Khi Lưu Ái Trân đang muốn nói gì đó, đèn hiệu phía trên cửa phòng cấp cứu bất chợt đổi màu, chỉ nghe thấy một tiếng đinh, một nữ hộ sĩ trẻ tuổi mở cửa, từ trong phòng nhô đầu ra:

- Xin hỏi, vị nào là người nhà của sản phụ?

- Là chúng tôi.

Diệp Dương Thành nhìn Lưu Ái Trân và Vương Cương Huy, quay đầu lại trả lời, giọng nói leng keng có lực, làm cho người ta căn bản không cách nào nghi ngờ lời hắn nói là thật hay giả.

Còn Lưu Ái Trân sau khi nghe thấy Diệp Dương Thành nói - Là chúng tôi-, lại một lần nữa bật khóc. Lúc trước khi nàng đang bận rộn việc nhà, bất chợt nhận được điện thoại của Diệp Dương Thành, thiếu chút nữa sợ hãi ngất luôn tại chỗ.

Cuộc hôn nhân của Vương Tuệ Tuệ đã đi đến phần cuối của bi kịch, nhưng nàng làm sao cũng không nghĩ tới, sau khi bi kịch hôn nhân chấm dứt, còn xảy ra chuyện như vậy, người của Chu gia... thật sự là khinh người quá đáng.

- Ngươi là chồng của sản phụ?

Vừa nghe thấy câu trả lời của Diệp Dương Thành, nữ hộ sĩ thò đầu ra chần chờ một lát, sau đó lên tiếng hỏi thăm.

- Ta không phải là chồng của nàng.

Diệp Dương Thành lắc đầu:

- Ta là ca ca của nàng.

- Không phải là chồng sao...

Nữ hộ sĩ chần chờ trong chốc lát, từ trong phòng cấp cứu đi ra, như có điều suy nghĩ gật đầu nói:

- Ca ca cũng được, ngươi có thể đại diện ký cho sản phụ không?

- Cô... Cô mau nói đi, rốt cuộc là thế nào?

Hiệu suất làm việc của nữ hộ sĩ này quá chậm chạp, biểu hiện chần chờ của cô ta cũng đủ hành hạ người, không đợi Diệp Dương Thành nói gì nữa, mẫu thân Ngô Ngọc Phương đã tiến lên một bước, thúc giục:

- Tuệ Tuệ thế nào rồi?

- Tính mạng của sản phụ vẫn bảo đảm, thai nhi trong bụng cũng còn sống, các ngươi không cần quá lo lắng.

Nữ hộ sĩ trả lời, sau đó lẩm bẩm nói:

- Như vậy còn có thể sống sót, thật đúng là kỳ tích...

Hành động chạy chữa của Diệp Dương Thành, đã tranh thủ được rất nhiều thời gian cho Vương Tuệ Tuệ, mặc dù Vương Tuệ Tuệ không cách nào hấp thu quá nhiều linh lực vào trong cơ thể mình, nhưng Diệp Dương Thành mỗi lần tiêu hao một trăm điểm linh lực, ít nhất cũng có thể để Vương Tuệ Tuệ hấp thu được hai giờ linh lực.

Cũng chính vì hấp thu được linh lực, vì vậy Vương Tuệ Tuệ mới có thể chống chọi đến hiện tại, nếu không…

Từ trong lời nói của nữ hộ sĩ, trong nháy mắt Diệp Dương Thành đưa ra rất nhiều phán đoán, nhất là suy nghĩ đến nếu như hôm nay mình không xuất hiện, Vương Tuệ Tuệ hiện tại có thể đã là một khối thi thể lạnh như... Lửa giận trong lòng lại càng sôi trào.

Nhưng ngay lúc này, Diệp Dương Thành cũng không thay đổi chủ đề, bay thẳng đến trước mặt nữ hộ sĩ hỏi:

- Ngươi muốn ta ký cái gì?

- Mặc dù tính mạng của sản phụ vẫn khả quan, nhưng tình huống trong bụng không phải rất lạc quan.

Nữ hộ sĩ nói:

- Bác sĩ đề nghị vì để tránh cho đứa bé chết lưu trong bụng mẹ, nên lập tức làm phẫu thuật, lấy đứa bé ra khỏi bụng mẹ...

- Sinh non.

Lời nói của nữ hộ sĩ tương đối uyển chuyển, nhưng mọi người cũng không phải người ngu, vừa nghe thấy những lời của nàng..., trong đầu mọi người lập tức hiện ra chữ này, Lưu Ái Trân suýt nữa ngất luôn tại chỗ.

- Không... Ta không đồng ý.

Lưu Ái Trân được Vương Cương Huy đở dậy, mãnh liệt lắc đầu, thất thanh nói:

- Đứa bé trong bụng Tuệ Tuệ mới sáu tháng.

Sinh non ý tứ chính là thân thể đứa trẻ còn chưa hoàn toàn hoàn chỉnh, cũng vì phát sinh đủ loại biến cố sau khi rời khỏi cơ thể người mẹ, dưới loại tình huống này, đứa trẻ mới ra đời sẽ không chỉ có đầy đủ bộ phận cơ thể, còn không có bộ phận sinh dục thành thục, tỉ lệ tử vong sau khi sinh cũng rất cao, làm cho người ta khó có thể tiếp nhận.

Hơn nữa, cho dù đứa trẻ sau khi sinh non sau không bị xuất huyết bên trong hay dị dạng, cũng rất có thể xảy ra vấn đề thần kinh trí lực không phát triển hoặc tồn tại thiếu sót, nói một cách khác... cho dù đứa trẻ được sinh ra, cũng có thể trở thành một người đầu óc có vấn đề.

Kết quả như vậy, đối với vợ chồng Lưu Ái Trân mà nói, quả thật chính là sấm sét giữa trời quang, trong nháy mắt khiến hai người như u mê.

Diệp Dương Thành đứng bên cạnh, cũng đồng dạng vì vậy mà sát ý với Chu Vệ Bình càng ngày càng nồng đậm, sau khi hít một hơi thật sâu, hắn quay đầu nói với Lưu Ái Trân:

- Bá mẫu, mặc dù sinh non có thể có các loại biến chứng, nhưng ít nhất còn có cơ hội sống sót, nếu như không sinh bé...

Nếu như không sinh non, đứa trẻ hơn sáu tháng trong bụng Vương Tuệ Tuệ chỉ sợ cũng khó có hi vọng sống sót, vừa nghe được nhắc nhở của Diệp Dương Thành, Lưu Ái Trân đang chìm trong bi thương mới mạnh mẽ giật mình tỉnh lại, lập tức gật đầu đáp ứng:

- Sinh, phải sinh.

Diệp Dương Thành nhận lấy lá đơn, ký tên mình xuống dưới, sau khi đưa tờ đơn lại cho nữ hộ sĩ, hắn hít một hơi thật sâu, nói:

- Đứa trẻ và mẫu thân đều phải bình an.

- Yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức.

Nữ hộ sĩ cũng biết Diệp Dương Thành đang phải gánh chịu áp lực, nặng nề gật đầu với Diệp Dương Thành, sau đó mới xoay người tiến vào phòng cấp cứu.

Lúc này, vợ chồng Lưu Ái Trân và Vương Cương Huy đã ôm chặt lấy nhau, ánh mắt đều dính chặt vào cánh cửa phòng cấp cứu, không khí khẩn trương tràn ngập trên hành lang...

- Các ngươi có biện pháp gì có thể giảm bớt nguy hiểm sau khi đứa trẻ ra đời không?

Sau khi Diệp Dương Thành đồng ý ký tên trên tờ đơn, lập tức vận dụng liên lạc tâm linh, liên lạc với Tiểu Thương Ưu Tử và Triệu Dong Dong, tìm cách giữ lấy đứa trẻ sắp ra đời.

Loại liên lạc tâm linh này có thể đồng thời tiến hành với nhiều thần sử, hơn nữa xây dựng ra một không gian trao đổi hư ảo, khiến cho mọi người có thể đồng thời trao đổi, là năng lực mới Diệp Dương Thành có được sau khi tấn chức thần cách cấp mười một.

Sau khi có loại năng lực này, một số chuyện cần bố trí đại quy mô, cũng có thể nhắn nhủ đến mọi người trong nháy mắt.

Sau khi nghe Diệp Dương Thành hỏi thăm, Tiểu Thương Ưu Tử nhất thời cũng không nghĩ ra được phương pháp gì hữu hiệu, nhưng linh cơ của Triệu Dong Dong vừa động, nói:

- Chủ nhân, có lẽ linh lực có thể có tác dụng.

- Sao?

Hai mắt Diệp Dương Thành lập tức tỏa sáng:

- Nói nhanh lên, dùng linh lực như thế nào?

- Linh lực là một loại năng lượng kỳ dị tồn tại trong thiên địa, tác dụng của nó hết sức rộng lớn, tựa hồ tất cả tồn tại tự nhiên đều cần linh lực phụ trợ mới có thể tu luyện hoặc là kích năng lực khác của mình.

Triệu Dong Dong chậm rãi nói:

- Hơn nữa, linh lực còn có tác dụng trị liệu thương thế, đứa trẻ sinh non vốn đã rất yếu ớt, muốn hạ thấp nguy hiểm cho đứa trẻ sinh non, thì sau khi ra đời phải bù đắp những thứ kém cỏi khi nó mới sinh ra.

Nói tới đây, Triệu Dong Dong khẽ dừng lại chốc lát, sau khi sắp xếp lại ngôn ngữ, nàng mới lên tiếng:

- Nếu như chủ nhân có thể sử dụng linh lực tẩm bổ cho thân thể của đứa trẻ, có lẽ có thể bù đắp những thứ thiếu hụt của đứa trẻ, thậm chí còn có thể có một số tác dụng thu hoạch ngoài dự liệu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play