Cho nên, sau khi nhận rõ tầm quan trọng của trang viên này với người gọi là Thánh Tổ, Diệp Dương Thành cũng không chút lựa chọn làm một kẻ tiểu nhân, dùng phá hủy trang viên để uy hiếp, muốn ép Thánh Tổ từ chỗ trốn ra ngoài, như vậy cũng giảm bớt một phen tìm kiếm.
Chẳng qua Diệp Dương Thành đã tính sai can đảm của Thánh Tổ, cũng tính toán sai lầm chỗ dựa trong tay hắn...
- Ha ha ha...
Nghe được uy hiếp của Diệp Dương Thành, Thánh Tổ rõ ràng ngây ra một lúc, ngay sau đó giống như người bình thường bất chợt trúng số, điên cuồng phá lên cười, dùng Hán ngữ thuần khiết nói:
- Được được... Đây đúng là thiên đình có đường ngươi không đi, địa phủ không cửa ngươi xông tới, nếu biết bổn tôn ở trong trang viên này hơn ngàn năm, ngươi còn dám lấy phá hủy trang viên ra uy hiếp bổn tôn... Quả thực là lớn mật.
Trong giọng nói vô cùng tự tin, giống như Diệp Dương Thành thật sự tự chui đầu vào lưới, trong tiếng cười to ẩn hàm sướng khoái và cao hứng nói không ra lời.
Nghe thấy tiếng cười của Thánh Tổ, Diệp Dương Thành nắm chặt Bàn Long ngân thương trong tay, khẽ cúi đầu nhẹ hít vào một hơi, nói:
- Ngươi đã không biết tốt xấu như thế, không muốn tự chịu diệt vong...vậy thì...
- Âm mộc hộ vệ ở đâu?
Không đợi Diệp Dương Thành nói hết lời, Thánh Tổ đã trầm giọng quát, giống như tướng quân cổ đại xuất chinh. Điều khiến Diệp Dương Thành cảm thấy kinh ngạc chính là, lúc này, tiếng nói của hắn vẫn là Hán ngữ thuần khiết.
Mặc dù mang theo khẩu âm vài chỗ, nhưng tuyệt đối là Hán ngữ thuần khiết, một người tự xưng là Thánh Tổ Nhật Bản, lại có thể nói ra Hán ngữ thuần khiết như vậy... Đây rút cuộc là học trộm, hay hắn vốn là người Châu Á?
Nếu như là học trộm, như vậy Diệp Dương Thành vẫn có thể đủ hơi tha thứ một phen, nhưng nếu là người sau... vậy quả thực tội không thể tha. Không làm một người Châu Á bình thường, lại chạy tới đảo quốc Nhật Bản xưng vương xưng thánh, thậm chí còn nâng đỡ tài phiệt Yamaguchi làm cơ cấu thế tục gây họa thế giới... đúng là tội không thể tha.
- Có thuộc hạ.
Mỗi âm mộc hộ vệ đều là phân thân của Thánh Tổ, nhưng trước khi Thánh Tổ chưa cướp lấy thân thể, bọn họ đều có suy nghĩ độc lập. Thánh Tổ vừa mới trầm thấp quát hỏi, gần trăm tên âm mộc hộ vệ đã phóng lên cao, chạy về phía Diệp Dương Thành, đồng thời cũng phát ra một trận đáp lại chỉnh tề, thanh âm có chút khàn khàn, nhưng vô cùng kinh sợ lòng người.
- Vù vù vù...
Chín mươi chín âm mộc hộ vệ đạp không xông tới, bên ngoài hiện ra bạch quang lạnh lẽo, giống như một đám tượng gỗ được thoa lên lớp dầu màu trắng, có chút khôi hài, nhưng không ai dám cười ra tiếng trước mặt bọn họ... Bởi vì trong tay của bọn họ cầm một thanh cương Đao, vô cùng sắc bén.
Những âm mộc hộ vệ này vững vàng rơi trên mặt đất, trong một giây đã bao vây Diệp Dương Thành lại. Cũng chính vào lúc này, Thánh Tổ vẫn ẩn giấu không chịu lộ diện một lần nữa quát khẽ:
- Giết hắn.
- Rõ.
Chín mươi chín âm mộc hộ vệ cùng kêu lên đáp lại, bất luận là tiếng nói hay là nhất cử nhất động, cũng mang theo hơi thở Trung Quốc, vô cùng nồng nặc.
Chẳng lẽ Thánh Tổ cùng những âm mộc hộ vệ này đều là...
- Giết.
Không để cho Diệp Dương Thành cơ hội tiếp tục suy nghĩ sâu xa, chín mươi chín tên âm mộc hộ vệ tựa hồ cùng phát ra một trận hét hò điên cuồng. Nhưng, chín mươi chín tên âm mộc hộ vệ này rất biết tiến thối, sắp hàng thành trận xông thẳng về hướng Diệp Dương Thành.
Nhưng nếu lúc này có một người am hiểu chiến trận cổ đại Trung Quốc, tuyệt đối có thể phát hiện ra một số đầu mối từ trong trận hình của đám âm mộc hộ vệ, hơn nữa nhìn cẩn thận một phen, là có thể đại khái suy đoán ra, lúc này những âm mộc hộ vệ này đang bày ra chiến trận, tựa hồ chính là thoát thai từ Cửu Tự Liên Hoàn trận của Trung Quốc cổ đại... Trải qua cải thiện trận pháp, lực sát thương trực tiếp bay lên.
Đây là lần đầu tiên Diệp Dương Thành gặp gỡ đối thủ như vậy, chín mươi chín âm mộc hộ vệ chín người một đội, chia làm chín trận hình, chín trận hình này vẫn dung hợp với nhau, quả thực khó có thể phân biệt.
Có trận hình đi về phía trái, có trận hình đi về phía phải, còn không đợi Diệp Dương Thành phục hồi tinh thần, những âm mộc hộ vệ cầm cương đao trong tay, đã từ bốn phương tám hướng xông tới, hoặc bổ hoặc chém, hoặc đâm hoặc chọc, chào hỏi Diệp Dương Thành.
Lúc này, Thánh Tổ hừ lạnh nói:
- Đây là Cửu Tỏa Liên Hồn tuyệt sát trận mà bổn tôn tung hoành thiên hạ ngày xưa, lâm vào trận này, cho dù là đại la kim tiên cũng đừng mơ tưởng chạy thoát, hôm nay bổn tôn phải dùng máu tươi của ngươi, tế điện tuyệt trận ngàn năm này... Giết.
Thân thể của âm mộc hộ vệ có thể so với kim cương, quả thực có thể dùng đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm để hình dung cường thế của nó, hơn nữa, trong tay mỗi âm mộc hộ vệ cầm cương đao cũng không phải là vũ khí bình thường, mà là đồng dạng trải qua không biết bao nhiêu năm tế luyện âm linh lực, cuối cùng mới thành hình vũ khí.
Loại cương đao này ngoài mặt trải hàn quang u lãnh, người bình thường đừng nói là bị nó chặt lên một đao, cho dù là nhích tới gần nó nửa thước, cũng sẽ bị âm linh lực bám phía trên nó xâm nhập thân thể, kẻ nhẹ thì tê liệt, kẻ nặng trực tiếp hồn phi phách tán.
Bởi vì có thuộc tính như vậy, người sử dụng loại cương đao này cũng không cần sợ hãi sợ âm linh lực xâm nhập, nói cách khác, nhân vật có thể sử dụng loại cương đao này, tuyệt đối là một tồn tại dựa vào âm linh lực mới có thể cường đại, nói cách khác...
Sự cường đại của bọn nó thuộc về chí âm chí nhu, cho nên e ngại công kích chí cương chí dương.
Nhận thấy khí tức âm lãnh từ trên người những âm mộc hộ vệ này tản mát ra, Diệp Dương Thành vũ động Bàn Long ngân thương, đồng thời trong lòng cũng đã có phán đoán, phương pháp phá trận, nhưng cũng từ từ có một chút lo lắng.
- Đinh đinh đang đang...
Công kích liên miên không dứt thoáng như sóng biển từ các phương hướng rơi xuống trên người Diệp Dương Thành, chín mươi chín âm mộc hộ vệ tạo thành Cửu Tỏa liên hoàn tuyệt sát trận quả thật không thể coi thường, chỉ dựa vào cái này tựa hồ phong sát tất cả công kích đường lui, cũng đủ để nhìn ra trình độ sắc bén
Của trận pháp này.
Diệp Dương Thành được ngân giáp bao trùm toàn thân, cảm nhận được chút lực đánh mạnh mẽ của cương đao trong tay âm mộc hộ vệ không thể cắt ra ngân giáp, nhưng lại có thể đem lực đánh vào khổng lồ xuyên qua ngân giáp truyền vào trong cơ thể Diệp Dương Thành, khiến cho hắn mơ hồ có chút bực mình.
Dưới loại tình huống này bực mình không rõ ràng này, miễn cưỡng còn có thể thừa nhận. Nhưng ngay khi Diệp Dương Thành điều chỉnh tâm thái, cầm thật chặt Bàn Long ngân thương chuẩn bị phản kích, Cửu Tỏa liên hoàn tuyệt sát trận bất chợt phát sinh biến hóa
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT