Đang lúc đám người không biết làm sao thì Tiểu Thương Ưu Tử lên tiếng:

- Không lấy được ký ức chẳng lẽ không thể học tập sao?

Một câu đánh thức người trong mộng, vẻ rầu rĩ biến mất trên mặt Diệp Dương Thành.

Diệp Dương Thành cười nói:

- Vậy cứ quyết định như thế đi. Lát nữa ta sẽ phái linh sử đến bên cạnh các ngươi học tập tri thức, thói quen. Bây giờ chúng ta nói việc chính đi.

Nghe Diệp Dương Thành nói về thần tù giả, đặc biệt chuyện thần tù giả sắp rời khỏi không gian thần cấm, Đường Thái Nguyên lúc còn sống là sát thủ bạc của Tổ chức Dị Sát tinh thần rung động.

-... Chủ nhân... Ý của chủ nhân là Giới... A không, là thần tù giả, thần tù giả sắp rời khỏi không gian thần cấm?

Đường Thái Nguyên suýt nhảy cẫng lên khỏi sofa:

- Phải làm... Làm sao đây?

Đường Thái Nguyên là thần sử nhất giai dưới tay Diệp Dương Thành, không nên hoảng hốt trong nhiều tình huống mới đúng. Nhưng vấn đề liên quan thần tù giả làm Đường Thái Nguyên khó thể giữ bình tĩnh. Bởi vì Đường Thái Nguyên từng là cao tầng trong Tổ chức Dị Sát, mưa dầm thấm đất, gã kiêng dè thần tù giả hơn xa người ngoài.

Vì vậy khi nghe Diệp Dương Thành nói, phản ứng đầu tiên của Đường Thái Nguyên là hỏng chuyện. Đường Thái Nguyên hiểu rõ hai người thần tù giả là gì, đó là hai kẻ hung ác như người điên.

Hiện nay hai tên điên ở trong không gian thần cấm vẫn làm mưa làm gió sắp rời khỏi không gian thần cấm. Thần tù giả mất đi thần cấm không gian hạn chế, Đường Thái Nguyên liên tưởng sắp tới trái đất sẽ gió mưa vần vũ.

Thấy Đường Thái Nguyên phản ứng hốt hoảng, Diệp Dương Thành không hề trách tội gã:

- Bình tĩnh, bình tĩnh lại.

Diệp Dương Thành giơ hai tay đè hư không, nói:

- Thần tù giả chưa chắc chiếm được ưu thế trong tay ta. Bọn họ rời khỏi không gian thần cấm cũng không phải chuyện xấu.

Hình Tuấn Phi là một trong các quân sư của Diệp Dương Thành gật đầu, nói:

- Chủ nhân nói đúng. Thần tù giả bị giam trong không gian thần cấm tuy rằng hạn chế tự do, lại có thể thông qua khe hở làm mưa làm gió trên trái đất, chúng ta chỉ có sức chống cự chứ không phản công được.

- Lần này bọn họ rời khỏi không gian thần cấm tương đương rời đi thành lũy chắc chắn nhất. Vậy xem ra đúng là không phải chuyện xấu. Nếu người xử lý tốt không chừng sẽ biến thành chuyện siêu tốt.

Nghe Diệp Dương Thành, Hình Tuấn Phi nói chuyện, Đường Thái Nguyên biểu tình kích động phản ứng lại, là gã quá thất lễ. Đường Thái Nguyên cười gượng, im miệng không nói gì thêm.

Diệp Dương Thành một mình ngồi một chiếc sofa, ánh mắt chậm rãi liếc qua mặt từng người, môi treo nụ cười dần tắt.

Diệp Dương Thành nghiêm túc nói:

- Trước không nói lần này thần tù giả rời khỏi không gian thần cấm rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu, trước mắt có thể xác định đại chiến giữa chúng ta là không cách nào tránh khỏi.

- Chủ nhân...

Không cho mọi người nói hết, Diệp Dương Thành giơ tay ngăn lại:

- Nghe ta nói hết.

Diệp Dương Thành đứng lên, hai tay chắp sau lưng nói:

- Ta sẽ không mang ai trong mười người đi theo, hôm nay kêu các ngươi đến đây không phải vì chuyện thần tù giả.

- Vậy ý của chủ nhân là...?

Đám người Hình Tuấn Phi đầu óc rối loạn, không biết hôm nay Diệp Dương Thành tìm bọn họ đến vì chuyện gì. Vấn đề lớn nhất trước mắt chính là thần tù giả sắp trốn khỏi không gian thần cấm, trừ chuyện này ra còn có việc gì khiến Diệp Dương Thành kiếm bọn họ?

Rất nhanh Diệp Dương Thành dùng hành động nói cho đám người Hình Tuấn Phi biết hắn tìm bọn họ đến đây vì chuyện gì.

Nhìn lòng bàn tay Diệp Dương Thành ngưng kết ra linh châu, đám người Hình Tuấn Phi liếc nhau.

Cuối cùng Triệu Dung Dung bước ra trước một bước, bình tĩnh cảm xúc lại, nhắm mắt, há mồm:

- A!

Vù vù vù vù vù!

Diệp Dương Thành mặc kệ tiêu hao bao nhiêu, áp súc linh lực thành linh châu một chuỗi bay thẳng vào miệng Triệu Dung Dung há to. Từng viên linh châu như súng máy bắn vào miệng Triệu Dung Dung, Diệp Dương Thành không tính toán mình đã tiêu hao bao nhiêu linh lực. Mãi khi ngoài người tỏa ánh sáng trắng Diệp Dương Thành mới ngừng bắn linh châu.

Rất nhanh, Triệu Dung Dung bị một quả trứng vịt to bao lại lơ lửng trong không trung, lại tiến vào trạng thái tiến hóa.

Diệp Dương Thành thu về tầm mắt nhìn Triệu Dung Dung, vẫy tay với Tiểu Thương Ưu Tử.

Nửa tiếng sau, trong phòng Diệp Dương Thành có mười quả trứng to lơ lửng giữa không trung. Diệp Dương Thành nhìn mười quả trứng làm hắn tiêu hao gần hai trăm vạn điểm linh lực, vẻ mặt hắn vui mừng.

Diệp Dương Thành chưa chính thức quyết đấu thần tù giả bao giờ, hiểu biết về thần tù giả vẻn vẹn dựa vào tin tức có được từ những tàn hồn. Diệp Dương Thành chưa từng đánh trận nào không nắm chắc nhưng lần này không thể không đánh. Dù không có khả năng tiêu diệt thần tù giả thì Diệp Dương Thành tuyệt đối không để thần tù giả dễ dàng rời khỏi không gian thần cấm.

Như Diệp Dương Thành đã nói, trong đợt hành động lần này hắn sẽ không mang ai đi theo. Không phải Diệp Dương Thành ôm quyết tâm sẽ chết đi liều mạng, nhũn não làm anh hùng to gan. Chỉ vì một mình Diệp Dương Thành đi dù có gì ngoài ý muốn, sau khi thăng cấp thần cách cửu giai có được pháp thuật mới, hắn nắm chắc an toàn rút lui.

Nếu mang theo quá nhiều người, một khi xuất hiện biến cố gì thì khó trốn thoát.

Hôm nay Diệp Dương Thành kêu đám người Triệu Dung Dung đến trừ cho biết tin thần tù giả sắp rời khỏi không gian thần cấm, để bọn họ chuẩn bị tinh thần ra còn có nâng cao thực lực của bọn họ. Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, lo trước khỏi họa luôn là chân lý.

Diệp Dương Thành ôm ý nghĩ này nên mới có hành động trước đó. Diệp Dương Thành nhìn mười thuộc hạ trong trạng thái tiến hóa, hắn ngồi xuống sofa, chậm rãi khép mắt, tập trung tu luyện Cửu Tiêu Thần Quyết.

Diệp Dương Thành không biết trôi qua bao lâu, hắn đã hoàn toàn trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu, giành giật từng giây gom góp tích lũy lực lượng Cửu Tiêu tạm thời chỉ có thể dùng để vật lộn. Khi Diệp Dương Thành điều khiển lực lượng Cửu Tiêu vận chuyển đường hành công theo đệ nhất giai Cửu Tiêu Thần Quyết lặp đi lặp lại trong cơ thể mấy lần, một gợi y từ Cửu Tiêu thần cách hiện ra trong đầu hắn.

- Chúc mừng Triệu Dung Dung, linh sử dưới tay người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách thành công thăng cấp thần sử nhị giai. Trong khu vực của người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách ở bất cứ trạng thái, hoàn cảnh nào có năng lực câu thông tâm linh với người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách. Lấy người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách làm trung tâm, trong phạm vi 500 km, trong bất cứ trạng thái, hoàn cảnh nào thần sử được thần quyền che chở, không sợ dương quang xâm thực, miễn gặp họa dương cương.

- Thần quyền người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách che chở, thần sử có thể hoạt động tự do bên ngoài khu vực quản lý trong năm ngàn km. Có thể đại biểu người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách vận dụng một phần thần quyền trong khu vực quản lý, trừng ác dương thiện, thẩm phán thiện ác, bảo vệ ích lợi căn bản của thần quốc.

Nhìn thấy gợi ý của Cửu Tiêu thần cách, Diệp Dương Thành nghĩ ngay đến suy đoán lúc trước của mình. Như Diệp Dương Thành đã đoán, không chỉ thần cách của hắn chia ra nhất giai, nhị giai, thập bát giai, phó tòng dưới tay hắn cũng chia đẳng cấp như thế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play