Tiểu Ô nhân dịp tầm mắt binh sĩ quân Mỹ mơ hồ, xúc tu quấn lấy chiếc tàu ngầm bắn ngư lôi bên cạnh, nó lại dùng cách cũ cuốn tàu ngầm đó đập vào chiếc tàu ngầm cuối cùng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng và chạm sau đó là vang tiếng nổ điếc tai. Năm chiếc tàu ngầm phụ trách giám thị vòng ngoài chỉ có một chiếc kịp bắn hai ngư lôi, không tạo thành tổn thương thực chất cho Tiểu Ô đã bị đập vặn vẹo không thành hình.
Diệp Dương Thành đứng phía xa luôn chú ý năm chiếc tàu ngầm, thấy Tiểu Ô hoàn thành nhiệm vụ liền ra lệnh:
- Xuất kích!
Mười hai con cua móng ngựa viên cổ sau lưng Diệp Dương Thành tựa như mười hai chiếc máy ủi đất to lớn lao hướng bến cảng căn cứ hải quân số hai mươi bảy. Ngay khi bầy cua móng ngựa hành động, ba mươi con cá kiếm đã sẵn sàng hành động cũng như mũi tên nhọn bay khỏi dây cung, xuyên qua khe hở đám cua móng ngựa, tới sau mà đến trước bến cảng căn cứ hải quân số hai mươi bảy.
- U u u!!!
Khi năm chiếc tàu ngầm lần lượt bị hủy diệt, tiếng còi cảnh báo trầm thấp chói tai quanh quẩn căn cứ hải quân số hai mươi bảy, khí túc sát ngưng tụ trên bầu trời căn cứ.
Xình xịch xình xịch!
Máy bay trực thăng võ trang đã chuẩn bị sẵn sàng lập tức bay lên cao. Sau đó là máy bay trực thăng hỏa tiễn tiềm đối không. Đội máy bay trực thăng rậm rạp bay lên trên căn cứ hải quân số hai mươi bảy lao nhanh hướng vùng biển tàu ngầm bị hủy.
Một quân quan thượng tá hàm ưng tức giận sải bước ra khỏi phòng chỉ huy.
- Chết tiệt, quái vật biển thật sự đến!
Quân quan thượng tá vừa đội mũ lính vừa ra lệnh cho một sĩ quan thiếu úy theo sau mình:
- Thông báo cho bộ tư lệnh ngay, xin điều dãy hàng không mẫu hạm tác chiến chặn đường lui của đám quái vật biển này, nhanh lên!
Sĩ quan thiếu úy dừng lại, gật mạnh đầu:
- Tuân lệnh Gershon thượng tá!
Sĩ quan thiếu úy kính quân lễ xong xoay người quay trở về phòng chỉ huy.
Gershon ra lệnh cho sĩ quan thiếu úy xong không tạm dừng phút nào, tháo máy thông tin bên hông xuống, ấn nút gọi.
Gershon hét to:
- Chuẩn bị một chiếc máy bay trực thăng võ trang, ta muốn tự mình xử bầy quái vật biển này!
Gershon là người phụ trách căn cứ hải quân số hai mươi bảy. Theo lý thuyết Gershon làm trưởng quan cao nhất căn cứ hải quân số hai mươi bảy, gã nên ở trong phòng chỉ huy mà không phải xông lên tuyến đầu.
Nhưng kẻ địch lần này không phải chiến hạm trang bị vũ khí, đó là một đám quái vật biển đáy biển tuy khổng lồ nhưng không có năng lực công kích đối không trung. Trong khái niệm của đám binh sĩ quân Mỹ, lái máy bay trực thăng là đã đứng ở phía nbất bại.
Người hiểu tính tình Gershon nóng nảy sẽ không khuyên nhủ gã từ bỏ suy nghĩ này. Thậm chí có hai thiếu tá đầu óc nhanh nhạy xin mỗi người một chiếc máy bay trực thăng bay hướng vùng biển có quái vật biển xuất hiện.
Gershon cứ tưởng đây là cơ hội cho gã bày tỏ khả năng, dùng pháo nã quái vật biển thành tương hải sản. Nhưng hiện thực bày ra trước mặt Gershon là...
Trong tai nghe Gershon truyền ra giọng báo cáo hoảng loạn của một quan quân trung niên:
- Gershon thượng tá, chúng ta không thể tỏa định bầy quái vật biển chết tiệt. Sonar không cách nào phát hiện vị trí của chúng nó, không...!
Sĩ quan trung niên chưa nói hết câu, Gershon nghe tiếng gã hét chói tai, tiếng nổ ầm ĩ, sau đó là tạp âm không quy luật. Hiển nhiên sĩ quan trung niên bị quái vật biển công kích.
Trí nhớ của Gershon rất tốt, gã nghe thanh âm phân biệt được thân phận của đối phương. Sĩ quan trung niên là trưởng tàu ngầm 'viễn chinh số hai mươi hai'.
Gershon dứt khoát ra lệnh công kích tàu ngầm viễn chinh số hai mươi hai:
- Tất cả chiến hạm, máy bay trực thăng, máy bay chiến đấu chú ý, ta là Gershon thượng tá, ta ra lệnh cho các ngươi lập tức tỏa định tàu ngầm viễn chinh số hai mươi hai! Bắn ra tên lửa trong nước (tức ngư lôi), phạm vi bao phủ là... Ba trăm thước vuông, tấn công!
Gershon biết tàu ngầm viễn chinh số hai mươi hai đã gặp nạn, nếu không thể tỏa định những quái vật biển sâu vậy đành dùng tàu ngầm viễn chinh số hai mươi hai làm mục tiêu.
Trong trạng thái tác chiến sẽ không ai chất vấn mệnh lệnh của Gershon. Dù đám binh sĩ quân Mỹ biết trên tàu ngầm viễn chinh số hai mươi hai còn bằng hữu mình quen biết thì vẫn chấp hành mệnh lệnh của Gershon.
Vù vù vù vù vù!
Mấy chục tên lửa trong nước từ bầu trời thả xuống biển, có chiến hạm bắn ra mấy chục phát tên lửa trong nước, chui vào biển bao vây tàu ngầm viễn chinh số hai mươi hai lại, tụ tập từ bốn phương tám hướng.
Đây là lần đầu tiên Diệp Dương Thành dẫn đại quân sinh vật biển của mình ngay mặt đón đánh vũ khí hiện đại hóa của nhân loại. Tuy trước khi quyết định tấn công mạnh thì Diệp Dương Thành đã dự cảm sẽ có thương vong, nhưng hắn không ngờ mới vào vùng biển cách bến cảng còn hơn bốn trăm thước đã có thương vong.
Tổng cộng hơn tám mươi tên lửa trong nước từ mỗi góc độ bay hướng tàu ngầm vừa mới bị bốn con cá kiếm đâm thủng bốn lỗ hổng lớn. Thân hình khổng lồ hạn chế khe hở che chạy trốn của bầy cá kiếm. Hơn tám mươi tên lửa trong nướchầu như phong tỏa mọi đường lui của cá kiếm.
Diệp Dương Thành không vào khu vực tập kích, nhưng hắn nương thị lực sắc bén của Tiểu Hôi sau khi cường hóa chung cực thấy rõ bốn con cá kiếm cường hóa chung cực khi nguy hiểm ập đến thì bất an chen lấn nhau bơi quanh quẩn chỗ cũ.
Tiểu Ô đang tới gần một chiếc hạm khu trục tên lửa, nó chú ý thấy bốn con cá kiếm gặp nguy hiểm. Diệp Dương Thành không biết Tiểu Ô làm sao ra lệnh với bốn con cá kiếm, hắn chỉ biết là Tiểu Ô tạm dưng chốc lát rồi một trong bốn con cá kiếm quẫy mạnh đuôi cá nghênh đón hơn mười ngư lôi bay từ hướng tây bắc.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai kinh thiên động địa, một cột nước bắn lên mặt biển. Con cá kiếm trả giá bằng mạng sống chặn lại hơn chục ngư lôi, tranh thủ cơ hội chạy trốn cho ba con cá kiếm khác.
Cuối cùng thân thể to lớn của cá kiếm bị nổ máu thịt bầy nhầy chết tại chỗ.
Ba con cá kiếm được con cá kiếm kia đánh đổi bằng mạng sống cửu ra làm theo lệnh Tiểu Ô lao hướng xác cá kiếm đã chết, cắn xé điên cuồng.
Diệp Dương Thành biết đây là kết quả cần thiết. Một khi xác con cá kiếm rơi vào tay người Mỹ, hắn không biết nước Mỹ sẽ phát hiện được gì từ cái xác cá kiếm. Chính vì không biết nên Diệp Dương Thành thà để bầy cá kiếm tàn sát đồng loại cũng không chừa lại một miếng thịt cho nước Mỹ.
ba con cá kiếm cắn xé một con cá kiếm nhanh không thể tả, chỉ một phút cơ thể rách nát của con cá kiếm dài ba mươi sáu thước cả da lẫn xương đều bị ba con cá kiếm nuốt sạch.
Nước biển xung quanh bị nhuộm đỏ chứng min chon cá kiếm từng tồn tại trên thế giới này, ngoài ra không chừa lại bằng chứng gì nữa.
Diệp Dương Thành không thể trách Tiểu Ô tự quyết định, bởi vì đây là chuyện phải làm. Cho dù Tiểu Ô không ra mệnh lệnh này thì Diệp Dương Thành cũng sẽ làm.
Diệp Dương Thành không thể trách tội ba con cá kiếm,bởi vì là Tiểu Ô ra lệnh, chúng nó chỉ xem như kẻ chấp hành mệnh lệnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT