quái.

Càng có người nói:

- Ta thấy bộ dáng biến thái này không tệ, thật sự là chà đạp túi da tốt.

Gay? Kết hôn? Biến thái? Vào lúc Tằng Hán Vĩ hoảng hốt không rõ tình huống như thế nào, đột nhiên cảm hoa cúc của mình xiết chặc, một dị vật dài xuyên phá hoa cúc của hắn.

- Ah!

Tiếng thét chói tai vô cùng kinh hãi vang lên, hắn có cảm giác thứ gì đó đâm vào người, Tằng Hán Vĩ nhất thời tỉnh táo lại, ánh mắt khôi phục rõ ràng, cảnh trước mặt hiện rõ, nhìn thấy người chỉ trỏ vào Tằng Hán Vĩ hắn.

Hầu kết của hắn nhấp nhô, cơ mặt co rút, điền xấu hiện ra trong lòng... Cúi đầu nhìn xuống, Tằng Hán Vĩ nhất thời như gặp sét đánh!

Toàn thân của hắn không mặc thứ gì, trần truồng lõa thể còn đi chân trần ở giữa đại sảnh, giống như động vật trong vườn thú bị người ta vây xem...

- Bảo bối, đến, ca ca mang ngươi đi chơi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play