Nàng và Tiểu Thương Ưu Tử, vẫn là hai thủ hạ Diệp Dương Thành cưng chiều nhất. Nghĩ tới đây, Triệu Dong Dong và Tiểu Thương Ưu Tử đưa mắt nhìn nhau, mặc dù một mực cung kính, nhưng mang theo ý tứ vui sướng, dịu dàng nói:
- Vâng, chủ nhân.
...
- A, Mạn Ny, lão Diệp đâu rồi?
Đứng ở công trường đang thi công, Trần An Thiến kinh ngạc nhìn thoáng qua Lâm Mạn Ny chỉ đi cùng con chó vàng về phía nàng, hết sức kinh ngạc hỏi:
- Không phải mấy ngày qua các ngươi như keo với sơn, như hình với bóng sao?
- Hắn có việc đi trước.
Nghe được hỏi thăm của Trần An Thiến, Lâm Mạn Ny lộ ra nụ cười sáng lạn, nói:
- Ta vừa mới tiễn hắn.
- Không phải chứ, đi rồi?
Trần An Thiến kinh ngạc nói:
- Làm sao ta không biết tin gì? Không phải hai người giận dỗi gì nhau chứ?
- Nào có.
Lâm Mạn Ny dở khóc dở cười:
- Trong công ty của hắn có chút việc, cần hắn trở về xử lý... Thật ra thì...
Khẽ cắn cắn đôi môi, Lâm Mạn Ny nói:
- Thật ra thì, hắn có thể đến đây, ta đã rất vui rồi.
- Ngươi thật là.
Trần An Thiến bất đắc dĩ nhún vai, thở dài nói:
- Cái gì cũng tốt, chính là quá thiện lương, rất dễ dàng bị ức hiếp, lão Diệp đúng là không tệ, nhưng... nam nhân mà, có đôi khi...
- Hắn sẽ không đâu.
Không đợi Trần An Thiến nói hết lời, Lâm Mạn Ny đã lắc đầu cắt đứt lời nói của nàng, quả quyết nói:
- Ta tin tưởng hắn.
Những lời này đã ngăn Trần An Thiến một hồi lâu nói không ra lời, cho đến khi Lâm Mạn Ny mang theo con chó vàng đi về phía công trường cách đó không xa, nàng mới phục hồi tinh thần, giơ tay lên vuốt mũi, lẩm bẩm:
- Lão Diệp này, cũng không biết đời trước làm việc thiện gì...
Sau khi tự nói, Trần An Thiến mới ngẩng đầu, cười khổ kêu lên:
- Mạn Ny, ngươi không thể chờ ta một chút sao?
...
Từ huyện tự trị Tử Vân ở Quý Châu lái ô-tô trở về huyện Ôn Lạc, dọc theo đường đi Diệp Dương Thành chỉ dừng xe hai lần ở trạm xăng, sau khi đổ đầy xăng lại tiếp tục nhanh chóng chạy về huyện Ôn Lạc.
Chuyến đi vừa rồi tổng cộng gần một tuần lễ, trong thời gian một tuần lễ này, giai đoạn thứ nhất của nhiệm vụ hành thiện đã thuận lợi hoàn thành, nhiệm vụ cũng tiến vào giai đoạn thứ hai.
Điều khiến cho Diệp Dương Thành cảm thấy phấn chấn chính là, thần ngục lại có tư chất kích phát, thậm chí thi hành nhiệm vụ, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủn, hai mươi tên ngục tốt bắt giữ đã bôn ba khắp Hoa Hạ thần quốc, bắt những tay buôn ma túy đầu sỏ, nhất cử phá hủy cả đội tội phạm.
Chỉ trong mấy ngày, nhiệm vụ tiến triển từ giai đoạn thứ nhất tiến vào giai đoạn thứ hai, sau đó tiến vào giai đoạn thứ ba, giai đoạn thứ tư... Hôm nay hơn tám giờ sáng, Diệp Dương Thành cũng đã nhận được tin tức nhiệm vụ của tầng thứ tư đã thuận lợi hoàn thành, đồng thời tin tức này cũng mang đến cho hắn kết quả là, công đức huyền điểm cần thiết để tấn chức thần cách cấp mười hai, đã tích lũy xong rồi.
Hơn nữa, trong mấy ngày trước, Diệp Dương Thành đồng thời cũng tu luyện tầng thứ hai của Cửu Tiêu thần quyết đến trạng thái đỉnh cao, bất luận là tấn chức thần cách, hoặc là thi triển thần chiến thuật tiến vào không gian của Thần Tộc chiến tu thuật, cũng cần một hoàn cảnh tương đối an tĩnh hơn nữa bí mật.
Huống chi, cấp bậc thần cách vừa tiến vào đến cấp mười hai, sau khi nhiệm vụ lần trước kết thúc, giai đoạn thứ năm của sự kiện thiện ác trọng đại, cùng với nhiệm vụ của giai đoạn thứ năm diệt trừ đội buôn ma túy, cũng cần hắn tự mình xuất thủ hoàn thành.
Nhưng dựa theo nguyên tắc thứ tự đến trước và sau, Diệp Dương Thành quyết định chủ ý, sau khi thuận lợi tấn chức thần cách cấp mười hai, lập tức liền bắt tay vào chuẩn bị thi hành nhiệm vụ của giai đoạn thứ năm, có lẽ sau khi hoàn thành nhiệm vụ của giai đoạn thứ năm... cấp bậc thần cách của hắn có thể lập tức tăng lên một cấp nữa.
Cho dù quá trình này sẽ có nhiều hạn chế, nhưng chỉ dựa vào phần thưởng nhiệm vụ khiến cho Diệp Dương Thành tựa hồ gầm thét, có thể hấp dẫn Diệp Dương Thành toàn tâm vùi đầu vào nhiệm vụ của giai đoạn thứ năm.
Một đường yên lặng trở lại huyện Ôn Lạc, khi mới vừa trở lại khu dân cư Thủy Tinh Hoa Uyển, Triệu Dong Dong mang theo ba mươi viên linh châu Diệp Dương Thành mới đưa cho nàng biến mất bên trong xe, chạy thẳng tới bệnh viện nhân dân Bảo Kinh trấn.
Tình huống của Vương Tuệ Tuệ rất khả quan, đứa trẻ sinh non cũng vì lúc trước có ba mươi viên linh châu tẩm bổ mà hết thảy bình thường, lần này mang theo ba mươi viên linh châu, thật ra chính là muốn củng cố hiệu quả tẩm bổ lần trước, bảo đảm đứa bé này có thể lớn lên khỏe mạnh.
Sau khi Triệu Dong Dong rời đi, Diệp Dương Thành cũng xuống xe tiến vào thang máy, trở lại căn nhà mới ở lầu năm, bởi vì trong lòng nôn nóng tấn chức thần cách cấp mười hai, cũng không trì hoãn thêm nữa, tiến vào phòng khách, liền trực tiếp chui vào phòng ngủ của mình.
Sau khi đóng cửa kéo rèm cửa sổ, ngồi thẳng trên giường, hít vào một hơi thật sâu, Diệp Dương Thành điều tra đề kỳ tấn chức...
- Chúc mừng ngài, thông qua cố gắng duy trì của ngài đối với khu vực ngài quản lý và Hoa Hạ thần quốc, công đức huyền điểm của ngài đã đột phá một tỷ hai điểm, thần cách tấn thăng cấp mười hai thành công, hiện tại ngài có thể lựa chọn sử dụng thần quyền cấp mười hai trong khu vực ngài quản hạt, đồng thời ngài còn có thể lựa chọn phát triển phạm vi khu vực quản lý của mình..
Đề kỳ hiện ra, biểu thị Diệp Dương Thành sắp triển khai một khu trực thuộc mới.
Đối với phát triển khu trực thuộc, Diệp Dương Thành cũng không tính dùng hết diện tích đạt được lần trước trên lục địa, bởi vì trải qua nếm thử và nghiên cứu lần trước, Diệp Dương Thành phát hiện một hiện tượng vô cùng thú vị, đó chính là độ sinh động và độ dày của nguyên tố năng lượng.
Độ sinh động của nguyên tố năng lượng trên đất bằng ước chừng yếu hơn gấp đôi so với nguyên tố năng lượng trên đại dương, mà độ dày của nguyên tố năng lượng trên đất bằng, lại chỉ bằng một phần ba độ dày của nguyên tố năng lượng trên đại dương.
Phải biết rằng, hiện tại Diệp Dương Thành khẩn cấp muốn tấn chức cấp bậc thần cách, phát triển diện tích khu trực thuộc, nguyên nhân chủ yếu chính là vì nguyên tố năng lượng trong khu vực trực thuộc, chỉ dựa vào độ sinh động và độ dày của nguyên tố năng lượng trên biển, Diệp Dương Thành có đầy đủ lý do, lần này phát triển hạn mức cao nhất của khu trực thuộc trên đại dương, chứ không phải là lục địa.
Dù sao, phát triển lục khu trực thuộc, đối với Diệp Dương Thành mà nói mặc dù tăng thêm nhiều công đức huyền điểm, nhưng đồng thời cũng phải phái càng nhiều thần sử đi trấn thủ một phương, thay vì như vậy, chi bằng trước tiên mở rộng diện tích trên đại đương, có thể thao túng nguyên tố năng lượng nhiều hơn.
Tìm cách tăng lên thực lực của bản thân, đây mới là vương đạo.
So sánh như vậy, phát triển diện tích khu vực quản lý trên lục địa hiển nhiên có thể tạm thời để qua một bên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT